Chương 60: Tư chất kiếm đạo
truyendichgiare.com
* * *
Nghe được Bạch Hồng Tiêu an bài, khán giả đều cười:
“Ha ha ha, Trúc Cơ cảnh tầng chín! Mau chụp lại biểu tình của Dịch Tiểu Phong!”
“Dịch Tiểu Phong: Ngươi xem bộ dạng ta giống như là cao hứng lắm sao?”
“Tốt tốt tốt, Kiếm Thánh khẳng định là mang thù!”
“Dịch Tiểu Phong nên làm cái gì bây giờ?”
“Hẳn là không phải trực tiếp đánh nhau, nếu không Dịch Tiểu Phong nhất định thua, phỏng chừng là thuần túy luận bàn kiếm thuật, so pháp....vv.”
……
Dịch Tiểu Phong có thể tưởng tượng đến hàng tỉ người xem đang bình luận trào phúng chính mình.
Hắn câm nín, nhưng lý trí nói cho hắn Bạch Hồng Tiêu nói luận bàn hẳn là không phải như trong tưởng tượng của hắn.
Trần Lan trấn an nói: “Luận bàn theo như lời Kiếm Thánh tiền bối hẳn là không liên quan đến tu vi, muốn làm yêu nghiệt kia biết khó mà lui, nhất định sẽ lựa chọn phương thức luận bàn có lợi đối với ngươi.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu, trong lòng cũng không khỏi chờ mong.
Một hàng bảy người lâm vào im lặng.
Bạch Hồng Tiêu đối với Dịch Tiểu Phong mang theo Trần Lan năm nữ không có đưa ra ý kiến, rõ ràng là ngầm đồng ý.
Ven đường nơi nơi đều là binh lính Bắc Nguỵ, Nhị hoàng tử ít nhất cũng mang theo mấy vạn binh lính tiến đến, trong đó số lượng tu sĩ cũng hơn một ngàn.
Có thể nói là thiên la địa võng, tu sĩ tầm thường rất khó chạy đi.
Đi trong chốc lát.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy một người quen.
Dương Ngự!
Thằng này thế mà còn sống!
Không chỉ có như thế, hắn còn cải trang thành binh lính Bắc Nguỵ.
Dương Ngự chú ý tới Dịch Tiểu Phong, sợ tới mức vội vàng cúi đầu.
Dịch Tiểu Phong hiện tại không có mặc áo tơi, cho nên Dương Ngự liếc mắt một cái là có thể nhận ra hắn.
“Thú vị.”
Dịch Tiểu Phong lắc lắc đầu, không có chọc thủng Dương Ngự, tiếp tục đi tới.
Dương Ngự thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng sinh ra chút cảm kích đối với Dịch Tiểu Phong.
Vừa rồi hắn rõ ràng cảm giác được ánh mắt Dịch Tiểu Phong.
Lấy thị lực nhạy bén khi tìm kiếm bảo bối của Dịch Tiểu Phong mà xem xét, không có khả năng không nhận ra hắn.
Cho nên Dịch Tiểu Phong là cố ý buông tha hắn.
Hắn giương mắt nhìn lại, phát hiện bóng dáng Bạch Hồng Tiêu.
“Dịch Tiểu Phong vẫn là ôm lấy đùi Kiếm Thánh, ai……” Dương Ngự thở dài một hơi.
Giờ khắc này, hắn lần đầu tiên sinh ra một loại ý nghĩ ta không bằng hắn.
Dịch Tiểu Phong không biết suy nghĩ của Dương Ngự, hắn đi theo sau Bạch Hồng Tiêu, một bên đi, một bên nhìn chung quanh.
Thân thể hắn cũng dần dần khôi phục, bình thường đi đường cũng sẽ không gian nan giống như trước đó.
“Kiếm Thánh tiền bối, ta có thể lắm miệng hỏi một câu sao?” Trần Lan nhịn không được mở miệng nói.
Bạch Hồng Tiêu cũng không quay đầu lại nói: “Hỏi đi.”
Trần Lan sửa sang lại suy nghĩ một chút, nói: “Nghe đồn, ngài cùng tông chủ Tthiên kiếm thánh tông từng liên thủ tru sát Đồ tâm lão tổ, các ngươi tranh giành chính là một kiện pháp bảo, kiện pháp bảo kia chính là……”
Ánh mắt nàng liếc hướng Dịch Tiểu Phong.
Cửu chuyển nhiếp hồn đăng!
Rất nhiều người đều nhìn thấy Cửu chuyển nhiếp hồn đăng từ trên trời giáng xuống, nện trúng đầu Dịch Tiểu Phong.
Bạch Hồng Tiêu không chút để ý trả lời nói: “Pháp bảo tuy tốt, cũng cần phải xem người nào, có pháp bảo yêu cầu nhân tài lòng có chính khí mới sử dụng được, nếu không sẽ nguy hại thương sinh.”
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, có chút xấu hổ.
Trần Lan gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Đối với nhân phẩm Dịch Tiểu Phong, nàng đã thực sự tin tưởng.
Người này tuy có chút lắc lư không đứng đắn, nhưng trong lòng hắn có chính khí phần lớn người trên đời so ra đều kém hơn.
“Chuyện năm đó là thật như vậy chăng?” Trần Lan thấy Kiếm Thánh dễ nói chuyện, liền thuận lời tiếp tục hỏi.
Ánh mắt Bạch Hồng Tiêu đạm mạc, không biết đang suy nghĩ cái gì, nhẹ giọng trả lời nói: “Ngươi chỉ cần biết mặc dù ngươi xuất thân ma đạo, ngươi cũng có thể không phải ma.”
Dịch Tiểu Phong nghe được, trong lòng như bị mèo cào, ngứa ngáy.
Năm đó có chuyện gì?
Các ngươi nói rõ ràng a!
Khán giả cũng rất tò mò.
“Nguyên lai Đồ tâm lão tổ trước kia liền đã bị Kiếm Thánh đánh bại a, trách không được lúc trước lão nói những lời đó.”
“Tông chủ Thiên kiếm thánh tông so với Kiếm Thánh, ai mạnh hơn?”
“Khẳng định là Kiếm Thánh a, thực lực bản thân trấn áp toàn bộ ma đạo, ai có thể so?”
“Dịch Tiểu Phong được pháp bảo xem ra là cơ duyên lớn a, thật là làm người ta hâm mộ.”
“Ha ha ha, Kiếm Thánh là đang gõ Trần Lan sao?”
“Nàng này tuy đẹp, nhưng nói nhiều quá, kiến nghị tặng cho ta để ta giáo dục một chút.”
……
Trần Lan nghe Bạch Hồng Tiêu nói, hơi xấu hổ, lập tức nghẹn lại, không biết nên nói cái gì.
Mười phút sau.
Bọn họ đi vào một đình viện đổ nát.
Toàn bộ Trác Dạ Bảo đều đã bị phá hủy, không có mấy chỗ còn nguyên vẹn.
Binh lính bảo hộ đình viện này vừa thấy Bạch Hồng Tiêu, sôi nổi khom lưng hành lễ.
Sau khi đi vào đình viện, rất nhanh Dịch Tiểu Phong liền nhìn đến một người thiếu niên áo hồng đang múa kiếm dưới tán cây.
Thiếu niên áo hồng này diện mạo thanh tú, dáng người hơi gầy yếu, nhìn qua cỡ mười sáu bảy tuổi, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt tự tin, kiếm chiêu lưu loát toát lên vẻ đẹp.
“Trẻ như vậy liền đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng chín?”
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi, thế giới tiên hiệp cũng không phải là huyền huyễn, dù yêu nghiệt thiên tài, cũng phải sử dụng thời gian để lắng đọng tu vi.
Người này hẳn là dùng Trú Nhan Đan quá sớm.
Thiếu niên áo hồng chú ý tới Bạch Hồng Tiêu đã đến, lập tức thu kiếm, kinh hỉ ôm quyền, kêu lên: “Kiếm Thánh tiền bối, rốt cuộc nhìn thấy ngài!”
Bạch Hồng Tiêu giơ tay chỉ hướng Dịch Tiểu Phong, nói: “Người này tên là Dịch Tiểu Phong, xem như nửa cái đệ tử của ta.”
Trước đó Dịch Tiểu Phong liền lộ ra tên thật của chính mình, cũng coi như đối đãi thẳng thắn thành khẩn.
“Vị này tên là Hàn Uyên, một vị Vương tử Bắc Nguỵ hoàng thất, tư chất song linh căn hiếm thấy, lúc mười sáu tuổi ăn nhầm Trú Nhan Đan, hiện giờ đã ba mươi bảy tuổi.” Bạch Hồng Tiêu giới thiệu cho Dịch Tiểu Phong.
Hàn Uyên không khỏi nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, ánh mắt sáng quắc, nói: “Luyện Khí cảnh tầng năm? Haha, xem ra ngươi có thiên phú rất mạnh nha.”
Âm dương quái khí!
Dịch Tiểu Phong mỉm cười nói: “Cũng tạm tạm đi, loại tư chất này của ta chỉ có thể làm kiếm đồng cho sư phụ Kiếm Thánh, vẫn là ngươi tiêu dao tự tại.”
Bốn mắt nhìn nhau.
Ánh mắt hai người đã phát ra tia lửa.
Dịch Tiểu Phong dẫn đầu mở miệng nói: “Nghe nói ngươi cũng muốn bái Kiếm Thánh làm sư phụ, không bằng ngươi ta thi đấu, để sư phụ Kiếm Thánh ra đề mục.”
“Được!”
Hàn Uyên một ngụm đáp ứng.
Trong lòng Bạch Hồng Tiêu khen ngợi, tiểu tử Dịch Tiểu Phong thật ra rất biết làm việc, chủ động mở miệng, như vậy khiến cho hắn bớt chút xấu hổ.
“Các ngươi đều xem hậu bối của ta, không trực tiếp đấu pháp, để tránh tổn thương lẫn nhau, ta khảo nghiệm một chút về tư chất kiếm đạo của các ngươi kiếm đạo đi.” Bạch Hồng Tiêu trầm ngâm nói.
Khi nói chuyện, hắn nâng tay phải, trong tay xuất hiện hai quyển bí tịch.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, trong lòng kinh hỉ.
Lại là cái dạng này a!
Có thể!
Nếu không bằng người ta, ít nhất cũng có thể học thêm một bộ kiếm pháp!
“Hai người các ngươi thay phiên lật xem, mỗi người chỉ có thể lật xem một lần, các ngươi tới phán đoán, xem quyển bí tịch kiếm pháp nào lợi hại hơn.” Bạch Hồng Tiêu tiếp tục nói.
Tốt!
Dịch Tiểu Phong nháy mắt thẳng lưng, kiêu căng ngạo mạn liếc Hàn Uyên một cái.
Hàn Uyên chỗ nào sẽ chịu thua, ưỡn ngực, nói: “Tốt!”
Hắn đối với thiên phú kiếm đạo của chính mình vẫn tràn ngập tự phụ.
Không có khả năng bại bởi phàm nhân Luyện Khí cảnh tầng năm!
Bạch Hồng Tiêu ném cho bọn họ mỗi người một quyển.
Dịch Tiểu Phong tiếp được, cúi đầu vừa nhìn.
Khổng tước triều nam kiếm!
Tên rất bình thường!
Dịch Tiểu Phong tập trung nhìn vào, rất mau từng hàng chữ hiện ra:
Khổng tước triều nam kiếm: Kiếm pháp Thượng giới, phàm nhân không thể nhìn trộm, phàm nhân nhìn qua, chỉ có thể lĩnh ngộ được phàm kiếm.
……
Dịch Tiểu Phong trực tiếp giơ bí tịch trong tay nói: “Liền quyển này, quyển này mạnh hơn, không, quyển này vô địch!”
Hàn Uyên mới vừa mở ra trang đầu tiên, nghe hắn nói, tức khắc sửng sốt.
Bạch Hồng Tiêu cũng sửng sốt.
Trần Lan năm nữ há hốc mồm.
Nhanh như vậy?