Chương 360: Cuối cùng cũng thành Nguyên Anh, đệ nhất thiên hạ!
Biên: Hắc Dược
* * *
Độn Địa Độn Thủy?
Dịch Tiểu Phong vừa nghe cũng cảm thấy hứng thú.
Loại thần thông và pháp thuật này, quả thật hắn chưa từng nghiên cứu qua.
Dịch Tiểu Phong suy nghĩ một chút, hắn nói:
"Bày ra cho ta xem một chút?"
Vân Mộc Hương gật đầu, thân hình nàng nhoáng lên một cái, trực tiếp chui vào trong bùn đất.
Dịch Tiểu Phong cúi đầu nhìn qua, trên mặt đất cũng không hề có cái hố nào hết.
Hắn đưa thần thức xuống đất thăm dò thì phát hiện đúng thật là Vân Mộc Hương đang di chuyển rất nhanh.
Rất nhanh, Vân Mộc Hương đã vượt ra khỏi phạm vi thăm dò thần thức của hắn.
Qua một hồi sau.
Vân Mộc Hương lại xuất hiện trước mặt Dịch Tiểu Phong, nàng cười hỏi: "Thế nào? Vừa rồi lúc ta lặn xuống vẫn luôn tránh thoát được thần thức ngươi truy tìm, cái chỗ lợi hại của thần thông này là ở chỗ nó sẽ không phải chịu áp lực khi dưới nền đất , giống như đi trên đất bằng vậy."
Khá là thú vị.
Dịch Tiểu Phong động lòng rồi.
Hắn do dự mà nói: "Ngươi dạy ta Độn Địa, ta dạy ngươi một nửa thần thông dịch chuyển, ngươi lại dạy ta Độn Thủy, ta sẽ truyền thụ một nửa còn lại cho ngươi."
"Không thành vấn đề!"
Vân Mộc Hương sảng khoái mà đáp ứng, ngược lại lại làm cho Dịch Tiểu Phong có chút ngượng ngùng.
Hắn ăn lời rồi.
Vân Mộc Hương bắt đầu truyền thụ thần thông Độn Địa.
Độn Địa và Độn Thủy đều là cùng một loại thần thông, chỉ là hai cách biến hóa mà thôi.
Truyền thụ thần thông và pháp thuật không giống nhau, không thể dạy từng chút một được, phần nhiều là cảm ngộ của bản thân.
Dịch Tiểu Phong đã luyện được thần thông rồi, hắn đã có thể nắm bắt được cảm giác của thần thông, cho nên cũng không khó để lý giải.
Vạn sự khởi đầu nan!
Sau khi học được Kim Mục Súc Không thì lại học thần thông khác sẽ đơn giản hơn.
Nửa ngày sau.
Dịch Tiểu Phong đã nắm chắc được thần thông Độn Địa.
Nhưng hắn chỉ có thể lặn được mấy chục mét, hắn vẫn còn cần phải tu luyện tích lũy thêm kinh nghiệm.
Hắn bắt đầu dạy cho Vân Mộc Hương.
Ba ngày sau.
Dịch Tiểu Phong đã học được Độn Địa, Độn Thủy, Vân Mộc Hương cũng học được thần thông dịch chuyển, chẳng qua là nàng chỉ là dịch chuyển, mà không phải là Kim Mục Súc Không.
Vân Mộc Hương cười nói: "Đa tạ công tử."
Nói xong, nàng chân thành hành lễ rồi xoay người rời đi.
Ở chung ba ngày, Dịch Tiểu Phong cảm thấy nàng cũng rất thuận mắt, cũng không có diêm dúa như lúc mới gặp.
Dịch Tiểu Phong không giữ nàng lại.
Duyên phận với phái nữ của hắn đã đủ mạnh rồi, hắn lại không muốn trêu hoa ghẹo nguyệt thêm nữa.
Càng để mắt tới nhiều nữ nhân thì càng có nhiều sơ hở.
Dịch Tiểu Phong cũng bắt đầu trở về.
“Đúng rồi, sau này còn có thể gặp lại nhau không?” Bỗng nhiên Vân Mộc Hương quay đầu lại và hỏi.
Dịch Tiểu Phong cũng không quay đầu lại mà xua xua tay, hắn nói: "Non xanh nước biếc, tái kiến giang hồ."
Lời nói rơi xuống, Dịch Tiểu Phong đã chui vào trong đất rồi.
Vân Mộc Hương sửng sốt, nàng lẩm bẩm mà nói: "Non xanh nước biếc... tái kiến giang hồ..."
Nàng lộ ra một nụ cười hiểu ý.
......
Quay về dưới tàn cây.
Dịch Tiểu Phong hỏi Bà Sa: "Khi nào chúng ta trở về?"
Bà Sa trả lời: "Bất cứ lúc nào cũng được, chỉ cần không trở lại thời điểm ban đầu là được."
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, hắn nói: "Vậy chúng ta còn có thể đợi tới mấy chục năm rồi mới rời đi?"
Bà Sa gật đầu.
Hàn Uyên, Lữ Thư An còn đang tu luyện.
"Vậy chúng ta cũng không vội trở về, ở đây cũng rất tốt, cứ luôn có người tốt đến dạy ta thần thông." Dịch Tiểu Phong cười rồi nói.
Bà Sa vô cùng kinh ngạc mà hỏi: "Ngươi lại học được thần thông mới rồi hả?"
Dịch Tiểu Phong đắc ý mà cười.
Bà Sa nói với vẻ buồn bực: "Dường như những cao nhân tiền bối kia đều thích ngươi, rốt cuộc đế đạo là cái gì? Tất cả họ đều nguyện ý kết thiện duyên với ngươi."
Dịch Tiểu Phong nói: "Đế đạo là một loại cảnh giới, ngươi ngộ ra thì chính là ngộ ra."
Bà Sa trợn trắng mắt.
Dịch Tiểu Phong không trêu chọc nàng nữa, hắn xoay người đi tu luyện.
Hắn chuẩn bị dùng Kim Đan mà Lý Nhĩ đưa cho để trực tiếp đột phá đến Nguyên Anh cảnh!
Đối với người chơi mà nói, mới qua một năm, Dịch Tiểu Phong đã đạt tới Nguyên Anh cảnh rồi thì tuyệt đối là bật hack.
Chỉ có Dịch Tiểu Phong và Tần Cầm Tuyết là biết, thời gian mà bọn họ đã trải qua cũng không phải chỉ một năm.
Vừa nuốt Kim Đan vào, Dịch Tiểu Phong tức thì cảm thấy Kim Đan trong cơ thể nổ tung.
Thiếu chút nữa đã đánh tan kiếm khí trong cơ thể hắn rồi.
Không hổ là Kim Đan của Lý Nhĩ, dược hiệu thật bá đạo!
......
Bên trong một tòa cung điện tối tăm.
Vân Mộc Hương chầm chậm đi tới, trong đại điện phía trước có một đài đúc kiếm, ánh lửa chập chờn.
Một nữ tử mặc cung trang đang đứng ở bên cạnh hố lửa, nhìn vào thanh kiếm đang được rèn luyện.
Vân Mộc Hương đi tới bên cạnh nàng, chậm rãi hành lễ, nàng nói: "Chủ nhân."
Nữ tử mặc cung trang hiển nhiên chính là Mạc Tà!
Mạc Tà có khí chất đoan trang, so sánh với Can Tương, nàng càng khí thế hơn, tựa như hoàng hậu của một vương quốc.
“Tiểu tử kia thế nào rồi?” Mạc Tà hỏi.
Vân Mộc Hương nói: "Làm người cũng khá là rộng rãi, ta cùng hắn trao đổi thần thông, hắn cũng không hề động tay động chân, cũng không có tà niệm gì đối với ta hết."
Khóe miệng Mạc Tà cong lên, nàng hừ nói: "Tuy rằng Can Tương rất kém cỏi, nhưng tình cảm của hắn đối với ta vẫn rất trung thành, cũng được, cứ để cho tiểu tử đó ở lại trong tiểu thiên địa đi, ngươi rảnh rỗi cũng có thể qua đó trao đổi với hắn một chút, dù sao hắn cũng là người đến từ tương lai."
Vân Mộc Hương do dự mà nói: "Chủ nhân Can Tương đã từng nói, đừng có đề cập tới quá nhiều..."
"Hừ, ngươi nghe hắn?"
"Thiếp thân không dám."
"Tên kia cả ngày nói không thể đề cập đến vận mệnh, từ sau khi tên tiểu tử kia xuất hiện, hắn đều phát sầu cả ngày, phỏng chừng là đã nghe được chuyện gì không tốt rồi đạo tâm bất ổn."
"Thiếp thân hiểu rồi."
Vân Mộc Hương gật đầu.
Mạc Tà phất phất tay, Vân Mộc Hương lui ra.
......
Một tháng nhanh chóng trôi qua.
Nhờ vào Kim Đan của Lý Nhĩ, cuối cùng Dịch Tiểu Phong cũng đột phá tới Nguyên Anh cảnh, luyện ra được Nguyên Anh của mình.
Linh lực, kiếm khí của hắn nhờ đó tăng vọt.
Không có lời nhắc từ hệ thống, cũng không có thông báo thế giới, dù sao thì hắn vẫn còn ở trong quá khứ.
Điều đáng nói là hắn cũng không gặp phải lôi kiếp.
Suôn sẻ!
Dễ dàng!
Bà Sa đứng dưới gốc cây cực kỳ cảm khái: "Thì ra đây chính là chỗ hữu dụng của Thì Thần bia, chẳng trách Thì Thần bia lại nghịch thiên như vậy."
Sau khi Dịch Tiểu Phong đột phá thành công thì cũng không lập tức đứng dậy, hắn tiếp tục củng cố tu vi.
Nhìn thấy sư phụ chịu khó như vậy, Hàn Uyên và Lữ Thư An cũng không lười biếng, mỗi ngày đều chăm chỉ tu luyện.
Mất hết ba ngày Dịch Tiểu Phong mới ổn định được cảnh giới tu vi.
Vào buổi trưa của một ngày, Vân Mộc Hương bỗng nhiên đến thăm hỏi.
"Chúc mừng công tử đột phá tới Nguyên Anh cảnh." Vân Mộc Hương cười rồi nói.
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Bà Sa liếc xéo.
Nữ xà yêu!
Dịch Tiểu Phong đứng dậy rồi cười nói: "Sao Vân tiên tử lại tới đây?"
Vân Mộc Hương lắc đầu mà cười nói: "Thiếp thân chỉ là yêu, làm sao dám xưng là tiên tử."
Hai người bắt đầu trò chuyện với nhau.
Vân Mộc Hương cũng không có mục đích gì, dường như chỉ là tới nói chuyện phiếm mà thôi.
Bởi vì đã từng trao đổi thần thông với nhau nên Dịch Tiểu Phong cũng nhẫn nại mà nói chuyện phiếm với nàng.
Thật đúng là lúng túng nha.
Lúc trước giả vờ nói là non xanh nước biết, gặp lại trên giang hồ.
Kết quả mới một tháng mà đã gặp lại nhau rồi.
"Lúc trước cao nhân Lý Nhĩ và chủ nhân Can Tương luận đạo với nhau, hình như đã nhắc tới ngươi, ngươi quen biết tiền bối Lý Nhĩ sao?" Vân Mộc Hương hỏi.
Dịch Tiểu Phong cười nói: "Chỉ là thiên phú vượt trội, được tiền bối Lý Nhĩ nhìn trúng mà thôi, hắn chỉ điểm một chút thần thông cho ta."
Vân Mộc Hương gật đầu, ánh mắt nàng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong đã thay đổi.
Dịch Tiểu Phong bị nàng nhìn thì đến mức cả người lâng lâng.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: "Thiên hạ lúc này có ai mạnh nhất? Can Tương tiền bối, hay là Lý Nhĩ?"
Vân Mộc Hương trả lời: "Mạnh nhất? Vậy thì hẳn là Đế Tân rồi, hắn đã sắp thống nhất được nhân tộc.”
Đế Tân?
Dịch Tiểu Phong giật mình.
Cái gì cơ?
Thương Trụ vương?
Vân Mộc Hương nói: "Một vị tỷ muội của ta bị Đế Tân hấp dẫn, đi hầu hạ hắn, mỗi lần chúng ta gặp nhau, nàng đều khen Đế Tân mạnh đến mức nào, vĩ đại đến mức nào, ngay cả hai vị chủ nhân cũng ca ngợi Đế Tân nữa.”