Chương 303: Thiên tử Thần triều, Chưởng trung thiên địa
truyendichgiare.com
* * *
“Vô dụng, này lâu đài có thể triệt tiêu hết thảy linh lực, chỉ có âm lực của quỷ hồn mới có thể thấm vào!”
Hồ Liệt lắc đầu nói, trước đó hắn cũng thử qua, vô dụng, cho nên mới bị nhốt ở trong quan tài.
“Chúng ta trở về đi? Các ngươi đều là người tu tiên, đi cùng nhau hẳn là có thể xông ra thôi?”
Thiếu nữ mang giỏ tre đứng ở cửa, thật cẩn thận nói.
Nàng thật sự rất sợ hãi, chỉ muốn chạy đi.
Hồ Liệt thở dài nói: “Chỉ cần bước vào, cũng đừng nghĩ rời đi, đã không tìm thấy cánh cửa kia.”
Thiếu nữ mang giỏ tre ngẩn người, nàng lẩm bẩm nói: “Không sai, lúc trước ta chạy hướng ra ngoài cửa, nhưng cứ chạy cứ chạy……”
Dịch Tiểu Phong ra khỏi gian phòng, nói: “Đi thôi, đi lên nhìn xem, có lẽ còn có những người khác, chúng ta tập trung mọi người lại, tỷ lệ sinh tồn mới càng lớn hơn.”
Thần thức không dùng được, còn có cấm chế đặc thù, xem ra là trốn không thoát đi, chỉ có thể một đường đi càng sâu thôi.
Hồ Liệt nhìn Ngục long cùng Phệ linh bò cạp, mười phần ngạc nhiên, biết được là sủng vật của Dịch Tiểu Phong, hắn liền không có hỏi nữa.
Tu sĩ có ngự thú cũng rất bình thường.
Chỉ là hai con thú này của Dịch Tiểu Phong nhìn không đơn giản a.
Đặc biệt là Ngục long.
Long a.
Mặc dù không phải chân long, huyết mạch cũng coi như tuyệt thế.
Ngự thú như vậy tuyệt đối là chủng loại quý hiếm mà hai tông sáu môn đều phải cướp đoạt.
Một đoàn bốn người cẩn thận đi tới.
Dịch Tiểu Phong để thiếu nữ mang giỏ tre đi theo phía sau Khổng Niệm.
Thực lực Khổng Niệm mạnh, có thể bảo hộ nàng.
Tay Hồ Liệt cầm pháp kiếm, khẩn trương nhìn chung quanh, thấp giọng nói: “Quỷ bảo này quá tà môn, không gian bên trong so với ở bên ngoài còn lớn hơn nhiều……”
“Nơi này không phải là cái bí cảnh gì đi?”
Dịch Tiểu Phong tức giận nói: “Ngươi thật sự là người Thiên tông sao? Ngươi nhận thức Tào Kinh?”
Hồ Liệt ngẩn người, nói: “Ngươi biết Tào đại nhân?”
“Hắn muốn mời ta gia nhập Thiên tông, nhưng nhìn chút dũng khí này của ngươi, Thiên tông cũng không phải rất mạnh.”
Hồ Liệt vừa nghe, mặt đỏ tai hồng, hổ thẹn vô cùng, hận không thể tìm cái khe đất chui vào.
Hắn hít sâu một hơi, cố gắng lấy thêm chút can đảm.
Ven đường nếu gặp được cánh cửa, bọn họ đều mở ra, bên trong đều trống không không có một vật, cũng không có quan tài.
Thiếu nữ mang giỏ tre thường hay quay đầu lại.
Hồ Liệt nhịn không được hỏi: “Sao ngươi cứ luôn nhìn phía sau, sợ ta tổn thương ngươi?”
Thiếu nữ mang giỏ tre trả lời nói: “Ta cảm giác có người ở phía sau đang nhìn chằm chằm ta.”
Hồ Liệt quay đầu lại nhìn lại, sau lưng một mảng đen nhánh, không nhìn tới cái gì.
Đen thui như thế, hắn nhìn mà sởn tóc gáy.
Hắn trừng mắt nhìn thiếu nữ mang giỏ tre một cái, nói: “Đừng hù dọa người ta! Ngươi là một phàm nhân, cảm giác mạnh như chúng ta sao?”
Thiếu nữ mang giỏ tre sợ hãi xoay đầu, không dám quay đầu lại nữa.
Sau đó, Hồ Liệt cũng thường hay quay đầu lại nhìn.
Nghe thiếu nữ mang giỏ tre nói như vậy, hắn cũng bắt đầu cảm giác có người đang nhìn chằm chằm hắn.
Loại cảm giác này cực kỳ không dễ chịu.
Sau thời gian nửa chén trà nhỏ.
Rốt cuộc bốn người Dịch Tiểu Phong ở một gian mật thất phát hiện một cỗ quan tài khác, sau khi mở ra, bên trong có một nữ tử, giống Hồ Liệt, bị quỷ khí cuốn lấy.
Giải cứu nàng ra, nữ tử tự giới thiệu, nàng là đệ tử đến từ Cửu U tông, tên là Viên Linh Nhi.
Chuyện Viên Linh Nhi gặp phải không khác Hồ Liệt lắm, sau khi vào Quỷ bảo liền ra không được, bị nhốt gần nửa tháng.
“Chúng ta phải cứu trợ mọi người trong Quỷ bảo, đoàn kết lại với nhau, những cái quỷ quái đó không có giết chúng ta, chắc chắn có nguyên nhân.” Viên Linh Nhi đề nghị.
Hồ Liệt hừ, nói: “Cần ngươi nói? Chúng ta không phải đang cứu sao?”
Viên Linh Nhi im lặng.
Thiên tông, Cửu U tông luôn đối nghịch, có thể nói là kẻ thù sống chết.
Đoàn người tiếp tục hành động.
Sau nửa canh giờ, bọn họ lại cứu thêm ba người.
Đệ tử Tuyệt Tình môn, Từ Chấn.
Đệ tử Long môn đệ tử, Trác Tình.
Tán tu, Khâu Hành Thiên.
Bầu không khí của đội ngũ cũng trở nên sinh động, mọi người cũng xem như là cao thủ, ở cạnh nhau, tự nhiên dũng khí cũng sẽ tăng theo.
Bởi vì Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm mới cứu bọn họ, Khổng Niệm lại lấy Dịch Tiểu Phong làm chủ, cho nên Dịch Tiểu Phong trở thành lãnh tụ tạm thời trong đội ngũ.
Lại qua thời gian một nén nhang.
Bọn họ đi vào một tòa thiên điện trang trọng, ven tường chất rất nhiều thư tịch, quyển trục.
“Mọi người đều xem một chút, nói không chừng có thể phát hiện ra lai lịch của Quỷ bảo này.” Dịch Tiểu Phong phân phó.
Những người khác không có ý kiến, bắt đầu hành động.
Dịch Tiểu Phong cho Ngục long, Phệ linh bò cạp dừng tại cửa, nếu có chuyện gì cũng có thể nói cho Dịch Tiểu Phong trước.
Không hy vọng có quỷ hồn đột nhiên xuất hiện đóng cửa lại, nhốt bọn họ ở đây.
Dịch Tiểu Phong cũng bắt đầu tìm.
Rất mau, hắn nhìn thấy ánh sáng hồng.
Hắn nhanh chóng đi tới gần, đó là một quyển sách.
Quỷ thần quyết: Công pháp âm phủ, luyện đến đại thành, có thể thành quỷ thần, siêu thoát âm dương.
……
Quỷ thần?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, tức khắc có chút động tâm.
Nhưng suy nghĩ lại, đây là công pháp âm phủ, hắn thân là người dương gian, sao có thể tu luyện?
Hắn ném công pháp này vào nhẫn trữ vật, nói không chừng sau này có chỗ dùng.
Hắn tiếp tục tìm kiếm, có thể còn cất giấu bí tịch khác.
“Mọi người mau tới đây xem!”
Tán tu Khâu Hành Thiên bỗng nhiên hô, mọi người giật mình tụm lại.
Trong tay hắn có một quyển trục, trên mặt ghi chép văn tự mà đám người Dịch Tiểu Phong xem không hiểu.
“Đây là văn tự Thần triều.”
Sắc mặt Khâu Hành Thiên ngưng trọng nói.
Thần triều?
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc, đó là đồ chơi gì.
Hồ Liệt nói: “Chính là Thần triều xuất hiện ở niên đại xa xưa, đã thống nhất Loạn Thần châu? Nghe nói Thần triều chính là triều đình ở giai đoạn khí vận cường thịnh nhất, vì quá mức mạnh mẽ, bị tồn tại thần bí xoá đi, ngay cả trong lịch sử cũng không có ghi chép lại, chỉ có một ít người trong Thiên tông cùng sáu môn mới biết được.”
Khâu Hành Thiên gật đầu, hắn trầm giọng nói: “Quỷ bảo này lại là pháp khí của thiên tử Thần triều, tên là Chưởng trung thiên địa, lúc trước khi Thần triều gặp phải kiếp nạn, thiên tử Thần triều đưa tất cả hoàng thân quốc thích đặt vào Chưởng trung thiên địa, sau đó thiên tử Thần triều chết trận, Chưởng trung thiên địa bị phong ấn, hoàng thân quốc thích bên trong không thể cảm thụ thiên địa linh khí, lương thực, đan dược cũng không thể cung ứng bọn họ mãi, cuối cùng tất cả đều chết, hóa thành lệ quỷ.”
“Chưởng trung thiên địa cũng biến thành Quỷ bảo, oán khí càng ngày càng nặng.”
Mọi người nhìn nhau, không nghĩ tới Quỷ bảo này có lai lịch lớn như thế.
“Nơi này có một đoạn nhắc tới một người con nối dõi của thiên tử Thần triều bị đám hoàng thân quốc thích mưu hại, lấy khí vận bản thân, khiến quỷ thần âm có thể nhìn trộm, quỷ thần luyện chế tất cả oan hồn trong bảo thành quỷ tốt, vĩnh viễn không được siêu sinh.”
Khâu Hành Thiên nhíu mày.
Tâm tình những người khác cũng trở nên nặng nề.
Nói cách khác, chính là bọn họ phải đối mặt quỷ thần âm phủ?
Dịch Tiểu Phong cũng đang suy tư.
Mở ra âm phủ chính là con nối dõi của thiên tử Thần triều?
Nói cách khác, tìm được quỷ hồn kia, là có thể phá hư đường đi thông âm phủ?
“Mặt sau còn nhắc tới, sau khi Quỷ bảo mở ra, quỷ thần sẽ dụ dỗ người sống, lấy trăm người làm cống phẩm, mở ra cửa âm dương, triệu hoán Diêm Vương, tàn sát nhân gian……”
“Trăm tên cống phẩm này, cần phải có nội tâm tràn ngập oán độc, sợ hãi, mới có thể trở thành cống phẩm, quỷ thần sẽ lẻn vào trong bọn họ, làm cho bọn họ giết hại lẫn nhau……”
Khâu Hành Thiên đọc xong, mọi người đồng thời lui về phía sau một bước, cảnh giác nhìn về phía nhau.
Dịch Tiểu Phong híp mắt nói: “Những nội dung này là ai viết ra? Nếu là quỷ thần, sao lại làm lộ kế hoạch của mình?”
Khâu Hành Thiên nhìn xuống, sắc mặt biến đổi, lẩm bẩm nói: “Đặt bút là quỷ thần, hắn còn đề ra một câu, quỷ thần lưu lại Quỷ thần quyết lưu trong bảo này, được Quỷ thần quyết, có thể không bị quỷ thần mưu hại, thậm chí có thể trở thành người thừa kế quỷ thần, trợ giúp quỷ thần tàn sát trăm tên cống phẩm……”