Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 268: Tiên phàm chênh lệch, tư chất khủng bố

Chương 268: Tiên phàm chênh lệch, tư chất khủng bố

truyendichgiare.com

* * *

Dịch Tiểu Phong buông tay, lui về phía sau một bước, cách xa Khổng Niệm một chút.
Hắn cười nói: “Ngại quá, mạo phạm.”
Thật ra là hắn cố ý.
Muốn mượn sức, khiến Khổng Niệm đi theo chính mình, phải làm như thế nào?
Khổng Niệm không cần bất cứ thứ gì.
Nhưng nàng là nữ nhân.
Khụ khụ.
Dịch Tiểu Phong có chút xấu hổ.
Cặn bã a.
Nhưng mà mặt Khổng Niệm vẫn như cũ, không biểu tình, nói: “Vừa rồi là kiếm pháp gì?”
Dịch Tiểu Phong trả lời: “Kinh thần kiếm quyết.”
“Nga.”
Khổng Niệm nâng kiếm, mắt nhìn chằm chằm kiếm của mình, lâm vào trong suy tư.
Nàng bỗng nhiên ném kiếm xuống.
Xoay người rời đi.
Dịch Tiểu Phong theo sau, hỏi: “Ghét bỏ thanh kiếm kia? Muốn ta đưa ngươi một thanh khác tốt hơn hay không?”
Khổng Niệm không có đáp lời.
Nàng đi đến trước một cây đại thụ, bẻ một cây nhánh cây, lấy ngón tay làm kiếm, bắt đầu tước gỗ.
Những người khác cũng thò qua, mặt lộ vẻ tò mò.
Khổng Niệm thế mà gọt thành một thanh kiếm gỗ, tạo hình rất là cổ quái, thân kiếm hơi dài, cũng hơi rộng.
“Về sau ta liền dùng nó.” Khổng Niệm mở miệng nói.
La Ngự Thiên nhíu mày nói: “Kiếm gỗ có gì tốt, đó đều là phàm phu dùng để cố làm ra vẻ, kiếm khách thật sự cần một thanh kiếm tốt."
Khổng Niệm bình tĩnh nói: “Ta sẽ khiến kiếm này trở thành kiếm tốt, trước cho nó một cái tên.”
La Ngự Thiên không có tiếp tục khuyên can, lỡ như Khổng Niệm thực sự có biện pháp đây?
“Vậy kêu Tiên nữ kiếm đi.” Lữ Thư An hài hước nói.
Khổng Niệm: “Kêu Kinh thần kiếm đi, Kinh thần kiếm quyết làm ta rất kinh diễm.”
Kinh thần kiếm?
Mọi người không khỏi nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nghiêm túc nói: “Tên thì có thể, chỉ là trong lòng ngươi đừng có tình ý với ta a.”
Mọi người: “……”
Thật không biết xấu hổ!
Lôi Liệt nghe mà muốn đánh người, tiểu tử này còn muốn phá giới!
Khổng Niệm nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, nói: “Ngươi yên tâm, giữa ta và ngươi không có khả năng, mẫu thân nói cho ta, vĩnh viễn cũng không nên yêu một người nam nhân.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Hy vọng như thế.”
Những người khác lắc đầu bật cười.
Thiên phú của Khổng Niệm làm cho bọn họ sinh ra cảm giác nguy cơ.
Mấy ngày kế tiếp, mọi người đều tu luyện.
Khổng Niệm đối với kiếm đạo sinh ra hứng thú nồng đậm, nàng tìm Kiếm Trăn so kiếm, kết quả học xong Đế tâm kiếm pháp của Kiếm Trăn.
Kiếm Trăn tuyệt vọng, không dám lại so cùng nàng.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể kiếm Dịch Tiểu Phong bồi luyện.
Chuyện khủng bố đã xảy ra.
Không đến năm ngày.
Khổng Niệm thế mà ngộ ra Kinh thần kiếm quyết!
Tuy không có thần kỳ như Dịch Tiểu Phong nhưng xem như đã bước lên con đường ban đầu.
Dịch Tiểu Phong bị dọa.
Những người khác cũng bị dọa.
Thiên phú này……
Quá khoa trương đi!
Sau bước đầu học được Kinh thần kiếm quyết, Khổng Niệm trực tiếp tìm tới La Ngự Thiên đấu pháp.
La Ngự Thiên cũng không sợ chiến.
Hai người đại chiến.
Kết quả……
La Ngự Thiên bại!
Chuyện này làm La Ngự Thiên chịu đả kích nặng nề, cả ngày ngồi ở trên vách núi, chết lặng nhìn chân trời, yên lặng xuất thần.
Khổng Niệm không luyện kiếm, mà đả tọa tu luyện.
Tu vi của nàng gia tăng mãnh liệt.
Tiên phàm cách biệt, rốt cuộc mọi người cũng cảm nhận được.
Dịch Tiểu Phong đi tới cạnh Khổng Niệm, ngồi xuống, hỏi: “Chiếu theo xu thế này của ngươi, ngày sau có thể đối phó Khổng tiên quân hay không?”
Khổng Niệm cũng không mở mắt, trả lờii: “Ta kế thừa tu vi mẫu thân nhưng mẫu thân ta chỉ còn hồn phách, ta nhiều lắm chỉ nhanh chóng khôi phục tới một nửa tu vi của nàng, mà phụ thân lợi hại hơn mẫu thân ta.”
“Hơn nữa cường giả thiên hạ đâu?”
“Không được, ta không thể mạo hiểm, ta không thể chết được.”
“Vì sao?”
“Bởi vì ta muốn sống.”
“……”
Dịch Tiểu Phong im lặng.
Nhìn Khổng Niệm cao ngạo lạnh lẽo nói ra lời sợ chết, hắn bất đắc dĩ đến muốn cười.
Bà nương này càng ngày càng mạnh.
Cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng đi ăn máng khác.
Phải nghĩ biện pháp bắt lấy nàng.
Ít nhất khiến nàng khăng khăng một mực lưu lại Thiên hạ kiếm khách.
Dịch Tiểu Phong yên lặng suy tư.
“Ngươi tựa hồ có ý đồ đối với ta.” Thanh âm Khổng Niệm truyền vào trong tai Dịch Tiểu Phong, cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Dịch Tiểu Phong giả khụ một tiếng, nói: “Sao có thể!”
Hắn vội vàng đứng dậy rời đi.
Khổng Niệm trợn mắt nhìn về phía hắn, như suy tư gì đó.
Dịch Tiểu Phong xấu hổ, mặt đỏ.
Hắn vội vàng đi tới cạnh một cái hố.
Hố chất đầy cỏ dại, bên trên đặt một quả trứng, đúng là trứng thần thú.
Dịch Tiểu Phong ngồi xổm xuống, nâng đôi tay lên, bắt đầu truyền linh lực.
Nói đến cũng kỳ quái, trứng thần thú này giống như chết giống, không có nửa điểm sinh khí.
Những người khác đều nói nó đã chết.
Dịch Tiểu Phong không tin tà, bởi vì trứng thần thú vẫn phát ra ánh sáng hồng, chứng minh nó vẫn có giá trị.
Hắn chỉ có thể kiên nhẫn truyền linh lực.
Phệ linh bò cạp từ trong tay áo hắn chui ra.
Nhìn trứng thần thú, nó chuyển động qua lại, rất vội vàng.
Dịch Tiểu Phong thấp giọng nói: “Đừng nháo, về sau nó chính là đệ đệ của ngươi.”
Phệ linh bò cạp vẫn còn chuyển động.
Dịch Tiểu Phong còn tưởng rằng nó không thích trứng thần thú.
Một lát sau.
Phệ linh bò cạp dừng ở trên trứng thần thú, Dịch Tiểu Phong kinh hãi, theo bản năng muốn đuổi nó đi, sợ nó làm bậy.
Kết quả Phệ linh bò cạp không có hút trứng thần thú, mà là rót linh lực vào trứng thần thú.
Đây là……
Nó muốn giúp trứng thần thú?
Dịch Tiểu Phong kinh hỉ, bắt đầu chờ mong.
Những người khác đều đang tu luyện, không có phát hiện dị thường bên này.
Thời gian tiếp tục trôi đi.
Thoáng chốc.
Ba ngày qua đi.
Phệ linh bò cạp còn đang không ngừng cho trứng thần thú ăn, nhưng trứng thần thú cũng không có biến hoá.
Hôm nay.
Vài tên ma tu đi ngang qua sơn cốc này, nhìn thấy đám Dịch Tiểu Phong, bọn họ tức khắc khẩn trương lên.
“Các vị, chúng ta không có ác ý, chỉ là đi ngang qua, có thể cho chúng ta nghỉ ngơi mấy ngày không, khi linh lực khôi phục liền lập tức lên đường.” Một nam ma tu cầm đầu mở miệng nói.
Đôi tay ôm quyền, dừng một chút, nói: “Tại hạ chính là Từ Thiên, đệ tử tinh anh của Hồng ma điện, mục đích chuyến đi là tiến đến tham gia đại quân cứu thế tiêu diệt Khổng tiên quân.”
Đại quân cứu thế?
Mọi người tò mò, Liễu Như Thấm dò hỏi tình huống cụ thể.
Từ Thiên cũng không giấu giếm.
Trước mắt, chính ma lưỡng đạo, ba đại vương triều đã kết minh, mời tu sĩ thiên hạ tụ tập quyết chiến với Khổng tiên quân.
Bốn người Từ Thiên bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên không có đuổi kịp đội quân của tông môn.
Nhưng các đại tông môn đã hạ mệnh lệnh, tất cả mọi người phải đến tham chiến.
Lúc này là sinh tử tồn vong!
Đám Từ Thiên trước đó gặp phải kẻ thù, đều bị thương.
Dịch Tiểu Phong đồng ý cho bọn họ nghỉ chân.
Từ Thiên mừng rỡ, vội vàng cảm tạ.
Bốn người tìm chỗ đả tọa, Từ Thiên hỏi: “Còn chưa hỏi danh hào các vị.”
Dịch Tiểu Phong không nói lời nào.
Kiếm Trăn nhướng mày nói: “Tại hạ chính là Đế tâm kiếm, Kiếm Trăn, đứng hàng thứ tám mươi chín Thiên kiếm bảng.”
Đế tâm kiếm?
Từ Thiên động dung, đứng dậy, giọng run rẩy nói: “Các ngươi là Thiên hạ kiếm khách? Ai là Thanh liên kiếm tiên Dịch Tiểu Phong?”
Dịch Tiểu Phong khắp nơi tuyên bố chính mình là Thanh liên kiếm tiên, dần dần, Tu chân giới cũng chấp nhận cái tên tuổi này.
Mọi người không có trả lời.
Từ Thiên tiếp tục nói: “Hiện tại khắp thiên hạ đều đang tìm kiếm Dịch Tiểu Phong, hy vọng hắn có thể gọi Kiếm Thánh trở về.”
Hắn lại nhìn qua đám người Dịch Tiểu Phongi.
“Kiếm Thánh? Hắn không về được!” La Ngự Thiên hừ lạnh nói.
Hắn ghét nhất người khác nói về Bạch Hồng Tiêu.
“Không sai, Thiên kiếm thánh tông cũng hy vọng Kiếm Thánh có thể trở về!”
Một thanh âm truyền đến.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một tên kiếm khách đứng trên đỉnh núi.
Rõ ràng là Tiếu Thiếu Mệnh!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất