Chương 359: Thần thông tiến hoá
truyendichgiare.com
* * *
“Ngươi sợ ta đả thương ngươi?” Lý Nhĩ hỏi.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, rất là thành thật.
Lý Nhĩ bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ muốn thử xem thực lực của ngươi, nếu có thể, ta liền cùng ngươi kết xuống thiện duyên, tu tiên chi lộ tuy là con đường tịch mịch, nhưng kết nhiều thiện duyên vẫn là chuyện tốt.”
Dịch Tiểu Phong không tin.
Có chuyện hời như vậy?
Lý Nhĩ lắc đầu cười nói: “Thôi, thôi.”
Bà Sa nhịn không được mở miệng nói: “Lý Nhĩ tiền bối đã đắc đạo, ngươi không đáng trêu đùa, sinh linh nhận được ân huệ của hắn nhiều không đếm xuể.”
Dịch Tiểu Phong nhíu chặt mày.
Kịch bản này sao lại giống u Quân Tử như vậy?
Nếu lời Can Tương nói là sự thật, vậy Lý Nhĩ cũng không phải người tốt lành gì.
“Gia hỏa này, lão sư ta có ý tốt cho ngươi cơ duyên, ngươi thế nhưng đem dạ tiểu nhân đo lòng quân tử!”
Chu Thừa Thiên nhịn không được mở miệng nói, giọng điệu khó chịu.
Lý Nhĩ cười nói: “Tiểu hữu, hiện tại vẫn từ chối sao?”
Lời đều nói đến mức này, Dịch Tiểu Phong từ chối cũng không tốt.
Nếu Bà Sa muốn hại hắn, trước đó đã có cơ hội, không cần phải chờ tới bây giờ.
Dịch Tiểu Phong ôm quyền nói: “Một khi đã như vậy, vậy thỉnh tiền bối chỉ giáo.”
Lý Nhĩ vuốt râu gật đầu, thu hồ lô vào trong tay áo.
Dịch Tiểu Phong lập tức ra tay, lấy ngón tay làm kiếm.
Nếu luận bàn, vậy không cần lấy Vô Pháp kiếm ra.
Lý Nhĩ nhẹ nhàng tránh thoát.
Dịch Tiểu Phong trực tiếp thi triển Thiên Hạ Kinh Thần kiếm, bên ngoài thân phát ra kiếm quang, lộng lẫy bắt mắt.
Chu Thừa Thiên trừng to đôi mắt, mang vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Rất hiển nhiên, đây lần đầu tiên hắn nhìn thấy kiếm pháp như vậy.
Giả Nguyên coi kiếm quang là bảo kiếm dùng để đánh bại Can Tương, có thể thấy được hình tượng kiếm quang ở thời đại này mới mẻ độc đáo biết bao.
Giống như khi smartphone xuất hiện ở thế kỷ hai mươi.
Lý Nhĩ từ dưới tàng cây nhảy lên đến trên biển mây, Dịch Tiểu Phong lập tức đuổi theo.
Hai người không ngừng xê dịch trên mây, Chu Thừa Thiên xem mà hoa mắt.
Hàn Uyên cảm khái nói: “Vị lão tiền bối này thật là lợi hại, cảm giác so với Trương…”
Lữ Thư An vội vàng bảo hắn câm miệng.
Hàn Uyên đột nhiên nhớ tới, không thể nói nhiều về chuyện tương lai.
“Đây không chỉ là luận bàn, cũng là một hồi tạo hóa.” Bà Sa lẩm bẩm tự nói.
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Chu Thừa Thiên hết sức chăm chú quan chiến, không có chú ý tới nàng đang nói cái gì.
Dịch Tiểu Phong dùng hết toàn lực cũng không đụng được vạt áo Lý Nhĩ, hắn thi triển Kim Mục Súc Không nhưng vẫn tốn công vô ích.
Sau khi liên tục thi triển Kim Mục Súc Không mười lần, Dịch Tiểu Phong bực mình.
Còn nói không phải trêu chọc lão tử!
Dịch Tiểu Phong rất muốn dừng lại, nhưng đã đấu võ, hai vị đồ đệ còn đang nhìn, mất mặt a!
“Ngươi học được thần thông, nhưng chỉ là học, không có thử tiến thêm một bước sáng tạo.”
Thanh âm Lý Nhĩ truyền vào tai Dịch Tiểu Phong.
“Muôn vàn đạo pháp bên trong, thần thông dịch chuyển là thần thông thích hợp chiến đấu nhất, chỉ cần ngươi nhanh, địch nhân liền không đụng được ngươi.”
“Trước mắt, ngươi thần thông dịch chuyển của ngươi giới hạn trong phạm vi nhỏ, nhưng ở cái cảnh giới này, chỉ bằng vào thân pháp, tốc độ cũng có thể đạt tới loại trình độ này.”
Lời Lý Nhĩ nói làm Dịch Tiểu Phong xúc động mạnh.
Đúng vậy!
Theo cảnh giới không ngừng tăng lên, gặp được địch nhân càng mạnh hơn, tác dụng của Kim Mục Súc Không cũng suy giảm.
“Cảm thụ ta bằng cả tấm lòng.”
Lời Lý Nhĩ lại truyền đến, Dịch Tiểu Phong đầu tiên là hiểu sai...
Nhưng giây tiếp theo, hắn tỉnh táo tinh thần, bắt đầu tập trung cảm nhận.
Lý Nhĩ quả nhiên là muốn chỉ điểm hắn!
Dịch Tiểu Phong không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Thực lực Lý Nhĩ không chừng còn mạnh hơn Chu Thừa Thiên, Hiên Viên, Bạch Hồng Tiêu!
Dịch Tiểu Phong tiếp tục truy đuổi.
Hắn phát hiện Lý Nhĩ né tránh rất tự nhiên, không có tản ra linh lực.
Dịch Tiểu Phong thậm chí không cảm giác được hơi thở của hắn.
Đây là làm như thế nào?
Dịch Tiểu Phong bắt đầu dụng tâm suy nghĩ.
Phía dưới.
Bốn người Hàn Uyên cũng bắt đầu thảo luận.
Trừ Bà Sa, bọn họ đều không thấy rõ thân pháp của Dịch Tiểu Phong cùng Lý Nhĩ.
Bà Sa mở miệng nói: “Lý Nhĩ tiền bối đang truyền thụ thần thông.”
Truyền thụ thần thông?
Chu Thừa Thiên càng thêm ghen ghét.
Hắn khó chịu, nói thầm: “Dựa vào cái gì…”
Hắn theo Lý Nhĩ nhiều năm như vậy, chỉ học pháp môn nạp khí cơ sở.
Hàn Uyên đắc ý cười nói: “Dựa vào cái gì sao? Vì sư phụ ta là kỳ tài ngút trời vang dội cổ kim! Là Thanh… kiếm tiên! Sư phụ ta chắc chắn sẽ thành Kiếm tiên!”
Hắn thiếu chút nữa lại nói lỡ miệng.
“Kiếm tiên… Kiếm tiên…”
Chu Thừa Thiên lẩm bẩm tự nói, ánh mắt càng thêm kiên định.
Hắn cũng muốn làm Kiếm tiên!
Thời gian tiếp tục trôi đi.
Dịch Tiểu Phong không ngừng thi triển Kim Mục Súc Không.
Mặt trời lặn, mặt trăng lên.
Lý Nhĩ cùng Dịch Tiểu Phong rốt cuộc dừng lại.
Hai người trở lại dưới tàng cây.
Lý Nhĩ vuốt râu cười nói: “Kim Đan không thể cho ngươi hết, vì ngươi không có đụng được ta, nhưng ta có thể cho ngươi một viên trợ giúp ngươi đột phá đến Nguyên Anh cảnh.”
Dịch Tiểu Phong cung kính hành lễ, nói: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm, tiền bối chỉ điểm giá trị hơn cả hai bình Kim Đan, ta thiếu ngài một cái nhân tình lớn!”
Lý Nhĩ cười cười, ném một viên Kim Đan cho Dịch Tiểu Phong, sau đó xoay người rời đi.
Chu Thừa Thiên nhìn Dịch Tiểu Phong, liếc mắt một cái, sau đó đi theo lão sư rời đi.
Đợi sau khi bọn họ rời đi, Dịch Tiểu Phong ngồi xuống, bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Những người khác không dám quấy rầy, từng người nghỉ ngơi.
Ngày thứ hai.
Giữa trưa.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên đứng dậy, cười to.
“Ta ngộ ra rồi! Ngộ ra rồi!”
Đồng tử hắn nháy mắt biến thành màu vàng kim, hư không tiêu thất tại chỗ.
Hầu như là cùng lúc, hắn xuất hiện ở ngoài trăm dặm.
Giây lát bước trăm dặm!
Dù tu sĩ Nguyên Anh cũng khó có thể làm được!
Hắn không ngừng dịch chuyển.
Khoảng cách càng lúc càng lớn!
Hai trăm dặm!
Ba trăm dặm!
Bốn trăm dặm!
Năm trăm dặm!
Dịch Tiểu Phong dừng lại, một lần dịch chuyển lớn nhất có thể dịch chuyển khoảng cách năm trăm dặm.
Còn kém thần thông của Tôn Ngộ Không xa lắm, nhưng đối với Dịch Tiểu Phong mà nói, đã rất không tồi.
Liên tục thi triển vài lần cự ly xa bằng Kim Mục Súc Không, Dịch Tiểu Phong cảm giác choáng váng.
Hắn ngừng ở một con sông lớn mênh mông.
Hắn đả toạ ngay tại chỗ, bắt đầu nghỉ ngơi, đồng thời hồi tưởng lại những gì đã hiểu được.
Kim Mục Súc Không tăng lên năng lực sinh tồn của hắn.
Đánh không lại, liên tục thi triển vài lần Kim Mục Súc Không, nhẹ nhàng chạy thoát.
“Ngươi vừa dùng chính là thần thông?”
Một thanh âm bay tới.
Dịch Tiểu Phong trợn mắt liếc qua, chỉ thấy một nữ tử váy tím đi tới.
Dung mạo và trang phục của nàng yêu diễm, tuy rằng dung nhan rất đẹp, nhưng cho mang cho người ta ấn tượng đầu tiên chính là yêu nghiệt.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới nửa dưới của nàng, là rắn.
Yêu quái!
Trong Tương Tà thiên địa còn có yêu quái?
Dịch Tiểu Phong gật gật đầu.
Nữ yêu đi đến cạnh Dịch Tiểu Phong, cười nói: “Ta là nữ yêu thủ hạ của Mạc Tà đại nhân, tên là Vân Mộc Hương, không biết tên công tử là gì?”
Dịch Tiểu Phong bảo trì cảnh giác, nói: “Ta chỉ là một tên kiếm khách, rất mau liền sẽ rời đi, Can Tương tiền bối không cho ta nói ra tên của mình.”
Vân Mộc Hương tò mò hỏi: “Ngươi có quan hệ gì với Can Tương đại nhân? Trừ đúc kiếm sư hoặc là cố nhân, hắn sẽ không cho phép những người khác tiến vào.”
“Không thể nói a, cô nương, phi lễ chớ hỏi.”
“Công tử, có thể truyền thần thông vừa rồi cho ta hay không?”
“Sợ là không thể.”
“Ta cũng có thể truyền thụ bản lĩnh của ta cho ngươi.”
“Ngươi biết thần thông?”
Trong lòng Dịch Tiểu Phong khinh thường, nữ yêu từ đâu tới, không biết tốt xấu.
Vân Mộc Hương gật đầu nói: “Ta có thần thông Độn Địa Độn Thuỷ, trao đổi với ngươi.”