Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 101: Huyết ngọc da, bí tịch thần bí

Chương 101: Huyết ngọc da, bí tịch thần bí

truyendichgiare.com

* * *

Nhìn thấy Dịch Tiểu Phong lại lần nữa tìm được vật phẩm ẩn giấu, khán giả cũng đã tập mãi thành thói quen.
Bọn họ thậm chí còn cười nhạo Tần Cầm Tuyết, Liễu Như Thấm, Lữ Thư An ít thấy việc lạ.
Dịch Tiểu Phong mở cuộn da trâu ra nhìn.
Bên trong bọc một phong thư.
Nội dung thư là:
Tiếu Thiếu Mệnh cùng ma đạo ngũ hùng ngầm thông đồng, muốn lật đổ cục diện hài hoà giữa chính ma lưỡng đạo, các tông môn sau khi được tình báo này, phần lớn đều lựa chọn ngầm đồng ý, lần này nhóm đệ tử mới tham dự bí cảnh khảo hạch dùng để chôn cùng.
……
Chỉ một đoạn lời này, cũng không có ký tên, cũng không có nói muốn viết cho ai.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Tần Cầm Tuyết xem, mở miệng nói: “Thì ra là thế, bọn họ chính là đang diễn trò, thật ra không phải chính ma lưỡng đạo chi tranh, mà là chính ma lưỡng đạo tranh đấu cùng Kiếm Thánh, nhưng bọn hắn không thể vô duyên vô cớ liền xé rách da mặt, cho nên muốn hy sinh một ít người, ai cũng không muốn hy sinh đệ tử nhà mình, vì thế lựa chọn đệ tử mới còn chưa chính thức gia nhập tông môn bọn họ.”
Hàn Uyên mắng: “Vô sỉ! Vô sỉ a!”
Liễu Như Thấm nhíu mày nói: “Nếu là diễn kịch, vì sao phải dọn ra Địch Cửu Thiên, cái này không phải muốn dẫn Kiếm Thánh tiến đến sao?”
Tần Cầm Tuyết thở dài một tiếng, nói: “Diễn trong diễn, chính ma lưỡng đạo chỉ là mặt ngoài ăn ý, trên thực tế cũng muốn nhân cơ hội này xử lý kẻ thù của chính mình.”
Dựa theo logic của Tần Cầm Tuyết, xác thật hết thảy đều có thể được giải thích.
Nếu thật là như vậy, đám người Dịch Tiểu Phong đám liền nguy hiểm rồi.
“Nhóm đệ tử mới chỉ có liên thủ, mới có thể có một đường sinh cơ, nhưng hầu như không có khả năng.” Tần Cầm Tuyết bất đắc dĩ nói.
Lữ Thư An vuốt cằm nói: “Không nhất định, hẳn là còn có chuyển cơ, thư từ như vậy xuất hiện ở Thiên Kỷ thành, thuyết minh có người muốn ngăn cản hết thảy những chuyện này, cố ý lưu lại manh mối, lại không chịu cho biết lai lịch chính mình, trừ chúng ta, có lẽ còn có các tu sĩ khác phát hiện thư từ như thế này.”
Dịch Tiểu Phong cầm lấy cuộn da cẩn thận đánh giá.
Đồ chơi này vẫn còn sáng hồng lên, hẳn là còn cất giấu cơ duyên.
Trên cuộn da cũng không có chữ.
Trước mắt Dịch Tiểu Phong xuất hiện một hàng chữ:
Huyết ngọc da: Trên da này ghi lại bí tịch pháp thuật, yêu cầu nhỏ máu, mới có thể nhìn thấy chữ, đặc biệt nhắc nhở, chỉ có người nhỏ máu mới có thể nhìn thấy bí tịch.
……
Biểu tình của Dịch Tiểu Phong trở nên cổ quái.
Mẹ nó cái này muốn nhỏ đầy huyết ngọc da này, phải nhỏ máu bao lâu?
Dịch Tiểu Phong câm nín, chỉ có thể tạm thời cất huyết ngọc da đi.
Năm người tiếp tục lên đường.
Tần Cầm Tuyết, Liễu Như Thấm bắt đầu thảo luận về tranh đấu giữa chính ma lưỡng đạo.
Dịch Tiểu Phong lẳng lặng nghe, ánh mắt thì đang nhìn ven đường, không muốn bỏ qua cơ duyên bị ẩn giấu.
Thoáng chốc.
Nửa canh giờ qua đi.
Đám người Dịch Tiểu Phong đám lại nhặt được ba cái thư từ giống như cái trước, công bố âm mưu của chính ma lưỡng đạo.
Mà những thư từ này cũng không có để Dịch Tiểu Phong nhìn thấy ánh sáng hồng.
Hiển nhiên chúng nó không có mang thêm bí tịch.
Dịch Tiểu Phong rất tò mò là ai đang rải tin tức.
Rải liền rải đi, thế mà cũng đem bí tịch ném ra tới.
Hay là huyết ngọc da bị người nọ trở coi thành da bình thường, dùng để đóng gói thư từ?
Rất có khả năng!
Dịch Tiểu Phong đối với bí tịch trên huyết ngọc da càng thêm tò mò.
Nhưng mà sát khí tứ phía, hắn không thể nhỏ máu, sợ chính mình tự chơi hỏng luôn.
Năm người lại tìm được một đình viện bắt đầu nghỉ ngơi.
Sở dĩ không vào phòng, là sợ bị thành cá trong chậu.
Dịch Tiểu Phong nạp khí tu luyện.
Sau nửa đêm, thường hay có tiếng kêu vang thảm thiết.
Mãi cho đến hừng đông.
Hết thảy mới khôi phục yên tĩnh.
Đón ánh sáng mặt trời, Dịch Tiểu Phong bắt đầu làm bài tập thể dục theo đài, hoạt động gân cốt.
Hắn bỗng nhiên nhìn thấy một luồng cầu vồng từ chân trời bay vút đến, chui vào tinh thạch trên đỉnh tháp cao trong thành.
Đó là cái gì?
Dịch Tiểu Phong âm thầm kỳ quái.
Thời gian một chén trà nhỏ nhanh chóng qua đi.
Thanh âm của Thiên Kỷ đạo nhân đột nhiên vang lên:
“Mọi người trong thành tụ tập đến dưới tháp, nếu là có người không tới, ta coi như tà ma ngoại đạo, trực tiếp tru sát!”
Nghe giọng điệu này, rõ ràng ẩn chứa lửa giận.
Đám người Dịch Tiểu Phong liếc nhau, lập tức nhích người.
Nơi này chính là pháp khí của Thiên Kỷ đạo nhân, Thiên Kỷ đạo nhân nếu muốn giết bọn hắn, dễ như trở bàn tay.
Tần Cầm Tuyết suy đoán: “Thiên Kỷ đạo nhân là đại năng chính đạo, có thể là đối với chuyện tối hôm qua các tu sĩ tàn sát lẫn nhau mà tức giận, đây là muốn truy cứu ân oán.”
Liễu Như Thấm, Lữ Thư An gật đầu đồng ý.
Ngày thường có thể tranh đấu, nhưng hiện giờ yêu quân bên ngoài, các tu sĩ lại không thể thống nhất, xác thật rất buồn cười.
Dịch Tiểu Phong ngửi được nguy hiểm.
Hắn có dự cảm.
Đến lúc đó khẳng định có kẻ xấu muốn hắt bát nước bẩn cho hắn.
……
Dưới tháp cao, trên trăm tên tu sĩ tụ tập lại, liên tục có tu sĩ từ những ngõ đường khác nhau đi tới.
Các tu sĩ cảnh giác lẫn nhau, có người thậm chí còn mang theo thương.
Năm người Dịch Tiểu Phong cũng tới rồi.
Lập tức liền có không ít người nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dương Ngự cũng ở trong đó, hắn nhìn thấy Dịch Tiểu Phong rất kích động, muốn đi qua, nhưng thoáng nhìn mấy người bên cạnh, hắn lại kiềm chế.
Dịch Tiểu Phong tìm được một chỗ, bắt đầu đả tọa tu luyện.
Bốn người Hàn Uyên bảo hộ chung quanh hắn.
Các tu sĩ khác thì khe khẽ nói nhỏ.
“Người nọ chính là Chí Tôn cốc Chí Tôn tử?”
“Tu vi của hắn như thế nào đạt tới Luyện Khí cảnh tầng chín? Trước đó không phải mới tầng năm sao?”
“Ngô Kiếm, Diệp Long Hình, Chân Lang đều đang tìm hắn, hắn thế mà còn sống.”
“Ngươi không biết sao? Diệp Long Hình đã chết!”
“Tối hôm qua Ngô Kiếm chạy trốn nhanh như vậy, phỏng chừng là phát hiện Dịch Tiểu Phong, nhưng hiện tại không thấy Ngô Kiếm, cái này liền thuyết minh……”
……
Dịch Tiểu Phong mơ hồ có thể nghe được một ít lời nói, nhưng hắn không có để ý, mà là yên tĩnh chờ Thiên Kỷ đạo nhân đến.
Bên trong Thiên Kỷ thành, số lượng tu sĩ so với trong tưởng tượng của Dịch Tiểu Phong nhiều hơn.
Trải qua một đêm chém giết, thế mà vẫn còn hơn 400 người ở đây.
Biểu tình của Hàn Uyên ngưng trọng, thấp giọng nói: “Thật nhiều Trúc Cơ cảnh, thậm chí có một ít người khiến ta nhìn không thấu tu vi.”
Quả nhiên.
Trừ tu sĩ trải qua kiểm tra linh căn, các tông môn còn thả không ít đệ tử nhà mình tiến vào.
Chuyện này là vì sao?
Dịch Tiểu Phong có chút không nghĩ ra.
Ầm ầm ầm ——
Tháp cao bỗng nhiên rung động, một chùm tia sáng từ tinh thạch trên đỉnh tháp bắn ra, nhanh chóng rơi trên mặt đất.
Một thân ảnh từ trong luồng sáng cất bước đi ra.
Thiên Kỷ đạo nhân!
Hắn mặc áo bào trắng, thần sắc khoẻ khoắn, mặt mày uy nghiêm, không giận tự uy, làm người ta không dám đối diện.
“Yêu tộc khắp nơi săn giết các ngươi, thế mà các ngươi ở trong thành giết hại lẫn nhau, các ngươi còn có tình nghĩa đồng tộc sao?” Thiên Kỷ đạo nhân tức giận nói.
Thanh như sấm sét, không ít người sợ hãi biến sắc.
Dịch Tiểu Phong dẫn đầu hô: “Tiền bối, tối hôm qua ta liên tiếp gặp phải tập sát, trong đó một người còn là Thiên kiếm thánh tông Vô tung kiếm, ta khổ a!”
Một ít tu sĩ đang muốn bôi nhọ Dịch Tiểu Phong nháy mắt nghẹn lại.
Cẩu đồ vật!
Nhanh như vậy!
Dịch Tiểu Phong bi phẫn đem chuyện phát sinh tối hôm qua nói hết ra.
Hắn thành thành thật thật tu luyện, liên tiếp có cao thủ tới giết hắn, nỗi khổ của hắn là phát ra từ nội tâm.
Thiên Kỷ đạo nhân nhíu mày, đợi Dịch Tiểu Phong nói xong, hắn lẩm bẩm nói: “Tốt cho một cái Thiên kiếm thánh tông!”
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, âm thầm vui vẻ.
Quả nhiên.
Trước đó hắn liền suy đoán người rải tin tức chính là Thiên Kỷ đạo nhân, mặc dù không phải Thiên Kỷ đạo nhân, có người như vậy rải tin khắp bốn phía, tất nhiên sẽ bị Thiên Kỷ đạo nhân phát hiện.
Nếu Thiên Kỷ đạo nhân biết Tiếu Thiếu Mệnh thông đồng với ma đạo ngũ hùng, thân là đại năng chính đạo, khả năng sẽ khó chịu với Tiếu Thiếu Mệnh rất cao.
Hiện tại Dịch Tiểu Phong nhắc tới Ngô Kiếm, Thiên Kỷ đạo nhân hẳn là càng thêm khó chịu với Thiên kiếm thánh tông.
“Việc này ta đã biết, chờ sau khi hết thảy kết thúc, ta sẽ tìm Thiên kiếm thánh tông đòi một cái công đạo, lãnh tụ chính đạo không nên có tiểu nhân gian nịnh như vậy!” Thiên Kỷ đạo nhân mở miệng nói.
Những cái người muốn tìm Dịch Tiểu Phong cũng không dám nhảy ra nữa.
Kế tiếp, Thiên Kỷ đạo nhân bắt đầu ép hỏi những người khác, hy vọng có người chỉ ra và xác nhận người làm xằng làm bậy..
Rất mau liền có người bị nhiều người chỉ ra chỗ sai, Thiên Kỷ đạo nhân tại chỗ phế đi linh căn, lấy mất tư cách cầu đạo.
Thủ đoạn tàn nhẫn như vậy khiến các tu sĩ sợ tới mức cực kỳ khẩn trương.
Dịch Tiểu Phong bàng quan hết thảy, dù sao hắn không có chủ động giết ai, không hoảng hốt chút nào.
Có Thiên Kỷ đạo nhân ở đây, hắn cảm nhận được cảm giác an toàn nồng đậm.
Nếu vẫn luôn như vậy, sẽ thật tốt?
Phốc ——
Thiên Kỷ đạo nhân bỗng nhiên hộc máu, máu văng đầy đất, khí sắc cả người nháy mắt uể oải xuống.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất