Chương 306: Sắp xếp tương lai, âm mưu của Thần triều
truyendichgiare.com
* * *
“Ta biết, ngươi vẫn chưa từng rời khỏi ta.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu nói, có lẽ trên lầu là quỷ thần làm trò.
Chỉ là……
Ngươi đừng dụ dỗ chúng ta!
Thật ra nên nói cho chúng ta biết làm như thế nào đi lên a!
Dịch Tiểu Phong muốn phát điên.
Lúc này, tiếng thét chói tai trên lầu biến mất.
“Dừng tay!”
Một tiếng chửi đầy tức giận vang lên, vẻ mặt Dịch Tiểu Phong trong nháy mắt trở nên cổ quái.
Đây không phải là giọng của hắn sao?
Khổng Niệm cùng thiếu nữ mang giỏ tre cũng sửng sốt.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Tiếng hừ lạnh này là Khổng Niệm.
Ba người bọn họ ở trên lầu?
Chẳng lẽ là quỷ thần ngụy trang bọn họ, cố ý diễn kịch cho những người khác xem, vu oan giá họa?
Rất mau, âm thanh phía trên biến mất.
Hết thảy lại yên tĩnh.
Ba người vừa nghỉ ngơi, vừa cảnh giác chung quanh.
Sau nửa canh giờ.
Một thân ảnh từ trong bóng đêm đi tới.
Rõ ràng là Viên Linh Nhi.
Cả người Viên Linh Nhi đầy máu, trên mặt cũng vậy, đôi mắt trừng thật to, rất kinh khủng.
Nàng bước đi cũng không nhanh, thân thể không ngừng run rẩy.
Khi nàng nhìn thấy ba người Dịch Tiểu Phong, nàng gian nan nâng tay phải lên, kêu gọi: “Cứu ta…… Cứu ta……”
Nhìn đến bộ dạng thê thảm của nàng, trong lòng ba người Dịch Tiểu Phong sợ hãi.
“A a a a ——”
Thiếu nữ mang giỏ tre bỗng nhiên hét lên một tiếng.
Chỉ thấy phía sau Viên Linh Nhi xuất hiện một quỷ ảnh, mười phần cao lớn, từ trong bóng tối thò ra một cánh tay máu, muốn bắt Viên Linh Nhi.
“Dừng tay!”
Dịch Tiểu Phong gầm lên một tiếng, thi triển Kim mục súc không đi tới cạnh Viên Linh Nhi, vung tay phải lên, kiếm khí trong cơ thể bùng nổ, trực tiếp đánh tan quỷ ảnh.
Ngay sau đó, Dịch Tiểu Phong đỡ Viên Linh Nhi lui lại.
Khổng Niệm tiến lên một bước, thấy quỷ ảnh kia tụ lại, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Nàng ném kiếm, kiếm phá bóng tối, tiêu diệt quỷ ảnh.
Dịch Tiểu Phong đột nhiên cảm thấy không ổn.
Hắn lại không thể nói ra chỗ nào không ổn.
Lúc này, nơi nắm tay hắn đang giữ hóa thành hóa máu loãng, hắn quay đầu nhìn, da thịt Viên Linh Nhi trực tiếp hòa tan, hóa thành một bộ xương trắng, tan thành từng mảnh rơi trên mặt đất.
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Viên Linh Nhi thật sự đã chết?
“Tất cả chuyện phát sinh vừa rồi hình như là âm thanh chúng ta nghe phía trước…”
Thiếu nữ mang giỏ tre ở phía sau nhút nhát sợ sệt nói.
Nàng vừa nói ra, Dịch Tiểu Phong tức khắc nghĩ thông suốt.
Trách không được hắn cảm thấy không ổn!
Thì ra lời bọn họ nói giống như đúc âm thanh trên lầu truyền đến trước đó.
Đầu tiên là thiếu nữ mang giỏ tre kêu thảm thiết.
Rồi Dịch Tiểu Phong kêu dừng tay.
Cuối cùng là Khổng Niệm hừ lạnh một tiếng.
Lông tơ Dịch Tiểu Phong đều dựng đứng lên.
Tương lai của bọn họ bị quỷ thần sắp xếp?
Bọn họ đã bị quỷ thần thao túng?
Dịch Tiểu Phong càng nghĩ càng hoảng, trong lòng khó tránh khỏi sự sợ hãi.
Quỷ thần không đáng sợ, đáng sợ chính là vận mệnh đã bị người ta khống chế!
Khổng Niệm híp mắt nói: “Đừng hoảng hốt, trong tay ngươi còn có bảo bối, đừng quên.”
Bảo bối?
Dịch Tiểu Phong bừng tỉnh.
Đúng a.
Vận mệnh kính!
Dịch Tiểu Phong lập tức lấy Vận mệnh kính ra, chiếu vào mặt chính mình.
Giây tiếp theo, hắn trừng to đôi mắt.
Chỉ thấy có một con tiểu quỷ bám vào trên vai hắn, đang che miệng cười trộm.
Tiểu quỷ này nhìn qua chỉ có hai ba tuổi, mười phần nhỏ gầy, thân thể trần trụi.
Dịch Tiểu Phong phất tay, muốn xua đuổi tiểu quỷ, nhưng tay hắn trực tiếp xuyên qua thân thể tiểu quỷ
Hắn không chạm được!
Dịch Tiểu Phong lập tức rót linh lực vào Vận mệnh kính.
Vận mệnh kính phát ra ánh sáng, chiếu rọi vào tiểu quỷ.
“A ——”
Tiểu quỷ phát ra tiếng kêu thảm thiết, trên người bốc lên ngọn lửa, nhanh chóng bị đốt thành tro tẫn.
Dịch Tiểu Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hắn chiếu Vận mệnh kính về phía Khổng Niệm.
Trên vai Khổng Niệm cũng có một con tiểu quỷ, Vận mệnh kính nhẹ nhàng tiêu diệt nó.
Dịch Tiểu Phong xoay người, hướng Vận mệnh kính về thiếu nữ mang giỏ tre.
Trên vai thiếu nữ mang giỏ tre thế mà cũng có tiểu quỷ!
Ba người đều bị tiểu quỷ quấn lấy, lại không hề phát hiện.
Sau khi tiểu quỷ trên người thiếu nữ mang giỏ tre bị tiêu diệt, chung quanh bỗng nhiên sáng lên.
Cảnh tượng biến đổi, bọn họ xuất hiện trong một đại điện.
Tòa đại điện này rất trống trải, trừ ba người bọn họ, những người khác cũng ở đây.
Xương cốt của Viên Linh Nhi, Trác Tình chồng chất ở hai chỗ khác nhau.
Từ Chấn, Hồ Liệt, Khâu Hành Thiên từng người cách xa nhau hơn mười trượng.
Ba người mang biểu tình không đồng nhất, có người đang suy tư, có người mang vẻ mặt phẫn nộ, có người đầy sợ hãi.
Hình như bọn họ không nhìn thấy lẫn nhau.
Dịch Tiểu Phong lấy Vận mệnh kính ra chiếu.
Quả nhiên, trên thân ba người này cũng có tiểu quỷ.
Dịch Tiểu Phong tiêu diệt những tiểu quỷ này, ba người bừng tỉnh lại.
“Sao lại thế này?”
“Nơi này là địa phương nào?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Ba người kinh hoảng thất thố, đều lấy ra pháp khí, chuẩn bị chiến đấu.
Dịch Tiểu Phong nói cho bọn họ nghe sự tình đã trải qua.
Ba người nhìn nhau.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới chung quanh đại điện có mấy bậc thang xoắn ốc, đi thông tầng thứ hai.
Xem ra đây mới là hình dạng thật của Quỷ bảo, cái lối đi vô tận kia là thủ thuật che mắt, cũng không tồn tại.
“Đa tạ huynh đệ, nếu không chúng ta vẫn không hay biết gì, hậu quả không dám tưởng tượng.” Từ Chấn ôm quyền nói.
Bọn họ đã biết chuyện Viên Linh Nhi, Trác Tình chết thảm.
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói: “Kế tiếp mọi người vẫn nên cẩn thận một chút, không nên tách ra, quỷ thần đang trêu đùa chúng ta.
Khâu Hành Thiên gật đầu, nói: “Muốn lên tầng trên hay không?”
“Tất nhiên phải lên.”
Đám Dịch Tiểu Phong đi hướng tới một cái hành lang.
Trong lòng hắn vẫn tràn ngập nghi ngờ.
Tuy rằng diệt trừ tiểu quỷ, nhưng chuyện xảy ra phía trước phải giải thích như thế nào?
Tiểu quỷ không có thao túng ý chí của hắn.
Bọn họ thật sự bị quỷ thần sắp xếp tương lai.
Quỷ thần rốt cuộc mạnh tới mức nào?
Dịch Tiểu Phong không dám nghĩ nữa.
Cũng may hắn có Vận mệnh kính, không đến mức bị động.
Đi lên tầng thứ hai, bọn họ tiến vào một hành lang, hành lang dài mười trượng, hai bên đều có chỗ rẽ.
Nơi này có rất nhiều cửa, bọn họ bắt đầu lần lượt tìm kiếm.
Phòng ở tầng thứ hai lớn hơn nhiều so với tầng thứ nhất, mỗi một gian đều chứa rất nhiều thư tịch, quyển trục.
Hầu như đều ghi lại tất cả sự việc về hoàng thất Thần triều.
“Tìm được rồi, biện pháp mở ra âm phủ!”
Từ Chấn bỗng nhiên nói, dẫn tới mọi người tụ lại.
Từ Chấn mở quyển trục ra, bắt đầu đọc: “Hoàng thất Thần triều có khí vận hùng hậu, nếu lấy toàn bộ hồn phách người hoàng thất làm vật dẫn, có thể đánh vỡ hàng rào âm dương, cũng sẽ dẫn tới khí vận dương gian hỗn loạn, Thần triều không còn tồn tại nữa.”
“Chưởng trung thiên địa chỉ là pháp khí, muốn liên hệ âm dương, còn cần môi giới, huyết mạch dòng chính của thiên tử Thần triều làm môi giới.”
Khâu Hành Thiên nhíu mày nói: “Chuyện này cũng quá gượng ép, rốt cuộc thiên tử Thần triều có lai lịch gì? Hay là huyết mạch đặc thù?”
Từ Chấn cẩn thận đọc tiếp: “Ở chỗ này, thì ra sau khi tổ tiên thiên tử Thần triều chết, ở âm phủ tu thành quỷ thần, từng báo mộng cho các thế hệ thiên tử Thần triều, trợ giúp bọn họ tạo ra Thần triều từ xưa đến nay chưa từng có, cũng vì tiết lộ thiên cơ, nên quỷ thần bị chủ địa ngục đánh vào mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh, quỷ thần không có từ bỏ, hy vọng hai giới âm dương mở ra, âm dương đại loạn, nhân cơ hội loạn lạc mà chạy ra.”
Mọi người nhìn nhau, không nghĩ tới Thần triều còn cất dấu âm mưu lớn như thế.
Trách không được Thần triều bị lực lượng thần bí phá hủy, thì ra là Thiên Đạo báo ứng.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Ai là môi giới, ở trong Quỷ bảo sao?”
Từ Chấn lắc đầu nói: “Trên này không có viết.”
Đúng lúc này.
Một giọng nói âm u lạnh lẽo vang lên:
“Các ngươi đang tìm ta?”