Chương 276: Loạn Thần châu, Kiếm Thánh giao nhiệm vụ
truyendichgiare.com
* * *
La Ngự Thiên bắt đầu thổi phồng những chuyện đó của chính mình, Lữ Thư An, Kiếm Trăn nghe mà tập trung.
Dịch Tiểu Phong không có tham dự, tay phải còn đang súc thế, Ngự linh thần pháp không ngừng hấp thu thiên địa linh khí.
Hắn đánh giá một chút, nếu dùng Bá vương cung thi triển linh lực lúc này, có thể nhẹ nhàng san phẳng một ngọn núi.
Chỉ là muốn tổn thương đến Khổng tiên quân, hắn cảm thấy xa xa không đủ.
“Xem ra không đảm đương cứu tinh nổi rồi, chỉ có thể đoạt đầu người.”
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến.
Lại qua khoảng một canh giờ.
Lữ Thư An rốt cuộc trở về.
Hắn nói tất cả tin tức hắn biết được cho mọi người.
Đại quân cứu thế đang chờ đợi Bạch Hồng Tiêu.
Bạch Hồng Tiêu không tới, quần hùng cũng không dám lên.
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Hắn bỗng nhiên có chút xem thường Đại Càn châu.
Một châu yếu đuối.
Những người khác sôi nổi mở miệng, hạ thấp đại quân cứu thế.
“Vẫn là Trung Nguyên châu chúng ta cường thịnh, tu sĩ chúng ta tuy nội đấu, nhưng đối mặt ngoại địch, nhất định nhất trí đối ngoại, nếu chúng ta có cường giả như Kiếm Thánh, chắc chắn yêu quý, tôn kính, sao nỡ bỏ mà đuổi ra bên ngoài?” Kiếm Trăn lắc đầu nói.
Hắn tới Đại Càn châu đã có một đoạn thời gian, hắn cảm thấy đây là ý trời.
Đại Càn châu có thể ra nhân vật như Bạch Hồng Tiêu, Dịch Tiểu Phong nhưng những người khác, bao gồm những cái tông môn lớn đó, đều không đủ tầm nhìn.
La Ngự Thiên hừ nói: “Cũng không thể trách bọn họ, ai kêu Bạch Hồng Tiêu bá đạo như vậy, nếu hắn đi Trung Nguyên châu các ngươi, Trung Nguyên châu cũng sẽ như vậy.”
Một cái vô địch còn hay xen vào việc người khác, xác thật có vấn đề.
“Xem ra Kiếm Bá huynh đệ đối với ta rất có ý kiến.”
Một tiếng cười truyền đến.
La Ngự Thiên vừa nghe, nụ cười nháy mắt đọng lại.
Những người khác đồng loạt quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Bạch Hồng Tiêu một thân áo trắng từ trong rừng cây đi ra, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Vừa thấy hắn, La Ngự Thiên tức khắc xấu hổ, không dám đối diện, hận không thể tìm cái khe đất chui vào.
Dịch Tiểu Phong kinh hỉ nói: “Sư phụ, ngài đã trở lại!”
Hắn lập tức hành lễ.
Lữ Thư An cũng hành lễ.
Những người khác rất khẩn trương.
Ánh mắt Khổng Niệm sáng quắc nhìn chằm chằm Bạch Hồng Tiêu, tay phải đã nắm lấy chuôi kiếm gỗ.
Bạch Hồng Tiêu đi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong, nói: “Ngươi học xong Ngự linh thần pháp? Như thế nào? Ngươi muốn ra tay với Khổng tiên quân?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đây không phải truyền thừa ý chí của sư phụ ngài sao?”
Bạch Hồng Tiêu lắc đầu nói: “Không được, ngươi còn quá trẻ, có một số việc không thể để ngươi tới gánh vác.”
La Ngự Thiên nhịn không được nói: “Nha? Dịch Tiểu Phong là nhi tử của ngươi đi, những tên đồ đệ trước, ngươi không buộc người ta quán triệt chính nghĩa, chết bao nhiêu đệ tử, ngươi cũng không có nhíu mày một cái, lúc này lại quan tâm tiểu đệ tử?”
Bạch Hồng Tiêu bình tĩnh nói: “Ta không có nhi tử, chỉ là gánh nặng trên người Dịch Tiểu Phong càng nặng hơn, chuyện Khổng tiên quân còn không xứng để hắn vượt lửa vượt sông.”
Thật cuồng!
Dịch Tiểu Phong, Tần Cầm Tuyết, La Ngự Thiên thầm mắng.
Đây mới là Kiếm Thánh a.
Tuy rằng quán triệt chính nghĩa, nhưng thật sự rất trang bức.
Dăm ba câu, luôn tìm cơ hội trang bức.
“Lần này đối phó Khổng tiên quân, ngươi thực sự có lòng tin sao?” La Ngự Thiên hỏi.
Bạch Hồng Tiêu lắc đầu nói: “Người này là đại năng thượng cổ, tu vi mạnh mẽ, sao có thể tuyệt đối nắm chắc, chỉ dốc hết toàn lực, chắc hẳn Thiên Đạo sẽ phù hộ nhân tộc chúng ta.”
Ổn!
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, trực tiếp lấy Bá vương cung ra, chuẩn bị hướng lên trời, kết thúc súc thế Ngự linh thần pháp.
Bạch Hồng Tiêu bắt lấy tay hắn, bóp tan linh lực trong tay hắn.
Dịch Tiểu Phong trừng to đôi mắt.
Hắn súc thế lâu như vậy, cho rằng tụ tập một luồng lực lượng cực kỳ đáng sợ, kết quả là Bạch Hồng Tiêu nhẹ nhàng bóp tan?
Lòng Dịch Tiểu Phong tan vỡ rồi.
Những người khác cũng bị dọa.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Không cần rêu rao như vậy, sau khi diệt trừ Khổng tiên quân, ta cho ngươi một cái nhiệm vụ.”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Nhiệm vụ gì?”
“Rời khỏi Đại Càn châu.”
“A?”
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Những người khác cũng sửng sốt.
Bạch Hồng Tiêu tiếp tục nói: “Ta nghe nói ngươi sáng lập Thiên hạ kiếm khách, tuy rằng các ngươi làm nhục Hắc dạ sơn, nhưng là một thế lực lớn, có thể không có điểm dừng chân, nước chảy bèo trôi* sao?”
*Lang thang khắp nơi, không có nơi dừng chân.
“Ngươi mang theo người của ngươi, đi Loạn Thần châu, ta muốn ngươi thành lập tông môn, thống nhất Loạn Thần châu.”
Loạn Thần châu!
Kiếm Trăn động dung, nói: “Loạn Thần châu kia chính là châu loạn nhất a, Loạn Thần châu nằm ở giữa Đại Nam Châu, Trung Nguyên châu, Thiên Lâm châu, Thiên Nghĩa châu, lãnh địa không nhỏ, thậm chí so Trung Nguyên châu còn lớn hơn ba phần, muốn thống nhất so với lên trời còn khó hơn.”
La Ngự Thiên mang biểu tình cổ quái, cảm thấy Bạch Hồng Tiêu đang kiếm chuyện.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Đúng là khó, cho nên mới để hắn đi, các ngươi đều là thành viên Thiên hạ kiếm khách, các ngươi có tiềm lực vô hạn, nếu có thể thống nhất Loạn Thần châu, chẳng phải trở thành giai thoại thiên cổ?”
Mọi người vừa nghe, thật sự động tâm.
Dịch Tiểu Phong cũng không phải là người thường, suốt một quãng đường này, bao nhiêu thế lực tìm hắn gây phiền toái, đều bị hắn đẩy xuống ngựa.
Có lẽ hắn thật sự có thể thống nhất Loạn Thần châu.
“Trước khi rời đi, ta sẽ truyền thụ ngươi Thiên hạ kiếm, ngươi có thể tới Loạn Thần châu, vừa sáng lập Thiên hạ kiếm khách, vừa luyện kiếm, cao thủ ở Loạn Thần châu nhiều như mây, Nguyên Anh ở nơi đó nhưng không tính nhất lưu, mọi việc đều phải cẩn thận chút.”
Bạch Hồng Tiêu dặn dò, giọng điệu không cho phép từ chối.
Dịch Tiểu Phong cũng không có cách nào từ chối.
Rời đi cũng tốt.
Nơi hỗn loạn như vậy chắc chắn cơ duyên ở khắp nơi.
Chỉ là……
Dịch Tiểu Phong nhớ tới Vương Mỹ.
Tần Cầm Tuyết hỏi: “Lần này rời đi, khi nào Dịch Tiểu Phong mới có thể trở về, nhân duyên giữa hắn cùng Vương Mỹ cô nương……”
Dịch Tiểu Phong liếc nàng một cái.
Được a.
Không uổng công lão tử đối đãi với ngươi tốt như vậy.
Bạch Hồng Tiêu bình tĩnh nói: “Mặc dù lưu lại Đại Càn châu, trong vòng trăm năm, ngươi cùng Vương Mỹ cũng không thành thân được, Tố Tâm cung coi nàng như lợi thế, dù ngươi muốn hiện tại thành thân, Vệ Khấp Tâm cũng sẽ không đáp ứng, Vương Khuynh Quốc càng không đáp ứng.”
Dịch Tiểu Phong càng thêm tò mò, rốt cuộc Vương Mỹ có thân phận gì?
Bạch Hồng Tiêu giơ tay, chỉ chỉ trời
Dịch Tiểu Phong ngẩn người.
Lời này là có ý gì?
“Nói tóm lại, các ngươi cần phải nắm chặt thời gian đi tới Loạn Thần châu trước, sau khi việc này kết thúc, ta sẽ đưa các ngươi đi một chỗ pháp trận tuyền tống, trực tiếp rời Đại Càn châu.” Bạch Hồng Tiêu nghiêm túc nói.
Dịch Tiểu Phong chỉ có thể gật đầu.
Từ từ!
Lời này ý tứ là……
Lữ Thư An nói thầm nói: “Xem ra sư tổ tràn đầy tự tin tru sát Khổng tiên quân a.”
Những người khác cũng nghĩ kỹ lại.
Đúng vậy.
La Ngự Thiên bội phục.
Khổng Niệm hỏi: “Kiếm Thánh, cùng ta chiến một trận toàn lực như thế nào? Chỉ luận thắng bại, không nói sinh tử.”
Bạch Hồng Tiêu liếc hướng nàng, cười nói: “Ngươi rất mạnh, có thể trước mắt ở Đại Càn châu không người nào là đối thủ của ngươi.”
Mọi người kinh ngạc, Khổng Niệm đã mạnh tới như thế?
Khổng Niệm hỏi: “Ngươi cũng không bằng ta?”
Bạch Hồng Tiêu lắc đầu nói: “Ta phải bảo tồn lực lượng đối phó Khổng tiên quân.”
Nói xong, Bạch Hồng Tiêu xoay người, hóa thành một đạo kiếm quang bay lên, biến mất trước mắt mọi người.
Khổng Niệm bĩu môi.
La Ngự Thiên nhịn không được nói: “Ngươi cũng không dám khiêu chiến Khổng tiên quân, người ta muốn giết Khổng tiên quân, ngươi so như thế nào?”
Khổng Niệm im lặng.
Mặt Lữ Thư An sùng bái, lẩm bẩm nói: “Phong thái của sư tổ thật là bức người a.”
Quách Linh Linh, Liễu Như Thấm, Kiếm Trăn đều gật đầu.
Sau nửa canh giờ.
Tin tức Kiếm Thánh trở về đã truyền khắp đại quân cứu thế, đại quân cứu thế bắt đầu hành động, mọi người đi theo bảo tháp trên trời cao, chuẩn bị quyết chiến với Khổng tiên quân!