Chương 302: Quỷ linh thạch, bí mật âm phủ
truyendichgiare.com
* * *
Đã lâu không có làm nhiệm vụ kịch bản, Dịch Tiểu Phong lại có chút chờ mong.
Không biết hắn sẽ đối mặt với cái gì.
Không có những người chơi khác, cũng có thể làm nhiệm vụ kịch bản?
Hay là nói, thật ra Loạn Thần châu cũng có người chơi?
Dịch Tiểu Phong vừa suy tư, vừa dùng tốc độ cao nhất đi tới.
Kịch bản lần này diễn ra trong thời gian bảy ngày.
Sau khi hoàn thành, hắn lại đi giết U Mộng nữ yêu, hẳn là kịp.
Mặc dù không kịp cũng không có việc gì, cùng lắm thì gia nhập Thiên tông.
Khổng Niệm cũng không có nghi hoặc, an tâm đi theo Dịch Tiểu Phong.
……
Giữa trưa.
Dịch Tiểu Phong đã tới trước Quỷ bảo mà nhiệm vụ chỉ dẫn.
Là một lâu đài rất lớn, cao năm tầng, nhìn qua hoàn toàn khác với đại đa số kiến trúc cổ, chiếm diện tích cỡ sân vận động.
Cả tòa lâu đài màu đen, bên ngoài bề mặt lóng lánh ánh sáng đặc thù.
Cử lớn mở rộng, ánh sáng bên trong hiu hắt, không nhìn thấy bóng người.
Cây cối chung quanh lâu đài đều rất cao, phía dưới còn có nhiều lùm cây.
Khổng Niệm mở miệng nói: “Nơi này rất nguy hiểm.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc nhìn về phía nàng.
Có thể làm Khổng Niệm cảm thấy rất nguy hiểm, tồn tại trong lâu đài chắc phải rất mạnh.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Vào xem chút đi, cảm giác bên trong có thể có cơ duyên.”
Khổng Niệm gật đầu.
Hai người nâng bước đi tới.
“Từ từ! Không thể đi vào!”
Một giọng nói truyền đến, rất êm tai.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ mang giỏ tre từ trong bụi cỏ đi ra, vẻ mặt hoảng sợ.
A?
Nha đầu này từ nơi nào chui ra?
Vừa rồi tại sao không có nhận ra hơi thở của nàng?
Dịch Tiểu Phong âm thầm cảnh giác.
Khổng Niệm nhíu mày.
Thiếu nữ mang giỏ tre tiến lên hai bước, khẩn trương nói: “Hai vị, lâu đài này là Quỷ bảo, rất nhiều người bước vào trong đó đều không ra được.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Chúng ta không phải phàm nhân.”
Thiếu nữ mang giỏ tre không có tu vi, hoàn toàn là phàm nhân, hay vừa rồi là hắn sơ ý?
Lúc này, hắn bỗng nhiên nhìn thấy sau lưng thiếu nữ mang giỏ tre có ánh sáng hồng.
Cơ duyên!
“Các ngươi là người tu tiên?” Thiếu nữ mang giỏ tre trừng to đôi mắt, ngạc nhiên hỏi.
Thật ra dung mạo của nàng rất thanh tú, chắc chắc là mỹ nhân tương lai, mặc dù trên mặt lấm lem, vẫn khiến người ta thấy cảnh đẹp ý vui.
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Hắn đi ra phía trước, cười hỏi: “Cô nương, ngươi là thôn dân gần đây sao?”
Thiếu nữ mang giỏ tre theo bản năng lui về phía sau, trả lời: “Đúng vậy, ta tới xung quanh thu thập thảo dược, loại thảo dược này chỉ mọc ở gần đây.”
Dịch Tiểu Phong dừng bước, hắn đã có thể nhìn thấy đồ vật trong giỏ tre.
Đó là một cục đá khối màu trắng, to cỡ nắm tay, đặt ở trên hoa quả, bên cạnh còn có không ít thảo dược.
Trước mặt Dịch Tiểu Phong hiện ra một hàng chữ:
Quỷ linh thạch: Do oán khí ác quỷ biến thành, có thể che đậy sinh khí, có thể mang vật còn sống tiến vào âm phủ.
……
Trách không được!
Thì ra nàng nhặt được cái bảo bối này.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Cô nương, cục đá màu trắng kia là cái gì?”
Nghe vậy, thiếu nữ mang giỏ tre duỗi tay gãi gãi, cầm lấy Quỷ linh thạch, hỏi: “Cái này?”
“Đúng rồi, có thể cho ta sao, ta có thể lấy đồ vật khác đổi cùng ngươi.”
“Được a, ngươi có thể cho ta phương pháp tu tiên sao?”
Thiếu nữ mang giỏ tre hưng phấn nói.
Dịch Tiểu Phong cười, nha đầu này thật ra rất khôn khéo.
Hắn trực tiếp lấy ra một quyển pháp môn nạp khí cơ sở đưa cho thiếu nữ mang giỏ tre.
Thiếu nữ mang giỏ tre mừng rỡ, lập tức đưa Quỷ linh thạch cho Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong ném Quỷ linh thạch vào nhẫn trữ vật.
“Ngươi trở về nhà sớm đi.”
Nói xong, Dịch Tiểu Phong xoay người, đi vào trong Quỷ bảo.
Khổng Niệm theo sát phía sau.
……
Sau khi tiến vào Quỷ bảo, thông đạo tăm tối, cách hai mươi bước mới có một trản đèn dầu, hơn nữa ánh đèn le lói.
Dịch Tiểu Phong âm thầm kỳ quái.
Nơi này nào có người Tuyệt Tình môn, Thiên tông, Cửu U tông?
Trừ hai người bọn họ, chắc chỉ còn lại có quỷ.
“A ——”
Một tiếng thét chói tai bỗng nhiên từ phía sau truyền đến, hai người Dịch Tiểu Phong đột nhiên xoay người.
Chỉ thấy thiếu nữ mang giỏ tre hoảng sợ chạy tới.
Nàng nhanh chóng chạy đến sau lưng Dịch Tiểu Phong, đôi tay nắm chặt áo Dịch Tiểu Phong, cả người run bần bật.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Sao ngươi vào được?”
Thiếu nữ mang giỏ tre run rẩy nói: “Không phải ta muốn tiến vào, ta mới vừa xoay người đã bị thứ gì đó lôi vào, ngã trên mặt đất, sau đó ta nhìn thấy chung quanh đều là mắt đỏ, sợ hãi tới mức nhanh chạy trốn, một đường chạy đến trước mặt các ngươi……”
Quỷ?
Dịch Tiểu Phong bắt đầu cảnh giác.
Khổng Niệm mở miệng nói: “Chung quanh có rất nhiều đồ vật, cẩn thận một chút, rất tà môn.”
Nàng nâng kiếm gỗ lên, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
Nhiệm vụ chủ tuyến của Dịch Tiểu Phong là tìm được bí mật đi thông âm phú và phá hư.
Làm sao phá hư bí mật?
Tạm thời hắn không nghĩ ra.
Ba người tiếp tục đi tới.
Vì đề phòng nguy hiểm, Dịch Tiểu Phong lấy Vô pháp kiếm ra.
Vô pháp kiếm có hiệu quả phệ hồn, nói không chừng có thể dọa lui quỷ hồn.
“Chủ nhân, nơi này là địa phương nào? Thật đáng sợ……”
Thanh âm kếm linh vang lên trong đầu Dịch Tiểu Phong..
Cả Vô pháp kiếm cũng sợ hãi?
Dịch Tiểu Phong lập tức lôi Ngục long từ trong tay áo ra, thả Phệ linh bò cạp.
À.
Như vậy cảm giác an toàn liền tăng lên nhiều.!
Nghĩ đến đây, Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi.
Đi trong chốc lát.
Dịch Tiểu Phong nhìn thấy bên cạnh có một cánh cửa.
Thần thức không thể xuyên thấu, hắn quăng Ngục long ra ngoài, cho Ngục long đi mở cửa.
Ngục long quay đầu, mắt đáng thương nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong trừng mắt liếc mắt nó một cái, nó sợ tới mức chỉ có thể bay tới trước cửa.
Nó cắn vòng sắt trên cửa, dùng sức lôi kéo.
Loảng xoảng một tiếng!
Cửa bị kéo mở, cũng không có thứ gì chạy ra.
Ngục long nhìn vào trong cửa, chớp chớp mắt, thế mà bay vào trong.
Nhìn bộ dáng không có gặp nguy hiểm.
Dịch Tiểu Phong hoàn toàn yên tâm, vội vàng đi qua.
Không chừng bên trong có bảo bối!
Ba người đi vào cửa, phát hiện bên trong có một cỗ quan tài.
Trừ quan tài, không còn đồ vật khác.
Bên trong duỗi tay không thấy năm ngón, nếu không phải Dịch Tiểu Phong có tu vi Kim Đan cảnh, còn không nhìn thấy quan tài.
Thiếu nữ mang giỏ tre không dám đi vào, liền đứng ở cửa.
“Muốn mở ra sao?” Khổng Niệm hỏi.
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý.
Trước mắt không có bất luận manh mối gì, chỉ có thể mở quan tài.
Khổng Niệm vung kiếm, kiếm khí đánh bay nắp quan, tiếng vang thật lớn khiến thiếu nữ mang giỏ tre sợ hãi che lỗ tai lại.
“Ô ô ô……”
Một loạt thanh âm từ trong quan tài truyền đến, là tiếng người.
Dịch Tiểu Phong lập tức tiến lên, bên trong thế mà có một nam tử đang nằm, tóc hắn rối loạn, trên người bị khí đen quấn quanh, cả miệng cũng bị che kín.
Hắn lấy ngón tay làm kiếm, kiếm khí chặt đứt khí đen.
Nam tử lập tức bò dậy, há mồm thở dốc, vẻ mặt hoảng sợ.
“Đa tạ…… Đa tạ……”
Tay phải hắn chống vách tường, thở dốc nói.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Các hạ là?”
Nam tử ôm quyền nói: “Tại hạ chính là đệ tử Thiên tông, Hồ Liệt, vô tình đi vào Quỷ bảo này, bị tà vật bên trong bắt lấy…… Tà vật kia rất mạnh, rất có thể vượt qua cảnh giới Hóa thần……”
Vượt qua Hóa thần sao?
Linh hư cảnh……
Dịch Tiểu Phong cũng bị dọa.
Làm sao mà tùy tiện chọn một cái phó bản đều khủng bố như vậy?
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Còn có những người khác?”
“Hẳn là có, khi ta bị bắt lấy…… Nghe được có tiếng những người khác nói chuyện.” Hồ Liệt trả lời.
A ——
Bỗng một tiếng thét chói tai từ tầng trên truyền đến.
Khổng Niệm vung kiếm, kiếm khí đụng phải trần nhà, không có tạo ra một chút sứt mẻ.
Nàng nhíu mày.