Chương 209: Ra tay như chớp! Cần phải giết hắn!
truyendichgiare.com
* * *
“Chẳng lẽ hắn muốn……”
Trác Tiên Dung nghĩ đến một cái khả năng, không khỏi nhíu chặt mày.
Nàng theo bản năng phủ định.
Phan An không phải người như vậy!
Huống hồ nếu Phan An muốn ám sát phụ hoàng nàng, đã sớm động thủ, vì sao phải chờ tới bây giờ?
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, Phan An có quá nhiều chỗ khiến nàng nhìn không thấu. Hơn nữa Phan An có động cơ giết phụ hoàng nàng!
Sư phụ Phan An bị phụ hoàng nàng hại chết! Trác Tiên Dung càng nghĩ càng hoảng hốt.
Dịch Tiểu Phong cũng không có chú ý tới Trác Tiên Dung. Sự chú ý của hắn hoàn toàn đặt trên người Trác Sính Thiên cùng Từ công công.
Mỗi bước đi của Trác Sính Thiên, hắn đều có thể nghĩ đến rất nhiều loại phương án ám sát. Giờ phút này, Trác Sính Thiên khoảng cách Dịch Tiểu Phong đã không đến trăm trượng.
“Vừa rồi, lão thái giám kia thật mạnh, phỏng chừng không có người dám hành thích nữa.” Hàn Uyên tấm tắc bảo lạ nói.
Kiếm Trăn gật đầu nói: “Lão thái giám kia tuyệt đối là lão quái Nguyên Anh, thân pháp, tốc độ cực nhanh khiến người ta khó lòng phòng bị.”
Lữ Thư An hỏi: “Vị hoàng đế này mạnh cỡ nào?
Ta xem khí thế của hắn như vậy, hoàn toàn không cần bảo hộ.”
“Kim Đan cảnh, thực lực không tính quá mạnh, trước mắt những khí vận này còn chưa hoàn toàn dung nhập vào thân thể hắn, hơn nữa hoàng đế ngày thường cũng không có nhiều thời gian tu luyện, cho nên hẳn là yếu hơn chút so với tu sĩ Kim Đan cảnh bình thường.” Nam Tần tôn giả trầm ngâm nói.
Hắn chuyển giọng, nói: “Nhưng lão thái giám vừa rồi rất mạnh, thậm chí có thể nói là cao thủ đệ nhất Ngô quốc, chỗ hắn lợi hại thật sự chính là kiếm pháp, có hắn ở đây, mặc dù lão quái Nguyên Anh ra tay, cũng rất khó giết được hoàng đế mới này.”
Tần Cầm Tuyết nhíu mày, không biết vì sao khi nghe Nam Tần tôn giả nói như vậy, nàng tự dưng có chút lo lắng.
Nàng cứ cảm thấy nhiệm vụ Dịch Tiểu Phong là ám sát Trác Sính Thiên, mặc dù hắn phủ nhận.
Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Trác Sính Thiên.
Quách Linh Linh chú ý tới ánh mắt nàng, không khỏi nhìn về phía Trác Sính Thiên, như suy tư gì đó.
Sở dĩ gia nhập nhóm mọi người, chính là vì Dịch Tiểu Phong, Dịch Tiểu Phong ẩn giấu tung tích, lẻn vào hoàng thành, nhất định là vì làm chuyện kinh thiên động địa.
Phải biết rằng lúc trước ở Bạch Viên thành, Dịch Tiểu Phong đều không có cố ý che giấu tung tích.
Cẩn thận suy nghĩ, có thể là chuyện gì a? Còn không phải là đại điển đăng cơ này?
Các đệ tử tông môn, gia tộc nghị luận sôi nổi, đa số người đều là ôm tâm tư xem náo nhiệt, cũng không có nhận thấy được mạch nước ngầm đã bắt đầu chảy.
Giờ phút này, tâm trạng Trác Sính Thiên mênh mông.
Ánh mắt hắn nhìn cửa lớn chính điện. Chỉ cần bước vào, khí vận rót thân kết thúc, hắn liền chân chính dung hợp cùng khí vận Ngô quốc, đến lúc đó sẽ dùng công pháp nhiễu loạn khí vận Ngô quốc, tiện thế quấy nhiễu khí vận Đại Càn châu.
Phương pháp trường sinh liền ở trước mắt hắn!
Trác Sính Thiên càng nghĩ càng kích động. Hắn cách Dịch Tiểu Phong đã không đến năm mươi bước.
Bốn mươi bước! Ba mươi bước! Hai mươi bước!
“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!”
Bên tai không ngừng vang lên tiếng đám cấm vệ hô khàn cả giọng.
Dịch Tiểu Phong tính toán khoảng cách giữa mình cùng Trác Sính Thiên. Hắn tính đánh tới từ chính diện, trước dụ dỗ Từ công công.
Khoảng cách mười bước! Trong tay phải Dịch Tiểu Phong xuất hiện một thanh kiếm, yêu kiếm Vô pháp!
“Phụ hoàng cẩn thận!” Một tiếng thét chói tai truyền đến, rõ ràng là Trác Tiên Dung.
Nàng nhìn chằm chằm vào Dịch Tiểu Phong, nhìn thấy Dịch Tiểu Phong lấy kiếm ra, theo bản năng la lên.
Nàng vừa la, Dịch Tiểu Phong liền động, giống như mũi tên rời dây cung giết hướng Trác Sính Thiên.
Trác Sính Thiên thấy một màn này? Đồng tử không khỏi phóng to.
Giờ khắc này, hắn không kịp suy nghĩ nhiều.
Dịch Tiểu Phong dậm chân? Đồng tử biến thành màu vàng kim, ánh mắt tỏa định sau lưng Trác Sính Thiên.
Kim mục súc không!
Từ công công trống rỗng xuất hiện trước người Trác Sính Thiên? Mà Dịch Tiểu Phong hư không tiêu thất, thuấn di đến phía sau Trác Sính Thiên.
Hai người hiện thân cùng biến mất hầu như là đồng thời!
Dịch Tiểu Phong thành công dự đoán hành động của Từ công công!
Hắn lao ra, trong nháy mắt liền thi triển Kim mục súc không.
Bởi vì hắn hiểu rõ chính mình không có nhanh như Từ công công? Không thể chờ Từ công công xuất hiện mới thi triển thần thông.
“Không xong!” Từ công công thầm kêu không ổn, theo bản năng quay đầu.
Sáu tên Dịch Tiểu Phong từ bốn phương tám hướng rút kiếm đánh úp lại.
Sáu kiếm cùng trảm, kiếm khí tỏa định Trác Sính Thiên.
Một khí thế đáng sợ giống như trời sập buông xuống, một thanh kiếm quang thật lớn từ trên trời giáng xuống.
Từ công công đột nhiên ngẩng đầu. Cả người bị dọa ngốc.
Một chiêu này…… Hắn quá quen thuộc!
Năm đó khi hắn còn khí phách hăng hái chính là thua ở một chiêu này.
Oanh!
Thiên hạ kiếm Văn đạo từ trên trời giáng xuống? Bao phủ Trác Sính Thiên cùng Từ công công.
Từ công công xoay người, muốn bảo hộ Trác Sính Thiên.
Dịch Tiểu Phong tay cầm Vô pháp kiếm, mũi kiếm đã chém trên mặt đất.
Trong lòng hắn gào thét nói: “Vô pháp! Cần phải giết hắn cho lão tử!
” Yêu kiếm Vô pháp! Có thể ngăn cản Yêu đế tấn công?
Nó ẩn chứa năng lượng tuyệt đối đáng sợ!
“Được!” Kiếm linh Vô pháp kiếm đáp lại.
Oanh!
Kiếm khí tận trời bùng nổ? Đem tất cả cấm vệ, thái giám hai bên đều xốc bay ra xa.
Tất cả mọi người bị biến cố xảy ra bất thình lình dọa đến.
Trác Tiên Dung sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Chuyện nàng lo lắng nhất, cũng là khó có thể tin được nhất đã xảy ra!
Các tu sĩ thì bùng nổ!
Đặc biệt là đệ tử Thiên kiếm thánh tông!
“Đây là kiếm pháp gì?”
“Thiên hạ kiếm Văn đạo!
Tuyệt kỹ của Kiếm Thánh!”
“Ti —— Kiếm Thánh tới?”
“Hoàng đế mới của Ngô quốc phải chết!”
“Ông trời của ta, kiếm khí thật đáng sợ!
……
Đám người Tần Cầm Tuyết, Hàn Uyên há hốc mồm.
Một chiêu này…… Dịch Tiểu Phong!
Nhiệm vụ của hắn thế mà là ám sát hoàng đế Ngô quốc!
Kiếm quang tiêu tán, Dịch Tiểu Phong vừa muốn đứng dậy lui ra xa, một thanh kiếm đặt ở trên cổ hắn.
Hắn liếc mắt nhìn, Thiên kiếm thánh tông thái thượng trưởng lão! Hàm Ly!
Dịch Tiểu Phong lập tức lấy ra chứng cứ đã chuẩn bị tốt, cao giọng hô: “Trác Sính Thiên cấu kết Đại Nam Châu Đạo pháp tông, muốn trợ giúp Đại Nam Châu xâm lấn Đại Càn châu, ta có chứng cứ?
Nếu là hắn đăng cơ thành công……”
Một trận gió mạnh ập tới trước mặt? Từ công công vung chưởng đánh tới.
Hàm Ly giơ tay? Thay Dịch Tiểu Phong tiếp một chưởng này.
Song chưởng hai người cách không va chạm?
Linh lực đáng sợ bùng nổ, kiếm khí xung quanh xoắn nát.
Từ công công lui về phía sau hai bước?
Tức giận nói: “Hàm Ly, ngươi làm gì vậy? Thích khách này là Thiên kiếm thánh tông các ngươi phái tới?"
Mặt Hàm Ly không biểu tình, nói: “Hoàng đế bị ám sát, thích khách đã bị ta bắt lấy, cần gì vội vàng giết hắn, sao không điều tra thân phận của hắn?”
Dịch Tiểu Phong chăm chú nhìn lại, Trác Sính Thiên đã ngã trong vũng máu.
Đã chết?
Dịch Tiểu Phong mừng như điên.
“Phụ hoàng……” Trác Tiên Dung xông tới, không chỉ có là nàng, các phi tần, hoàng tử cũng chạy tới.
Đám cấm vệ đồng loạt rút kiếm, tạo thành từng vòng.
Hàm Ly lấy chứng từ trong tay Dịch Tiểu Phong, cao nhân các môn các phái đồng loạt xuất hiện ở chung quanh.
“Người này vừa rồi nói cái gì?”
“Đại Nam Châu Đạo pháp tông?”
“Hàm Ly đạo hữu, người này là Thiên kiếm thánh tông các ngươi an bài?”
“Kiếm pháp vừa rồi chẳng lẽ là Thiên hạ kiếm?”
“Đại Nam Châu xác thật vẫn ẩn giấu dã tâm đối với Đại Càn châu chúng ta.”
Cao thủ các tông môn sôi nổi nghị luận.
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi, nói: “Ta không phải người Thiên kiếm thánh tông, ta là……”
Hắn nâng tay phải, điều động linh lực quét trên mặt, lộ ra khuôn mặt thật.
Phương pháp này là Chu Quẻ dạy hắn.
Trác Tiên Dung phẫn nộ, tuyệt vọng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, vừa vặn nhìn thấy mặt hắn biến đổi.
“Ta là đệ tử thân truyền của Kiếm Thánh Bạch Hồng Tiêu, Dịch Tiểu Phong!”