Chương 390: Tiên thiên Lôi linh
Biên: Hắc Dược
* * *
"Ta đi trước khống chế bọn họ."
Phong Tuyệt Luân mở miệng nói, nói xong, hắn bật người nhảy lên, trực tiếp xông về phía bốn ngọn núi lớn ở phía trước.
"Sư phụ! Thiên tông đang gặp khó khăn!”
Phong Tuyệt Luân trực tiếp cao giọng hô, giọng điệu rất khẩn cấp.
Vừa dứt lời, bốn cỗ sát khí khủng bố bộc phát ra, khóa Phong Tuyệt Luân lại.
Dịch Tiểu Phong thi triển thần thông Độn Địa, lẻn vào bên trong hoang mạc.
Trong thời đại ngày nay, thần thông rất khan hiếm, có rất ít người biết thần thông.
Dịch Tiểu Phong không ngừng lặn xuống, thần thức của hắn vẫn luôn ở trên mặt đất, cảm thụ được khí tức của Phong Tuyệt Luân và bốn vị tôn tướng.
Bốn vị tôn tướng tựa hồ không chú ý tới Dịch Tiểu Phong.
Cũng đúng, đổi lại Dịch Tiểu Phong là tôn tướng, phỏng chừng cũng sẽ không nghĩ nhiều, Nguyên Anh có thể phát ra tác dụng gì được chứ?
Bốn vị tôn tướng lại chưa từng gặp Dịch Tiểu Phong, tất nhiên là không quen biết rồi.
Dịch Tiểu Phong kiên nhẫn chờ đợi.
Chờ khí tức của bốn vị tôn tướng và Phong Tuyệt Luân đụng vào nhau, hắn mới thi triển thần thông dịch chuyển, trực tiếp nhảy vào trong pháp trận.
Lần thứ hai mở mắt ra, Dịch Tiểu Phong xuất hiện trong ốc đảo, hắn nhìn trái nhìn phải, xác định mình đã vào trận rồi.
Ốc đảo này còn lớn hơn trong tưởng tượng của hắn, khoảng cách giữa bốn ngọn núi vô cùng xa xôi, bên ngoài cũng không phải là sa mạc, mà là sao đầy trời.
Khung cảnh này rất thần kỳ.
Ngẩng đầu nhìn là lên màn đêm, trong khi mặt đất lại là ban ngày.
Dịch Tiểu Phong lập tức kêu lên: "Thiên tông gặp khó khăn! Sắp sụp đổ rồi!”
Một cỗ sát ý khủng khiếp khóa hắn lại.
Dịch Tiểu Phong theo bản năng xoay người, Vô Pháp kiếm xuất hiện trong tay, hắn vung kiếm chém đi.
Vừa vặn một nam tử trung niên từ không trung xuất hiện, vung tay đánh về phía hắn.
Kiếm khí đụng phải linh lực, cây cối xung quanh đều bị chấn ngã, lá cây bay tá lả.
Dịch Tiểu Phong bị chấn lui, khí huyết chấn động.
Hắn ta không khỏi cau mày.
Linh lực thật là bá đạo!
Tuy rằng hắn đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng còn chưa mạnh đến mức có thể nghiền ép được mười hai tôn tướng.
Đối phó với Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu, chủ yếu là dựa vào yêu khí của Vô Pháp kiếm, thực lực của hắn cũng chỉ mạnh hơn Thông Tí viên hầu thôi.
Dù đánh không lại tôn tướng, nhưng Dịch Tiểu Phong cũng sẽ không có lực chống đỡ!
Dịch Tiểu Phong bật người nhảy lên, quanh thân phát ra kiếm quang, Vô Pháp kiếm tiến vào trạng thái Nhân đạo, sát khí bộc phát.
"Hử?"
Một thanh âm không vui bỗng nhiên vang lên.
Nam tử trung niên lập tức dừng lại, vẻ mặt cực kỳ khẩn trương.
Dịch Tiểu Phong theo sau kêu lên: "Tiền bối, đồ nhi của ngươi Phong Tuyệt Luân đang bị đánh ở bên ngoài!”
Lời nói vừa rơi xuống, nam tử trung niên lập tức biến mất tại chỗ.
Ầm ầm!
Biển sao trên đầu bỗng nhiên vỡ vụn, pháp trận trực tiếp bị phá hủy, bầu trời bên ngoài xuất hiện, trông như trở trời.
Một thân ảnh xuất hiện trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong đánh giá hắn, người này thoạt nhìn chừng bốn năm mươi tuổi, mặc một chiếc áo choàng trắng, đầu đầy tóc trắng, râu rất dài, vừa nhìn là đã có cảm giác cao nhân xuất chúng.
Tông chủ của Thiên tông!
Phong Vô Kỵ!
Phong Vô Kỵ ở Loạn Thần châu tuyệt đối là truyền kỳ, tư chất vốn không tính là nổi bật, nhưng bằng vào vận mệnh nghịch thiên cùng với sự gan dạ sáng suốt, giết ra uy danh, trở thành tông chủ của Thiên tông.
Từ hai trăm năm trước, Phong Vô Kỵ liền đột phá đến Đạo Pháp cảnh!
Luyện khí cảnh, Trúc Cơ cảnh, Kim Đan cảnh, Nguyên Anh cảnh, Hóa Thần cảnh, Linh Hư cảnh, Đạo Pháp cảnh, Trăn Thiên cảnh!
Hiện giờ Phong Vô Kỵ khẳng định càng mạnh hơn, cách cực hạn nhân gian phỏng chừng đã không còn xa nữa.
Theo Dịch Tiểu Phong suy đoán, mười hai tôn tướng hẳn là có tu vi ở Linh Hư cảnh.
Vô cùng kề cận Đạo Pháp cảnh.
Về phần Trăn Thiên cảnh, vẫn luôn là truyền thuyết.
Truyền thuyết kể rằng đạt tới Trăn Thiên cảnh là có thể phi thăng, nhưng tiên lộ bị chặt, không cách nào phi thăng.
Thế gian nhất định ẩn giấu không ít cao thủ Trăn Thiên cảnh, bởi vì không cách nào thành tiên được, nên chỉ có thể tiếp tục bế quan tu luyện, tìm kiếm một con đường sinh cơ.
Phong Vô Kỵ vung tay áo, một đạo thân ảnh từ phương xa bay tới, nhanh chóng rơi xuống trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Đó chính là Phong Tuyệt Luân.
Sau khi Phong Tuyệt Luân hạ xuống đất, bước chân của hắn lảo đảo, thiếu chút nữa là ngã xuống, hiển nhiên hắn bị kéo lại đây.
“Sư phụ, mười hai tôn tướng làm phản, Cơ gia trợ giúp Quỷ Vương điện công kích Thiên tông, Thiên tông xong đời rồi!” Phong Tuyệt Luân vội vàng nói, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Phong Vô Kỵ.
Phong Vô Kỵ nhíu mày nói: "Tạo phản? Tại sao lại tạo phản?”
Phong Tuyệt Luân im lặng.
Làm sao mà hắn biết được!
Nếu hắn mà biết, đã sớm ngăn cản rồi!
Dịch Tiểu Phong nhịn không được nói: "Tiền bối, tình huống đã xảy ra rồi, không còn cách nào vãn hồi được nữa, hiện tại nên suy nghĩ cách làm thế nào để giải quyết thôi.”
Phong Vô Kỵ hỏi: "Ngươi là ai?"
Phong Tuyệt Luân mở miệng nói: "Hắn là đệ tử của Kiếm thánh, Dịch Tiểu Phong, lần này có thể tìm được sư phụ, ít nhiều gì cũng nhờ vào thần thông của hắn, đồ nhi trước đó đã từng tới, bị tôn tướng đả thương.”
"Đệ tử của Kiếm thánh, đệ tử của Bạch Hồng Tiêu sao, có hơi thú vị đấy, Nguyên Anh cảnh lại có kiếm khí vượt qua Hóa Thần, ngược lại không giống Bạch Hồng Tiêu, càng giống Kiếm thần Hiên Viên hơn."
Phong Vô Kỵ trêu chọc cười nói, phảng phất như đã có thể nhìn thấu được Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong buông tay nói: "Sở dĩ ta mạo hiểm tính mạng đến đây, là đồ đệ của ngươi đã dùng Ngũ Đế Thiên kiếm trận để đổi đó. ”
Ngũ Đế Thiên kiếm trận!
Nụ cười của Phong Vô Kỵ trong nháy mắt ngưng lại.
Phong Tuyệt Luân cũng nói theo: "Sư phụ, quả thật là như vậy, nếu lần này ta không tới, chờ lão nhân gia ngài kết thúc bế quan, thì Thiên tông đã không còn nữa rồi!”
Nói đến chuyện này, Phong Tuyệt Luân rất u oán.
Thiên tông gặp nguy nan như vậy, Phong Vô Kỵ trốn không thoát trách nhiệm.
Phong Vô Kỵ rơi vào trầm mặc.
Dịch Tiểu Phong trừng mắt nói: "Đường đường tông chủ Thiên tông sẽ không muốn trốn nợ đâu nhỉ!”
"Làm sao có thể, chỉ là Ngũ Đế Thiên kiếm trận là trận pháp kiếm đạo mà chỉ có tông chủ mới có thể học được, ngươi là người ngoài..."
“Thiên tông cũng đã sắp diệt vong rồi, cũng tính toán mấy thứ này nữa!”
“Đây là tổ huấn!”
Dịch Tiểu Phong tức giận, nhìn về phía Phong Tuyệt Luân.
Hắn thể hiện sự nghi ngờ qua ánh mắt.
Phong Tuyệt Luân cắn răng nói: " Sư phụ, người dạy ta người nói làm người phải có uy tín, không phải người muốn truyền lại Ngũ Đế Thiên kiếm trận cho ta sao, giờ đây ta muốn người truyền lại cho hắn, đừng quan tâm đến việc tổ huấn gì đó nữa, nếu người không giúp đỡ, căn cơ mà các vị sư tổ để lại đều sẽ bị người làm mất hết đó!"
Mặt Phong Vô Kỵ giật giật.
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh ngạc.
Quan hệ hai sư đồ này có phải là đã đảo ngược rồi không?
Phong Vô Kỵ thở dài một tiếng: "Thôi vậy.”
Hắn từ trong tay áo lấy ra một quyển trục màu tím, ném cho Dịch Tiểu Phong.
"Kiếm trận này thật ra cũng coi như thần thông, uy lực vô biên, không có năm thanh kiếm cực mạnh làm mắt trận, rất khó phát động được." Phong Vô Kỵ nhắc nhở.
Dịch Tiểu Phong đảo qua một lượt, sau khi xác định là bí tịch thì hắn mới bỏ vào trong trữ vật giới.
Hắn ôm quyền cười nói: "Đa tạ tiền bối.”
Phong Vô Kỵ gật đầu.
Sau đó, ba người nói lời tạm biệt.
Bọn họ vội vàng trở về thu thập tàn cục, Dịch Tiểu Phong thì tự mình trở về Thiên Hạ sơn.
Để đề phòng tôn tướng trả thù, Dịch Tiểu Phong thi triển thần thông Độn Địa, tiềm hành dưới lòng đất.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Hai canh giờ sau.
Dịch Tiểu Phong còn đang lặn dưới lòng đất, hắn bỗng nhiên nhìn thấy một đạo hồng quang, không thể không dừng lại.
Hắn cách mặt đất khoảng ngàn trượng, bảo bối gì mà lại bị chôn vùi sâu như vậy chứ.
Tỏa ra ánh sáng đỏ là một khối đá lớn như quả bóng, có hình bầu dục.
Trước mắt Dịch Tiểu Phong hiện ra một dòng chữ:
Trứng Tiên thiên Lôi linh: Tinh linh thượng cổ, trời đất dựng dục mà ra, không thuộc ngũ hành, đây là hậu duệ của Thiên tiên Lôi linh hoài thai, hấp thu vạn quân lôi đình mới có thể ấp thành công.
......
Tiên thiên Lôi linh?
Đây là cái quỷ gì vậy?
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Nhìn thoáng qua thì thấy rất trâu bò.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định vẫn nhận lấy.
Nếu đã có Tiên thiên Lôi linh, có thể sẽ có Tiên thiên Hỏa linh, Tiên thiên Thủy linh nữa phải không?
Dịch Tiểu Phong lập tức đi dạo xung quanh.