Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 185: Không có khả năng, ta một thân chính khí

Chương 185: Không có khả năng, ta một thân chính khí

truyendichgiare.com

* * *

Xích trạch đại thụ?
Linh thụ vạn năm?
Dịch Tiểu Phong thầm nói ngưu bức.
Chỉ hai chữ vạn năm đã nói lên nội tình, hơn nữa nhánh này mới rời khỏi thân cây trăm năm là có thể thành tinh?
Mấu chốt nhất chính là phệ linh bò cạp có thể cảm ứng được nó, còn muốn ăn nó.
Sau khi ăn qua Thất sắc lưu ly thụ, phệ linh bò cạp nhanh chóng trưởng thành, đã có thể giao lưu với Dịch Tiểu Phong.
Nếu ăn Xích trạch đại thụ linh chi sẽ như thế nào nữa?
Dịch Tiểu Phong mở miệng hỏi: “Ta muốn nó.”
Hắn giơ tay chỉ hướng Xích trạch đại thụ linh chi.
Chủ quầy đi tới, nói: “Ngươi muốn nó? Thứ này có lai lịch rất thần bí, lúc ta mua nó tốn số tiền lớn, ngươi muốn mua nó mà nói phải lấy ra hai trăm khối trung phẩm linh thạch.”
Dịch Tiểu Phong không nói hai lời, trực tiếp móc ra hai trăm khối trung phẩm linh thạch, ném cho chủ tiệm.
Chủ quầy há hốc mồm.
Tiểu tử này thế mà là người giàu có!
Dịch Tiểu Phong tự mình lấy Xích trạch đại thụ linh chi, xoay người rời đi.
Tay hắn vừa ra hạ xuống, phệ linh bò cạp liền từ trong tay áo ngậm Xích trạch đại thụ linh chi, nhanh chóng cắn nuốt.
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Hung tàn như vậy?
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi, tiểu gia hỏa này về sau có thể trở thành ma vật diệt thế hay không?
Hắn không khỏi nghĩ đến túi phệ ma ong kia.
Dưới sự trợ giúp của Nam Tần tôn giả, Dịch Tiểu Phong đã cho phệ ma ong nhận chủ với mình, tổng cộng có một trăm hai mươi con phệ ma ong ở túi ngự thú, bọn chúng thực sự hung tàn, Nam Tần tôn giả kiến nghị hắn không nên dễ dàng sử dụng.
Túi ngự thú này treo ở bên hông hắn, nếu có người muốn cướp bóc, đó chính là tìm chết.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục đi dạo phố, tìm kiếm Băng Tâm đan.
Không bao lâu, hắn bắt đầu mua sắm đan dược.
Không phải Băng Tâm đan, cũng không phải đan dược hắn cần.
Đều là đan dược hắn cảm thấy hữu dụng đối với Vương Mỹ.
Hắn bốn phía mua sắm.
Sau ba canh giờ, Dịch Tiểu Phong đã tiêu phí hai mươi vạn trung phẩm linh thạch.
Nghe tới rất khoa trương?
Thứ lỗi a!
Hiện tại hắn có rất nhiều linh thạch.
So với tồn kho, chỉ như chín trâu mất sợi lông mà thôi.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy mỹ mãn.
Cũng không biết Vương Mỹ thu được những đan dược này, có vui vẻ hay không?
Dịch Tiểu Phong còn mua một ít pháp khí thích hợp cho nữ tu dùng.
Chờ kế tiếp khi gặp được Trần Lan, có thể để Trần Lan giúp hắn mang về.
Nhân phẩm của Trần Lan đáng giá tín nhiệm, tốt xấu bọn họ cũng cùng nhau trải qua sinh tử.
Mấy canh giờ sau.
Dịch Tiểu Phong thông qua hơi thở Trần Lan tìm được nàng.
“Đem nhẫn trữ vật này giao cho Tiểu Mỹ.” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Tiếp nhận nhẫn trữ vật, Trần Lan hài hước cười nói: “Đồ vật trong này ta có thể xem một chút sao?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Xem đi, biết nó quý giá bao nhiêu, ngươi mới bảo hộ tốt được.”
Nghe vậy, Trần Lan dùng thần thức quét một chút.
Giây tiếp theo, mặt nàng lộ ra vẻ vẻ khiếp sợ, kinh ngạc hỏi: “Ngươi như thế nào……”
Nàng ý thức được là chỗ đông người, không tiện nói thêm gì nữa, để tránh bị người theo dõi.
Kiếm Thánh hào phóng như vậy?
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Cuộc chiến Bạch Viên thành không nghe nói qua sao?”
Trần Lan vừa nghe, nháy mắt hiểu được.
Nàng cảm khái nói: “Thực sự có ngươi, được thôi, ta giúp ngươi.”
Dịch Tiểu Phong lấy ra một nhẫn trữ vật khác, bên trong có không ít linh thạch, hắn đưa cho Trần Lan, nói: “Đây là thù lao.”
Trần Lan nhíu mày nói: “Không cần đi? Ngươi ta cũng coi như người quen, ta cùng với Vương sư muội lại là đồng môn, quan hệ giống như tỷ muội ruột, sao có thể lấy thù lao? Ngươi cho ta là người nào?”
Nhìn thấy nàng thật sự giận, Dịch Tiểu Phong chỉ có thể từ bỏ.
Hai người không có nói nhiều nữa, chỉ trong chốc lát liền rời đi.
Dịch Tiểu Phong trở lại khách sạn.
Đại hội luyện đan còn có nửa tháng nữa sẽ bắt đầu, đến lúc đó sẽ là một trận thịnh hội, hơn một ngàn vị luyện đan sư cùng luyện đan, chọn ra luyện đan sư mạnh nhất.
Dịch Tiểu Phong đối với đại hội luyện đan không có hứng thú.
Tới Thất tinh đan thành chỉ là dạo một vòng, mục đích chủ yếu là bí cảnh.
Bí cảnh rất khó phát hiện, thông thường đều giấu ở một không gian khác.
Mãi cho đến buổi tối, những người khác mới trở về, tụ tập ở phòng Dịch Tiểu Phong.
“Sư phụ, bí cảnh đã đóng cửa, nhưng sẽ mở ra, thời gian mỗi lần mở ra đều bất đồng, đã liên tục hơn một tháng.” Hàn Uyên dẫn đầu nói.
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Tần Cầm Tuyết theo sát, nói: “Ta nghe được Hắc dạ sơn, Hàn phòng sơn, Bắc Nguỵ hoàng thất cùng với Ngô quốc hoàng thất đều sẽ tới tham quan luyện đan đại hội, chúng ta nên tránh, ngày mai liền đi tìm bí cảnh đi.”
Liễu Như Thấm hừ nói: “Sợ cái gì? Lại không phải dốc toàn bộ lực lượng.”
Tần Cầm Tuyết lắc đầu nói: “Lời tuy như thế, nhưng còn có Quỷ tuyệt sát thủ thần bí ở trong tối.”
Lữ Thư An thở dài nói: “Những thế lực này thật phiền phức, chẳng lẽ liền không có biện pháp làm cho bọn họ hoàn toàn tắt lửa sao?”
Tâm trạng Dịch Tiểu Phong còn tốt, ở trong mắt hắn, những địch nhân này đều là bé ngoan, đồng tử đưa tài nguyên a.
“Có, kia đó là gia nhập một phương thế lực siêu cấp áp đảo Đại Càn châu, Kiếm Thánh tuy mạnh, nhưng chỉ đơn thương độc mã một người, hiện tại lại lan truyền Kiếm Thánh xa xa không mạnh bằng thời kỳ đỉnh cao, rất khó trấn áp mấy thế lực này.” Kiếm Trăn bỗng nhiên nói.
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Có thế lực như vậy?”
Kiếm Trăn hừ nói: “Đó là tự nhiên, ngươi thiếu kiến thức, thế giới bên ngoài rất lớn, Kiếm Thánh mà các ngươi ca tụng cũng không phải là Thiên hạ đệ nhất thật sự, người mạnh hơn so với hắn có nhiều.”
Hàn Uyên vừa nghe, tức khắc không phục.
Tần Cầm Tuyết tò mò hỏi: “Thiên hạ so với Đại Càn châu rộng lớn bao nhiêu?”
Kiếm Trăn trả lời nói: “Ít nhất mười cái đi, Đại Càn châu không tính quá lớn, lão quái Nguyên Anh đã xem như đỉnh cấp.”
Luyện Khí cảnh, Trúc Cơ cảnh, Kim Đan cảnh, Nguyên Anh cảnh, Hóa thần cảnh, Linh hư cảnh, Đạo pháp cảnh!
Như vậy xem ra, Đại Càn châu là có chút yếu.
“Về sau chúng ta đi bái tông môn khác sao?” Dịch Tiểu Phong nhướng mày cười nói.
Đối với các châu khác, hắn vẫn rất chờ mong.
Nhân sinh trên đời, tự nhiên phải đi ngắm phong cảnh thiên hạ.
Đặc biệt là trò chơi, trong trò chơi không cho toàn bộ bản đồ, có ý gì đây.
Kiếm Trăn nói: “Chúng ta có thể đi Đạo kiếm phủ, đó là thánh địa mà kiếm tu trong thiên hạ đều hướng tới.”
Lữ Thư An nói: “Đạo kiếm phủ ở đâu?”
Kiếm Trăn lắc đầu nói: “Không có nhiều người biết, ta cũng không biết.”
Mọi người bắt đầu bàn tán về các châu, thế lực.
Thời gian lặng lẽ trôi đi.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Đám người Tần Cầm Tuyết tiếp tục đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, Dịch Tiểu Phong thì ở trong phòng tu luyện.
Hưu!
Một cái phi tiêu bỗng nhiên từ ngoài cửa sổ bắn vào, ghim ở tấm ván gỗ cạnh giường.
Dịch Tiểu Phong trợn mắt, nắm lấy hàn kiếm ngàn năm.
Hắn thoáng nhìn, thấy trên phi tiêu có thư.
Hắn duỗi tay gỡ phi tiêu, đem thư từ mở ra nhìn.
Mày theo đó nhăn lại, nội dung thư từ là:
Mau chóng rời khỏi Thất tinh đan thành!
……
Chỉ một hàng chữ này, không có ký tên.
Đây là ai truyền đến?
Dịch Tiểu Phong âm thầm nghi hoặc.
Không quan tâm có phải lừa gạt hay không, bản thân hắn cũng tính toán ngày mai liền rời Thất tinh đan thành.
Hiện tại những người khác đã phân tán ở khắp nơi trong thành, hắn cũng không thể trực tiếp đi tìm kiếm từng người, không bằng chờ mọi người trở về.
Phệ linh bò cạp từ trong tay áo bò ra, đi vào lòng bàn tay, nhẹ nhàng cọ ngón tay hắn.
Gia hỏa này nhìn như dịu ngoan, nhưng dáng vẻ thật sự dọa người.
Dịch Tiểu Phong vừa vuốt phần lưng nó, vừa suy tư phi tiêu vừa rồi sẽ là do ai ném tới.
Nam Tần tôn giả?
Lão không cần phải làm thần bí như vậy.
Hắn kiên nhẫn chờ đợi.
Giữa trưa.
Tần Cầm Tuyết dẫn đầu trở về.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Những người khác đâu?”
Tần Cầm Tuyết lắc đầu nói: “Không rõ ràng lắm, làm sao vậy?”
Thất tinh đan thành trật tự rõ ràng, cho nên bọn họ mới yên tâm tách ra.
Dịch Tiểu Phong đem thư trong tay đưa cho Tần Cầm Tuyết.
Tần Cầm Tuyết vừa thấy, mày đẹp nhăn lại.
Nàng thấp giọng nói: “Buổi sáng khi ta đi dạo phố liền cảm giác không khí không thích hợp, trên đường nhiều tu sĩ tuần tra hơn, hay là Thất tinh đan thành xảy ra chuyện gì?”
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, trong lòng bỗng nhiên bất an.
Hắn lập tức đứng dậy, nói: “Chúng ta vẫn là trước tiên rời khỏi đây đi.”
Tần Cầm Tuyết gật đầu.
Hai người nhanh chóng thu thập đồ, tìm kiếm những người khác.
Mới vừa đi ra khách điếm, bọn họ liền dừng bước chân.
Trên đường phố, tất cả mọi người đứng thẳng bất động, thậm chí cả đôi mắt đều không nháy mắt một chút.
Đây là có chuyện gì?
Quỷ dị!
Nhìn trái nhìn phải, chủ quán rao hàng vẫn còn mở miệng, tu sĩ sóng vai mà đi mặt còn mang tươi cười, ở cửa sổ lầu gác hai bên, nữ tử xinh đẹp vẫn giữ tư thế vung quạt.
