Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 283: Lực kêu gọi của Dịch Tiểu Phong

Chương 283: Lực kêu gọi của Dịch Tiểu Phong

truyendichgiare.com

* * *

“Ngươi nhận thức?”
Hàn Uyên quay đầu nhìn về phía Cô Kiếm, kinh ngạc hỏi.
Hắn tự nhiên cũng nghe nói qua Ngục long, nhưng hắn không nhận ra.
Cô Kiếm hít sâu một hơi, trả lời: “Trước đó hoàng đế bệ hạ muốn tìm manh mối về Ngục long, ta và các thân vệ khác đi cùng hắn tới La Phù địa cung, chưa từng gặp được Ngục long, nhưng lấy được một bộ tranh vẽ Ngục long, bị bệ hạ thu đi.”
Hàn Uyên bừng tỉnh hiểu ra, lại quay đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, hưng phấn hỏi: “Sư phụ, đây là sủng vật ngươi mới thu a?”
Ngục long cảm nhận được ánh mắt của hắn, bất an, hướng tới hắn phun lửa, đáng tiếc không phun trúng.
Dịch Tiểu Phong gật đầu nói: “Chờ nó lớn lên, sẽ là biểu tượng của Thiên hạ kiếm khách chúng ta, nói không chừng còn có thể giúp chúng ta trấn áp khí vận.”
Trấn áp khí vận, cần thần thú hoặc là thần khí.
Ở Đại Càn châu, ba đại vương triều đều dựa vào thần thú để trấn áp khí vận, bọn họ không thể ước thúc thần thú, chỉ có thể cung cấp, nuôi dưỡng thần thú, vì nó thành lập miếu thờ, hưởng thụ hương khói nhân gian.
“Sư phụ, lần này chúng ta cần thành lập tông môn sao?” Hàn Uyên tiếp tục hỏi.
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Hàn Uyên càng thêm hưng phấn, nắm chặt hai tay, nói: “Chờ chúng ta thống nhất Loạn Thần châu, lại giết trở về, khi đó tất cả người Đại Càn châu đều phải ngước nhìn chúng ta!”
Đại Càn châu cùng Loạn Thần châu căn bản không thể so sánh.
Loạn Thần châu có loạn, cũng thuyết minh Loạn Thần châu mạnh hơn.
Cô Kiếm cũng nói: “Không sai, Loạn Thần châu loạn lạc đã hơn ngàn năm, nếu thật có thể thống nhất Loạn Thần châu, chắc chắn danh chấn thiên hạ, thậm chí lưu danh muôn đời.”
Hắn nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Khi hắn nghe Hàn Uyên nói phải hiệu lực cho Dịch Tiểu Phong, hắn trực tiếp đáp ứng.
Hiện giờ, có thể nói ở Tu chân giới Đại Càn châu, không người không biết Dịch Tiểu Phong.
Hơn nữa còn có thực lực của Thiên hạ kiếm khách, Cô Kiếm cảm thấy đi theo Dịch Tiểu Phong so với hoàng đế Bắc Nguỵ càng có tiền đồ hơn!
“Các ngươi đừng nghĩ quá nhẹ nhàng, Loạn Thần châu rất khủng bố.”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, tuy rằng hắn cũng chờ mong, nhưng trong lòng cũng rất cảnh giác.
Đại Càn châu lông chó, thế mà còn muốn giết hắn!
Chờ hắn thống nhất Loạn Thần châu, nhất định buông xuống Đại Càn châu, xem một đám ở trước mặt hắn học chó bò.
Đến lúc đó, hắn lại vẻ vang buông xuống Tố Tâm cung, đón Vương Mỹ, tạo nên một đoạn giai thoại!
Chỉ nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi.
……
Thoáng chốc.
Sáu ngày trôi qua.
Đám người Dịch Tiểu Phong dưới sự dẫn dắt của Bạch Hồng Tiêu rốt cuộc đi tới Đoạn thiên cốc.
Đoạn thiên cốc ở trong hoang mạc, chính là do một ngọn núi đứt gãy tạo thành, rất đồ sộ.
Ở cửa Đoạn thiên cốc, đã tập trung mấy trăm người người chơi.
Bọn họ vừa thấy đám người Dịch Tiểu Phong bay đến, tức khắc kích động.
“Dịch thần tới!”
“Tới a!”
“Có thể chờ tới rồi! Ta còn tưởng rằng bọn họ đã đi mất.”
“Kiếm Thánh! Đó là Kiếm Thánh a!”
“Chúng ta muốn gia nhập Thiên hạ kiếm khách! Ha ha ha!”
Các người chơi mừng rỡ như điên, kích động muốn hỏng rồi.
Đợi đám người Dịch Tiểu Phong hạ xuống đất, bọn họ sôi nổi tiến lên.
Nam Tần tôn giả vung tay áo, hai bên mặt đất nổ tung, các người chơi sợ hãi dừng lại.
“Làm sao có nhiều người như vậy?” Hàn Uyên kinh ngạc hỏi.
Kiếm Trăn, Lữ Thư An, Quách Linh Linh, Liễu Như Thấm, Cô Kiếm, La Ngự Thiên đều cảm thấy kỳ quái.
Khổng Niệm lại thờ ơ.
Bạch Hồng Tiêu liếc hướng Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong tiến lên một bước, hỏi: “Chư vị vì chuyện gì mà đến?”
Các người chơi đều không phải người mới, tiến vào trò chơi đã một đoạn thời gian, nếu không cũng không thể đuổi tới nơi này.
“Dịch Tiểu Phong, chúng ta là tới đầu nhập vào ngươi, nghe nói ngươi muốn đi Loạn Thần châu, chúng ta cảm thấy các tông môn Đại Càn châu bất nhân bất nghĩa, thật sự là không nhìn được, chúng ta nguyện đi theo ngươi, đi Loạn Thần châu!”
Một tên tu sĩ đứng ra nói, nói rất hay.
Người này Dịch Tiểu Phong thấy quen mắt.
Đúng là Dương Ngự mà hắn gặp ở tiết mục phát sóng trực tiếp.
Từ sau khi trò chơi thử nghiệm, danh tiếng Dương Ngự nhanh chóng ngã xuống, bởi vì tư chất bình thường, bái nhập tông môn bình thường, đãi ngộ càng bình thường hơn, hắn trở nên mờ nhạt.
Lần này nghe Dịch Tiểu Phong kêu gọi, hắn lập tức tới, dọc theo đường đi còn kém chút bị mã phỉ chém chết, cực kỳ nguy hiểm, đuổi tới Đoạn thiên cốc.
Dịch Tiểu Phong nhận ra Dương Ngự.
Lúc trước ở Đại hội tiên môn, Dương Ngự cùng Tần Cầm Tuyết tuyên thệ hiệu lực cho Dịch Tiểu Phong, kết quả chỉ có Tần Cầm Tuyết có thể dựa vào trí thông minh cùng vận khí đuổi kịp Dịch Tiểu Phong.
Lời Dương Ngự vừa thốt ra, những người chơi khác sôi nổi phụ họa.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Tốt, nếu các ngươi dám đi cùng ta, ta đây liền thu các ngươi, nhưng từ khó nghe nói trước, Loạn Thần châu rất nguy hiểm, rất có thể sẽ chết, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng sao?”
“Chúng ta tuyệt đối không e ngại! Tuyệt đối nghe theo ngài phân phó!”
Dương Ngự giống như diễn vai phụ, lập tức đáp lại.
Người chơi khác cũng lặp lại những lời này.
Mọi người bắt đầu hò hét những lời này.
Đám Hàn Uyên nhìn nhau, rất bất ngờ.
Tuy Tần Cầm Tuyết biết trước rồi, nhưng không nghĩ tới có nhiều người như vậy.
Đại Càn châu rất lớn, có thể đuổi tới nơi này, khẳng định trên đường đều trải qua nhiều chuyện.
Đám người Dịch Tiểu Phong cùng các người chơi tập trung lại.
“Đồ nhi, ngươi kiểm kê các vị huynh đệ, ghi tên bọn họ vào danh sách.” Dịch Tiểu Phong phân phó.
Lữ Thư An gật đầu, lập tức lấy ra một quyển sách trống.
Dịch Tiểu Phong quay đầu lại hô: “Mọi người xếp thành năm đội, nhanh lên!”
Mấy người chơi sợ bị mất điểm, cho nên rất nghe lời.
Dương Ngự muốn bắt chuyện cùng Dịch Tiểu Phong, nhưng vẫn thành thành thật thật đi xếp hàng.
Bạch Hồng Tiêu đi đến cạnh Dịch Tiểu Phong, nhẹ giọng cười nói: “Lực kêu gọi của ngươi cũng không tồi a.”
Dịch Tiểu Phong làm bộ nghe không hiểu ý hắn, cười nói: “Đúng sai tự tại lòng người, người đắc đạo được giúp đỡ nhiều.”
“Người đắc đạo được giúp đỡ nhiều?” Bạch Hồng Tiêu cười, cười rất hài lòng.
Hiện tại hắn càng thêm chờ mong biểu hiện trong tương lai của Dịch Tiểu Phong ở Loạn Thần châu.
Sau thời gian một nén nhang, Lữ Thư An kiểm kê thành công.
Tổng cộng bốn trăm sáu mươi ba người.
Tất cả đều có tu vi Luyện Khí cảnh.
“Sư phụ, những tên này đều là con ghẻ a.” Hàn Uyên thấp giọng nói.
Dịch Tiểu Phong trừng hắn một cái, nói: “Chúng ta đi mạo hiểm sao? Chúng ta là đi sáng tạo thế lực! Không có nhân thủ, như thế nào làm?”
Một cái tông môn, không có khả năng đều là cao thủ.
Dù sao cũng phải có người mới gia nhập.
Những người chơi này có thể xem như đệ tử mới mà bồi dưỡng, còn có thể giúp bọn hắn xử lý chuyện vụn vặt.
Hàn Uyên gãi gãi đầu, cười hắc hắc.
Cô Kiếm đi tới, nói: “Tu vi những người này còn nhỏ yếu, ta có thể hướng dẫn bọn hắn tu luyện, huấn luyện bọn họ thành quân tinh nhuệ.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu, nói: “Một đám đệ tử này liền do ngươi dẫn dắt.”
Tác dụng của Cô Kiếm xuất hiện.
Cô Kiếm ôm quyền, sau đó xoay người đi hướng các người chơi.
“Còn phải lại chờ mấy ngày sao?” Bạch Hồng Tiêu đi tới hỏi.
Dịch Tiểu Phong gật đầu nói: “Chờ một chút đi, đúng rồi, sư phụ, ngài có thể mang theo nhóm người này sao?”
Bạch Hồng Tiêu nói: “Có thể là có thể, nhưng cần tiêu hao lượng lớn linh thạch……”
“Yên tâm, đồ nhi không thiếu nhất chính là linh thạch!”
“Ừ.”
Cứ như vậy, đám người Dịch Tiểu Phong bắt đầu chờ đợi.
Ngày đó, Cô Kiếm liền bắt đầu thao luyện các người chơi.
Các người chơi cũng không có oán giận, có thể học được bản lĩnh đúng là điều bọn họ chờ đợi, vừa tới là có thể học rồi, đây chính là chuyện tốt.
Đám người Dịch Tiểu Phong ngồi ở cách đó không xa, lẳng lặng quan sát.
Khoảng thời gian này, thường hay có người chơi tới, tất cả đều là tới nương nhờ Dịch Tiểu Phong.
Lực kêu gọi của Dịch Tiểu Phong cũng hoàn toàn thể hiện ra, làm đám Hàn Uyên âm thầm kinh hãi.
Ngay cả Nam Tần tôn giả cũng cảm thấy đáng sợ.
Nhiều người nguyện ý cùng Dịch Tiểu Phong đi núi đao biển lửa như vậy!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất