Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 275: Hồng nhan tri kỷ

Chương 275: Hồng nhan tri kỷ

truyendichgiare.com

* * *

“Khổng tiên quân này đã giết bao nhiêu người rồi?”
Lữ Thư An cắn răng tự nói, tức giận đến cả người run rẩy.
Hắn là người đọc sách, lòng mang thiên hạ, có bao giờ thấy được thảm kịch như thế.
Quách Linh Linh, Liễu Như Thấm, Tần Cầm Tuyết, Kiếm Trăn cũng không đành lòng.
Luôn luôn khinh miệt tánh mạng phàm nhân như La Ngự Thiên cũng im lặng.
La Ngự Thiên tuy không phải người lương thiện, nhưng cũng không hy vọng người Đại Càn châu bị giết sạch.
Mục tiêu của Kiếm Bá hắn chính là danh chấn thiên hạ, trở thành thiên hạ đệ nhất.
Thiên hạ đệ nhất, không phải là thiên hạ duy nhất!
Khổng Niệm hỏi: “Các ngươi rất để ý sống chết của những người khác?”
Đám người Dịch Tiểu Phong quan tâm Liễu Như Thấm, nàng có thể hiểu.
Nhưng quan tâm đến người không có quan hệ với mình, nàng liền không thể lý giải.
“Cũng không thể nói là quan tâm, nhưng chết quá nhiều người, khó tránh khỏi môi hở răng lạnh.” Liễu Như Thấm lắc đầu nói.
Lữ Thư An nói tiếp: “Thế gian sinh tử rất nhiều, chúng ta không quản được nhiều như vậy, nhưng lúc này lại không giống, Khổng tiên quân tàn sát nhân tộc, khiến cho nhân tộc cận kề nguy cơ diệt tộc, nếu chúng ta ngồi chờ chết, mặc dù sống tạm bợ xuống, giữa trời đất này đã mất nơi dừng chân cho nhân tộc.”
Những người khác cũng gật đầu.
Tần Cầm Tuyết nói: “Nhân tộc không thể quá coi trọng mình, cho rằng tiên thần sẽ trợ giúp chúng ta, từ chuyện cũ của Khổng tiên quân mà xem, trong mắt tiên thần, nhân tộc cùng yêu tộc không có gì khác nhau.”
Nhân tộc vẫn luôn có một chỗ sai lầm.
Cảm thấy chính mình là vai chính trong thiên địa, tiên thần sẽ che chở chính mình, tiên thần lấy bọn họ làm trung tâm.
Có lẽ yêu tộc cũng nghĩ như thế này.
Khổng Niệm không hiểu như thế nào là đại nghĩa chủng tộc, nhưng lời đám Lữ Thư An đám nói làm nàng lâm vào trong suy tư.
Đoàn người tiếp tục ngự kiếm phi hành.
Ba ngày sau.
Bọn họ gặp được đại quân cứu thế.
Phía trước, khắp nơi đều là bóng dáng tu sĩ, nhiều đếm không xuể, không trung còn lơ lửng không ít pháp khí phi hành, khiến người chú ý nhất là toà bảo tháp kia, cao tới trăm trượng, đứng ngạo nghễ trong trời cao, chung quanh còn có không ít tu sĩ lơ lửng canh gác.
Đám người Dịch Tiểu Phong dừng lại.
“Đồ nhi, ngươi đi hỏi thăm tình huống một chút.” Dịch Tiểu Phong phân phó.
Thân phận của hắn đặc thù, không muốn trực tiếp gia nhập đại quân cứu thế.
Nghe vậy, Lữ Thư An lập tức bay vào đại quân cứu thế.
Những người khác dừng ở rừng núi, yên tĩnh chờ đợi.
Khổng Niệm nhìn về phía bảo tháp nơi xa xa, trong mắt toát ra chiến ý.
“Nơi đó có một vị kiếm khách rất mạnh.” Khổng Niệm lẩm bẩm tự nói.
Kiếm Trăn cười nói: “Như thế nào? Ngươi muốn đi khiêu chiến một chút?”
Hiện tại hắn không dám so kiếm cùng Khổng Niệm nữa, thực lực hai bên đã chênh lệch quá lớn.
Tuy Kiếm Trăn tự tin, thậm chí tự phụ, nhưng đối mặt với Khổng Niệm, biết rõ chính mình chỉ là phàm nhân.
“Thật ra ta muốn, nhưng lại sợ kinh động phụ thân ta, phụ thân cách nơi này không xa.” Khổng Niệm lắc đầu nói.
Dịch Tiểu Phong tò mò, trong đại quân cứu thế còn có kiếm khách có thể khiến Khổng Niệm đánh giá như vậy?
La Ngự Thiên mở miệng nói: “Phỏng chừng là Minh Nho.”
Minh Nho?
Mọi người nghi hoặc.
“Minh Nho là tông chủ Thiên kiếm thánh tông, thiên phú không thua kém Bạch Hồng Tiêu, thậm chí mạnh hơn Bạch Hồng Tiêu, trước kia, sau khi Bạch Hồng Tiêu bái sư, vẫn là do vị sư huynh này truyền thụ, Minh Nho rất điệu thấp, phần lớn thời điểm đều ở Thiên kiếm thánh tông bế quan, rất ít ra tay, nhưng mỗi lần ra tay, đều lấy thực lực mạnh mẽ tiêu diệt đối phương, trong Thiên kiếm thánh tông có uy vọng cực cao, hắn thậm chí có tư chất trở thành một đời tông chủ mạnh nhất, nhưng mà gặp Bạch Hồng Tiêu.” La Ngự Thiên giới thiệu.
Nói xong lời cuối cùng, hắn không khỏi thổn thức.
Bạch Hồng Tiêu làm biết bao thiên kiêu ảm đạm mất sắc.
Tông chủ Thiên kiếm thánh tông……
Dịch Tiểu Phong sớm có hứng thú đối với vị đại nhân vật này.
Ở Thiên kiếm thánh tông, muốn trở thành tông chủ chỉ có một điều kiện.
Đó là mạnh nhất!
Bạch Hồng Tiêu chưa từng khiêu chiến Minh Nho, lúc sau rời khỏi Thiên kiếm thánh tông, rất có thể chính là nhường đường cho Minh Nho.
Mọi người ngồi xuống, vừa nói chuyện phiếm, vừa chờ đợi.
Ngục long cảm nhận được rất nhiều hơi thở mạnh mẽ, cũng không dám chạy loạn, luôn nằm trên vai Dịch Tiểu Phong, ánh mắt sợ hãi nhìn về hướng đại quân cứu thế.
Sau nửa canh giờ.
Lữ Thư An còn chưa trở về.
Vệ Khấp Tâm lại tìm tới.
Vừa thấy nàng, Dịch Tiểu Phong lập tức đứng dậy hành lễ.
Vệ Khấp Tâm nhìn quét qua mọi người, hài hước nói: “Dịch Tiểu Phong, thủ đoạn của ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn cao hơn, có thể lung lạc nhiều cao thủ như vậy.”
La Ngự Thiên, nàng biết, rất mạnh.
Còn Khổng Niệm, nàng cảm thấy lạ mặt.
Khổng Niệm cho nàng cảm giác nguy hiểm nhất.
“Vị này là ai?” Vệ Khấp Tâm nhìn về phía Khổng Niệm hỏi.
Khổng Niệm bình tĩnh nói: “Thiên hạ kiếm khách, Khổng Niệm.”
Họ Khổng?
Vệ Khấp Tâm khẽ nhíu mày, nàng theo bản năng liên tưởng đến Khổng tiên quân.
Nhưng Khổng tiên quân đến từ thời kỳ thượng cổ, Khổng Niệm không có khả năng có quan hệ với hắn.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Tiền bối, Tiểu Mỹ đâu?”
Vệ Khấp Tâm trả lời: “Nàng ở Tố Tâm Cung bế quan tu luyện, sắp đánh sâu vào Kim Đan cảnh.”
Nói tới đây, ánh mắt nàng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong cực kỳ cổ quái.
Kim Đan cảnh tầng ba!
Tốc độ đột phá của Vương Mỹ đã gây sóng to gió lớn ở Tố Tâm cung, thế mà so ra vẫn kém Dịch Tiểu Phong lưu lạc khắp nơi?
“Nhanh như vậy?” Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi.
Trước đó đã nghe Vương Khuynh Quốc nói thân phận Vương Mỹ không đơn giản, rốt cuộc là sao?
Vệ Khấp Tâm tức giận nói: “Có nhanh như ngươi?”
Những người khác cũng kinh ngạc.
Tức phụ của Dịch Tiểu Phong có thể đột phá nhanh như vậy?
Khổng Niệm hơi hơi nhướng mày, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi: “Rốt cuộc Tiểu Mỹ có thân phận gì? Trước đó ta nghe tiền bối Vương Khuynh Quốc nói qua, thân phận Tiểu Mỹ không đơn giản.”
Vệ Khấp Tâm ngẩn người, tựa hồ không nghĩ tới Dịch Tiểu Phong sẽ gặp được Vương Khuynh Quốc.
Nàng trả lời qua loa cho qua: “Việc này là cơ mật của Tố Tâm cung, không thể nhiều lời, sau này ngươi sẽ hiểu rõ.”
Nàng nhanh chuyển chủ đề, hỏi: “Đúng rồi, sư phụ ngươi thật sự sẽ tới?”
Nhắc tới Bạch Hồng Tiêu, ánh mắt của nàng có chút phức tạp.
Dịch Tiểu Phong trả lời: “Hắn nói trở về, hẳn sẽ không nuốt lời đi.”
Vệ Khấp Tâm cảm khái nói: “Đúng vậy, trước nay hắn đều nói là làm, cũng không do dự.”
Nghe nàng giọng điệu này của nàng, rõ ràng là có rất nhiều chuyện xưa.
Dịch Tiểu Phong nhớ tới chuyện cũ giữa Bạch Hồng Tiêu cùng Vệ Khấp Tâm.
Năm đó Vệ Ma phong lưu vô cùng, sau khi Vệ Khấp Tâm được sinh ra, sớm bị vứt bỏ, được Bạch Hồng Tiêu cứu, thậm chí hộ tống nàng đến tông môn.
Quan hệ giữa hai người vốn nên rất gần gũi, hiện giờ lại là thù địch.
Dịch Tiểu Phong thật cẩn thận hỏi: “Tiền bối, ngài đối với sư phụ ta……”
Ánh mắt Vệ Khấp Tâm lạnh lùng, Dịch Tiểu Phong sợ hãi không dám hỏi thêm.
Không có biện pháp.
Đối với nhạc mẫu tương lai, cần phải tôn trọng a.
Vệ Khấp Tâm hừ nói: “Xem ra ngươi cũng nghe nói qua, ta cùng với Bạch Hồng Tiêu chỉ có thù, không có ân nghĩa, năm đó ta thiếu hắn, đã trả, nhưng hắn thiếu ta, vĩnh viễn không trả được.”
Nàng liếc về phía Quách Linh Linh, Tần Cầm Tuyết, Liễu Như Thấm, Khổng Niệm, lại hừ một tiếng.
“Ngươi rất giống sư phụ ngươi, đào hoa vận tốt, hy vọng ngươi không nên đi đường cũ của sư phụ ngươi, hắn có lỗi với quá nhiều người, hắn chỉ không làm thiên hạ này thất vọng.”
Vệ Khấp Tâm ném xuống lời này liền rời đi.
Dịch Tiểu Phong ngẩn người.
Lời này là có ý gì?
Cảnh cáo hắn?
Lữ Thư An cười nói: “Có phải sư tổ có rất nhiều hồng nhan tri kỷ hay không a?”
La Ngự Thiên lắc đầu nói: “Nữ tử thích hắn đều đã gả đi rồi, có người trở thành trưởng lão một tông, có người trở thành hoàng thái hậu, chỉ có hắn lẻ loi một mình, cả đời làm bạn cùng kiếm.”
Vẻ mặt rất đắc ý.
Chỉ có ở chuyện này, hắn thắng Bạch Hồng Tiêu, nữ nhân của hắn không hề ít hơn hoàng đế.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất