Chương 277: Kiếm Thánh chiến mạnh nhất nhân tộc
truyendichgiare.com
* * *
Sau khi Bạch Hồng Tiêu gia nhập, sĩ khí đại quân cứu thế bùng nổ, toàn quân tràn ngập chiến khí thế tất thắng.
“Kiếm Thánh tới, khí thế các đạo hữu hoàn toàn thay đổi a.”
“Ha ha ha, Kiếm Thánh vừa ra, Khổng tiên quân gì kia không phải chết sao?”
“Khổng tiên quân dù mạnh, cũng là người chết ở quá khứ!”
“Kiếm Thánh vô địch, Khổng tiên quân hẳn phải chết.”
“Thật muốn thấy phong thái của Kiếm Thánh.”
“Này sẽ là chiến tích Đại Càn châu chưa bao giờ có!”
Trong đại quân cứu thế, tất cả tu sĩ đều rất kích động, nghị luận không ngừng.
Đám người Dịch Tiểu Phong theo đuôi đại quân cứu thế.
Liễu Như Thấm nhìn về phía Khổng Niệm, hỏi: “Trước đó, ngươi nói vị kiếm khách rất mạnh kia, so sánh cùng Kiếm Thánh thì như thế nào?”
Khổng Niệm trả lời: “Có thay đổi gì sao?”
Liễu Như Thấm im lặng.
Những người khác đều cảm thấy vấn đề này hỏi thừa.
Dịch Tiểu Phong hướng Kiếm Trăn dò hỏi về Loạn Thần châu.
Trước mắt, còn không có người chơi đặt chân đến Loạn Thần châu.
Nhưng bốn châu quanh Loạn Thần châu đã có người chơi, Loạn Thần châu thuộc về khu vực không biết, người chơi hoàn toàn không biết gì cả.
Đối với Loạn Thần châu, Kiếm Trăn cũng không biết nhiều lắm.
“Nghe nói thế lực trong Loạn Thần châu rắc rối phức tạp, hàng năm chinh chiến, bá tánh đều là nô lệ của tu sĩ, khổ không nói nổi, Trung Nguyên châu Vương Như Thần đã từng lang bạt Loạn Thần châu, không đến ba năm liền trọng thương mà trở về.” Kiếm Trăn nhắc tới việc này, thổn thức không thôi.
Khủng bố như vậy?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Hắn không có sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn.
……
Đại quân cứu thế truy đuổi Khổng tiên quân, tốn năm ngày.
Trong khoảng thời gian này, Dịch Tiểu Phong cũng bị các người chơi phát hiện, cũng may có Kiếm Trăn, Lữ Thư An ngăn cản, hắn không có bị quấy rầy.
Đệ tử các đại tông môn không có tới trêu chọc Dịch Tiểu Phong.
Nam Tần tôn giả cùng Chí tôn cốc Đạo Nguyệt tiên tử cũng không có ra khỏi tháp cao.
Khổng tiên quân liền ở phía trước.
Hơn mười vạn đại quân cứu thế đưa mắt nhìn lại, cánh đồng hoang vu phía trước có một tòa núi cao đồ sộ.
Dịch Tiểu Phong nhớ rõ ngọn núi này, nó cất giấu La Phù địa cung.
Khổng tiên quân liền ở trên đỉnh núi chờ, ngọn núi này cách xa đại quân cứu thế mười dặm.
Đại quân cứu thế ngừng lại.
Tất cả mọi người đang chờ đợi trong bảo tháp ra lệnh.
Đa số người đều có chút hoảng loạn.
Khi thật sự đối mặt với Khổng tiên quân, mới có thể cảm nhận được áp lực.
“Còn chưa tới đêm trăng tròn, làm sao bây giờ?”
“Đây liền đụng phải?”
“Mẹ nó a, thật khẩn trương.”
“Đừng hoảng hốt, các tiền bối Đại Càn châu sẽ chống ở phía trước.”
“Kiếm Thánh tiền bối tới rồi, sợ cái gì?”
Đại quân cứu thế đụng phải Khổng tiên quân, đúng là đột ngột.
Khổng tiên quân như từ trên trời giáng xuống, dừng ở giữa đại quân cứu thế cùng quân tình báo, khiến cho quân tình báo đại quân cứu thế phái ra chưa kịp tìm hiểu tin tức, đại quân liền bị Khổng tiên quân ngăn lại.
Rõ ràng là Khổng tiên quân cố ý.
Dù hắn tự tin, phỏng chừng cũng không dám chờ đến đêm trăng tròn.
Cùng lúc đó.
Trong tháp cao, người cầm quyền các thế lực đã lâm vào tranh luận.
Bạch Hồng Tiêu muốn trực tiếp khai chiến, nhưng những người khác cảm thấy không ổn, hẳn là tránh lui, chờ đến trăng tròn lại ra tay.
“Đêm trăng tròn? Phải chờ tới khi nào?” Trần Cầu Kiếm trầm giọng hỏi.
Hắn từng đấu với Khổng tiên quân, vốn dĩ cũng muốn chờ đến đêm trăng tròn, nhưng Bạch Hồng Tiêu vừa nói muốn trực tiếp đấu võ, hắn thay đổi ý tưởng.
Hắn cũng muốn trực tiếp đánh!
Môn chủ Quan Âm môn mở miệng nói: “Lão ni suy tính qua, một lần gần nhất cũng phải chờ hai mươi ngày.”
Hai mươi ngày……
Mọi người lâm vào im lặng.
Mỗi một ngày đều có người chết, hai mươi ngày sẽ chết bao nhiêu người?
Từ sau khi Khổng tiên quân xuất thế, không ít ác nhân đánh cờ hiệu của hắn, làm xằng làm bậy, không chuyện ác nào không làm.
Hai mươi ngày sau, nói không chừng Khổng tiên quân lại trốn tránh.
Minh Nho nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu, hỏi: “Có nắm chắc sao?”
Mọi người cũng đưa mắt nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Không có mười phần nắm chắc, chỉ là chúng ta chờ không nổi, huống hồ dù chúng ta không chiến, Khổng tiên quân sẽ bỏ qua chúng ta? Hiện tại, hắn không ra tay là vì nghĩ ăn chắc chúng ta rồi, một khi chúng ta muốn lui lại, hắn nhất định sẽ nhân cơ hội này tàn sát đại quân, mặc dù chúng ta chạy thoát, hai mươi ngày sau còn có thể ngóc đầu trở lại sao?”
Nghe vậy, không ít người gật đầu.
Xác thật là đạo lý này.
Khổng tiên quân rõ ràng là hướng về phía bọn họ, sao có thể để cho bọn họ lui lại?
“Bạch Hồng Tiêu, ngươi đã đến rồi, là tới khiêu chiến ta?”
Thanh âm Khổng tiên quân vang vọng trong thiên địa.
Tất cả mọi người nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu, biểu tình cổ quái.
Khổng tiên quân biết Bạch Hồng Tiêu?
Đại quân cứu thế, hơn mười vạn tu sĩ cũng sửng sốt.
Bạch Hồng Tiêu chậm rãi đứng dậy, nói: “Chư vị, ta đi chiến với hắn trước, các ngươi hành sự tùy theo hoàn cảnh, đừng quên mục tiêu.”
Giọng nói rơi xuống, Bạch Hồng Tiêu hóa thành tàn ảnh bay ra từ một ô cửa của bảo tháp.
Đám Dịch Tiểu Phong đưa mắt nhìn lại, nhìn thấy một đạo kiếm quang từ bảo tháp bay ra cực nhanh nhắm về phía ngọn núi lớn phía trước.
Oanh ——
Một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, chỉ thấy trên đỉnh núi phát ra ánh sáng mạnh chói mắt.
Bạch Hồng Tiêu đã va chạm với Khổng tiên quân!
Mọi người nín thở tập trung, khẩn trương.
Tuy đại quân cứu thế sùng bái Kiếm Thánh, nhưng khi Kiếm Thánh thật sự chiến đấu với Khổng tiên quân, cũng không khỏi đổ mồ hôi dùm Kiếm Thánh.
Khổng tiên quân tốt xấu cũng đã từng là nhân tộc đệ nhất!
Tuy Bạch Hồng Tiêu mạnh, là người mạnh nhất Đại Càn châu, nhưng còn không phải mạnh nhất nhân tộc!
Từng bóng kiếm từ trong nguồn sáng mạnh bung ra, quét ngang trời cao, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
Theo sát sau đó chính là huyết khí cuồn cuộn che trời, làm thiên địa nhanh chóng tối sầm xuống.
Hai luồng uy áp đáng sợ bùng nổ, bao phủ thiên địa, cả Dịch Tiểu Phong cũng không khỏi hãi hùng khiếp vía.
Ở trong đại quân cứu thế ẩn giấu không ít chủ bá, người chơi phóng viên, truyền trận quyết chiến tuyệt đỉnh này lên mạng.
Giờ phút này, trên mạng có vô số người đang xem trận chiến.
Hiện tại vẫn là thời gian làm việc, nhưng không ít người đều lén lấy di động ra hoặc là dùng máy tính xem phát sóng trực tiếp.
“Kiếm Thánh cố lên!”
“Ta đánh cuộc Kiếm Thánh không địch lại Khổng tiên quân!”
“Vua kịch bản nói giỡn với ngươi bao giờ?”
“Rốt cuộc đánh nhau rồi! Lão tử chịu không nổi!”
“Khổng tiên quân trông như thế nào a, đáng chết, ngươi lại gần chút a, có muốn thêm thưởng không? Muốn kiếm tiền phải liều mạng!”
“Kiếm Thánh đáng chết đi, trang bức lâu như vậy, cũng nên hạ màn, truyền thừa hương khói.”
……
Từng thân ảnh bay ra từ trong bảo tháp, thực khắp nơi đều xuất động cường giả.
“Nam Tần tôn giả cũng ở trong đó!”
Kiếm Trăn mở miệng nói, ánh mắt khoá chặt Trần Cầu Kiếm.
Lại là gia hỏa này!
Khổng Niệm thì nhìn về phía Minh Nho, giơ một ngón tay, hỏi: “Người nọ là ai? Hắn rất mạnh.”
La Ngự Thiên nói: “Tông chủ Thiên kiếm thánh tông, Minh Nho, hắn mạnh cỡ nào, không ai biết, như thế nào a? Ngươi đánh không lại?”
Khổng Niệm lắc đầu.
La Ngự Thiên cười.
Vẻ mặt Dịch Tiểu Phong thì có chút cổ quái.
Khổng Niệm tuy rằng lắc đầu, nhưng Dịch Tiểu Phong lại thấy khóe miệng nàng hơi hơi cong lên.
Hắn đột nhiên rất tò mò, rốt cuộc Khổng Niệm mạnh cỡ nào?
Oanh!
Một đạo kiếm quang thật lớn từ trên trời giáng xuống, dừng ở toà núi lớn, kiếm quang này còn to hơn cả toà núi, khiến người xem chấn động.
Thiên hạ kiếm Văn đạo!
So sánh với chiêu này từ tay Dịch Tiểu Phong, Thiên hạ kiếm Văn đạo của Bạch Hồng Tiêu giống như tăng mạnh gấp ngàn lần, thậm chí có thể nói không phải cùng một chiêu thức.