Một con Nha Trư dài gần một trượng rơi xuống đất cách chỗ Từ Phong không xa.
Trên cổ của nó có một vết thương, quan sát thì thấy có lẽ nó chết vì mất máu quá nhiều.
“Vận may không tệ, phát hiện ra một đàn Nha Trư.”
Từ Minh lấy chiếc linh kiếm hạ phẩm mà mình sử dụng trước kia ra bắt đầu lột da con lợn.
Nửa giờ sau, dưới tác động của ngọn linh hỏa, một con heo quay thơm phức đã ra lò.
Mỗi người có một vò rượu thịt nướng ăn bao nhiêu tùy thích.
"Đại ca, Thiên Quang trưởng lão của nội môn có ý định thu nhận ta làm đệ tử."
“Sau khi gia nhận nội môn, ta liền có thể bái sư.” Từ Minh nhấp một ngụm rượu nói.
“Cha mẹ có biết chuyện này không?”
"Ta còn chưa nói, đợi ta hoàn thành nhiệm vụ trong đổi tuần tra rồi mới báo." Từ Minh nói, nhìn về con Kim Giáp Linh Quy đang định ngốn cả một con Nha Trư ở phía xa.
"Ngươi nên nói sớm một chút, chuyện bái sư không phải truyện nhỏ, để trưởng lão trong gia tộc đi tìm hiểu xem vị Thiên Quang trưởng lão này là người như thế nào." Từ Phong vừa ăn đùi hươu nướng vừa nói.
"Ta đã đi hỏi thăm về Thiên Quang trưởng lão rồi, là một cường giả Thiên Tiên kỳ đỉnh phong, chủ yếu tu luyện kiếm pháp, môn hạ có tám đệ tử, người mạnh nhất đang ở Địa Tiên kỳ."
"Là người cẩn trọng, chỉ bảo đệ tử rất nghiêm khắc, chỉ cần không đáp ứng được yêu cầu, sẽ bị đuổi ra khỏi sư môn."
"Ba ngàn năm qua gần đây, đã có bốn đệ tử bị trục xuất."
"Nhưng chỉ cần chăm chỉ tu luyện khiến ông ta hài lòng, vậy thì phần thưởng sẽ vô cùng hậu hĩnh."
Từ Minh chậm rãi kể lại tin tức đã biết, Từ Phong chăm chú lắng nghe.
"Sư phụ như vậy..." Từ Phong ngập ngừng, không biết nên nói cái gì.
"Ngươi nghĩ thế nào?"
"Ta muốn bái Thiên Quang trưởng lão làm sư, trong số hàng vạn cường giả Thiên Tiên kỳ của tông môn, Thiên Quang Trưởng lão là một trong số ít người được kỳ vọng sẽ trở thành Kim Tiên." Trong mắt Từ Minh thấp thoáng một tia kiên định.
"Ngươi trời sinh kiếm thuật ưu tú, lại là người mạnh mẽ, bái Thiên Quang trưởng lão là sư phụ cũng không phải là một lựa chọn tồi."
"Đem chuyện này nói với cha mẹ, kể cho họ nghe kĩ càng một chút." Từ Phong cắn một miếng ức hươu nói.
"Ta biết rồi." Từ Minh gật đầu.
Trong lúc ăn bữa thịt nướng này, hai huynh đệ đã trò chuyện rất nhiều.
Cuối cùng, trước khi chia ta, Từ Minh đột nhiên hỏi: "Đại ca, nếu bây giờ chúng ta đấu một trận sống chết, vậy thì ai mạnh hơn?"
Từ Phong, người đã hơi say sau khi uống một vò rượu, nhìn tiểu đệ mình và cười.
“Nếu chúng ta đấu tay đôi, ngươi sẽ không bao giờ phá hủy được khiên của ta đâu.”
Từ Phong nói xong đang chuẩn bị rời đi, tiếng động của một trận chiến đột nhiên vang tới.
"Đội tuần tra đang chiến đấu với người của Huyền Âm Môn, đại ca hãy rời đi trước, ta qua đó xem sao." Một thanh linh kiếm thượng phẩm xuất hiện sau lưng Từ Minh.
"Vội gì chứ, để ta ta xem xem ngươi sử dụng sức mạnh tiên linh của mình như thế nào”. Từ Phong hứng thú.
"Được thôi ~"
Hai luồng ánh sáng một trước một sau bay về phía trận chiến.
Hiện tại đang là thời điểm mặt trời lặn, khiến cho cả một bầu trời nhuốm một màu đỏ rực.
Ở phía xa, hai bên đang giao chiến.
"Đại ca, huynh nhìn đi, ta gia nhập chiến trường đây”.
Từ Minh nói xong liền biến thành một thanh kiếm lao vào trận chiến.
Ngay sau đó, Từ Phong nhìn thấy thanh linh kiếm thượng phẩm của tiểu đệ mình biến thành một thanh kiếm khổng lồ dài cả trăm trượng xuất hiện trên bầu trời.
"Kiếm Định Bát Phương!"
Chỉ thấy thanh kiếm khổng lồ kia được phân làm 8, bố trí ở 8 hướng, bao phủ một nửa chiến trường.
Từ Minh sau đó cũng hóa thân thành một thanh kiếm, với vô số luông ánh sáng phát ra bay qua bay lại trong kiếm trận.
Chỉ riêng kiếm trận này, đã lấy đi mạng của rất nhiều đệ tử Huyền Âm Môn.
"Dám ức hiếp người của Huyền Âm Môn ta?"
Hét lên một tiếng giận dữ, đệ tử Huyền Âm Môn ngồi ở phía sau đứng dậy.
Tiến lên một bước, hắn liền biến thành một cơ thể màu vàng kim dài trăm trượng, tiến vào trận chiến trước tiếp nhắm vào Từ Minh.
“Luyện Thể sư Kim Đan Kì có thể biến thành hình dạng kì quái như thế này sao?”