Chương 382: Kiếm tôn chiến yêu hầu
Biên: LapTran
* * *
Ầm ầm!
Phong Tuyệt Luân lại bị Linh Minh thạch hầu đập một gậy rơi xuống đất một lần nữa.
Cả người hắn giống như một con rối dây, chân tay bị gãy.
Linh Minh thạch hầu rơi xuống, giẫm một cước lên trên mặt hắn.
“Tư chất của ngươi không tồi, ta cứ thích khi dễ thiên tài!”
Linh Minh thạch hầu nhìn xuống Phong Tuyệt Luân ở dưới chân, khinh miệt mà cười nói.
Phong Tuyệt Luân nào đã từng chịu sự sỉ nhục như vậy?
Giờ khắc này, hắn hận không thể đánh phá Linh Minh thạch hầu này vỡ thành trăm mảnh.
Hắn cắn răng mà mắng:
"Yêu quái yêu giới các ngươi đều âm hiểm như vậy sao? Nếu như quang minh chính đại mà đánh một trận, ta giết ngươi như giết gà vậy!”
Đôi mắt của Phong Tuyệt Luân đỏ ửng lên.
Ngay tính luôn khả năng trời phú, với thương thế trước mắt của hắn thì cũng cần mười mấy năm, hoặc thậm chí là lâu hơn mới có thể dưỡng khỏi được.
Linh Minh thạch hầu khinh thường mà nói:
"Ngươi thật sự cho rằng chúng ta dựa vào đánh lén sao? Sao ngươi lại không phát giác ra điều gì hết vậy?”
Phong Tuyệt Luân nhíu mày mà hỏi: "Ý ngươi là sao?”
"Từ khi các ngươi vào đảo, giác quan của các ngươi liền không còn tác dụng nữa rồi, chẳng lẽ ngươi còn chưa nhận ra điểm này sao?"
Linh Minh thạch hầu cười mười phần châm chọc.
Phong Tuyệt Luân nghĩ đến cái gì đó, mặt hắn liền biến sắc.
Chẳng lẽ là…
Linh Minh thạch hầu giơ cao thanh sắt lên, kiêu ngạo mà cười nói:
"Một gậy cuối cùng, bọn ta đã cho các ngươi thời gian rồi, nhưng không có ai đến cứu các ngươi cả!”
Phong Tuyệt Luân nhắm mắt lại, từ bỏ giãy dụa, sẵn sàng mà chấp nhận cái chết.
Đế Uyên ở nơi xa xa cũng sắp không kiên trì được nữa rồi.
"Khỉ thối!"
Một thanh âm đột nhiên truyền đến, khiến cho động tác của Linh Minh thạch hầu dừng lại.
Hắn quay đầu lại nhìn theo.
Phong Tuyệt Luân nghĩ đến một người, hắn mở bừng mắt ra, mặt lộ ra vẻ khó tin.
Chỉ thấy Dịch Tiểu Phong xuất hiện trên một ngọn núi nhỏ ở xa xa.
Áo trắng phần phật, tay cầm Vô Pháp kiếm, sát khí quấn quanh lưỡi kiếm, cả người tản mát ra một loại khí thế cường đại chỉ ta vô địch.
Ầm ầm!
Kiếm khí cuồng bạo dùng mắt thường có thể thấy được phóng lên trời, cả ngọn núi cao đều chấn động, đá vụn bên chân Dịch Tiểu Phong bay lên.
Tóc đen của hắn bay bay theo gió, khóe miệng Dịch Tiểu Phong khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười kiêu ngạo, hắn cười nói:
"Khỉ thối, dám đánh một trận với ta không!”
Giọng nói của hắn cực kỳ to lớn, vang vọng khắp cả đất trời.
Tất cả người chơi nhận ra giọng nói của Dịch Tiểu Phon trước nhất.
"Là Dịch Tiểu Phong! Chính là Dịch Tiểu Phong!”
Có người mừng rỡ kêu lên, tuy rằng người chơi chết đi còn có thể hồi sinh được, nhưng treo bằng một năm thật sự là quá dài, ai cũng không muốn dễ dàng buông tha.
Trong hòn đảo cô đơn này, bọn họ tự nhiên không thoát được, cho dù là có offline đi nữa, vào trò chơi thì vẫn là địa phương này.
Chờ đợi bọn họ là trải nghiệm khủng bố đến tận cùng.
Bây giờ, cuối cùng Dịch Tiểu Phong cũng tới rồi!
Dịch Tiểu Phong nói thế nào thì cũng là người chơi hàng đầu trên toàn thế giới, không có khả năng gà được, nếu như hắn đến, nhất định sẽ nắm chắc mười phần thắng.
“Dịch thần!”
"Cuối cùng cũng đến! Nữ thần Khổng Niệm đã đến chưa?”
"Khí thế thật là cường đại. Có kịch xem rồi!”
"Hắn thật sự chỉ là Nguyên Anh? Sao lại cảm thấy còn mạnh hơn so với tu sĩ Hóa Thần chứ?”
“Người ta chính là Thiên Mệnh kiếm tôn, thiên hạ vô song!”
Người chơi hưng phấn mà reo hò lên, rất nhanh những người khác cũng biết người đến chính là Dịch Tiểu Phong.
Mọi người đều rất phấn khích!
Danh tiếng của Dịch Tiểu Phong ở Loạn Thần châu đã xem như đã rất lớn rồi, ai mà không biết hắn là đệ tử của Kiếm thánh.
Trương tôn tướng của Thiên tông cũng chết trong tay hắn!
Vẻ mặt của Thường Tư của Huyền Đao môn phức tạp mà nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Xích Khào mã hầu đang nện Đế Uyên cũng không khỏi dừng tay.
Hoàng Yêu Tiên nhìn thấy Dịch Tiểu Phong hiện thân, nhất thời kinh hỉ.
Hắn lập tức nhìn trái nhìn phải.
Hắn không trông đợi Dịch Tiểu Phong, hắn trông đợi Bạch Hồng Tiêu!
Tuy rằng hắn rất bất mãn với thái độ của Bạch Hồng Tiêu, nhưng đối với thực lực của Bạch Hồng Tiêu, trong lòng hắn là mười phần nể phục!
“Xưng tên ra, ngươi rất cuồng vọng, nhưng ta lại thích đánh chết một tên cuồng vọng như ngươi!”
Linh Minh thạch hầu đặt gậy sắt lên trên vai, lớn tiếng cười nói, lòng bàn chân của hắn còn không ngừng chà xát mặt Phong Tuyệt Luân, làm cho Phong Tuyệt Luân gần như sụp đổ.
Phong Tuyệt Luân có hảo cảm với Dịch Tiểu Phong, ở trước mặt Dịch Tiểu Phong mà bị Linh Minh thạch hầu nhục nhã, hắn hận không thể chết đi.
Thật đáng ghét!
Phong Tuyệt Luân gào thét trong lòng.
Xích Khào mã hầu thì nhíu mày, ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào Vô Pháp kiếm trong tay Dịch Tiểu Phong.
Thông Tí viên hầu nằm trên sườn núi nhìn thấy Dịch Tiểu Phong, nhất thời bạo nộ, nhưng thương thế nghiêm trọng, nó chỉ có thể không ngừng gào thét.
Dịch Tiểu Phong nâng Vô Pháp kiếm lên, kiếm chỉ vào Linh Minh thạch hầu, khinh miệt mà cười nói:
"Nhớ kỹ tên ta, Kiếm tôn Dịch Tiểu Phong, Hỗn Thế tứ hầu các ngươi chính là bốn khối đá đạp cho ta chân danh chấn thiên hạ!”
Vô Pháp kiếm chấn động điên cuồng, từng luồng huyết khí không ngừng tản ra từ trong lưỡi kiếm.
Trong lòng Dịch Tiểu Phong tràn ngập ý chí chiến đấu, nó cũng rất hưng phấn.
“Chủ nhân, ngài đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi!”
Kiếm linh của Vô Pháp kiếm hưng phấn nói.
Dịch Tiểu Phong cười nói ở trong lòng: "Vậy ta có thể để ngươi thể hiện ra sức mạnh càng mạnh mẽ hơn hay không?”
Sau khi học được Nhân đạo, quả thật Dịch Tiểu Phong đã trở nên mạnh mẽ hơn.
Loại trở nên mạnh mẽ từ trong ra ngoài này, hoàn toàn là lột xác.
Cho dù Hỗn Thế tứ hầu có mạnh đến thái quá, thì Dịch Tiểu Phong cũng tràn ngập tự tin, cảm thấy mình có thể thắng được bọn chúng.
“Có thể!”
Ong~
Nương theo lời nói của kiếm linh, Vô Pháp kiếm phát ra sức mạnh khủng bố, huyết vụ cuồn cuộn tràn ngập ra.
Ầm ầm----
Đảo hoang bị mây đen bao phủ xuất hiện tiếng sấm chói tai, từng dải sét màu trắng kinh khủng đan xen trong mây.
Linh Minh thạch hầu động dung, hắn híp mắt mà nhìn chằm chằm vào Vô Pháp kiếm của Dịch Tiểu Phong.
"Thanh kiếm này..."
Linh Minh thạch hầu dĩ nhiên cảm nhận được yêu khí nồng đậm.
Yêu kiếm!
Thanh yêu kiếm này hơi sai sai!
Cỗ khí tức này làm cho hắn cảm thấy kinh hãi, đồng thời lại cũng cảm thấy quen thuộc.
Có vẻ như hắn đã từng thấy nó ở đâu đó rồi…
Chờ đã!
Chẳng lẽ là…
Sắc mặt Linh Minh thạch hầu biến đổi, lộ ra vẻ khó tin.
Đúng lúc này, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phi nhanh đến.
Trong thiên địa mờ ảo, kiếm quang của Dịch Tiểu Phong chói lọi như vậy, rơi vào trong mắt mấy chục vạn người càng đại biểu cho hy vọng.
Tốc độ của Dịch Tiểu Phong cực nhanh, trong nháy mắt liền chém giết tới trước mặt Linh Minh thạch hầu.
Linh Minh thạch hầu lập tức nhảy lên, né tránh một kiếm này.
Dịch Tiểu Phong rơi xuống đất, đá Phong Tuyệt Luân một cước bay về phía Hoàng Yêu Tiên, quanh thân hắn tỏa ra kiếm quang, hóa thành một quang nhân, tiếp tục đuổi giết Linh Minh thạch hầu.
Linh Minh thạch hầu nổi giận, yêu khí bộc phát, kinh thiên động địa.
Hắn giơ cao gậy sắt mà đập về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nhanh chóng bay lên, trực tiếp thi triển Thiên Hạ kiếm Nhân đạo.
Đại Thiên kiếm thể bộc phát kiếm khí cuồng bạo đến cực hạn, tất cả đều hội tụ trong Vô Pháp kiếm.
Một tiếng ầm ầm!
Vô Pháp kiếm chém vào gậy sắt.
Yêu khí cùng kiếm khí phảng phất như chia bầu trời thành hai, tràng diện cực kỳ tráng lệ, rừng cây trong phạm vi vạn dặm bị cuốn bay lên, từng tòa núi cao bị chấn động kịch liệt.
Mấy chục vạn tù binh thét chói tai mà trốn tránh bên trong lòng núi, sợ bị cuồng phong cuốn đi.
Vẻ mặt Linh Minh thạch hầu dữ tợn, trong lòng hắn điên cuồng rống lên:
"Sao có thể như vậy! Thanh kiếm này sao lại có yêu khí của hắn... Không thể được!”
Dịch Tiểu Phong cảm nhận được áp lực, không thể không nói Linh Minh thạch hầu quả thật là mạnh hơn so với Thông Tí viên hầu.
Với kiếm khí của bản thân hắn, cho dù là đã học được Nhân đạo cũng rất khó chiến thắng được Linh Minh thạch hầu.
Cũng may Vô Pháp kiếm cũng thể hiện ra lực lượng mạnh hơn.
Dưới sự trợ giúp của Vô Pháp kiếm, Dịch Tiểu Phong cảm thấy đánh thắng được Linh Minh thạch hầu cũng không phải là si tâm vọng tưởng!