Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 363: Cường giả xưa nay chưa từng có!

Chương 363: Cường giả xưa nay chưa từng có!

truyendichgiare.com

* * *

Dịch Tiểu Phong trừ thân phận của mình, Vân Mộc Hương hỏi cái gì, hắn liền đáp cái gì.
Vân Mộc Hương cũng không có dò hỏi quá nhiều việc liên quan đến tương lai, đề tài rất mau liền biến thành nói chuyện phiếm.
Dịch Tiểu Phong rõ ràng nghe ra ý không buông bỏ trong lời nói của nàng.
Hắn không khỏi thở dài trong lòng.
Vì cái gì mà ta nhất định phải tuấn tú như vậy, có sức hút như vậy?
Trò chuyện hai canh giờ, Dịch Tiểu Phong đứng dậy rời đi.
Vân Mộc Hương cũng đứng dậy, nói: “Công tử, thiếp thân hiện tại chỉ một mình, lại là yêu, nếu năm ngàn năm sau, thiếp thân đắc đạo, ngươi có thể tiếp nhận thiếp thân sao?”
Nói ra lời này, mặt nàng có chút đỏ lên.
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Hắn cười hì hì nói: “Ta đã có nữ nhân, ngươi có thể chịu ta tam thê tứ thiếp?”
Vân Mộc Hương nói: “Nếu là ngươi thật tình với thiếp thân, sao thiếp thân có thể để ý mấy chuyện đó.”
Được.
Sức hấp dẫn quá mạnh, chắn đều chắn không nổi.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Trước đó, tiên tử phải nỗ lực, hy vọng một ngày kia, ngươi ta có thể nắm tay đi đến cuối đường, lãnh hội phong cảnh chư thiên vạn giới, quan sát hồng trần cuồn cuộn.”
Vân Mộc Hương nghe mà lòng bồi hồi, gật đầu.
Nàng trông ngóng nhìn Dịch Tiểu Phong rời đi.
Một lát sau.
Mạc Tà bỗng nhiên xuất hiện trong động phủ.
Vân Mộc Hương vội vàng hành lễ.
Mạc Tà cười như không cười nói: “Ngươi thích hắn?”
Vân Mộc Hương thẹn thùng gật đầu.
Mạc Tà lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc lên: “Nếu hắn nói thật sự, chúng ta phải cẩn thận, gần đây có rất nhiều người tới Tương Tà thiên địa, châm ngòi nổ cho quan hệ giữa ta cùng với Can Tương.”
Vân Mộc Hương gật đầu.
……
Màn đêm buông xuống.
Bốn người Dịch Tiểu Phong đứng ở phế tích trước, thật lâu không nói gì.
Trương tôn tướng bùng nổ, khiến cho ngọn núi sụp đổ, Thì Thần bia cũng bị chôn trong phế tích.
Hàn Uyên, Lữ Thư An tìm nửa ngày, cũng không có tìm được.
“Bị người trộm đi? Hay là nát rồi?” Dịch Tiểu Phong cố nén xúc động hỏi.
Bà Sa lắc đầu nói: “Chí bảo như thế, sao có thể nát, phỏng chừng là bị người khác trộm đi rồi.”
Dịch Tiểu Phong không tin tà, chui vào bùn đất, bắt đầu tìm.
Sau nửa canh giờ.
Hắn trở lại trên mặt đất, hắn từ bỏ.
“Chỉ có thể đi tìm Can Tương tiền bối.” Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói.
Ba người gật đầu.
Bọn họ bắt đầu tìm phủ Can Tương.
Bà Sa đã dùng thần thức tìm được, cho nên bốn người không có đi đường vòng.
Cung điện chỗ Can Tương rất lớn, cách thật xa là có thể nghe được tiếng làm nguội xèo xèo.
Vào điện, Dịch Tiểu Phong nói thẳng ra sự hoang mang của bản thân.
Can Tương từ đài đúc kiếm thật lớn đi xuống, hắn xoa xoa mồ hôi trên người, cười nói: “Không thấy Thì Thần bia sao?”
Xem hắn cười đắc ý như vậy, Dịch Tiểu Phong liền biết là lão này nhặt đi rồi.
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói: “Tiền bối, chớ có trêu đùa chúng ta.”
Can Tương tức giận nói: “Kêu ngươi đừng lộ ra quá nhiều, ngươi không nghe, ta chính là muốn trêu đùa ngươi.”
Dịch Tiểu Phong lộ vẻ kinh ngạc, nói: “Tiền bối, ngươi vẫn luôn nghe trộm ta?”
Lúc này đến phiên Can Tương xấu hổ.
“Ngươi là Tam Đại Mục sao?”
“Tam Đại Mục là cái gì?”
“Không biết không sao, mau trả cho ta, chúng ta phải nhanh rời đi, chúng ta đi rồi, ngươi cũng có thể an tâm.”
Mặt Can Tương nghiêm túc, nói: “Thật ra ta nhận lấy Thì Thần bia, là bởi vì Thì Thần bia bị phá hư, cần chữa trị.”
Hắn chỉ chỉ hướng đài đúc kiếm.
Bốn người Dịch Tiểu Phong vội vàng đi lên bậc thang.
Chỉ thấy Thì Thần bia ở trong biển lửa, nó vỡ thành ba mảnh.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Vì sao lại vỡ?”
Can Tương trả lời nói: “Người nọ điên rồi, có lẽ trước lúc hắn đi vào nơi này, đã trải qua không ít chuyện, vừa thấy các ngươi, nghĩ là tìm được ngọn nguồn, liền có ý định phá hư Thì Thần bia.”
“Xuyên qua thời không vốn là rất nguy hiểm, không có người biết hắn rốt cuộc đã trải qua cái gì.”
Dịch Tiểu Phong bừng tỉnh.
Trách không được lão kia nhìn không bình thường.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Phải bao lâu mới có thể sửa xong?”
Can Tương trả lời: “Không rõ lắm, cũng là lần đầu tiên ta sửa bia như vậy, ta sẽ tận lực, các ngươi lưu lại nơi này, đối ta mà nói cũng là chuyện phiền toái, các ngươi trở về tiếp tục tu luyện chờ đợi đi.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu, cảm khái nói: “Tiền bối, ngươi người thật tốt, nếu là ngươi có thể… Ai!”
Trán Can Tương nổi gân, mắng: “Lăn!”
Cả tòa cung điện chấn động.
Bốn người Dịch Tiểu Phong nhanh rời đi.
Bọn họ một lần nữa tìm được một sơn động, bắt đầu ở lại.
Dịch Tiểu Phong có chút bất an.
Đừng có cuối cùng cũng không sửa được a!
Nếu như vậy, chắc chắn không thể quay về.
Vì để trở lại hiện tại, Dịch Tiểu Phong không thể không gan dạ, không thể không nghịch thiên mà đi.
Dịch Tiểu Phong ngẫm lại đều cảm thấy da đầu tê dại.
Nhân vật ờ thời đại này sống được đến năm ngàn năm sau có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Vân Mộc Hương tiến đến bái phỏng.
“Công tử, chúng ta lại gặp nhau, chúng ta mỗi lần nói giang hồ tái kiến, rất mau liền gặp lại, lúc này đây chúng ta sẽ ở bên nhau bao nhiêu năm a?” Vân Mộc Hương cười hỏi.
Dịch Tiểu Phong xấu hổ.
Hắn giả khụ một tiếng, nói: “Tiên tử là tới trêu chọc ta?”
Vân Mộc Hương lắc đầu nói: “Lòng thiếp thân luôn nghĩ về ngươi, như thế nào thành chọc ngươi rồi, chỉ là vui mừng mà thôi.”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Đừng như vậy, quá nhiều nữ nhân nhào vào trong ngực ta, ta đều không thích, ta thích nữ nhân hờ hững.”
Vân Mộc Hương ngẩn người, sau đó hiểu ý, xoay người rời đi.
Sau đó, Vân Mộc Hương không còn tới tìm Dịch Tiểu Phong nữa.
Dịch Tiểu Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Không thể trở về, hắn chỉ có thể an tâm tu luyện.
……
Thời gian thoáng qua.
Đã mười năm.
Dịch Tiểu Phong đột phá đến Nguyên Anh cảnh tầng hai, kiếm đạo cũng càng thêm cường đại.
Hàn Uyên thành công đột phá đến Nguyên Anh cảnh, dù sao trước đó đã trải qua Vận Mệnh cảnh, nói về trình độ yêu nghiệt, vẫn là xa xa không bằng Dịch Tiểu Phong.
Lữ Thư An thì đạt tới Kim Đan cảnh, tu vi của Bà Sa rất thần bí, Dịch Tiểu Phong nhìn không thấu, nhưng Dịch Tiểu Phong không có cảm giác được uy hiếp.
Mười năm, Vân Mộc Hương không có tới tìm Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nhớ tới nàng, lại có chút tiếc nuối.
Nam nhân chính là đê tiện a.
Mỗi một đoạn thời gian, Dịch Tiểu Phong đều sẽ đi tìm Can Tương.
Thì Thần bia sau mỗi lần dung hợp sau đều sẽ lại tách ra, làm Can Tương phát điên.
Dịch Tiểu Phong cũng càng thêm sầu lo.
Gần đây Tương Tà thiên địa thường thường bị ngoại địch xâm lấn, tuy rằng đều bị Can Tương, Mạc Tà đuổi đi, nhưng địch nhân chưa từ bỏ ý định.
Dịch Tiểu Phong từng dò hỏi, có phải bọn họ đắc tội người nào hay không.
Can Tương một chữ cũng không đề cập tới, tựa hồ là cấm kỵ.
Không có cách nào, Dịch Tiểu Phong chỉ có thể toàn tâm toàn ý tu luyện.
Hôm nay.
“Can Tương, nếu ngươi không chịu luyện kiếm cho quả nhân, vậy các ngươi liền chết đi!”
Một thanh âm khí phách vang vọng trong thiên địa, Dịch Tiểu Phong lần đầu tiên cảm nhận được loại khí phách chấn động linh hồn này.
Giống như người này là Thiên đế trên trời cao.
Tuy là đã đạt tới Nguyên Anh cảnh tầng hai, Dịch Tiểu Phong cũng không khỏi hãi hùng khiếp vía.
Ầm ầm ầm ——
Mặt đất rung động, bốn người Dịch Tiểu Phong sợ tới mức vội vàng từ sơn động chạy ra.
Bọn họ phát hiện không trung xuất hiện dị biến, từng khe nứt màu đen trải rộng trời cao, như trời cao sắp nứt toạc.
“Hơi thở thật đáng sợ… Sao có thể…”
Sắc mặt Bà Sa trắng bệch, lẩm bẩm tự nói.
Nàng sống mấy ngàn năm, đây là lần đầu tiên cảm nhận được hơi thở cường đại như vậy.
Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Lữ Thư An cũng rất bất an.
Khổng tiên quân trước kia cũng không mạnh như thế!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất