Theo lời giải thích của lão vượn trắng, Từ Phong mới biết thì ra khối linh khoáng này được rơi từ trên trời xuống
Nó kể rằng vào thời điểm đó có một con chim khổng lồ bay trên bầu trời.
"Thế thì hết cách rồi ~" Từ Phong tiếc nuối nói.
Ngay khi Từ Phong vừa rời khỏi thế giới Sơn Hải Thần Thú để tu luyện, thì pháp bảo truyền tin vang lên.
“Đây là tín hiệu cầu cứu của đệ tử ngoại môn gửi đi, có lẽ bọn họ đang ở gần đây”.
Từ Phong lập tức đi ra ngoài, tình cờ gặp được Ngưu Nghĩa Bác.
"Ta đi, ngươi ở lại canh nhà!"
Từ Phong nói xong, hóa thành một tia sáng bay về phía có tín hiệu cầu cứu.
Tông môn có quy định, chỉ cần nhận được tín hiệu cầu cứu thì nhất định phải tới ứng cứu.
Ánh sáng của Phong Độn màu lục lam tỏa sáng vô cùng rực rỡ trong đêm tối, giống như một ngôi sao băng.
"Đệ tử ngoại môn có tốc độ thế này, quả thực hiếm gặp."
Mặc dù đã nhìn thấy nó nhiều lần nhưng Ngưu Nghĩa Bác lần nào cũng không khỏi kinh ngạc.
Cách Từ Phong hàng vàm dặm bên ngoài, có hai tia sáng nhanh chóng bay về phía mỏ số 38.
"Những kẻ ở Huyền Âm Môn này thật đáng ghét, bọn chúng dùng nhiều địch ít, đúng là lũ bẩn thỉu mà!" Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp chửi rủa.
"Tỷ tỷ, ngươi tiết kiệm sức lực, còn có một đám người đang truy đuổi chúng ta." Một giọng nữ khác nói.
“Mười vạn dặm phía trước là mỏ số 38, không biết 2 vị huynh đệ bên kia có nhận được tín hiệu cầu cứu hay không.”
Hai tia sáng đang chạy trốn nhanh chóng quét qua bầu trời, không lâu sau, lại có thêm bảy 7 tia sáng khác nhanh chóng theo sau họ.
“Chỉ cần loại bỏ hai người phía trước, khu mỏ sẽ thành công bị chiếm giữ.” Một giọng nói hưng phấn vang lên.
"Cẩn thận, phía trước là mỏ số 38, người của chúng ta tới đó đánh chiếm tổn thất rất nhiều." Một đệ tử Huyền Âm Môn khác cảnh giác hơn nói.
"Xem tình hình thế nào, nếu bên kia có người đến cứu, chúng ta sẽ cùng nhau tiêu diệt luôn cả thể." Một giọng nói ngạo mạn vang lên.
Lúc này Từ Phong ở đằng xa đã nhìn thấy hai luồng ánh sáng kia.
Vì vậy cậu vội vàng ẩn thân, chuẩn bị bất ngờ chặn đánh đối thủ.
Sau khi đáp xuống đất, hai tay của Từ Phong như biến thành vực sâu, bắt đầu hấp thụ một lượng lớn không khí xung quanh và nén lại.
"Vừa hay, đây là cơ hội hoàn hảo để thử chiêu Khí Bạo Thuật mới được cải tiến của ta." Từ Phong cười toe toét nói.
"Ồ ~"
Lúc này, con Kim Giáp Linh Quy trong lòng Từ Phong phản ứng lại kêu lên một tiếng bất mãn.
"Đừng nóng vội, đánh xong trận này, ngươi lại có thể trở về liếm bảo bối của ngươi." Từ Phong an ủi nói.
Lúc này, cậu cũng đã nhìn thấy 7 tia sáng đang đuổi theo 2 tia sáng phía trước.
Tiếp theo đó tốc độ hấp thụ không khí xung quanh của Từ Phong trở nên nhanh hơn.
Hai luồng Khí Bạo Thuật màu xanh bắt đầu thành hình trong tay Từ Phong.
Hai tia sáng xuyên qua đầu Từ Phong.
Cậu liền bình tĩnh lại, cầm trong tay hai đạo Khí Bạo Thuật, nhìn chằm chằm vào bảy luồng sáng đang đuổi theo phía sau.
"Có thể thành công hay không phải xem lần này mới biết đươc!"
Một lớp lá chắn màu vàng nhạt bảo vệ xung quanh Từ Phong, tiếp đến là đòn Khí Bạo Thuật, cuối cùng kết hợp với Phong Độn Chi Thuật với tốt độ cao nhất.
"Bùm!"
Một tiếng nổ lập tức thu hút sự chú ý của bảy tên đệ tử Huyền Âm Môn.
Bọn chúng nhìn thấy một tia sáng đang bay về phía mình nhanh như một tên lửa.
"Hắn muốn làm gì? Muốn tìm chết sao? Một địch bảy!"
Bảy người nhanh chóng tập hợp tất cả pháp thuật đánh về phía Từ Phong
Nhưng Từ Phong, người đang có khiên vàng bảo vệ, không hề sợ hãi, tại khu vực đón gió, Từ Phong cẩn thận tăng thêm một tầng bảo hộ.
Nhìn từ xa, Từ Phong giống như một viên đạn vàng, chiếu sáng trên bầu trời trực tiếp bắn vào kẻ thù.
Hai nữ tử đang chạy trốn phía trước cũng cảm nhận được chuyển động phía sau.
“Tỷ, nhìn xem.”
Hai nữ tử quay đầu lại nhìn, chỉ thấy toàn bộ bầu trời đêm lập tức biến sáng như ban ngày.