Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 361: Đại yêu thánh, mạnh nhất thời đại

Chương 361: Đại yêu thánh, mạnh nhất thời đại


truyendichgiare.com

* * *

“Tỷ muội ngươi có phải tên Đát Kỷ hay không? Còn là một hồ ly tinh?” Nét mặt Dịch Tiểu Phong cổ quái hỏi.
Vân Mộc Hương trừng to đôi mắt đẹp, kinh ngạc hỏi: “Sao ngươi biết được?”
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Xem ra nhân gian này và Hoa Hạ ở địa cầu thật sự có chút sâu xa!
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, hỏi: “Có phải trong Yêu tộc có một tồn tại rất lợi hại? Không phải là Tề Thiên đại thánh chứ?”
Hàn Uyên, Lữ Thư An nhịn không được thò qua tới.
Đát Kỷ, bọn họ từng nghe Dịch Tiểu Phong nói qua.
Chẳng lẽ Tôn Ngộ Không cũng thật sự tồn tại?
Sư phụ bọn họ thật sự là Thanh Liên kiếm tiên, biết được hết thảy diễn biến của tam giới!
Vân Mộc Hương lắc đầu nói: “Không phải, là Đại yêu thánh, Đại yêu thánh cũng đắc đạo, một bước nữa là có thể bước vào Tiên giới, đã từng đại náo Tiên giới, bức cho tiên thần không dám trêu chọc hắn.”
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi: “Thế gian so với Tiên giới còn lợi hại hơn?”
“Đó là tự nhiên, thật ra Tiên giới cùng phàm giới đều là tồn tại bình đẳng, chỉ là trước kia rất xa xưa, Tiên giới có rất nhiều Tiên đế quật khởi, khiến cho thực lực của bọn họ vượt các giới khác, nhưng năm ngàn năm gần đây, thế gian chúng ta cũng sinh ra không ít cao thủ đắc đạo, nói về thực lực hàng đầu, thậm chí vượt cả Tiên giới.” Vân Mộc Hương cười nói, nói tới đây, mặt nàng lộ vẻ kiêu ngạo.
Ở thời đại này, tiên thần cũng không đáng kính ngưỡng!
Dịch Tiểu Phong bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra thế giới này vốn lợi hại như thế, trách không được về sau tiên thần lại tính kế Khổng tiên quân.
Hết thảy đều có thể giải thích rõ.
“Hiện tại có phải có rất nhiều cao nhân đắc đạo tự do xuyên qua các giới hay không?” Dịch Tiểu Phong tò mò hỏi.
Vân Mộc Hương gật đầu, nói: “Chúng sinh toàn nói đây là thời đại chói lọi nhất, đế đạo giả, đắc đạo giả quá nhiều, thời đại trước kia, có thể ra một vị liền khó lường, hiện giờ ra không dưới mười vị.”
Dịch Tiểu Phong líu lưỡi.
Trâu bò như vậy?
Chẳng lẽ thời đại chỗ hắn là thời mạt pháp sau lúc toàn thịnh?
Rất có khả năng, tiên lộ bị chặt đứt, phỏng chừng có liên quan đến thời đại toàn thịnh kết thúc.
“Chuyện thiên hạ, thiếp thân cũng không biết nhiều lắm, công tử chính là người tương lai, biết quá nhiều về thế giới của thiếp thân có khả năng ảnh hưởng phán đoán tương lai của ngươi.” Vân Mộc Hương nói đầy ẩn ý.
Dịch Tiểu Phong không nhịn được mà bật cười.
Nữ yêu này nói chuyện còn rất triết lý.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy lời nàng nói có đạo lý, liền không hỏi thêm nữa, ngược lại thảo luận về thần thông.
Trò chuyện mấy canh giờ, trời sắp tối thì Vân Mộc Hương mới rời đi.
Hàn Uyên làm mặt quỷ, cười nói: “Sư phụ, ngài có vận đào hoa thật tốt, có thể so với sư tổ rồi.”
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Sư phụ ta tuổi trẻ rất đào hoa sao?”
“Đúng vậy, đáng tiếc lòng lão nhân gia chỉ có chính nghĩa, cô phụ không ít giai nhân, ta thì không giống vậy, ta chán ghét nữ nhân.”
Hàn Uyên trả lời, nói xong lời cuối cùng, hắn còn lộ ra biểu hiện ghét bỏ.
Bà Sa cảm thấy bị mạo phạm, quay đầu đi.
Dịch Tiểu Phong vỗ gáy Hàn Uyên, cười mắng: “Ngươi a ngươi a, đừng khắc chế, khắc chế đến càng lâu, phản chấn càng lợi hại, ta sợ ngươi về sau rơi vào dục đạo.”
Hàn Uyên nhướng mày nói: “Không có khả năng! Ta cả đời chỉ yêu kiếm, không mê nữ sắc, sư phụ, ngươi thật sự cho rằng ta chưa hưởng tư vị nữ sắc? Nói thật, còn không bằng tự mình làm.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc.
Thì ra là người trong nghề a.
“Tốt a, đồ nhi.” Dịch Tiểu Phong khen nói.
Hàn Uyên đắc ý nói: “Ta muốn dùng hết khả năng, tiết kiệm thời gian, đặt ở luyện kiếm.”
Hai thầy trò cười vài câu liền từng người tu luyện.
Một đoạn thời gian tiếp theo, Vân Mộc Hương thường hay tới tìm Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy nàng có mục đích.
Quá ân cần!
……
Thời gian thoáng qua.
Đã ba năm.
Bốn người Dịch Tiểu Phong vẫn luôn tu luyện, thực lực tiến bộ vượt bậc.
Hàn Uyên, Lữ Thư An không cảm thấy buồn tẻ, thậm chí còn muốn chờ thêm một trăm năm, mấy trăm năm sau trở lại đúng dòng thời gian, bọn họ không còn là hạng quèn nữa.
Dịch Tiểu Phong cũng không vội.
“Gần đây có nhiều người tiến vào Tương Tà thiên địa, cảm giác có chút không thích hợp.” Bà Sa đi tới cạnh Dịch Tiểu Phong, thấp giọng nói.
Dịch Tiểu Phong mở một con mắt, hỏi: “Sao không thích hợp?”
Bà Sa nói: “Có lẽ sắp có biến cố, chúng ta cũng nên rời đi.”
Biến cố?
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong biến đổi, hiểu Bà Sa nói gì.
Nếu thật sự như thế, cũng nên rời đi.
Hắn không muốn bị cuốn vào tai hoạ.
Can Tương cường đại cỡ nào, có thể khiến hắn ngã xuống, trận chiến tranh này chắc chắn rất khủng bố.
Dịch Tiểu Phong nói: “Chúng ta đi đến Thì Thần bia nhìn xem, để phòng ngừa ngoài ý muốn.”
Bà Sa gật đầu.
Hai người đứng dậy.
Hàn Uyên, Lữ Thư An thấy vậy, vội vàng đuổi theo.
“Sư phụ, chúng ta phải rời khỏi sao?” Hàn Uyên hỏi.
Dịch Tiểu Phong trả lời: “Trước xem Thì Thần bia còn hoàn hảo hay không.”
Lần này xuyên qua thời không chỉ là vì tránh thoát Trương tôn tướng đuổi giết, Dịch Tiểu Phong không muốn thay đổi nơi ở mà định sinh sống tại đây luôn.
Một hàng bốn người đi vào sơn động chỗ Thì Thần bia.
Mới vừa vào động, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên dừng lại.
Hắn trực tiếp lấy Vô Pháp kiếm ra.
“Làm sao vậy?” Hàn Uyên khẩn trương hỏi.
Sơn động rất trống trải, ánh sáng le lói, Thì Thần bia ở trung tâm của đài cao, tản ra ánh sáng lộng lẫy.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, thấp giọng nói: “Giống như có hơi thở của Trương tôn tướng.”
Lời vừa nói ra, Hàn Uyên, Lữ Thư An, Bà Sa đều khẩn trương.
Thực lực của Dịch Tiểu Phong là mạnh nhất trong bọn họ, hắn có thể cảm nhận được, chưa chắc những người khác có thể.
Đúng lúc này, Thì Thần bia bỗng nhiên tản ra sét đen quỷ dị.
Đây là…
Dịch Tiểu Phong lập tức quát: “Trốn!”
Nói xong, hắn xoay người chạy, những người khác vội vàng đuổi theo.
“Đáng chết! Sao cái lão gia hỏa này cũng xuyên qua đây?”
Hàn Uyên chửi ầm lên, cảm thấy Trương tôn tướng thật độc, vậy mà có thể đuổi tới.
Lữ Thư An bất đắc dĩ nói: “Nếu là hắn, ta chắc chắn cũng sẽ nghiên cứu Thì Thần bia, có lẽ chúng ta chân trước mới vừa đi thì hắn liền tới rồi, may mắn không có xuyên tới dòng thời gian trước chúng ta.”
Bốn người rời sơn động.
Dịch Tiểu Phong dừng lại.
“Các ngươi đứng ở phía sau ta.” Dịch Tiểu Phong rơi xuống đất.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm cửa động.
Nếu Trương tôn tướng dám giết tới, hắn liền cho nổ tung toàn bộ kiếm khí, kinh động Can Tương.
Trương tôn tướng mạnh, có thể mạnh hơn Can Tương?
Ầm ầm ầm ——
Núi cao bắt đầu rung động, từng khối đá vụn rơi xuống, như Tề Thiên đại thánh sắp thoát khỏi Ngũ Chỉ sơn.
Dịch Tiểu Phong đã cảm nhận được Trương tôn tướng rất phẫn nộ.
“Dịch Tiểu Phong, xem ngươi còn trốn chỗ nào!”
Tiếng Trương tôn tướng cười dữ tợn truyền đến, hắn đã bắt giữ được hơi thở của Dịch Tiểu Phong.
“Thì ra ngươi tên Dịch Tiểu Phong.”
Giọng Vân Mộc Hương bỗng nhiên truyền tới, Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, không biết Vân Mộc Hương đã xuất hiện trên sườn núi xa xa lúc nào, cười mỉm mỉm nhìn bọn họ.
Dịch Tiểu Phong không rảnh để ý tới nàng.
Cũng tốt!
Tu luyện ba tháng, hắn đã mạnh hơn rất nhiều, vừa lúc nhìn xem có thể đối phó Trương tôn tướng hay không.
Dựa theo chuyện hắn đã từng trải qua, khi Trương tôn tướng xuyên qua Thì Thần bia, hẳn là trạng thái sẽ không dễ chịu.
Oanh!
Ngọn núi nổ tung, cả người Trương tôn tướng quấn quanh bởi sét đen từ bụi đất cuồn cuộn nhảy lên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất