Chương 405: Bối cảnh của Lý Thiền Nhi
truyendichgiare.com
* * *
Lời Lý Minh Không nói làm Dịch Tiểu Phong bán tín bán nghi.
Nếu là thật sự, này Thiên hạ kiếm khách xác thật gặp đại nạn.
“Nếu nguy hiểm thế này, vì sao trước kia chưa từng bùng nổ?” Dịch Tiểu Phong nhìn xuống Lý Minh Không hỏi.
Lý Minh Không trả lời: “Ta cũng không rõ lắm, nhưng gần đây khí vận Loạn Thần châu biến hóa cực nhanh, từ xưa đến nay chưa từng có, thực sự thái quá.”
Dịch Tiểu Phong trầm mặc.
Lúc này.
Mây đen cuồn cuộn tách ra, một tấm màn thật lớn hiện ra, trên đó là một mảnh sao trời lộng lẫy, sao trời nhiều màu luân phiên tắt sáng, khiến người xem loá mắt.
Minh Không đồ!
Minh Không đồ rất lớn, chiếm cứ nửa vòm trời, đồ sộ rộng lớn.
Vừa thấy Minh Không đồ, tim Dịch Tiểu Phong đập nhanh.
Hắn cảm giác trong đồ có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm chính mình, tràn ngập sát ý, nhưng hắn không thấy ặp mắt kia.
Rất nguy hiểm!
Hay thật sự như lời Lý Minh Không?
Loại sát ý này làm Dịch Tiểu Phong nghĩ đến một người.
5000 năm trước, Đế Tân!
Lúc trước, khi Đế Tân tập kích Thanh tà thiên địa, sát ý liền khủng bố như thế!
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Yêu ma bên trong có lai lịch gì?”
Lý Minh Không thở dài một tiếng, nói: “Ta biết không nhiều lắm, nghe nói hơn hai ngàn năm trước, hắn từng tai họa nhân gian, trấn áp hắn là Kiếm Thần Hiên Viên, cũng là tổ tiên của Hiên Viên Thần.”
Kiếm Thần Hiên Viên……
Dịch Tiểu Phong híp mắt.
Hắn rốt cuộc tiếp xúc tới một ít chuyện của Hiên Viên.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Kiếm Thần Hiên Viên cũng coi như là sư phụ hắn, chỉ là không ở cùng thời không.
Dịch Tiểu Phong cũng từng muốn tìm hiểu về Kiếm Thần Hiên Viên, đáng tiếc ở trong lịch sử chỉ ghi lại hắn là thiên hạ đệ nhất, chuyện xưa rất ít.
“Vì sao đồ này không ở trong tay Hiên Viên Thần, mà ở trong tay các ngươi?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Lý Minh Không nói: “Lịch sử, há là chuyện chúng ta có thể nói rõ? Việc cấp bách là tìm ra Thiên mệnh chi nhân, giải quyết kiếp nạn này.”
Dịch Tiểu Phong dừng ở trước mặt Lý Minh Không, nói: “Ta chỉ biết là nàng kia.”
Lý Minh Không nâng đôi tay, thúc giục linh lực, cách không đánh vào Minh Không đồ.
Minh Không đồ phát ra ánh sáng, bên trong có vô số sao trời đi theo di chuyển, làm người ta hoa cả mắt.
Ánh sao rơi xuống, bao lại cả tòa Minh Không môn.
Những đệ tử nằm trên mặt đất kêu càng thêm đau đớn.
Trưởng lão Minh Không môn gần Dịch Tiểu Phong cũng bắt đầu gã xuống.
“A a a —— đau quá!”
“Môn chủ cứu ta!”
“Sao lại thế này? Máu ta không chịu khống chế……”
“Ta cảm giác thân thể muốn nổ……”
“Thì ra là Minh Không đồ đang nguyền rủa chúng ta……”
“Nó rốt cuộc muốn làm gì?”
Nhìn đến thảm cảnh của những người này, Dịch Tiểu Phong cũng không khỏi sởn tóc gáy.
Hắn chú ý tới có người làn da bắt đầu ứa máu, người này còn đang điên cuồng cào chính mình, thảm không nỡ nhìn.
Sắc mặt Lý Minh Không trắng bệch, nhíu mày.
Hiển nhiên, hắn cũng gặp nguyền rủa, đang cố gắng khắc chế.
Chỉ có Lý Thiền Nhi không có việc gì, Phỉ Long cạnh nàng đều đã ngã xuống đất, run rẩy kịch liệt.
Dịch Tiểu Phong chỉ vào Lý Thiền Nhi, nói: “Còn nói không phải nàng? Chỉ mình nàng không có việc gì!”
Lý Minh Không lắc đầu, nói: “Không được, quyết không thể là nàng.”
“Vì sao?”
“Nếu dùng nàng, Minh Không môn vẫn sẽ nghênh đón tai hoạ.”
Lý Minh Không thở dài nói.
Lý Thiền Nhi bước nhanh đi tới, gấp giọng nói: “Sư phụ, làm ta đi thôi, ta nguyện ý làm Thiên mệnh chi nhân, lại chờ nữa, Minh Không môn liền xong rồi!”
Sắc mặt Lý Minh Không biến hoá liên tục.
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc đánh giá Lý Thiền Nhi.
Hai người đều họ Lý, chỉ là thầy trò?
Hay Lý Thiền Nhi còn có bối cảnh khác?
Cũng đúng, người bình thường như thế nào có thể có được thể chất như thế?
“Nói không được! Chính là không được!”
Lý Minh Không trầm giọng nói, không cho phản bác.
Lý Thiền Nhi cắn răng, thả người nhảy lên, bay về phía Minh Không đồ.
Lý Minh Không kinh hãi, vội vàng tiến đến ngăn trở.
Nhưng hắn mới vừa bay lên tới liền cảm giác được không khoẻ, rơi xuống, nửa quỳ trên mặt đất.
Hắn che ngực, một bộ dạng đau đớn khó chịu.
Dịch Tiểu Phong rất ngạc nhiên, rốt cuộc là nguyền rủa dạng gì mà có thể làm Lý Minh Không khó chịu như thế.
Hắn cảm giác Minh Không đồ rất mạnh, thậm chí không thua kém với thiên địa ba kính?
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Thiên Tôn kiếm, Vô pháp kiếm trong tay.
Kiếm của hắn có thể phá hư Minh Không đồ hay không?
Tựa hồ là cảm ứng được tâm tư chủ nhân, Vô pháp kiếm run vang, Thiên Tôn kiếm phát ra kiếm quang.
Hai kiếm đều đang bày ra sự tự tin của chính mình!
Lúc này!
Lý Thiền Nhi đi vào trước Minh Không đồ.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, đều có thể nhìn thấy nàng.
“Đó là ai?”
“Lý Thiền Nhi sư muội!”
“Nàng muốn làm gì?”
“Rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Vì sao tất cả mọi người trúng chiêu?”
“Không rõ lắm…… Khả năng liên quan tới truyền thuyết, truyền thuyết nói rằng gia nhập Minh Không môn có thể đạt được tiên thần che chở, nhưng cũng sẽ đưa tới vận rủi……”
……
Dưới Minh Không đồ.
Lý Thiền Nhi ngửa đầu, nàng bị sao trời trong đó mê hoặc.
Nhưng rất mau liền tỉnh táo.
Nàng quay đầu nhìn về phía mặt đất, lớn tiếng hỏi: “Sư phụ! Ta nên làm như thế nào?”
Lý Minh Không cắn răng, không có trả lời.
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói: “Nàng lại không phải đi chịu chết, nàng chính là Thiên mệnh chi nhân a, nhanh nói cho nàng, nếu không, Minh Không môn có nhiều người như vậy, đều phải chết, đến lúc đó tà ma kia ra tới, còn không phải đến giết nàng?”
Hắn liền buồn bực.
Bối cảnh của Lý Thiền Nhi còn có thể mạnh hơn tà ma kia sao?
Lý Minh Không cắn răng nói: “Thật sự không thể.”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu, trào phúng nói: “Ngươi nhát như vậy, trách không được Minh Không môn chỉ có thể là sáu môn, còn không bằng đầu hàng ta, hiệu lực cho ta, ta mang các ngươi đi hướng cường thịnh!”
Lý Minh Không trầm mặc.
Đúng lúc này.
Lý Thiền Nhi không quay lại nhìn nhảy vào Minh Không đồ, trong phút chốc, Minh Không đồ sinh ra dao động, như cục đá rơi vào mặt hồ.
Lý Thiền Nhi biến mất.
Dịch Tiểu Phong khẩn trương chờ đợi.
Nhưng mà, Minh Không đồ cũng không có bất kỳ dị thường gì.
Hết thảy đều yên bình.
Dịch Tiểu Phong liếc hướng Lý Minh Không, hừ nói: “Cái này tốt rồi, song họa lâm môn, yêu ma muốn ra tới, bối cảnh của Lý Thiền Nhi muốn tìm ngươi, ngươi cả cơ hội đầu thai cũng không có!”
Sắc mặt Lý Minh Không xanh mét, không nói một lời.
“Hình như ta không còn đau……”
Cách đó không xa truyền đến một tiếng kinh hô, Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đám người chung quanh ngã xuống đất đều lộ vẻ vui mừng.
Thành công?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Không xong a.
Cứ tiếp tục như vậy, Minh Không môn tránh thoát một kiếp, Lý Minh Không khẳng định sẽ trở thành kẻ thù của hắn.
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong lập loè, do dự có nên nhân cơ hội này tru sát Lý Minh Không hay không.
Đây xác thật là cơ hội tốt!
Lý Minh Không vừa chết, Minh Không môn là rắn mất đầu.
Nhưng làm như vậy, khả năng rước lấy tử thủ với Minh Không môn, cao thủ Minh Không môn nhiều như mây, lấy thực lực của Dịch Tiểu Phong không có khả năng để tất cả mọi người thần phục.
Dịch Tiểu Phong nhanh chóng cân nhắc lợi hại.
Oanh một tiếng vang lớn!
Minh Không đồ bỗng nhiên nổ mạnh, tất cả sao trời đều rung động, ánh sáng như ảo ảnh có thể biến mất bất kỳ lúc nào.
Một thân ảnh rơi xuống.
Rõ ràng là Lý Thiền Nhi.
Lý Thiền Nhi một đầu tóc bạc, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, già thêm mấy chục tuổi.
Lý Minh Không vội vàng nhảy lên, tiếp được nàng.
Những người khác sôi nổi vây quanh.
“Nàng làm sao vậy?” Phỉ Long cực kỳ khẩn trương, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.