Ta Dựa Vào Ngự Thú Quyết Chí Tự Cường

Chương 52: Danh tiếng cho ngươi, phần thưởng là của ta (2)

Cậu lấy ra chiếc túi đựng thi thể mình đã đặc biệt mua từ trước, đặt nữ tử đeo mặt nạ vào rồi nhanh chóng bay về phía mỏ linh khoáng của tiểu đệ.

Ba giờ sau, Từ Phong và Từ Minh gặp nhau ở một khu vực cách mỏ linh khoáng 1 vạn dặm.

"Đại ca!"

"Tiểu Minh!"

Hai huynh đệ đã hơn nửa năm không gặp, nên vô cùng nhớ nhau.

"Đại ca, giữa đường ngươi bị tập kích, có bị thương ở đâu không?"

"Ta định phái người tới Tiên Thành đón ngươi rồi, nhưng ngươi lại không cần!" Từ Minh nhìn Từ Phong trong tay đang cầm túi đựng thi thể, lo lắng hỏi.

"Trước khi tới ta vốn dĩ chỉ định mang cho ngươi một món quà, không ngờ giữa đường lại đụng phải một món nữa."

“Cầm lấy đi, nhân vật có tên trong danh sách, ít nhất cũng đổi được hơn 100 viên linh thạch thượng phẩm.”

"Danh tiếng để cho ngươi, còn phần thưởng là của ta." Từ Phong cười nói.

"Đại ca, người là ngươi bắt được, phần thưởng cũng là của ngươi, ta không dùng." Từ Minh nói, đưa cho Từ Phong xem pháp khí thượng phẩm Vân Cẩm Hoa Y của mình.

"Thứ cần có ta cũng đã có rồi, không cần mấy thứ này đâu." Từ Minh nói xong lại lấy ra thêm một món pháp khí thượng phẩm khác Linh Phong Châu.

“Linh Phong Châu, món pháp bảo chuyên dụng dành cho những tu sĩ hệ phong, sau khi mang vào, nó sẽ giúp tăng cường sức mạnh của gió, giảm hao hụt.”

"Ta đã mất rất nhiều thời gian để chọn cái này cho đại ca."

Từ Minh đặt viên Linh Phong Châu có kích thước bằng một quả bóng bàn vào tay Từ Phong.

“Ngươi trưởng thành rồi, còn biết thương ca ca~” Từ Phong xúc động nói.

"Nói lại câu lúc nãy lần nữa đi."

Mỗi lần Từ Phong nói những lời như vậy, Từ Minh đều không muốn tiếp tục nói chuyện với cậu nữa.

"Được, ta nhận Linh Phong Châu, ngươi nhận cái này cái đi." Từ Phong đưa cho Từ Minh túi đựng thi thể cùng chiếc Ngọc Phù chứa sức mạnh Tiên Linh.

"Được rồi, phần thưởng ta sẽ dùng pháp trận dịch chuyển gửi về tông môn, đến lúc đó đừng quên đi lĩnh về." Từ Minh nhìn lá bùa cùng túi đựng thi thể nói.

Hai huynh đệ tìm đến một bờ sông, săn một con Linh Lộc, rồi bắt đầu tổ chức tiệc nướng ngoài trời.

Từ Phong nướng bốn chiếc đùi hươu, còn Từ Minh nướng các vị trí khác.

Lúc này, Kim Giáp Linh Quy ngửi thấy mùi thơm liền chui ra khỏi lòng Từ Phong, không nói gì nhìn chỗ thịt nướng.

Từ Minh nhìn thấy Kim Giáp Linh Quy.

"Đại ca, để Tiểu Kim trở lại hình dạng ban đầu đi, duy trì trạng thái nhỏ như vậy cần rất nhiều linh lực." Từ Minh vừa nói vừa chặt một miếng thịt nai để dụ dỗ nó. 

"Được rồi, vì xung quanh không có ai nên để nó thư giãn một chút vậy."

Từ Phong tóm lấy Kim Giáp Linh Quy rồi ném nó lên trời.

Trên bầu trời, con Kim Giáp linh Quy nhỏ liền hiện nguyên hình, thân hình to lớn như một ngôi nhà chạm mạnh xuống đất.

"Đại ca, ngươi cho Tiểu Kim ăn gì thế? Nhìn mạnh mẽ như vậy!"

Nhìn con Kim Giáp Linh Quy có kích thước bằng một ngôi nhà, Từ Minh cảm nhận được 1 luồng áp lực.

"Chỉ cho ăn tùy tiện thôi, không ngờ nó lại lớn nhanh như vậy." Từ Phong cười nói.

"Nhìn hình dáng này, có lẽ Tiểu Kim sắp lên tới Kim Đan kỳ, khí chất hiện tại của nó tới ta nhìn còn thấy có chút sợ."

Từ Minh bây giờ đã phần nào hiểu được lí do tại sao lúc đó đại ca lại dám một mình đi thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm ở hạ giới rồi.

"Đại ca, chỗ thịt này chắc chưa đủ, ta đi săn thêm một ít, ngươi ở đây nướng thịt đi”. Từ Minh nói xong, cầm kiếm bay lên trời.

"Ô ~"

"Đừng hối ta, ta đang nướng cho ngươi đây!" Từ Phong để lửa lớn hơn.

Một người một rùa, cứ thế lặng lẽ nướng thịt.

"Tiểu Kim, mấy cái phù văn trên mai của ngươi là thế nào?" Từ Phong hỏi.

Kể từ khi liếm khối linh khoáng màu vàng, những phù văn vốn chỉ nhìn thấy mơ hồ bây giờ đã xuất hiện vô cùng rõ ràng như là được sinh trưởng trên mai rùa vậy.

“Ô ~”

Nghe được câu trả lời của rùa con, Từ Phong đang ăn thịt nướng sửng sốt một chút.

Rùa con nói với cậu, đây là dấu hiệu cho việc nó sắp thực tỉnh huyết mạch của tiên tổ.

 “Huyết mạch của tổ tiên, Thái Huyền Thánh Quy, Huyền Vũ Thánh Quy, Bá Hạ Thánh Quy,...”

Từ Phong kể ra vài cái tên Thánh Quy, nhưng không nhận được câu trả lời nào của rùa nhỏ.

"Ô~"

"Ngươi không biết nên nói gì với ta sao?"

Từ Phong vừa nói vừa ném một cái đùi hươu vào Kim Giáp Linh Quy.

Rùa con ăn hết cả thịt lẫn xương, biểu thị rằng mình hiện tại chỉ mới bắt đầu ăn thôi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất