Chương 284: Trọn bộ Thiên hạ kiếm
truyendichgiare.com
* * *
Ba ngày sau.
Người chơi dưới trướng Dịch Tiểu Phong đột phá số lượng một ngàn.
Bạch Hồng Tiêu cảm thấy nhân số không sai biệt lắm, không thể lại tăng thêm nữa, liền chuẩn bị lên đường.
Dịch Tiểu Phong cũng cảm thấy không sai biệt lắm.
Lại nhiều thêm, hắn liền ăn không tiêu.
Nhiều người đầu nhập vào hắn như vậy, chắc chắn phải xuất ra tài nguyên tới nuôi dưỡng những người này.
Số tài nguyên dùng cho ngàn người tuyệt đối khổng lồ a.
Bởi vì đội ngũ lớn mạnh, đám người Dịch Tiểu Phong không thể lại ngự kiếm phi hành, chỉ có thể đi bộ xuyên qua Đoạn thiên cốc.
Đoạn thiên cốc rất dài, dọc theo đường đi, các người chơi đều giao lưu với nhau.
Sau này muốn sống nương tựa lẫn nhau, cùng chém giết, các người chơi muốn làm quen với nhau trước.
Đám người Dịch Tiểu Phong đi ở phía trước.
“Sư tổ, khoảng cách tới pháp trận truyền tống tiếp theo còn xa lắm không?” Hàn Uyên hỏi.
Bạch Hồng Tiêu trả lời: “Không xa lắm, đi nửa canh giờ là có thể đến.”
Lữ Thư An muốn nói lại thôi.
Đối với Bạch Hồng Tiêu, hắn cũng rất kính trọng, nhưng hắn không dám trò chuyện giống như Hàn Uyên.
Bạch Hồng Tiêu cũng ít nói chuyện cùng hắn, khiến cho Lữ Thư An càng thêm kính sợ.
Sau nửa canh giờ.
Mọi người tới đến một mảnh núi rừng, giữa sườn núi có một tòa truyền tống trận hoang phế, phủ đầy hoa cỏ.
Bạch Hồng Tiêu phất tay, tất cả hoa cỏ đều bị xốc lên, bay ra chung quanh truyền tống trận.
Dịch Tiểu Phong cũng phất tay, bên cạnh xuất hiện từng đống từng đống linh thạch.
“Các ngươi hỗ trợ sắp xếp một chút.”
Dịch Tiểu Phong phân phó cho Hàn Uyên, Lữ Thư An.
Hai tên đồ đệ lập tức bắt đầu hành động.
Bạch Hồng Tiêu đứng ở một bên, lẳng lặng chờ đợi.
Nam Tần tôn giả xem xét một chút, nói: “Tòa truyền tống trận này phỏng chừng một lần chỉ có thể chịu tải hai mươi người, không thể nhiều hơn, nếu không trong quá trình truyền tống dễ dàng mất ổn định, dẫn tới chuyện ngoài ý muốn.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Nhóm người thứ nhất, hắn để Khổng Niệm, Kiếm Trăn, Tần Cầm Tuyết đi trước, tránh cho quá trình chờ đợi gặp phải tập kích.
Một ngàn người mỗi lần truyền tống hai mươi người, phải truyền tống bao nhiêu lần đây?
Thẳng đến khi trời tối, còn chưa kết thúc truyền tống.
Dịch Tiểu Phong tiêu hao hết mấy vạn khối trung phẩm linh thạch, đổi lại là người bình thường, trực tiếp phá sản a.
Cuối cùng chỉ còn lại có một đội.
Dịch Tiểu Phong, Lôi Liệt, Bạch Hồng Tiêu cũng lưu lại cuối cùng.
Sau khi kết thúc đại chiến cùng Khổng tiên quân, Lôi Liệt biến mất mấy ngày, sau lại tìm được Dịch Tiểu Phong, nói muốn đi theo hắn.
Vốn Lôi Liệt hy vọng Kim cương Phật viện có thể diệt trừ Khổng tiên quân, kết quả Bạch Hồng Tiêu đi trước một bước.
Lôi Liệt muốn Dịch Tiểu Phong làm đồ đệ của mình, mà Bạch Hồng Tiêu lại là sư phụ của Dịch Tiểu Phong, cho nên không khí giữa hai người có chút cổ quái.
Dịch Tiểu Phong nhìn nhìn bọn họ, cũng không có mở miệng đánh vỡ yên lặng.
Truyền tống pháp trận khởi động, hai mươi người biến mất trong ánh sáng mạnh.
Trải qua một trận cảm giác choáng váng mãnh liệt, Dịch Tiểu Phong nghe được bốn phương tám hướng truyền đến tiếng ồn ào, hắn mở to mắt, đập vào mắt chính là bầu trời đầy sao, lộng lẫy đẹp đẽ
Nơi này là một mảnh hoang mạc, hơn một ngàn người chơi tụ tập ở chung quanh.
Nhìn thấy đám người Dịch Tiểu Phong, các người chơi sôi nổi yên tĩnh lại, chờ đợi phân phó.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Hiện tại chúng ta đã đi vào Đại Nam Châu, nhưng muốn đi Loạn Thần châu, còn phải trải qua ba cái pháp trận truyền tống, lên đường suổt đêm đi.”
Mọi người không có ý kiến, dưới sự dẫn dắt của Bạch Hồng Tiêu tiếp tục lên đường.
Dọc theo đường đi, bọn họ đều tránh các thành trì, mà ở tu sĩ nơi hoang vắng gặp được bọn họ cũng không dám tới gần, nhanh chóng tránh đi.
“Đại Nam Châu trừ Dương Tuyệt, còn có nhân vật lợi hại nào?” Dịch Tiểu Phong tò mò hỏi.
Bạch Hồng Tiêu mở miệng nói: “Đại Hạ hoàng triều thiên tử, người này có long khí hiếm thấy, xem như hoàng đế mạnh nhất Đại Hạ hoàng triều trong ngàn năm này, thần thông quảng đại.”
Hoàng đế Đại Hạ?
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Bởi vì Đại Càn châu có ba đại vương triều, hắn vẫn luôn cho rằng thực lực của hoàng đế đều bình thường, trừ hoàng đế khai triều như Nam Tần tôn giả.
Không nghĩ tới phụ thân Cơ Bặc lợi hại như vậy.
“Không sai, hoàng đế Đại Hạ có thực lực rất mạnh, lúc trẻ tuổi cũng từng tới Kim cương Phật viện học tập, ba đại trụ trì đều tán thưởng có thừa.” Lôi Liệt mở miệng nói.
Những người khác cũng mở miệng thảo luận, tràn ngập hứng thú đối với hoàng đế Đại Hạ.
Ngục long cùng Phệ linh bò cạp ở trên không trung chơi đùa, những người khác cũng vừa nói vừa cười, không khí hòa hợp.
Dịch Tiểu Phong hướng Bạch Hồng Tiêu hỏi: “Sư phụ, tới rồi Loạn Thần châu, ngài sẽ đi cùng ta bao lâu?”
Hắn nhớ thương Thiên hạ kiếm pháp.
Bạch Hồng Tiêu trả lời nói: “Sau khi tới, ta liền rời đi, trực tiếp đi gặp Dương Tuyệt.”
“Kia……” Dịch Tiểu Phong do dự, muốn nói lại thôi.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Yên tâm đi, đến lúc đó vi sư sẽ đem toàn bộ Thiên hạ kiếm pháp truyền thụ cho ngươi.”
Toàn bộ?
Dịch Tiểu Phong sửng sốt, trong lòng mừng rỡ.
Nhưng bất chợt hắn lại chần chờ, hỏi: “Sư phụ, vì sao ngài gấp như vậy?”
Bạch Hồng Tiêu cười nói: “Này không phải để phòng ngừa sao, lỡ như ta chết trong quyết đấu đây?”
“Không có khả năng, ngài mạnh như vậy.” Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói.
Bạch Hồng Tiêu cười cười, không nhiều lời nữa.
Dịch Tiểu Phong vừa đi, vừa nhìn về phía khuôn mặt hắn.
Từ khi quen biết đến nay, hiểu hiện của Bạch Hồng Tiêu đã ăn sâu cắm rễ trong lòng Dịch Tiểu Phong.
Thậm chí Dịch Tiểu Phong cho rằng hắn chính là vô địch.
Tưởng tượng đến chuyện Bạch Hồng Tiêu có khả năng chiến bại, thậm chí chết trận, tự dưng trong lòng Dịch Tiểu Phong nghẹn muốn chết.
Không đúng.
Chắc chắn lão già này là đang giả bộ.
Cả Khổng tiên quân đều không phải đối thủ của hắn, Dương Tuyệt có thể thắng hắn sao?
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười.
……
Bốn ngày sau.
Bọn họ đi vào biên cảnh Đại Nam châu..
Đại Nam châu có truyền tống pháp trận còn cao cấp hơn Đại Càn châu, hơn nữa con đường bọn họ đi dù thẳng tắp, không dài bằng đường kính lớn nhất của Đại Nam châu.
Một chỗ truyền tống trận cuối cùng.
Nơi này là một mảnh núi rừng, rừng cây không tính rậm rạp, nhưng liên miên mấy trăm dặm, núi non cao thấp trập trùng.
Sau khi truyền tống, bọn họ sẽ tiến vào Loạn Thần châu.
Nhiệm vụ Thiên Đạo vẫn chưa kết thúc.
Trước truyền tống trận, đám Hàn Uyên liên tục sắp xếp cho các người chơi truyền tống.
Đi trước chính là Khổng Niệm, Kiếm Trăn, La Ngự Thiên cùng với Tần Cầm Tuyết.
Bạch Hồng Tiêu cùng Dịch Tiểu Phong đứng ở cách đó không xa, ở vách núi ngoài bìa rừng.
Bạch Hồng Tiêu dùng một ngón tay điểm ở trán Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cũng không có cảm giác khác lạ nào.
Bạch Hồng Tiêu thu tay lại, nói: “Chờ ngươi luyện Thiên hạ kiếm Văn đạo đến viên mãn sau, chiêu thứ hai liền sẽ xuất hiện trong trí nhớ của ngươi, mãi cho đến khi ngươi nắm giữ trọn bộ Thiên hạ kiếm pháp.”
Thần kỳ như vậy?
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh ngạc, cảm thấy đây đã không phải là thủ đoạn mà tu sĩ có thể làm được.
Thần thông!
Bạch Hồng Tiêu ý vị sâu xa nói: “Chờ ngươi học được chiêu thứ ba của Thiên hạ kiếm, ngươi sẽ chính thức kế thừa y bát của vi sư, sau này liền dựa vào chính ngươi, vi sư rất khó bảo hộ ngươi nữa.”
Dứt lời, hắn xoay người hóa thành một đạo kiếm quang rời đi, nhanh chóng biến mất ở chân trời.
Hoàng hôn sắp tới.
Nam Tần tôn giả đi tới, nói: “Hắn cứ như vậy mà đi sao?”
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Lần này tách ra, lần gặp nhau tiếp theo, không biết là khi nào.
Hắn quay đầu nhìn về phía người chơi đang chờ đợi nơi xa xa trong rừng cây, giờ phút này, tất cả mọi người rất khẩn trương, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Bạch Hồng Tiêu rời đi, bọn họ càng thêm khẩn trương.
Cũng không biết tới Loạn Thần châu rồi, chờ đợi bọn họ sẽ là điều gì.
Dịch Tiểu Phong, Nam Tần tôn giả vẫn lưu lại cuối cùng.
Qua khoảng một canh giờ, Dịch Tiểu Phong dẫn dắt nhóm cuối cùng truyền tống tới Loạn Thần châu.
Sau khi kết thúc truyền tống, Dịch Tiểu Phong mở to mắt.
Hắn đứng ở trên đài truyền tống, bóng đêm đã buông xuống.
Hắn phát hiện các người chơi chung quanh đều không có nhìn hắn, mà là cùng nhìn về một phương hướng.