Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 114: Kim mục súc không, thần thông

Chương 114: Kim mục súc không, thần thông

truyendichgiare.com

* * *

Bạch Hồng Tiêu một mạch nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, nhìn khiến hắn có chút ngượng ngùng, lập tức ôm đầu lâu bán tiên thánh cốt rời đi.
Dịch Tiểu Phong đi đến bên cạnh Vương Mỹ ngồi xuống, bắt đầu mân mê viên đầu lâu này.
Vương Mỹ nhìn đến vẻ mặt hắn hưng phấn, biểu tình cổ quái.
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Tần Cầm Tuyết, Liễu Như Thấm tất cả đều ghé mắt tò mò.
Dịch Tiểu Phong lấy xích vân kiếm ra, muốn cắt đầu lâu.
Nhưng hắn chém nửa ngày cũng không được.
Hàn Uyên nhịn không được thò qua thử tay.
Mặc cho hắn thi triển kiếm khí như thế nào, cũng không thể đánh nát đầu lâu.
“Ta cũng không tin!”
Hàn Uyên vén tay áo, chuẩn bị dùng hết toàn lực.
Đám người Dịch Tiểu Phong sợ tới mức vội vàng tránh đi, để tránh bị ngộ thương.
Lúc này!
Một đạo kiếm khí phóng tới, đánh trúng đầu lâu, đem nó đánh nát.
“Xương sọ này rất cứng rắn, mặc dù là tu sĩ Nguyên Anh bình thường cũng chưa chắc có thể bổ ra.”
Thanh âm Bạch Hồng Tiêu bay bổng truyền đến.
Thực tốt.
Không hổ là Bạch thức bức ngữ, mười phần hàm xúc.
Hàn Uyên quay đầu nhìn lại, vẻ mặt sùng bái.
Vương Mỹ nghi hoặc hỏi: “Vậy bộ hài cốt làm sao yếu ớt như vậy?”
Vừa rồi khi Dịch Tiểu Phong bẻ đầu lâu rất nhẹ nhàng.
“Ta đã chặt đứt trước rồi.” Bạch Hồng Tiêu trả lời.
Những lời này mang rất nhiều tin tức.
Nói rõ Bạch Hồng Tiêu biết đầu lâu cất giấu một ít đồ vật.
Dịch Tiểu Phong bắt đầu tìm thần thức kết tinh kia.
Những người khác rất có chừng mực, chỉ là đứng ở bên cạnh tò mò nhìn, không có đi đụng chạm.
Dù sao hài cốt này là Dịch Tiểu Phong phát hiện.
Nói đến thì kỳ quái, lúc trước Bạch Hồng Tiêu cũng không có phát hiện ra hài cốt này, Dịch Tiểu Phong thế mà có thể phát hiện.
Đây đã không phải lần đầu tiên.
Lúc này có Kiếm Thánh để đối chiếu, mang đến cho bọn họ chấn động lớn hơn nữa.
Tần Cầm Tuyết kinh ngạc suy nghĩ: “Hắn rốt cuộc là như thế nào làm được?”
Một lần hai lần còn bình thường, nhiều lần như vậy, rõ ràng Dịch Tiểu Phong có phương pháp riêng.
Chẳng lẽ là công năng đặc dị?
Hay là hắn có hệ thống……
Rất mau, Dịch Tiểu Phong liền tìm thấy thần thức kết tinh.
Thần thức kết tinh là một khối thuỷ tinh thật nhỏ có góc cạnh, hai đầu bén nhọn, dài đến ba phân.
Dịch Tiểu Phong đưa cho Vương Mỹ ba mảnh xương nhỏ, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm thì hai mảnh, Tần Cầm Tuyết một mảnh, còn dư lại toàn bộ thu vào nhẫn trữ vật, lưu trữ dự phòng về sau.
Hắn bắt đầu vận chuyển Cửu U Bàn Nhược công, luyện hóa thần thức kết tinh.
Những người khác cũng bắt đầu tu luyện.
Khán giả thì chờ mong Dịch Tiểu Phong sẽ lĩnh ngộ ra cái gì.
Một giai đoạn tiết mục này, Dịch Tiểu Phong vẫn dẫn đầu như cũ.
Giang Kình gia nhập Thiên kiếm thánh tông, đến bây giờ còn không có đạt được cơ duyên lớn.
Nếu không có ngoài ý muốn, khi giai đoạn thứ tư kết thúc, Dịch Tiểu Phong chắc chắn có thể thành tựu Trúc Cơ cảnh!
Bạch Hồng Tiêu đánh giá bán tiên thánh cốt trước mắt, như suy tư gì đó.
Không biết qua bao lâu.
Thần thức kết tinh trong tay Dịch Tiểu Phong hoàn toàn hòa tan, chui vào trong lòng bàn tay hắn.
Ngay sau đó, Dịch Tiểu Phong tiến vào một loại trạng thái huyền diệu.
Hắn rất quen thuộc loại trạng thái này.
Lúc trước khi lĩnh ngộ Diêm căn kiếm pháp khi, hắn cũng tiến vào trạng thái ngộ đạo như vậy.
Một đống ký ức khổng lồ dũng mãnh tiến vào trong đầu hắn.
……
Sau thời gian thật lâu.
Dịch Tiểu Phong đả tọa dưới tàng cây, quanh thân có gió xoáy quay quanh.
Thiên địa linh khí!
Ở trong quá trình ngộ đạo, hắn vô ý thức vận chuyển Cửu U Bàn Nhược công.
Hàn Uyên nhìn hắn chằm chằm, lầm bầm lầu bầu: “Sư phụ sẽ không trực tiếp đột phá đến Trúc Cơ cảnh đi?”
Nhìn thấy trạng thái ngộ đạo của Dịch Tiểu Phong, trong lòng Hàn Uyên cảm khái vạn phần.
Tốc độ đột phá của Dịch Tiểu Phong quá nhanh!
Hắn vị yêu nghiệt Bắc Nguỵ này thật sự phục rồi!
Hắn thậm chí cảm thấy không bao lâu nữa, Dịch Tiểu Phong có thể đuổi kịp hắn.
Có Bạch Hồng Tiêu ở đây, không có yêu quái tập kích bọn họ, có thể để bọn họ an tâm tu luyện.
Hàn Uyên cũng lâu rồi không có tu luyện.
“Hàn Uyên, lại đây.”
Bạch Hồng Tiêu bỗng nhiên mở miệng nói.
Hàn Uyên ngẩn người, tức khắc mừng như điên, hắn hưng phấn đi đến trước mặt Bạch Hồng Tiêu.
Bạch Hồng Tiêu không phụ hy vọng của hắn, bắt đầu truyền thụ cho hắn một bộ kiếm pháp.
Đại khái lại qua một canh giờ.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên mở to mắt.
Đồng tử hắn biến thành màu vàng kim, biểu tình lạnh lùng.
Vương Mỹ bên cạnh cảm giác được linh khí quanh thân hắn bắt đầu biến mất, không khỏi trợn mắt.
“Tướng công, ngươi thế nào?” Vương Mỹ tò mò hỏi.
Dịch Tiểu Phong trả lời nói: “Ta rất tốt!”
Hắn trả lời rất có sức lực.
Trong lòng hắn thực sự hưng phấn!
Pháp thuật thật bá đạo!
Không!
Thậm chí đã có xu thế vượt qua pháp thuật!
Kim mục súc không!
Thi triển thuật này, chỗ ánh mắt có thể nhìn tới, có thể để bản thân xê dịch vị trí, giống như thuấn di.
Thuật không tiêu hao linh lực, chỉ tiêu hao tinh thần lực.
Dịch Tiểu Phong đã ngộ đạo ra thuật này, hắn lập tức đứng dậy nếm thử.
Giây tiếp theo, hắn hư không tiêu thất tại chỗ, xuất hiện ở xa hơn mười trượng.
Vương Mỹ, Tần Cầm Tuyết, Liễu Như Thấm, Lữ Thư An sửng sốt.
Hàn Uyên đang luyện kiếm cũng ngừng lại.
Bạch Hồng Tiêu híp mắt liếc tới, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục nếm thử, lại thuấn di lần nữa, đi đến cạnh Hàn Uyên, Hàn Uyên sợ tới mức lui về phía sau một bước.
Liên tục thi triển hai lần, Dịch Tiểu Phong cảm giác được đầu óc choáng váng, không nếm thử nữa.
“Lợi hại a, sư phụ, đây là cái pháp thuật gì?” Hàn Uyên hưng phấn hỏi.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Kim mục súc không.”
Bạch Hồng Tiêu nhẹ giọng nói: “Này không phải pháp thuật, đã xem như thần thông, thần thông này có tiềm lực rất lớn, ta xem ngươi không có tiêu hao linh lực, nếu đem này thần thông vận dụng trong chiến đấu, rất có thể một kích chiến thắng.”
Thần thông!
Những người khác đều bị chấn động.
Khối thủy tinh nhỏ vừa nãy thế mà cất giấu thần thông?
“Tướng công, ngươi quá lợi hại!” Vương Mỹ hưng phấn nói.
Nàng không cảm thấy Dịch Tiểu Phong là gặp vận may lớn, dù sao bán tiên thánh cốt là Dịch Tiểu Phong phát hiện.
Có thể phát hiện cơ duyên ẩn giấu cũng là năng lực!
Khán giả sôi nổi bình luận tốt tốt tốt:
“Ting! Chúc mừng ngươi mở khóa thần thông, giá trị hack thêm 99999……”
“Mẹ nó cái này cũng có thể?”
“Kiếm Thánh: Ta ngốc! Ta đều còn không có thần thông!”
“Cầu tổ đội, cùng nhau bắt cóc Dịch Tiểu Phong, để hắn giúp chúng ta sưu tầm cơ duyên!”
“Có thể a, một đợt này muốn bay lên trời rồi!”
“Địa vị của Dịch thần không người có thể lay động a.”
……
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Nguyên lai đây là thần thông.
Xác thật ngưu bức.
Không hổ là bán tiên, ngưng tụ truyền thừa duy nhất trong đầu chính là thần thông!
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Còn tốt còn tốt.”
Hắn nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu, cười hỏi: “Sư phụ muốn học sao?”
Bạch Hồng Tiêu mặt không biểu tình, nói: “Ngược lại ta cũng không cần.”
Dịch Tiểu Phong nhún vai, xoay người tiếp tục tu luyện.
Kế tiếp, hắn bắt đầu tu luyện phi lôi ngự kiếm thuật.
Nếu là có thể đem phi lôi ngự kiếm thuật cùng kim mục súc không thuần thục, hắn là có thể lên trời xuống đất, không gì làm không được, ngẫm lại đều có chút hưng phấn!
Hàn Uyên bị kích thích, bắt đầu liều mạng luyện kiếm.
Những người khác cũng vậy, đều bắt đầu hết sức chăm chú tu luyện, không muốn bị Dịch Tiểu Phong vượt qua hoặc là càng ném càng xa.
Phi lôi ngự kiếm thuật đối với Dịch Tiểu Phong mà nói, không phải là rất khó học.
Chủ yếu là ngự kiếm phi hành.
Linh lực thuộc tính lôi có thể gia tăng tốc độ phi hành.
Không đến nửa ngày, Dịch Tiểu Phong có thể ngự kiếm phi hành, chỉ là không đủ thuần thục, lung lay lắc lư, giống như sẽ rơi xuống bất kỳ lúc nào.
Vương Mỹ ở dưới nhìn lên, trong lòng run sợ, chuẩn bị đỡ lấy hắn.
“Tướng công, ngươi chậm một chút a!”
“Không có việc gì…… Vù vù…… Ta có thể làm được!”
“Ngươi bay lệch rồi! Ngươi lệch rồi!”
“Tin tưởng ta, phần eo ta dùng thêm chút sức là có thể bay thẳng lại!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất