Chương 281: Kiếm Thánh bá đạo, gió lốc toàn mạng
truyendichgiare.com
* * *
Hả?
Muốn diệt trừ ta?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, tức khắc nở nụ cười.
Nụ cười vô cùng lạnh lẽo!
Hắn tức giận nói: “Tất cả đều câm miệng cho lão tử!”
Lời vừa nói ra, các tiền bối cao nhân chung quanh nháy mắt câm miệng, đồng thời nhìn về phía hắn.
Biểu tình đa số người đều có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Dịch Tiểu Phong dám chống đối bọn họ như thế.
Sau khi kinh ngạc, bọn họ liền bắt đầu giận dữ.
“Tìm chết! Dám chống đối tiền bối!”
“Kiếm Thánh, người này tuyệt đối không thể lưu!”
“Thứ hỗn trướng!”
“Ngươi nói gì?”
“Nhãi ranh, dĩ hạ phạm thượng!”
Những tiền bối cao nhân kia tức giận, uy áp đáng sợ hướng về Dịch Tiểu Phong.
Tuy Dịch Tiểu Phong với tu vi Kim Đan cảnh tầng ba, cũng không khỏi cảm thấy hít thở không thông.
Thật đáng sợ!
Bạch Hồng Tiêu vung tay lên, trực tiếp xua tan những uy áp, mặt hắn không biểu tình nói: “Ta nói, ta sẽ để hắn rời Đại Càn châu, không chỉ có hắn, ta cũng sẽ rời đi.”
Mọi người sửng sốt.
Kiếm Thánh cũng muốn rời Đại Càn châu?
Mọi người nhìn nhau, tâm tình phức tạp.
Bạch Hồng Tiêu rời đi, liền không có người áp chế bọn họ.
Nhưng nếu gặp phải nguy cơ như vậy nữa, nên làm cái gì?
Minh Nho nhíu mày nói: “Sư đệ, vì sao phải rời đi?”
Bạch Hồng Tiêu bình tĩnh nói: “Thật không dám dấu diếm, ta đã không còn nhiều thời gian.”
Vừa dứt lời, khóe miệng hắn tràn máu tươi, sắc mặt cũng tái nhợt theo.
Dịch Tiểu Phong không khỏi lo lắng.
Chẳng lẽ vừa rồi chiến đấu cùng Khổng tiên quân, Bạch Hồng Tiêu cũng bị trọng thương?
Những người khác cũng luống cuống.
Tuy rằng bọn họ đều không muốn bị Bạch Hồng Tiêu áp chế, nhưng cũng không muốn mất đi Bạch Hồng Tiêu.
Chuẩn xác mà nói, Đại Càn châu không thế tách rời Bạch Hồng Tiêu.
“Việc này không cần nhiều lời, ta lập tức liền mang theo Dịch Tiểu Phong rời Đại Càn châu, nếu lại có người ý kiến, thanh Thiên hạ kiếm này vẫn có thể ra khỏi vỏ.” Bạch Hồng Tiêu lau vết máu, mở miệng nói.
Lời nói tràn ngập uy hiếp, đông đảo cao thủ sợ tới mức không dám nhiều lời nữa.
Bạch Hồng Tiêu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói: “Đi thôi.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi, không người nào dám ngăn trở.
Dịch Tiểu Phong theo sát sau đó.
Nam Tần tôn giả bỗng nhiên đứng ra, cười nói: “Tiểu sư phụ, ngươi muốn đi Loạn Thần châu sao? Mang ta theo?”
Dịch Tiểu Phong cười gật đầu.
Nguy nan của Đại Càn châu đã kết thúc, Nam Tần cũng không cần Nam Tần tôn giả.
Nếu là Nam Tần tôn giả lại trở về, Nam Tần hoàng đế nên làm cái gì bây giờ?
Hoàng đế vĩnh viễn không cho phép có người ở trong vương triều của mình có uy vọng vượt qua chính mình.
Nhìn ba người bọn họ đi xa, cao thủ các môn các phái hai mặt nhìn nhau.
Minh Nho mở miệng nói: “Các vị tan đi đi, việc cấp bách là ổn định Đại Càn châu, đừng để tiểu nhân gian xảo nhân cơ hội làm loạn.”
Đến lúc này, đại quân cứu thế giải tán.
Khổng tiên quân cũng theo đó ngã xuống.
Bên kia.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Sư phụ, La Phù địa cung ở nơi nào?”
Đưa mắt nhìn lại, vạn dặm bằng phẳng, căn bản nhìn không thấy núi cao chỗ La Phù địa cung.
Bạch Hồng Tiêu mở miệng nói: “La Phù địa cung đã bị ta đưa xuống dưới nền đất, rời xa thế gian.”
Dịch Tiểu Phong nóng nảy, nói: “Sư phụ, ta cần La Phù địa cung, chuẩn xác mà nói là cần Nhân quả kính bên trong đó, ta muốn tìm thần anh.”
Hắn nói ra chuyện của Liễu Như Thấm.
Nam Tần tôn giả thở dài một hơi, hiển nhiên hắn đã sớm biết được việc này.
Bạch Hồng Tiêu cũng không quay đầu lại nói: “Nhân quả kính nhìn trộm thiên mệnh, không thể sử dụng nhiều, nếu không sẽ có vận rủi quấn thân, còn thần anh, Loạn Thần châu vừa lúc có truyền nhân thần anh, có lẽ có thể tìm được thần anh ở nơi nào đó, mặt khác, thần y đệ nhất thế gian cũng ở Loạn Thần châu.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi: “Thật sự?”
Sao hắn cứ cảm thấy Bạch Hồng Tiêu đang dụ hắn?
“Xác thật như thế, Loạn Thần châu tuy hỗn loạn, nhưng cũng vô cùng tự do, có thể tránh né kẻ thù, không chịu vương triều, hoàng triều quản lý, nơi đó thật sự tàng long ngọa hổ.” Nam Tần tôn giả vuốt râu nói.
Hắn suy đoán Bạch Hồng Tiêu đưa Dịch Tiểu Phong đến Loạn Thần châu, tuyệt đối không đơn giản là đuổi đi như vậy.
Loạn Thần châu tuy loạn, nhưng cũng là chốn cơ duyên khắp nơi, vô pháp vô chủ.
Nguyên nhân chính là như thế, đám cường giả thế lực khác mới không đồng ý.
Người thường đi Loạn Thần châu hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng Dịch Tiểu Phong là ai?
Thiên phú của hắn đã không có người nào dám nghi ngờ.
Không phải nói quá, toàn bộ Đại Càn châu tìm không ra người thứ hai có thể sánh vai với Dịch Tiểu Phong về mặt tư chất.
Cho nên Nam Tần tôn giả mới muốn đi theo Dịch Tiểu Phong, tích góp nhân tình cho hậu trường của chính mình. (Ý lão là cho Nam Tần)
Nghe Nam Tần tôn giả cũng nói như vậy, Dịch Tiểu Phong chỉ có thể tin tưởng.
Sau thời gian một nén nhang.
Dịch Tiểu Phong gặp những người khác trong Thiên hạ kiếm khách, mọi người đều bình an không có việc gì, Khổng Niệm cũng tới.
“Nam Tần lão đầu, ngươi cũng trở lại.” Lữ Thư An cười nói.
Nam Tần tôn giả trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Nói chuyện kiểu gì đây!”
Người dám xưng hô với hắn như vậy chỉ có Hàn Uyên, một đoạn thời gian không thấy, tiểu tử này thế mà cũng lên mây a.
Từ từ!
Nam Tần tôn giả trừng to đôi mắt, vẻ mặt như thấy quỷ!
Tiểu tử này có tu vi?
Hơn nữa còn sắp đột phá đến Trúc Cơ cảnh?
Lữ Thư An nhìn đến vẻ mặt của hắn, càng thêm đắc ý.
Tần Cầm Tuyết dò hỏi: “Chúng ta hiện tại liền đi Loạn Thần châu?”
Dịch Tiểu Phong gật đầu, hắn nghĩ nghĩ, nói: “Sư phụ, chúng ta đi Bắc Nguỵ một chuyến đi, ta phải mang theo đồ nhi của ta.”
Bạch Hồng Tiêu gật đầu.
Cùng lúc đó.
Tin tức Khổng tiên quân bị Bạch Hồng Tiêu tru sát điên cuồng lan truyền trên mạng.
Lúc này, Bạch Hồng Tiêu chinh phục mấy tỷ người địa cầu.
Cư dân mạng rốt cuộc hiểu rõ vì sao người Đại Càn sùng bái Bạch Hồng Tiêu như vậy.
“Từ hôm nay trở đi, ta là fan não tàn của Kiếm Thánh!”
“A a a a, Khổng tiên quân đại BOSS thế mà bị Kiếm Thánh xử lý?”
“Trách không được Dịch Tiểu Phong mạnh như vậy, sư phụ hắn quá BUG*!”
*Bug là sử dụng những thủ thuật, mánh khóe lợi dụng lỗ hổng của nhà phát triển khi làm game, lập trình viên hoặc người thiết kế game vô ý để sót hoặc không tính toán tới trường hợp có người lợi dụng nó thực hiện hành vi xấu trong game.
“Ai, thật muốn bái Kiếm Thánh làm sư phụ a.”
“Lời cuối cùng Khổng tiên quân nói là có ý gì? Hắn muốn đoạt xá Dịch Tiểu Phong?”
“Quá tuyệt vời, Dịch Tiểu Phong rốt cuộc rời đi rồi, về sau Đại Càn châu chính là thiên hạ của ta!”
“Loạn Thần châu là địa phương nào?”
……
Bạch Hồng Tiêu bắt đầu càn quét bảng hot search, tin tức Dịch Tiểu Phong bị đuổi, phải rời đi Đại Càn châu cũng truyền rộng.
Đêm khuya.
Dịch Tiểu Phong cùng Tần Cầm Tuyết tìm cơ hội offline.
Khương Vũ Dao ở phòng khách lầu một chờ đợi.
Dịch Tiểu Phong xuống lầu, chú ý tới ngoài cửa sổ có người đứng.
Những người đó là đội hộ vệ đặc biệt, tổng cộng hai mươi người, chuyên môn bảo hộ Dịch Tiểu Phong.
Bảo hộ là một tầng ý, thật ra còn có một tầng ý khác.
Đó là theo dõi.
Dịch Tiểu Phong tin rằng Liên minh địa cầu hiểu biết về trò chơi còn sâu hơn hắn, mỗi khi đột phá một đại cảnh giới, ở hiện thực cũng sẽ đạt được tu vi trong trò chơi, chuyện này đối với đại chúng mà nói tuyệt đối có rất ít người biết, nhưng đối với Liên minh địa cầu không phải bí mật.
Một cao thủ Kim Đan cảnh ở địa cầu, sẽ có uy hiếp bao nhiêu, liền có thể tham khảo truyện siêu nhân.
Dịch Tiểu Phong dùng đội bảo hộ, cũng là để liên minh an tâm.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới muốn đối kháng với Liên minh địa cầu.
Tu sĩ Kim Đan cảnh có mạnh, cũng không thể bay ra khỏi địa cầu a.
Huống hồ, Liên minh địa cầu cũng không có khả năng trực tiếp ngăn chặn người chơi xông ra.
Hai bên cùng có lợi mới là quan trọng nhất, hợp lý nhất.
“Ông chủ, cuối cùng ngài cũng xuống, về chuyện ngươi bị đuổi khỏi Đại Càn châu, sắp đi Loạn Thần châu lan truyền trên mạng tới điên rồi, ở phòng làm việc Thiên hạ kiếm khách, điện thoại, tin nhắn đều sắp nổ hết.” Khương Vũ Dao gấp rút nói.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày nói: “Nga? Bọn họ cảm thấy ta không được?”
Khương Vũ Dao lắc đầu nói: “Không phải, rất nhiều người đều muốn cùng ngài đi Loạn Thần châu!”