Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 368: Bày mưu hai giới

Chương 368: Bày mưu hai giới

Biên: LapTran

* * *

"Ngươi sao thế? Sắc mặt không tốt lắm.”
Kim Tầm nghi hoặc hỏi, theo lý mà nói, Dịch Tiểu Phong mạnh như vậy, không nên có phản ứng lớn như vậy mới đúng chứ.
Dịch Tiểu Phong do dự một chút.
Quả thật là hắn nghĩ không thông được.
Mặc dù đã trở thành Tiên đế giả, đối mặt với vận mệnh hư vô mờ mịt trong lòng hắn cũng không tự tin lắm.
Hắn suy nghĩ một chút: "Nói thật với ngươi, thời đại được ghi lại ở trên đây ta vừa mới đi qua, bên trong trò chơi cũng có tấm bia này, được gọi là Thì Thần bia."
Hắn không nghĩ thông được, nên cũng hy vọng liên minh nghĩ giúp hắn.
Hắn chỉ có tu vi xuất sắc, cũng không phải là người thông minh nhất trên trái đất này.
Kim Tầm lộ vẻ xúc động, hắn truy hỏi: "Chính là bảo vật cấp Tiên Đế mà hệ thống nhắc nhở lúc trước?”
Lúc Dịch Tiểu Phong xuyên qua, còn gây ra thế giới thông báo nữa mà.
"Không sai, tấm bia này quá tà môn rồi, sau khi xuyên qua, ta không cách nào offline được, vì sao ta lại mạnh như vậy, thật ra ta là đã bị nhốt mấy chục năm, ta ở trong trò chơi vào năm ngàn năm trước mà tu luyện mất mấy chục năm, ta còn gặp Đế Tân, Lý Nhĩ nữa..." Dịch Tiểu Phong nói đại khái về kinh nghiệm của mình một chút.
Về phần cơ duyên mà hắn đạt được, một chữ hắn cũng không nhắc đến, người không thể làm giấy trắng, càng không thể ngu xuẩn.
Sắc mặt Kim Tầm trở nên vô cùng đặc sắc.
Hắn cắn răng: "Ngươi chờ đợi ở đây một chút, ta đi báo cáo một lát đã."
Nói xong, hắn bèn xoay người rời đi.
Dịch Tiểu Phong thì nhìn chằm chằm và Thì Thần bia.
Hắn cẩn thận nhìn kỹ một chút, khối Thì Thần bia này rất giống với khối mà hắn gặp phải, nhưng cũng không phải là cùng một khối.
Aizz!
Bỗng nhiên Dịch Tiểu Phong phát hiện ở trong góc có một dòng chữ, mỗi một chữ cách nhau có hơi xa nhau, cho nên thoạt nhìn còn tưởng là vết bẩn.
"Ai là chuyên gia về loại văn học cổ xưa này?"
Dịch Tiểu Phong quay đầu hỏi, nói xong, một nam tử trung niên mặc áo khoác trắng đi tới.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Dịch Tiểu Phong rất kích động.
Không giống như dân thường, bọn họ hiểu biết nhiều về thân phận này hơn.
Bọn họ đều biết rõ Dịch Tiểu Phong không chỉ là người chơi có nhân khí nổi tiếng trên toàn thế giới, mà còn là vị thần bảo hộ tương lai của Địa Cầu!
“Dịch tiên sinh, có chuyện gì sao?” Người đàn ông mặc áo khoác trắng hỏi.
Dịch Tiểu Phong chỉ vào dòng chữ đó rồi nói: "Nơi này có một dòng chữ, phiên dịch giúp ta một chút.”
Nghe vậy, nam tử áo khoác trắng đẩy mắt kính, tiến lên xem xét.
" Ồ, đúng là vậy, thế mà lúc trước lại không phát hiện ra.”
Người đàn ông mặc áo khoác trắng ngạc nhiên, sau đó ông ta bắt đầu dịch: "Lưỡng. . . giới... đánh... cờ... Thần... chi. . . bố... cục..."
Hô hấp của hắn càng thêm dồn dập, tốc độ nói cũng bắt đầu tăng nhanh.
"Thương sinh vi tử, chư thiên lao tù..."
Lưỡng giới đánh cờ, thần chi bố cục!
Thương sinh vi tử, chư thiên lao tù!
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, không rõ rốt cuộc là có ý gì?
Chẳng lẽ là đang nói về lai lịch của trò chơi?
"Rốt cuộc những lời này đang chỉ cái gì chứ?" Người đàn ông mặc áo khoác trắng đẩy mắt kính rồi lẩm bẩm.
Dịch Tiểu Phong cũng rơi vào suy nghĩ sâu xa.
Sau đó, hắn đi vòng quanh Thì Thần bia.
Nửa tiếng sau.
Kim Tầm quay lại.
"Dịch lão đệ, chúng ta đến phòng bên cạnh nói chuyện đi." Kim Tầm vẫy tay mà nói.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, lập tức đi tới.
Hai người đi vào một văn phòng không có người ở bên cạnh.
Kim Tầm kéo tấm ngăn cách âm ở phía trước cửa sổ xuống.
Hắn lấy một cây bút ra, đặt bút lên trên bàn làm việc của mình, sau đó cây bút ánh lên một màn ánh sáng phản chiếu.
Một người đàn ông trung niên mặc đồng phục quân đội xuất hiện bên trong bức màn sáng.
Dịch Tiểu Phong vừa nhìn một cái là đã nhận ra hắn.
Trương Quốc Trụ!
Nguyên soái phương Đông thường xuyên xuất hiện trên các đài truyền hình, nắm giữ quyền lực quân sự ở khu vực phía đông, địa vị to lớn, tương đương với cánh tay thứ hai.
Cuối thế kỷ hai mươi mốt ở đây, ngoại trừ văn hóa Hoa Hạ trước khi Dịch Tiểu Phong trùng sinh, rất nhiều nơi đều không khác, tựa như là thế giới song song vậy.
"Đồng chí Dịch Tiểu Phong, rất vui khi ngươi có thể cung cấp tình báo quan trọng về Thì Thần bia, Bạch Hồng Tiêu đoán không sai, quả thật ngươi có một trái tim nghĩa hiệp." Trương Quốc Trụ nói với vẻ cẩn trọng.
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc mà hỏi: "Ngươi biết Bạch Hồng Tiêu?”
"Trên thế giới này ai mà không biết hắn ta chứ?"
Dịch Tiểu Phong không nói gì, thiếu chút nữa ông dọa ta rồi.
"Thật ra liên quan đến Thì Thần bia, chúng ta cũng có tình báo ghi lại, từ trước khi Thiên Đạo thạch phủ xuống thì đã có người từng xuyên qua thời không rồi, thậm chí luyện được một thân bản lĩnh, tin tức này vẫn luôn bị chúng ta phong tỏa, người nọ trở về chưa tới một năm thì đã bạo tử mà chết rồi, y học hiện đại căn bản không tra ra được hắn chết như thế nào." Trương Quốc Trụ tiếp tục nói.
Dịch Tiểu Phong bắt đầu nghiêm túc lắng nghe.
"Thật ra mục đích sáng lập trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp là thật, quả thật trái đất phải đối mặt với nguy cơ, chuẩn xác mà nói là mặt trời đã xuất hiện vấn đề, Địa Cầu sẽ bị mặt trời hủy diệt rất dễ dàng, vừa khéo chúng ta đạt được Thiên Đạo thạch, có lẽ đây chính là cơ hội mà tiên thần đã cho chúng ta.”
"Ngươi có thể thẳng thắn công khai kinh nghiệm của mình, chứng minh ngươi vẫn tin tưởng quốc gia, ta cũng có thể tiết lộ cho ngươi một ít cơ mật, tương lai Địa Cầu sẽ dung hợp với thế giới trò chơi, Địa Cầu cũng sẽ nghênh đón đại nạn, chúng ta vẫn luôn chú ý đến ngươi, lòng ngươi có đại nghĩa, sau này an nguy của Địa Cầu cũng cần sự ra tay giúp đỡ của ngươi."
Trương Quốc Trụ nói rất nghiêm túc, khiến cho Dịch Tiểu Phong có hơi lúng túng.
Người nào cũng đều nói ta có đại nghĩa.
Thật ra ta chỉ là ta nghĩ không thông, muốn mượn sức mạnh của các ngươi mà thôi.
"Liên minh Địa Cầu cũng muốn tiến vào trò chơi trước, để tránh sau khi người chơi toàn cầu bắt đầu quật khởi, cục diện ở Địa Cầu sẽ bị mất khống chế, nhưng Thiên Đạo thạch không cho phép, chúng ta chỉ có thể mở học viện tu tiên ở đây, căn cứ vào lời ngươi nói trước đó, chúng ta suy đoán Địa Cầu và thế giới trò chơi rất có thể không nằm trên cùng một dòng thời gian, chân tướng cụ thể, vẫn còn cần điều tra."
"Chuyện của Thì Thần bia, hy vọng ngươi đừng tiết lộ ra bên ngoài, kế tiếp ngươi có thể tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn ở trong trò chơi, cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn, thậm chí còn phải cố gắng hơn so với lúc trước, càng cường thế hơn nữa."
Nói đến đây, ánh mắt Trương Quốc Trụ sáng rực lên.
Dịch Tiểu Phong hỏi với vẻ nghi hoặc: "Người của liên minh thì sao, lấy lực lượng của liên minh, cho dù có kiểm tra đồng thời thì cũng có thể nhanh chóng thu thập tài nguyên cho một nhóm người, nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn.”
Trương Quốc Trụ bất đắc dĩ mà nói: "Không dễ dàng như vậy đâu, tốc độ khuấy động của ngươi quá nhanh, nhanh đến mức chúng ta đều hoài nghi rằng ngươi chiếm được sự thiên vị của Thiên Đạo thạch nữa kìa, có lẽ đây chính là số kiếp gần đây đi.”
Tu hành không giống với kiếm tiền, cho dù tài nguyên có nhiều, tư chất linh căn bày ra đó.
Không có khả năng để tùy tiện một phàm nhân có thể đụng phải Kim Đan của Lý Nhĩ.
Dịch Tiểu Phong trầm mặc.
"Nhớ lấy, đừng vận dụng Thì Thần bia nữa, đây là tà vật." Trương Quốc Trụ nhắc nhở.
Giọng nói rơi xuống, ánh sáng màn chiếu cũng biến mất theo.
Dịch Tiểu Phong không hiểu ra sao.
Trương Quốc Trụ nói nửa ngày, lại cảm thấy như cũng không nói gì cả.
Dường như Kim Tầm nhìn ra được sự nghi hoặc của hắn, hắn bất đắc dĩ mà nói: "Không có cách nào khác, Thiên Đạo thạch là thứ mà khoa học không cách nào phân tích được, sự hiểu biết của liên minh đối với nó cũng rất nông cạn, nói không chừng còn không nhiều bằng ngươi nữa, dù sao ngươi cũng được xem như là người đã có danh tiếng ở trong thế giới trò chơi rồi, chúng ta cũng không cách nào giám sát kinh nghiệm của ngươi.”
Dịch Tiểu Phong cũng bất đắc dĩ mà bật cười.
Có vẻ như tất cả mọi thứ vẫn cần hắn tự mình nỗ lực.
Sau đó Kim Tầm đưa Dịch Tiểu Phong ra khỏi căn cứ.
Trên đường đi, Dịch Tiểu Phong nhắc tới tượng đá Hiên Viên.
Kim Tầm trả lời: "Kiếm thần Hiên Viên không có dấu hiệu sinh mệnh, có thể là đã chết rồi, chẳng qua là chúng ta cũng sẽ không dễ dàng phá vỡ tượng đá đâu, ngươi yên tâm đi.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Vậy thì hắn yên tâm rồi.
Chỉ sợ giống như đội ngũ nghiên cứu khoa học đã chết trong phim khoa học viễn tưởng mà thôi.
"Chờ khi ngươi mạnh như Hiên Viên mạnh rồi, có lẽ chúng ta mới dám động thủ." Kim Tầm trêu chọc cười nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất