Chương 364: Khí phách của Đế Tân
Biên: LapTran
* * *
Vết nứt màu đen trải rộng khắp bầu trời, thấp thoáng có sấm sét đang lập lòe, tất cả mọi thứ tựa như ngày tận thế.
Luồng uy áp đáng sợ đến cực điểm kia che phủ cả đất trời.
Mặc dù Dịch Tiểu Phong đã tiến vào đế đạo nhưng cũng không khỏi phát run.
Hắn có trực giác rất nhạy bén.
Đối phương cũng là đế đạo giả!
Hơn nữa còn đi xa hơn cả hắn trên đế đạo nữa, xa xa dẫn đầu.
Đế Tân!
Đệ nhất thiên hạ hiện nay!
Chắc chắn là hắn ta!
Dịch Tiểu Phong nheo mắt lại.
Hắn mơ hồ nhìn thấy bên trong một vết nứt màu đen nào đó có một thân ảnh khí phách đi tới.
Dường như thân ảnh kia như đi trên dòng sông thời gian dài, áo đen phần phật, lộ ra khí phách bễ nghễ nhìn thiên hạ, gió nhẹ thổi áo bào tựa như con người chìm nổi trong thế gian, chỉ có thể lay động y phục của hắn.
Thì ra địch nhân của Can Tương là hắn...
Chẳng trách cuối cùng Mạc Tà và Can Tương lại chết.
Như thế này, xem ra truyền thuyết chưa chắc là đúng, chỉ là người thắng lợi viết ra thôi.
Dịch Tiểu Phong thầm mắng một tiếng đáng chết.
Nếu Can Tương chết, hắn trở về bằng cách nào chứ?
"Hả? đế đạo giả, trẻ tuổi như vậy, không nghĩ tới mảnh thiên địa nhỏ này lại còn có thiên kiêu như vậy, chờ quả nhân thu thập Can Tương xong thì sẽ đưa ngươi về Triều Ca."
Giọng nói của Đế Tân truyền vào trong tai Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Hắn được đại lão nhìn trúng rồi?
Đợi chút!
Ở đây sao lại có Triều Ca chứ?
Suy nghĩ của Dịch Tiểu Phong lộn xộn.
Không phân rõ được đây có phải là địa cầu hay không nữa.
Luồng khí tức mênh mông bá đạo nhanh chóng lan về phía cung điện của Can Tương.
Dịch Tiểu Phong cắn răng, hắn nói: "Các ngươi ở lại đây, ta đi xem xem!"
Thì Thần bia quá quan trọng, hắn nhất định phải đi xem xem!
Hàn Uyên, Lữ Thư An nhìn nhau một cái, cũng không đi cùng.
Họ mà đi cùng thì chắc chắn sẽ bị liên lụy.
Bọn họ tin Dịch Tiểu Phong không phải người lỗ mãng, nhất định có cách của mình.
Bà Sa thở dài một tiếng.
......
Bên trong cung điện nguy nga.
Can Tương đứng trên đài đúc kiếm, ánh lửa sau lưng cuồn cuộn.
Hắn nhíu mày, nhìn xuống thân ảnh to lớn phía dưới.
Đó là Đế Tân!
Đế Tân mặc một chiếc đại bào, uy phong lẫm liệt, hoa văn hình rồng sống động như thật trên áo bào, như có thể bay ra bất kỳ lúc nào, khuôn mặt hắn uy nghiêm, hai bên tóc mai hùng vũ, một đôi mắt phảng phất như có thể gắn nhật nguyệt tinh thần vào đó.
“Can Tương, luyện kiếm cho quả nhân có khó như vậy sao?”
Đế Tân hỏi, giọng nói như chuông lớn, vang vọng trong đại sảnh.
Vẻ mặt Can Tương không chút thay đổi, hắn nói: "Tham vọng của ngươi quá lớn rồi.”
"Lớn? Quả nhân thống nhất Nhân tộc, muốn tấn công lên Tiên giới, thậm chí là Thiên giới, khiến cho Nhân tộc trở thành chúa tể muôn loài, sai sao?” Đế Tân khinh miệt mà hỏi.
Can Tương nói: "Thảm kịch năm xưa của Hoàng đế, ngươi còn muốn tái diễn lại sao?"
"Ha ha ha ha...". Đế Tân càn rỡ mà cười to, hắn nói:
"Năm đó vốn Hoàng đế đã có thể thống trị cả thế giới, còn không phải là đi tin lời gièm pha của Tiên giới, cuối cùng, Nhân tộc thất bại, tĩnh mịch năm ngàn năm, mới vừa quật khởi một lần nữa, lần này, quả nhân sẽ không giẫm lên vết xe đổ đâu!
Dịch Tiểu Phong theo sau chạy tới vừa đúng lúc nghe được những lời này, không khỏi miên man bất định.
Hoàng đế? (Hiên Viên Hoàng đế, "Hoàng" trong màu vàng "hoàng thổ", ông là người đầu tiên nhận làm hoàng đế.)
Can Tương thoáng nhìn thấy Dịch Tiểu Phong, ông ta nói: “Cút ra ngoài, chuyện này không phải cái loại tiểu bối như ngươi có thể chen vào!"
Đế Tân cười nói: "Tiểu bối này quả nhân này thích, thiên tài này còn mạnh hơn so với quả nhân năm đó, cũng chỉ có Cơ Phát tiểu nhi là có thể so sánh được thôi.”
Cơ Phát?
Dịch Tiểu Phong líu lưỡi, chẳng lẽ nơi này thật sự là Hoa Hạ thời cổ đại, thời kỳ Thương Chu?
Đế Tân quay đầu lại, nói: "Ngươi muốn nói cái gì? Ngược lại quả nhân muốn nghe xem người ở tương lai can thiệp vào chuyện hiện tại như thế nào."
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, Đế Tân cũng có thể cảm nhận được hắn đến từ tương lai sao?
Hắn hít sâu một hơi rồi nói: "Hai vị đều là đại tiền bối Nhân tộc, cần gì phải đấu chứ, Đế Tân tiền bối lợi hại như vậy, hẳn là cũng không cần kiếm."
“Không sai, quả nhân không cần, nhưng đại quân quả nhân cần, quả nhân muốn thành lập một thần binh có thể chinh chiến chư thiên vạn giới, nâng cao khí phách Nhân tộc ta!” Đế Tân cười to rồi nói, giọng điệu vô cùng hào hùng, tựa như là chư thiên vạn giới đã bị hắn thu vào trong lòng bàn tay rồi vậy.
Tên này thế mà lại muốn công kích chư thiên vạn giới?
Phản ứng đầu tiên của Dịch Tiểu Phong không phải là cảm thấy trâu bò.
Mà là tò mò, rốt cuộc trong vũ trụ có bao nhiêu thế giới mà sinh linh chinh chiến?
Trái Đất có thể sẽ là một trong số đó không?
Suy nghĩ cẩn thận cũng rất có khả năng, khi nền văn minh của Hoa Hạ được kiến thành thì những chủng tộc người khác trên thế giới cũng không có khác biệt quá nhiều so với động vật.
Đế Tân nhìn chằm chằm vào Can Tương, hắn trầm giọng mà nói: "Can Tương tướng quân, rốt cuộc ngươi có nguyện ý hay không, nếu không nguyện ý, quả nhân sẽ phán ngươi tội phản bội Nhân tộc, rồi sẽ tiêu diệt ngươi!"
Can Tương tức giận mà nói: "Cả Nhân tộc này chẳng lẽ do một mình ngươi quyết định sao?"
"Nếu không thì sao?"
Can Tương thiếu chút nữa đã bị Đế Tân làm cho tức chết.
Đế Tân hừ nói: "Quả nhân đưa Nhân tộc đi đến sự cường thịnh mà trước nay chưa từng có, vậy nên quả nhân có được quyền lên tiếng ở Nhân tộc, có gì là không thể?"
Hắn dậm chân mạnh chân, cả cung điện chấn động.
Một cơn thịnh nộ đáng sợ đến cực hạn bộc phát ra, khiến cho Dịch Tiểu Phong phải ngừng thở.
Dịch Tiểu Phong vội vàng truyền âm cho Can Tương, hắn nói: "Tiền bối, thôi bỏ đi, nhịn một lần trời cao biển rộng, đừng quên mục tiêu chân chính của ngươi, còn có Mạc Tà tiền bối nữa, ngươi nhẫn tâm để nàng sống một mình sao?"
Can Tương hồi âm mà nói: "Vậy thì như thế nào, khí tiết của ta không cho phép ta cúi đầu, cho dù ta chết, Mạc Tà cũng có thể chiếu cố bản thân thật tốt!"
"Vậy nếu nàng ta tìm một người đàn ông khác thì sao?"
“......”
Sắc mặt Can Tương trở nên tái xanh trong nháy mắt.
Ngực hắn phập phồng, hai mắt như muốn phun lửa.
Đế Tân nhìn chằm chằm hắn đầy hứng thú, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Cuối cùng.
Can Tương cắn răng mà nói: "Được! Ta đáp ứng ngươi!"
Nhất thời Đế Tân bật cười to, xoay người nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, hắn cười rồi nói: "Tiểu bối ngươi lại rất biết cách nắm bắt được điểm yếu của người ta đó, trở về Triều Ca với quả nhân đi!"
Dịch Tiểu Phong vội vàng ôm quyền mà nói: "Đa tạ Nhân vương tán thưởng, chẳng qua là vãn bối không muốn tham gia vào cuộc phân tranh hiện tại, Nhân vương trấn thủ Nhân tộc, ta muốn thủ hộ tương lai của Nhân tộc!"
Những lời này khiến cho Đế Tân không thể không híp mắt.
Dịch Tiểu Phong cúi đầu, trong lòng thấp thỏm.
Nếu như đi Triều Ca, hắn có thể bị Cơ Phát diệt luôn hay không?
"Rất tốt!".
Đế Tân hóa thành một cơn lốc xoáy rồi rời đi.
“Can Tương, mười năm sau, quả nhân sẽ phái người tới lấy kiếm, quả nhân cần ít nhất là mười vạn thanh thần kiếm!
Theo lời nói của Đế Tân buông xuống, Can Tương ngồi xụi lơ trên mặt đất, thở dài một hơi.
Dịch Tiểu Phong tiến lên an ủi: "Ở lại núi xanh không lo không có củi đốt."
Can Tương tức giận mà trừng mắt nhìn Dịch Tiểu Phong một cái, rồi nói: "Ngươi chính là muốn ta giúp ngươi sửa chữa Thì Thần bia thôi!"
"Tiền bối cũng hy vọng ta có thể trở về, hoàn thành nhiệm vụ ngươi dặn dò mà."
"Ai!" Can Tương nặng nề thở dài một tiếng, cả người đều trở nên hiu quạnh.
Dịch Tiểu Phong có thể hiểu cảm nhận của hắn.
Cho dù tu vi có mạnh mẽ, thiên hạ kính ngưỡng thì làm sao chứ?
Vẫn có người khiến hắn mất hết mặt mũi, chật vật như chó như thường.
Dịch Tiểu Phong càng thêm kiên định về kiếm đạo của mình.
Hắn muốn trở thành người mạnh nhất dưới đất!
Hắn muốn trở thành người mạnh nhất trên trời!
Hắn muốn trở thành người mạnh nhất có một không hai!
Dịch Tiểu Phong cũng thở dài một tiếng theo, sau đó hắn xoay người rời đi.
Chờ cho đến khi hắn ta rời đi.
Bỗng nhiên Mạc Tà xuất hiện trước mặt Can Tương.
Nàng đưa tay ra sờ sờ đầu.
Can Tương cúi đầu xuống rồi hỏi: "Dường như ta đã thay đổi rồi?"
Mạc Tà khẽ thở dài: "Trong sự thăng trầm này, ai có thể giữ được trái tim như ban đầu chứ?"
"Nếu có một ngày, ta chết rồi, ngươi phải làm sao bây giờ?"
"Ta đã nói rồi, bất kể ngươi đi đâu, ta đều sẽ đi cùng, cho dù có là Hoàng Tuyền đi nữa."