Chương 165: Hắc dạ sơn, mười tám quỷ khôi
truyendichgiare.com
* * *
Tin tức Dịch Tiểu Phong đánh bại Kiếm Trăn nhanh chóng lan truyền trong Bạch Viên thành, rất mau thân phận của Kiếm Trăn cũng được truyền ra, khiến cho uy danh của Dịch Tiểu Phong càng tăng lên.
“Dịch Tiểu Phong đã có được thực lực Thiên kiếm bảng?”
“Yêu kiếm Vô pháp xác thật mạnh, cả Yêu đế cũng có thể ngăn cản, chiến thắng thiên tài Thiên kiếm bảng không coi như ngoài ý muốn.”
“Nói như thế, Dịch Tiểu Phong thật sự có năng lực tru sát Trác Ngọc Lang?”
“Có lẽ đi, nhưng Dịch Tiểu Phong là đồ đệ Kiếm Thánh, hẳn là sẽ không ra tay giết đệ tử nội môn Thiên kiếm thánh tông đi.”
“Nghe nói, lúc trước đã có đệ tử Thiên kiếm thánh tông chết trong tay Dịch Tiểu Phong.”
……
Sau khi Dịch Tiểu Phong trở lại khách điếm liền bắt đầu nạp khí khôi phục.
Hàn Uyên đem tụ khí đan lúc trước tìm được đưa cho Dịch Tiểu Phong, ma đạo thế lực đã ở ngoài thành, Dịch Tiểu Phong cũng không từ chối, dựa vào tụ khí đan nhanh chóng khôi phục kiếm khí, linh lực.
Qua khoảng ba canh giờ.
Oanh!
Ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên tiếng sấm, Dịch Tiểu Phong sợ tới mức run một cái.
Hắn theo bản năng lấy hàn kiếm ngàn năm ra.
Nhưng mà cũng không có thích khách tập kích hắn.
Hắn âm thầm nghi hoặc, ban ngày ban mặt như thế nào có sét đánh?
Một lát sau, Tần Cầm Tuyết đi vào trong phòng hắn.
“Vừa rồi có người giống chúng ta bên đường bị sét đánh, phỏng chừng là lộ ra quá nhiều.” Tần Cầm Tuyết bất đắc dĩ cười nói.
Nguyên lai giả thiết người chơi gặp trời phạt là thật sự.
Dịch Tiểu Phong cũng cảm thấy buồn cười.
Tuy rằng có vài người chơi nhảy ra chỉ trỏ hắn, có vẻ lỗ mãng, nhưng phần lớn người chơi vẫn rất cẩn thận.
Dịch Tiểu Phong phỏng đoán trong Bạch Viên thành ít nhất cũng có trên trăm người chơi, nhưng cũng chỉ có mấy tên dám nhảy đến trước mặt Âu Ngũ Tử.
“Mặt khác, ngoài thành giống như bạo phát chiến đấu, xác thật có lượng lớn ma tu xuất hiện.” Tần Cầm Tuyết tiếp tục nói.
Dịch Tiểu Phong cảm khái nói: “Chúng ta quá xui xẻo đi.”
Tần Cầm Tuyết gật đầu.
Tâm tình của nàng cũng phức tạp.
Vì sao người chơi đến chỗ nào đều có thể đưa tới cao thủ?
Chẳng lẽ liền không có kịch bản mà chiến lực cao nhất không vượt qua Trúc Cơ cảnh?
“Chờ Thiên kiếm thánh tông có kết luận, chúng ta liền rời đi đi.” Dịch Tiểu Phong trầm ngâm nói.
Tần Cầm Tuyết nói: “Cũng không nhất định một hai phải có kết luận, có lẽ sự tình sẽ phát triển hướng tới phương hướng không thể khống chế.”
Dịch Tiểu Phong hiểu ý của nàng.
Nếu Thiên kiếm thánh tông cùng thế lực ma đạo đánh nhau, tử thương thảm trọng, vậy cái chết của Trác Ngọc Lang liền trở nên không quan trọng.
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, nói: “Gần đây cũng đừng đi ra ngoài, miễn cho gặp phải bất trắc.”
Tần Cầm Tuyết gật đầu, sau đó đứng dậy rời đi.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục dùng tụ khí đan, khôi phục linh lực.
Màn đêm rất mau liền buông xuống.
Cốc cốc——
Cửa phòng lại lần nữa bị gõ vang.
“Khách quan, tiểu nhân giúp ngài mang một chậu nước ấm tới.”
Thanh âm tiểu nhị truyền đến.
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói: “Vào đi.”
Hắn trợn mắt nhìn lại, tiểu nhị bưng chậu nước ấm vào phòng.
Mỗi đêm tiểu nhị đều sẽ mang nước tiến vào, nước này là linh thủy, dùng nó rửa mặt, có thể làm tinh thần thoải mái.
Tiểu nhị cung kính đặt chậu nước ấm xuống, liền chuẩn bị rời đi.
Khi đi đến cửa phòng, tiểu nhị bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nhắc nhở nói: “Khách quan, gần đây ban đêm thường xuyên có án mạng, khuyên ngài ít ra cửa, nếu là buổi tối nghe được thanh âm em bé khóc nỉ non cũng không nên mở cửa sổ.”
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc hỏi: “Trước đó sao ngươi không nhắc nhở ta?”
Tiểu nhị xấu hổ trả lời: “Từ sau khi Thiên kiếm thánh tông tới, ban đêm liền trở nên an tĩnh, nhưng hôm nay toàn bộ người Thiên kiếm thánh tông đi ra ngoài thành, đến bây giờ còn không có trở về, trong thành không có những cao nhân này trấn thủ, nói không chừng lại xuất hiện tà quái.”
Thì ra là thế.
Dịch Tiểu Phong bừng tỉnh hiểu ra, hướng tiểu nhị gật gật đầu.
Tiểu nhị đóng cửa phòng lại.
Dịch Tiểu Phong lâm vào trong suy tư.
Quả nhiên, Bạch Viên thành này có chuyện!
Lúc trước, gặp được thây khô kia có liên quan đến chuyện này hay không?
……
Trăng tàn mặt trời lên.
Sáng sớm ngày kế.
Dịch Tiểu Phong đẩy cửa sổ ra, phát hiện bầu trời Bạch Viên thành giăng đầy mây đen.
Bầu không khí trong thành rất là áp lực.
Cửa phòng bị đẩy ra, Hắc Kiêu bỗng nhiên đi vào.
“Chí tôn tử, Hắc dạ sơn đột kích, vây quanh Bạch Viên thành, chúng ta nên rời đi, Hắc dạ sơn ngoại trừ muốn đối phó Thiên kiếm thánh tông, còn muốn tìm ngươi báo thù, chúng ta có thể nhân lúc bọn họ đại chiến chạy đi.”
Hắc Kiêu nghiêm túc nói, ánh mắt nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nhìn không trung, hỏi: “Những người Thiên kiếm thánh tông có thể đối phó được Hắc dạ sơn sao?”
Hắc Kiêu trả lời nói: “Tự nhiên không thể, nhưng có Càn cực cung Mạc Hư đạo nhân ở đây, ngược lại cũng có thể cản tay giúp nhau, xin Chí tôn tử yên tâm, ta đã nói qua với Âu Ngũ Tử, hắn sẽ không hoài nghi ngươi giết Trác Ngọc Lang.”
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong kinh ngạc nhìn về phía hắn.
Nói qua?
Hắc Kiêu bình tĩnh nói: “Nếu là đổi một vị lão quái Nguyên Anh tới, có lẽ nói không được, nhưng Âu Ngũ Tử chỉ có tu vi Kim Đan cảnh, hắn không gánh nổi kết quả ngươi giết Trác Ngọc Lang.”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Nói cách khác, hiện tại ta rời đi, Thiên kiếm thánh tông cũng sẽ không hoài nghi là ta giết Trác Ngọc Lang?”
“Không sai!”
Được Hắc Kiêu trả lời, Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Hắn âm thầm kinh hỉ.
Uổng công hắn suy nghĩ nhiều như vậy, Tam kiêu ra ngựa, trực tiếp thu phục!
Nhưng nếu hắn không có chế tạo những cái chứng cứ giả đó, Âu Ngũ Tử cũng không có cớ để không hoài nghi Dịch Tiểu Phong.
Mặc dù hai bên đều diễn kịch, cũng là diễn cho người khác xem, cần làm chuẩn bị.
Dịch Tiểu Phong nói: “Được! Vậy liền nhích người đi!”
Sau đó hai người tập trung đám Hàn Uyên lại, cùng rời khỏi khách điếm.
Mới vừa đi ra khách điếm, bọn họ liền dừng lại.
Chỉ thấy trên mái hiên đối diện khách điếm từng thân ảnh đang đứng, những người này toàn thân lượn lờ ma khí, lành lạnh đáng sợ.
Lúc này Hàn Uyên không có rút kiếm, dù sao cũng có Tam kiêu ở đây, không cần hoảng hốt.
Hắc Kiêu híp mắt, mở miệng hỏi: “Chư vị còn không xưng tên ra.”
Một người áo đen thân hình cao lớn nhất trả lời: “Hắc dạ sơn, mười tám quỷ khôi.”
Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Lữ Thư An động dung.
“Chí tôn tử, các ngươi đi trước, Bạch Kiêu, dẫn bọn hắn chạy hướng tới cửa bắc, ta cùng với Hồng Kiêu giết sạch bọn họ liền tới.” Hắc Kiêu thấp giọng nói.
Hắn mở tay phải ra, một thanh cốt tiêu xuất hiện ở trong tay.
Hồng Kiêu cũng lấy ra pháp khí của mình, chuẩn bị chiến đấu.
“Được!”
Bạch Kiêu xoay người, lập tức xuất phát.
Đám người Dịch Tiểu Phong theo sát sau đó.
Tần Cầm Tuyết tò mò hỏi: “Hắc dạ sơn mười tám quỷ khôi rất lợi hại sao?”
Nàng quay đầu nhìn lại, Hắc Kiêu, Hồng Kiêu, mười tám quỷ khôi đã biến mất không còn thấy bóng dáng nữa.
“Rất mạnh, tất cả đều là cao thủ Kim Đan cảnh, bìmh thường Hắc dạ sơn xuất động bọn họ, bất luận muốn giết mục tiêu nào đều sẽ giết chết.” Liễu Như Thấm thấp giọng nói.
Lợi hại như vậy?
Dịch Tiểu Phong không khỏi đổ mồ hôi thay Hắc Kiêu, Hồng Kiêu.
Hàn Uyên vừa bước nhanh đi trước, vừa hỏi Bạch Kiêu: “Tiền bối, hai vị tiền bối kia có thể được không?”
Bạch Kiêu không có trả lời.
Đội ngũ cũng im lặng, nhanh chóng đi hướng cửa bắc thành.
Ven đường xá vẫn có tu sĩ lui tới, nhìn đến bọn họ đi vội vàng như thế, không khỏi suy đoán.
Đêm qua ngoài thành thường hay có tiếng nổ mạnh vang lên, khiến người ta khủng hoảng.
“Hắc dạ sơn đã lẻn vào trong thành, có phải mang ý nghĩa……” Dịch Tiểu Phong nhíu mày nghĩ đến.
Hắc dạ sơn không hổ là đứng đầu ma đạo ngũ hùng, ở trong một đêm liền công phá phòng tuyến của Thiên kiếm thánh tông, thật là đáng sợ.
Hiện tại xem ra, mục tiêu của Hắc dạ sơn không phải Thiên kiếm thánh tông, mà là hắn.
Hoặc nói là Yêu kiếm trong tay hắn.
Ngay lúc Dịch Tiểu Phong suy nghĩ sâu xa, Bạch Kiêu bỗng nhiên dừng bước chân.
Dịch Tiểu Phong cũng dừng lại, giương mắt nhìn.
Phía trước là một con đường trống trải, chỉ có một tiểu hài tử cùng con chó.
Đám người Dịch Tiểu Phong bỏ qua tiểu hài tử, nhìn về phía chỗ rẽ.
Chỉ thấy một đại hán thân mặc giáp đen kéo một sợi xích sắt thô to đi tới.
Đại hán này có làn da ngăm đen, cơ bắp trên cánh tay cực kỳ khoa trương, trên mặt có hoa văn màu đen, dữ tợn đáng sợ.
Xích sắt trong tay hắn to cỡ đùi Dịch Tiểu Phong.
“Chí tôn cốc Tam kiêu, thật là thú vị, ta còn tưởng rằng Chí tôn cốc thật sự là cái gì đều mặc kệ, cái gì đều không hỏi, nguyên lai cũng ẩn giấu tâm tư tranh đoạt thiên hạ.”