Chương 184: Thất tinh đỉnh, Xích trạch đại thụ linh chi
truyendichgiare.com
* * *
Tiên phẩm tàn phá?
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong sáng lên.
Đồ chơi này giống chén bể của Bạch Hồng Tiêu, là vật từ thượng giới.
Theo đám người Dịch Tiểu Phong tụ tập ở quầy hàng này, lập tức liền có một đám người đi lại.
“Lão bản, những đan dược này ta bao hết!”
“Lão bản, mấy thứ này bán thế nào?”
“Các ngươi đừng đoạt a!”
“Đều thuộc về ta!”
Dịch Tiểu Phong nghe những người này nói, câm nín.
Tuyệt đối là người chơi.
Keng ngâm ——
Kiếm Trăn rút kiếm, kiếm quang lóng lánh khiến các người chơi híp mắt.
Hàn Uyên cũng rút kiếm, mắng: “Tất cả đều cút cho ta!”
Mấy người chơi sợ tới mức lập tức giải tán.
Dịch Tiểu Phong cầm lấy Địa Tạng linh bình, bên trong có mấy viên tụ khí đan.
“Cái này ta muốn, bao nhiêu linh thạch?” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Có thể tự ngưng tụ tụ khí đan, Địa Tạng linh bình tuyệt đối là bảo bối.
Chỉ là chủ quầy hàng này vì sao không có phát hiện điểm này?
“Một khối trung phẩm linh thạch.” Chủ quầy hàng do dự nói.
Từ phản ứng của những người vừa rồi, đồ vật của hắn có thể nâng giá lên, cho nên hắn hung ác, trực tiếp nâng giá cả gấp mười lần.
Dịch Tiểu Phong trực tiếp ném ra một khối trung phẩm linh thạch, sau đó cầm lấy Địa Tạng linh bình, đứng dậy rời đi.
“Sư phụ, đây không phải là tụ khí đan bình thường sao?” Hàn Uyên kinh ngạc hỏi.
Thần thức hắn đảo qua, liền có thể nhìn thấu trong bình.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đan dược là bình thường, nhưng cái bình không bình thường.”
Hắn cũng không có nói tỉ mỉ.
Có chút đồ vật cũng không thể nói cùng người một nhà.
Đặc biệt là đồ vật đánh vỡ lẽ thường.
Cái sơn thôn này không lớn, lại có rất nhiều tu sĩ.
Các người chơi sau khi biết được Dịch Tiểu Phong đã đến, sôi nổi tiến tới xem, nhưng dưới sự bảo vệ của đám Hàn Uyên, Kiếm Trăn, không người nào dám tới gần Dịch Tiểu Phong.
Dạo xong sơn thôn, bọn họ tiếp tục lên đường.
Có thể ở một thôn nhỏ như vậy nhặt được tiên phẩm tàn phá, vận khí xác thật không tồi.
Điều này thuyết minh nơi nơi ở Tu Chân giới đều khả năng cất giấu cơ duyên.
Nếu không có một đôi mắt như vậy, dù Dịch Tiểu Phong gặp được, cũng rất khó lấy được.
Nam Tần tôn giả thân là lão quái Nguyên Anh đều nhìn không thấu Địa Tạng linh bình, huống chi các tu sĩ khác có tu vi càng thấp hơn.
Rời đi sơn thôn, Kiếm Trăn mang theo mọi người ngự kiếm phi hành, chuẩn bị trực tiếp đi Thất tinh đan thành đặt chân.
Dịch Tiểu Phong ở trên phi kiếm để Địa Tạng linh bình nhận chủ với mình.
Sau khi nhận chủ thành công, Địa Tạng linh bình mới bắt đầu tụ tập thiên địa linh khí.
Xem ra trước đó chưa khởi động.
Cũng đúng.
Một cái bình nhỏ thông thường, ai sẽ không có chuyện gì làm mà nhận chủ chứ.
Địa Tạng linh bình không lớn, không khác thuốc nhỏ thông thường lắm.
Dịch Tiểu Phong đem nó treo ở bên hông.
Nếu là ở nhẫn trữ vật, Địa Tạng linh bình không hấp thu được thiên địa linh khí.
Nam Tần tôn giả tấm tắc bảo lạ nói: “Bình thuốc nhỏ này thế mà thật đúng là pháp khí, trước đó lão hủ không có nhận ra được, tiểu sư phụ, sức quan sát của ngươi đã vượt qua Nguyên Anh, hay ngươi thật ra là lão quái hóa thần, cố ý ngụy trang thành bộ dáng hiện tại này?”
Mọi người ghé mắt.
Bọn họ cũng nghi ngờ giống như vậy.
Dịch Tiểu Phong luôn là có thể nhìn đến những thứ mà người khác không phát hiện được, thật sự là thần kỳ.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ta là Thanh liên kiếm tiên, đều cho rằng ta khoác lác sao?”
Hàn Uyên cổ động: “Đúng đó đúng đó.”
Liễu Như Thấm nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, như suy tư gì đó.
Quách Linh Linh mở miệng nói: “Phía trước chính là Thất tinh đan thành sao?”
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Phía trước là một mảnh bình nguyên, cuối bình nguyên có một ngọn núi, không biết bao nhiêu mái lầu vờn quanh ngọn núi này, phía trên đỉnh núi là một cái đỉnh to, cao tới mấy chục trượng, cực kỳ đồ sộ, mặc dù cách thật xa cũng có thể nhìn thấy.
Nam Tần tôn giả mở miệng nói: “Nhìn đến cái đỉnh kia sao? Đó là đỉnh của thành chủ Thất tinh đan thành, là Thất tinh đỉnh mà tất cả người luyện đan tha thiết ước mơ, khi màn đêm buông xuống, Thất tinh đỉnh sẽ hiện lên Thất tinh chi tượng.”
Trong giọng nói của hắn tràn ngập sự hâm mộ.
Dịch Tiểu Phong cũng nhìn về phía Thất tinh đỉnh.
Đúng lúc này!
Thất tinh đỉnh bỗng nhiên phát ra ánh sáng hồng, cái đỉnh khổng lồ như vậy có ánh sáng hồng, cảnh tượng rất đồ sộ.
Dịch Tiểu Phong há hốc mồm.
Đồ chơi này là vật vô chủ?
Không phải thành chủ sao?
Hay là……
Thành chủ vừa mới chết?
Dịch Tiểu Phong đã ngửi được mùi vị kịch bản.
Nhưng sau khi thử nghiệm có thể lựa chọn, cũng không nhất định phải lựa chọn kịch bản Thất tinh đan thành.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Thành chủ Thất tinh đan thành mạnh thế nào?”
Nam Tần tôn giả trả lời nói: “Thành chủ không mạnh, chỉ có tu vi Kim Đan cảnh, nhưng đan dược của hắn lại có thể hấp dẫn vô số đại nhân vật, hầu như toàn bộ cao thủ chính ma lưỡng đạo ở Đại Càn châu đều tôn trọng hắn, thậm chí liên hợp hạ lệnh ai dám phá hư Thất tinh đan thành, Đại Càn châu tuyệt đối không tha!”
“Vị lão thành chủ này cũng coi như là tiền bối của ta, cũng gặp đại nạn buông xuống, chờ sau khi ta chết, Đại Càn châu hẳn là liền sẽ hoàn toàn mở sang một trang mới.”
Hắn vuốt râu, giọng điều đầy cảm khái.
Hàn Uyên nhướng mày hỏi: “Sư đệ, ngươi sợ chết sao?”
Nam Tần tôn giả cười ha hả nói: “Trước kia sợ chết, hiện tại đã tỉnh ngộ, đời này đủ rồi, thời gian còn lại liền cùng tiểu sư phụ học học kiếm, nếu có thể học được một bộ kiếm pháp trước khi chết, thật tốt.”
Không khí trở nên có chút ưu sầu.
Tần Cầm Tuyết, Liễu Như Thấm, Quách Linh Linh, Lữ Thư An đều phức tạp nhìn Nam Tần tôn giả.
Làm người nhiều tuổi nhất trong đội ngũ, Nam Tần tôn giả cho bọn hắn cảm giác an toàn rất lớn.
Kiếm Trăn nghiêm túc nói: “Nhân sinh nên như thế, tại hạ cũng nghĩ tới dáng vẻ khi chính mình tử vong, hẳn là chết trong quyết đấu cùng kiếm khách khác.”
“Đối thủ nhất định là kiếm khách mạnh nhất thiên hạ.”
Mọi người bị hắn gợi đề tài, đều bắt đầu nói về điều mình chờ mong cuối nhân sinh này.
Khi sắp đến Thất tinh đan thành, sắc mặt Nam Tần tôn giả biến đổi, nói: “Các ngươi vào đi thôi, lão hủ ở ngoài thành chờ các ngươi, các ngươi cứ tuỳ ý, ta sẽ đợi, chỉ cần các ngươi ra thành, lão hủ liền tới tìm các ngươi.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói: “Vì sao?”
Sức mạnh của kịch bản?
Nam Tần tôn giả giả khụ một tiếng, nói: “Có một vị lão hữu ở trong thành, lúc còn trẻ, lão hủ thiếu nàng một đoạn tình cảm, hiện giờ chết già không nên lui tới.”
Mọi người ngẩn người, biểu tình cổ quái.
Thất tinh đan thành liền ở phía trước, Nam Tần tôn giả hư không tiêu thất, mọi người muốn hỏi thêm cũng không kịp.
Không bao lâu.
Mọi người dừng ở chân núi Thất tinh đan thành.
Bình nguyên gần Thất tinh đan thành có rất nhiều tu sĩ đang đả tọa hoặc là giao lưu. Còn chưa vào thành, bọn họ liền cảm nhận được sự náo nhiệt của Thất tinh đan thành.
Khoảng thời gian gần đây, ở Thất tinh đan thành sẽ có đại hội luyện đan, người thắng sẽ nhận truyền thừa đan đạo của thành chủ Thất tinh đan thành, nếu trở thành người thừa kế duy nhất, thậm chí sẽ có hi vọng trở thành thành chủ đời sau của Thất tinh đan thành.
Vào thành yêu cầu giao nộp mười khối hạ phẩm linh thạch, không tính đắt, mặc dù là tu sĩ Luyện Khí bình thường cũng có thể lấy ra.
Trong Thất tinh đan thành có quá nhiều quầy hàng đan dược, rất nhiều luyện đan sư chưa thành danh mặc dù luyện ra đan dược tốt cũng sẽ bị xem nhẹ, cho nên Thất tinh đan thành cũng có ẩn giấu cơ duyên.
Nghe nói, thường xuyên có người từ ba đại vương triều, tông môn lớn tiến đến tìm kiếm nhân tài.
Bất luận một phương thế lực lớn nào đều cần luyện đan sư, hơn nữa không chỉ một vị.
Khi cấp cho đệ tự trẻ tuổi tài nguyên định kỳ, đan dược rất quan trọng.
Cũng không thể cứ cho linh thạch, để các đệ tử xuống núi, khắp nơi tìm kiếm chỗ mua đan dược nha.
Khi vào thành, đám người Dịch Tiểu Phong trước tìm khách điếm nghỉ chân, sau lại đi ra ngoài đi dạo phố.
Dịch Tiểu Phong tuyên bố có thể tự do hành động, mọi người liền tản ra.
Thất tinh đan thành có cao thủ tuần tra, không được nháo sự, chỉ cần nháo sự, bên ra tay trước một nhất định bị đuổi đi, nếu giết người ở Thất tinh đan thành, vậy mặc kệ ngươi có thân phận gì, đều phải chết!
Nghe nói trong Thất tinh đan thành có lão quái Nguyên Anh, còn có không biết bao nhiêu cao thủ Kim Đan cảnh.
Dịch Tiểu Phong mang nón, vành nón phủ băng vải, che đậy khuôn mặt, để tránh phiền toái không cần thiết.
Ở Thất tinh đan thành, là có thể mang mặt nạ hoặc là khăn che mặt, để tránh bị người theo dõi, sau khi ra khỏi thành lại bị cướp sạch.
Dạo một vòng, Dịch Tiểu Phong phát hiện không ít ánh sáng hồng, trên cơ bản đều là đan dược.
Giá cả còn không thấp.
Dịch Tiểu Phong cũng không có ra tay, không phải đan dược nào hắn cũng cần.
Đồ vật buôn bán như thế này , có thể nói có chủ, cũng có thể nói vô chủ, có thể ở trong ánh mắt hắn phát ra ánh sáng hồng trên cơ bản đều là đồ vật bị xem nhẹ giá trị.
Đan dược như vậy ở Thất tinh đan thành có quá nhiều.
Đường phố là một cái đường chính xoắn ốc vờn quanh cả tòa núi, có rất nhiều đường nhỏ, nhưng sẽ không quá nhỏ, hầu như tất cả địa phương đều có người.
Đi trong chốc lát, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên thấy một người người quen.
Tố Tâm Cung Trần Lan.
Hai người gặp nhau lần đầu là ở Trác Dạ Bảo, khi đó Trần Lan khí phách hăng hái, ở trong mắt Dịch Tiểu Phong là cao thủ, hiện giờ khẳng định không phải đối thủ của Dịch Tiểu Phong.
Cạnh Trần Lan không có đệ tử Tố Tâm Cung nào khác, nàng tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.
Nghĩ nghĩ, Dịch Tiểu Phong đi ra phía trước, chào hỏi Trần Lan.
“Trần Lan cô nương, đã lâu không thấy.”
Nghe được thanh âm Dịch Tiểu Phong, Trần Lan theo bản năng quay đầu lại.
Không thể không nói, nàng này lớn lên xác thật đẹp đẽ, một cái ngoái đầu nhìn lại đủ để cho nam nhân động lòng.
Trần Lan kinh ngạc nói: “Là ngươi! Ngươi làm sao ở chỗ này?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Tùy tiện đi dạo, ngươi đây?”
Trần Lan trả lời nói: “Vương sư muội gần đây tu hành công pháp gặp được bình cảnh, sư phụ để chúng ta tiến đến tìm kiếm Băng Tâm đan, Băng Tâm đan phương đã thiếu hụt, bởi vì thiếu hụt, hiện giờ không có bao nhiêu luyện đan sư biết luyện chế, mà vài cửa hàng ở Thất tinh đan thành vẫn còn giữ một số Băng Tâm đan, ta liền đi dạo, có lẽ sẽ có luyện đan sư luyện chế Băng Tâm đan.”
Toàn bộ Đại Càn châu, không có chỗ nào mà đan dược có thể phong phú hơn Thất tinh đan thành.
“Tiếu Mỹ? Ta đây sẽ ghi nhớ, giúp các ngươi tìm thử.” Dịch Tiểu Phong nhướng mày nói.
Ở trên mạng, hắn cũng chú ý tình huống ở Tố Tâm Cung, có không ít người chơi nữ đã gia nhập Tố Tâm Cung.
Ở Tố Tâm Cung, danh tiếng Vương Mỹ rất lớn, bản thân nàng là nữ nhi đại trưởng lão, thiên tư cũng trác tuyệt, nhưng trong đồng môn vẫn có cạnh tranh.
Dịch Tiểu Phong cũng không lo lắng cho Vương Mỹ.
Lúc trước bị Đường thành chủ đuổi giết, Vương Mỹ dám lôi kéo hắn dứt khoát kiên quyết nhảy vực, đã nói lên nàng không phải hạng người đắn đo mềm yếu.
Ai dám khi dễ Vương Mỹ, kết cục khẳng định rất thảm.
Hai người trò chuyện trong chốc lát liền tách ra.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục đi dạo.
Người đến người đi, trên đường phố rất là chen chúc.
Tiếp tục đi tới, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên cảm ứng được cái gì.
Hắn nâng tay phải lên, lấy phệ linh bò cạp ra, phệ linh bò cạp chui vào cổ tay áo hắn, cùng hắn tiến hành giao lưu tâm linh.
Phệ linh bò cạp nói nó muốn ăn một thứ.
Dịch Tiểu Phong tò mò, theo nó chỉ dẫn đi đến một gian lầu nhỏ.
Trong phòng không nhiều tu sĩ lắm, trừ chủ tiệm, còn có hai người hầu trẻ tuổi.
Dịch Tiểu Phong đi tới trước một cái quầy, ánh mắt hắn dừng trên một nhánh cây.
Trước mắt hiện ra một hàng chữ:
Linh chi Xích trạch đại thụ: Xích trạch đại thụ chính là linh thụ vạn năm, nhánh này rời thân trăm năm, có dấu hiệu thành tinh.