“Lại đây!”
Một thanh âm truyền đến.
Hai người Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa có một người nam tử áo lam vẫy tay.
Bọn họ liếc nhau, cẩn thận đi đến.
Nam tử áo lam móc ra hai viên đan dược, nói: “Nhanh ăn vào, nếu không các ngươi cũng sẽ giống những người đó!”
Dịch Tiểu Phong nhận lấy đan dược, nhìn kỹ.
Hắn trước mắt hiện lên một hàng chữ:
Tĩnh tâm đan: Giúp thần trí thanh minh, không chịu tà pháp thao túng.
……
Không có bẫy rập.
Dịch Tiểu Phong lập tức ném vào trong miệng.
Thấy vậy, Tần Cầm Tuyết cũng làm theo.
Nam tử áo lam xoay người đi vào đường nhỏ, hai người Dịch Tiểu Phong theo sát sau lưng.
Bọn họ trốn vào một gian hầm.
Một mùi hương rượi nồng nàn tràn ngập, ánh đèn lay động, ánh sáng tương đối heo hắt.
Nam tử áo lam đóng kỹ cửa, đi hướng cầu thang, nói với Dịch Tiểu Phong: “Ta không phải đưa ngươi thư từ, để ngươi rời đi sớm một chút sao?”
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói: “Ta cũng không biết ngươi là ai, làm sao dám tin?”
Nam tử áo lam thở dài một tiếng, nói: “Ta tên Hồ Thư Nhan, từng là đồ đệ Kiếm Thánh, đã bị trục xuất sư môn, từ khi ngươi thành danh, ta liền khắp nơi điều tra ngươi, hôm qua ở trên phố ta cảm nhận được trên người của ngươi có kiếm ý Thiên hạ kiếm, liền xác định ngươi chính là Dịch Tiểu Phong.”
Đồ đệ Kiếm Thánh?
Dịch Tiểu Phong tò mò hỏi: “Ngươi vì sao bị trục xuất sư môn?”
Đây là vị đệ tử thứ hai của Kiếm Thánh mà hắn gặp được.
Phía trước là Mạc Bắc Tân, còn muốn giết hắn.
Sắc mặt Hồ Thư Nhan phức tạp, buồn bã nói: “Ta thích đánh bạc, dạy mãi không sửa, trước kia đem mạng đánh cược luôn, nếu không có sư phụ cứu giúp, ta đã chết ở hoàng thành Ngô quốc, cũng bởi vậy bị sư phụ đuổi đi, không hề nhận đồ đệ này nữa.”
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Làm sao lý do những đệ tử này bị trục xuất sư môn đều khác nhau a?
“Trở lại chuyện chính, ta ở sòng bạc Thất tinh đan thành lăn lộn nửa năm, gần đây phát hiện thành chủ đã lâu không có hiện thân, Thất tinh đỉnh cũng càng thêm không thích hợp, buổi sáng Thất tinh đỉnh bị rót linh lực vào, tuy rằng mỏng manh, nhưng ta có cảm quan siêu quần, có thể nhạy bén bắt giữ được, cho nên nhắc nhở ngươi nhanh rời đi.” Hồ Thư Nhan nghiêm túc nói.
Tần Cầm Tuyết kinh ngạc hỏi: “Ngươi vì sao không rời đi?”
Hồ Thư Nhan giả khụ một tiếng, nói: “Ta có tự tin thoát đi, ta muốn nhân lúc rối loạn kiếm chút linh thạch, linh đan.”
Dịch Tiểu Phong: “……”
Tần Cầm Tuyết: “……”
Kiếm Thánh trước kia thu đều là đồ đệ gì vậy?
Hồ Thư Nhan hừ nói: “Đừng nhìn ta như vậy, lấy sự hiểu biết của ta đối với sư phụ, ngươi tuy rằng thiên tư trác tuyệt, nhưng khẳng định tính cách có chỗ cổ quái, nếu là sư phụ không cách nào giáo hóa ngươi, sớm hay muộn trục xuất ngươi khỏi sư môn.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Không có khả năng, ta một thân chính khí, sư phụ vô cùng tin cậy ta.”
Tần Cầm Tuyết nhìn về phía hắn, như suy tư gì đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất