Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 367: Truyền thuyết kinh thế

Chương 367: Truyền thuyết kinh thế

truyendichgiare.com

* * *

“Trở về đi, ta không rõ vì sao ngươi phải tiếp tục xuyên qua, nhưng ngươi có thể tới nơi này, nghĩa là đã bị thời không cản lại, vô luận người ngươi muốn tìm, hay là tìm bảo bối, tuy thời gian trôi đi, nhưng thiên địa vẫn luôn là phiến thiên địa kia, ngươi muốn tìm, bọn họ sẽ ở nơi đó chờ ngươi, bọn họ cũng không phải là biến mất.”
Người áo đen nói những câu rất sâu sắc.
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi.
Hắn chắp tay hỏi: “Xin hỏi danh hào tiền bối?”
Người áo đen lắc đầu nói: “Danh hào của ta, ngươi tốt nhất không nên biết, có đôi khi biết quá nhiều liền đại biểu cho nguy hiểm, ngươi đã đi vào đế đạo, chỉ cần không ngã xuống, chung quy có một ngày chúng ta sẽ gặp lại, khi đó ngươi liền biết ta là ai.”
Giọng nói rơi xuống, tay phải hắn vung lên.
Dịch Tiểu Phong chỉ cảm thấy một lực lượng không thể ngăn cản bao bọc lấy chính mình, ngay sau đó, tầm nhìn hoàn toàn co lại.
Thoáng chốc.
Hắn lại lần nữa rơi xuống đất.
“Sư phụ!” Lữ Thư An lo lắng kêu.
Dịch Tiểu Phong trợn mắt, thở dài một hơi, nói: “Vi sư trở về không được, chỉ có thể xem tạo hóa của hắn.”
Cũng không biết Hàn Uyên đã xuyên qua Thì Thần bia hay vẫn đợi ở cung điện Can Tương?
Mặc kệ là tình huống nào, không có ở bên cạnh, hắn thật sự lo lắng cho Hàn Uyên.
“Tiếp tục chờ sao?” Bà Sa hỏi.
Dịch Tiểu Phong gật đầu nói: “Chờ một chút, các ngươi liền đợi ở chỗ này, ta đi ra ngoài một chuyến.”
Hắn muốn offline xem xem hắn đã xuyên qua bao lâu.
Lữ Thư An, Bà Sa gật đầu.
……
Trong một chỗ động phủ.
Hàn Uyên đang đả tọa tu luyện.
Vân Mộc Hương bỗng nhiên đi vào, vừa thấy nàng, Hàn Uyên lập tức đứng dậy hành lễ.
“Không cần đa lễ, xem ở Dịch Tiểu Phong, ta cũng sẽ đối đãi ngươi như đệ tử, Can Tương Mạc Tà hôm nay không ở tiểu thiên địa, ta muốn cùng ngươi thương lượng một sự kiện.” Vân Mộc Hương xua tay nói.
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Chuyện gì?”
Vân Mộc Hương nói: “Ta muốn Can Tương Mạc Tà chết!”
Nghe vậy, Hàn Uyên trừng to đôi mắt, như bị sét đánh.
Hắn phản ứng đầu tiên chính là Vân Mộc Hương điên rồi.
“Vì sao?” Hàn Uyên hỏi.
Vân Mộc Hương buồn bã nói:
“Biết vì sao ta không đi cùng sư phụ ngươi sao, không phải ta không muốn, cũng không phải ta sợ, là ta không thể, từ nhỏ ta đã bị Mạc Tà gieo chú thuật, hồn phách bị khống chế trong tay nàng, ta muốn tự do mà nói, chỉ có thể để cho bọn họ chết.”
Hàn Uyên nhíu mày hỏi: “Chỉ dựa vào hai chúng ta…”
Vân Mộc Hương nói: “Còn có giúp đỡ, Thì Thần bia ở trong tay Can Tương, tuy rằng rách nát, nhưng ít ra vẫn còn, mặt khác, trong cung điện có giấu phương pháp trường sinh nào đó, ngươi chẳng lẽ không muốn sống đến khi gặp lại sư phụ ngươi?”
Ánh mắt Hàn Uyên lập loè.
Do dự trong chốc lát, hắn cắn răng nói: “Được!”
……
Dịch Tiểu Phong offline, trước tiên cầm lấy di động.
Hắn tính toán một chút, cách lúc hắn xuyên qua, chỉ hai ngày.
Còn tốt!
Hộp tin nhắn, tin tức đầy, Nguyên Anh cảnh lại lần nữa thành kíp nổ toàn cầu!
Trừ hắn, không có người chơi Nguyên Anh thứ hai, càng không có người chơi Kim Đan cảnh thứ hai.
Dịch Tiểu Phong nhất kỵ tuyệt trần dẫn đầu, hơn nữa đang không ngừng kéo dài sự chênh lệch.
Dịch Tiểu Phong còn chưa xem tin nhắn, liền có người gọi điện thoại tới.
Là tổ trưởng tổ điều tra Thiên Đạo thạch, Kim Tầm.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới hắn đã gọi mấy chục cuộc điện thoại.
Hắn lập tức nghe.
“Dịch lão đệ, ngươi rốt cuộc nghe máy, mới vừa offline sao?”
“Đúng vậy, di động sắp nổ rồi.”
“Ha ha ha, ngươi hiện tại chính là vinh quang của khu vực phương Đông chúng ta, chúng ta lại có manh mối mới, tới căn cứ một chuyến? Lấy năng lực của ngươi, có thể trực tiếp bay qua đi?”
“Hiện tại?”
“Càng nhanh càng tốt, sớm kết thúc, ngươi còn có thể tiếp tục online, manh mối này đề cập đến ngươi.”
“Được, ta tới liền!”
Dịch Tiểu Phong cắt đứt trò chuyện.
Hắn thay đổi một bộ quần áo đi tới trước phòng Tần Cầm Tuyết.
Thần thức đảo qua, Tần Cầm Tuyết còn ở khoang trò chơi.
Hắn nghĩ nghĩ, gửi cho Tần Cầm Tuyết một tin nhắn, khi nàng offline có thể nhìn thấy.
Sau đó, hắn trực tiếp thi triển thần thông dịch chuyển nhảy ra ngoài.
Hắn nhanh chóng đạp bộ trong không trung, hóa thành một đạo kiếm quang biến mất trong bóng đêm.
Đêm khuya, ba giờ.
Dịch Tiểu Phong đi vào căn cứ tổ điều tra, Kim Tầm đã chờ đợi sẵn.
Dịch Tiểu Phong đã từng tới, cho nên lúc này không có tốn quá nhiều thời gian.
“Chậc chậc, cao thủ Nguyên Anh đều không cần phi kiếm sao?” Kim Tầm tấm tắc bảo lạ hỏi.
Binh lính đứng gác cũng nói khe khẽ, tràn ngập tò mò về Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong đi theo hắn lên xe, hỏi: “Rốt cuộc là manh mối gì?”
“Đợi chút ngươi liền biết.”
“Lại úp úp mở mở!”
“Hắc hắc.”
Hai người lên một chiếc xe, vào trong căn cứ.
Mười phút sau.
Bọn họ đi vào phòng nghiên cứu chứa tượng đá Hiên Viên.
Trong đại sảnh có rất nhiều nhân viên công tác đang bận rộn, bốn bàn dài bày đầy những phiến đá lớn nhỏ không đồng nhất.
Ở cạnh tượng đá Hiên Viên có một tấm bia đá.
Vừa thấy nó, Dịch Tiểu Phong tức khắc trừng to đôi mắt.
Thì Thần bia!
Sao có thể!
Kim Tầm tò mò hỏi: “Ngươi đã gặp qua?”
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi, chậm rãi gật đầu.
Hắn đi đến Thì Thần bia, khác với trong trò chơi, khối Thì Thần bia này có khắc nhiều văn tự rất giống chữ Hán.
“Đây là một loại văn tự cổ đại, hiện nay rất ít người biết, chúng ta mời chuyên gia tới phiên dịch, mặt trên lộ ra một đoạn chuyện cũ.” Kim Tầm giới thiệu.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Chuyện gì?”
“Năm ngàn năm trước, đắc đạo giả Can Tương cùng với thê tử bị kẻ gian châm ngòi, sinh ra mâu thuẫn, khi hai vợ chồng lưỡng bại câu thương, đồ đệ Kiếm tôn và nữ tôn yêu tộc hợp tác yêu tộc đánh lén, Mạc Tà ngã xuống, Can Tương nản lòng thoái chí, hy sinh chính mình muốn cùng địch nhân ngọc nát đá tan, đáng tiếc thất bại.” Kim Tầm giải thích.
“Chậc chậc, không nghĩ tới Can Tương Mạc Tà trong lịch sử chúng ta, thế mà thật tồn tại với một thế giới khác, còn có cái tên đồ đệ Kiếm tôn kia, có phải ngươi được Kiếm tôn truyền thừa hay không, trước đó trò chơi từng thông báo ngươi là Thiên Mệnh kiếm tôn.”
Dịch Tiểu Phong nghe xong, như bị sét đánh.
Trong lòng hắn nổi sóng to gió lớn.
Đồ đệ Kiếm tôn…
Tiểu tử Hàn Uyên này!
Nữ tôn yêu tộc lại là ai?
Đát Kỷ?
Hay là Vân Mộc Hương?
Dịch Tiểu Phong rối bời, một khắc trước, bọn họ còn đang nói cười vui vẻ, trong nháy mắt, Can Tương Mạc Tà đã bị đồ đệ hắn hại chết?
Ông trời của ta a!
Năm ngàn năm trước rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Có truyền thuyết về đồ đệ Kiếm tôn, nữ tôn yêu tộc sao?”
Kim Tầm gật đầu nói: “Nghe nói đồ đệ Kiếm tôn là kiếm khách đệ nhất thiên hạ năm ngàn năm trước, ngàn năm sau này, đồ đệ hắn là Khổng tiên quân thống nhất nhân tộc, sau khi nữ tôn yêu tộc phi thăng, Khổng tiên quân đánh tan yêu tộc, dẫn dắt nhân tộc thống nhất nhân gian, tấm tắc, vai đại ác trong trò chơi thế mà là đồ đệ Kiếm tôn, hiện tại ta rất tò mò về vị Kiếm tôn này.”
Dịch Tiểu Phong hoàn toàn há hốc mồm.
Cái quỷ gì…
Khổng tiên quân là đồ đệ của Hàn Uyên?
Vậy chẳng phải là đồ tôn của hắn sao?
Quan hệ này…
Từ từ!
Khổng Niệm từng nói sư phụ Khổng tiên quân từng vẽ một bức họa, Khổng Niệm nói Dịch Tiểu Phong rất giống người trong đó…
Khổng tiên quân đối đãi hắn như vậy, không có trực tiếp giết hắn, cũng là vì đoạn quan hệ này?
Dịch Tiểu Phong sởn tóc gáy.
Lần đầu tiên hắn thật sự cảm nhận được cái gì gọi là vận mệnh!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất