Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 305: Được Cửu U đồ, vĩnh viễn không tận cùng

Chương 305: Được Cửu U đồ, vĩnh viễn không tận cùng

truyendichgiare.com

* * *

Dịch Tiểu Phong nhìn theo ánh mắt Khổng Niệm, trên vách tường treo một bức họa.
Trước mắt hắn hiện ra một hàng chữ:
Cửu U đồ: Thiên địa oán khí tụ tập khiến cho vật này biến thành Quỷ khí, một khi nhìn chăm chú vào nó ba giây, liền sẽ hãm sâu trong ác mộng, không cách nào tự khống chế, thời gian quá dài, thì có thể bị nuốt ba hồn bảy phách, nếu muốn nhận chủ, cần có Quỷ khí mạnh hơn để trấn áp.
……
Quỷ khí!
Dịch Tiểu Phong bị làm kinh ngạc.
Ai treo ở nơi này?
Quá thiếu đạo đức đi!
Dù cho ai ở chỗ này nhìn thấy bức hoạ như vậy, sẽ không đi xem vài lần sao?
Ánh sáng le lói, còn phải ghé sát vào xem, trực tiếp liền qua ba giây.
Dịch Tiểu Phong không dám nhìn thẳng, quay đầu lại nói: “Đừng nhìn bức họa kia, sẽ chết người.”
Thiếu nữ mang giỏ tre liếc mắt một cái, sợ tới mức vội vàng thu hồi ánh mắt.
Dịch Tiểu Phong đi đến ven tường, lấy ra Cửu chuyển nhiếp hồn đăng.
Cửu chuyển nhiếp hồn đăng hẳn là Quỷ khí, phẩm cấp hẳn là cũng sẽ không thấp hơn Cửu U đồ.
Cho tới bây giờ, hắn vẫn không thể làm Cửu chuyển nhiếp hồn đăng nhận chủ với chính mình, có thể thấy được đèn này mạnh cỡ nào a.
Cửu chuyển nhiếp hồn đăng vừa ra, Cửu U đồ bỗng nhiên phun một đám quỷ khí, nhanh chóng tiêu tán.
Khổng Niệm cũng bừng tỉnh lại.
Nàng nhíu mày nói: “Bức hoạ này có vấn đề!”
“Đúng, xem ta thu phục nó.”
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói, sau đó duỗi tay chạm vào Cửu U đồ.
Hắn không có cảm giác được bất kỳ dị thường gì, xem ra Cửu chuyển nhiếp hồn đăng thật sự có hiệu quả.
Hắn bắt đầu rót linh lực của mình vào Cửu U đồ, nghĩ cách khiến nó nhận chủ.
Khổng Niệm, thiếu nữ mang giỏ tre lẳng lặng nhìn, đều rất tò mò.
Ngục long, Phệ linh bò cạp cũng dừng lại nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Mới đầu, Dịch Tiểu Phong còn cảm giác được có một cổ lực lượng đang chống cự chính mình.
Rất mau cổ lực lượng này tự động tiêu tán, hắn không còn bị ngăn trở.
Tốn thời gian khoảng một nén nhang, Dịch Tiểu Phong thành công để Cửu U đồ nhận chủ với chính mình.
Sau khi nhận chủ, hắn có thể cảm nhận rõ trong Cửu U đồ ẩn chứa oán khí đáng sợ.
Hắn chưa bao giờ cảm nhận được oán khí đáng sợ như thế, giống như thân đang Cửu U địa ngục, bốn phương tám hướng đều là quỷ quái hò hét, vô cùng vô tận tuyệt vọng vọt tới hắn.
Cũng may hắn đã là chủ nhân Cửu U đồ, Cửu U đồ sẽ không tổn thương hắn.
Dịch Tiểu Phong xoay người nhìn về phía Khổng Niệm, hỏi: “Thứ bắt ngươi đi, ngươi thấy rõ ràng sao?”
Khổng Niệm mở miệng nói: “Là ngươi bắt lấy ta, phỏng chừng là thủ thuật che mắt.”
Ta?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Hay những người khác cũng sẽ nhìn thấy lẫn nhau?
Nói như vậy, có thể khiến những người khác sinh ra khoảng cách, thậm chí giết hại lẫn nhau sao?
Rất có khả năng.
Dịch Tiểu Phong thầm mắng, quỷ thần này thật đủ gian trá.
Kế tiếp, hắn không thể hoàn toàn tín nhiệm những người đó.
“Đi thôi, tiếp tục tìm xem.”
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Nhiệm vụ chủ yếu của hắn là tìm được bí mật về âm phủ và phá hư.
Hiện tại cả cửa vào âm phủ ở đâu cũng không có nhìn thấy.
Khổng Niệm gật đầu.
Ba người tiếp tục đi tới.
Một đường không nói chuyện.
Một canh giờ sau.
Ba người bỗng nhiên dừng bước.
Phía trước xuất hiện một thân ảnh.
Rõ ràng là Trác Tình đến từ Long Môn, tay Trác Tình cầm một thanh bảo kiếm, lạnh lùng nhìn bọn họ.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Trác huynh đệ, ngươi ở chỗ này làm gì?”
Trác Tình lạnh lùng nói: “Quỷ thần, đừng giả bộ, trêu đùa chúng ta thật sự chơi vui lắm sao?”
Hắn vung kiếm lên, kiếm khí hóa thành ngôi sao đánh tới, tốc độ cực nhanh.
Khổng Niệm phản ứng cũng nhanh, tay phải nâng kiếm, dùng kiếm khí nhẹ nhàng chặn lại.
Trác Tình không nói hai lời, lại đánh tới.
Khổng Niệm tiến lên, giao chiến với hắn.
Kiếm quang lóng lánh, thông đạo này đối với các nàng mà nói, có vẻ hơi nhỏ hẹp.
Hai người thi triển kiếm pháp của bản thân, khí thế sắc bén.
Dịch Tiểu Phong che ở trước mặt thiếu nữ mang giỏ tre, tránh cho nàng bị kiếm khí tổn thương.
Không biết bao nhiêu kiếm khí đánh vào vách tường chung quanh, trực tiếp tiêu tán, không thể phá hỏng vách tường.
Trác Tình này vậy mà lợi hại như thế, có thể chiến đấu với Khổng Niệm.
Dịch Tiểu Phong có chút ngoài ý muốn, gia hỏa này có địa vị gì?
Nhìn dáng vẻ này, không chỉ đơn giản là đệ tử Long Môn như vậy.
Trong lòng Trác Tình cũng rất khiếp sợ.
Rốt cuộc nàng này là thần thánh phương nào?
Vì sao mạnh như thế?
Hắn cảm giác Khổng Niệm cũng không có toàn lực, mà là đang cố ý ép hắn.
Kiếm pháp của Khổng Niệm đang biến hóa.
Nàng đang bắt chước kiếm pháp của hắn.
Trác Tình kinh hãi, lập tức thu kiếm lui về phía sau, tay trái bắt pháp quyết, vung tay lên, vẽ trong không trung, từng vòng sáng liên tiếp bắn ra.
Dịch Tiểu Phong cảm giác được một luồng nhiệt ập vào trước mặt, bỏng cháy đến mức mặt hắn có chút đau.
Khổng Niệm không có hoảng loạn, trên người phát ra kiếm quang, lấy Kinh thần kiếm quyết đối kháng.
Kiếm khí khủng bố bùng nổ, oanh Trác Tình hộc máu bay ngược ra.
Trác Tình tuy mạnh, nhưng còn không phải đối thủ của Khổng Niệm.
Sau khi ngã xuống đất, Trác Tình muốn đứng lên, kết quả kiếm gỗ của Khổng Niệm đã đặt ở cổ họng hắn, hắn sợ tới mức không dám nhúc nhích.
“Muốn giết hắn sao?”
Khổng Niệm hỏi, ánh mắt nhìn xuống Trác Tình, lạnh nhạt vô tình.
Dịch Tiểu Phong đi tới, nói: “Để ta hỏi một chút.”
Hắn đi đến cạnh Khổng Niệm, hỏi: “Trác Tình, vì sao ngươi phải động thủ với chúng ta?”
Trác Tình cắn răng nói: “Ta chính mắt thấy ngươi giết Cửu U tông Viên Linh Nhi!”
Viên Linh Nhi đã chết?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, không biết nên tin hay không.
Vẻ mặt của Trác Tình bỗng nhiên trở nên kinh hãi, kêu lên: “Quỷ thần! Ngươi chính là quỷ thần! Mau giết ta! Ta không muốn sống nữa!”
Hắn đột nhiên bắt lấy kiếm gỗ của Khổng Niệm, đâm hướng cổ họng mình, trực tiếp xuyên thủng, máu tươi bắn tung toé.
Khổng Niệm nhíu mày, nhanh chóng rút kiếm.
Trác Tình ngã xuống đất, cả người run rẩy, hoảng sợ nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, trong miệng lẩm bẩm nói: “Quỷ thần…… Quỷ thần……”
Trong thông đạo u ám, tình cảnh này cực kỳ kinh dị, làm người ta sởn tóc gáy.
Tuy Dịch Tiểu Phong cũng bị dọa.
Hắn quay đầu lại nhìn, phía sau chỉ có thiếu nữ mang giỏ tre với vẻ mặt vô tội.
Hắn hỏi: “Trên mặt ta có gì thay đổi sao?”
Thiếu nữ mang giỏ tre lắc đầu.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Khổng Niệm.
Khổng Niệm: “Ta cũng không có nhìn thấy quỷ thần, có khả năng hắn trúng tà.”
Lúc này.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới hồn phách Trác Tình hồn thoát ly thân thể, bị hút vào vách tường, biến mất không thấy.
Thân thể Trác Tình cũng không còn nhúc nhích.
Dịch Tiểu Phong ngồi xổm xuống, đem nhẫn trữ vật gỡ xuống.
Dù sao đã chết rồi, không thể tiện nghi cho người khác.
Cái hành động này làm thiếu nữ mang giỏ tre nhíu mày.
Như thế này xác thật không giống như chính phái.
“Đi thôi, tiếp tục đi về phía trước, ta ngược lại muốn nhìn, đường này có thể đi đến cuối hay không.”
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói, đứng dậy đi tiếp.
……
Thoáng chốc.
Mấy canh giờ qua đi.
Ba người Dịch Tiểu Phong ngừng ở ven tường nghỉ ngơi, Ngục long, Phệ linh bò cạp cũng mệt mỏi, ghé vào đùi Dịch Tiểu Phong.
“Có lẽ nơi này tuần hoàn.” Khổng Niệm mở miệng nói.
Thần thức không dùng được, xác thật dễ dàng làm người ta bị lạc.
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói: “Mỗi một cánh cửa chúng ta đều nhìn qua, nhưng cũng không có lối đi thông lên tầng cao hơn.”
Hắn bỗng nhiên cảm giác không ổn.
Sẽ không bị vây chết ở chỗ này đi?
Lúc này, hắn mới đột nhiên cảm thấy kịch bản đã không quan trọng, quan trọng là như thế nào chạy ra ngoài.
Đáng chết a.
Mặc dù chỉ có một người chơi là hắn, cái kịch bản này cũng rất khó chơi.
“A a a a ——”
Trên lầu bỗng nhiên truyền đến tiếng thét chói tai, thanh âm này khiến Dịch Tiểu Phong cảm thấy quen tai.
Hình như là……
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn về phía thiếu nữ mang giỏ tre.
Thiếu nữ mang giỏ tre cũng bị dọa, sắc mặt trắng bệch, run rẩy nói: “Đó không phải ta……”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất