Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 1056: Hay là các ngươi cùng lên hết đi! (4)

Chương 1056: Hay là các ngươi cùng lên hết đi! (4)
Lúc này, Thẩm Thiên đã đi đến bên cạnh Khương Thái Ất: “Đừng giả vờ nữa, có còn muốn đánh nữa không?”
Thẩm Thiên căn bản không hề mạnh tay, dù sao Khương Thái Ất cũng là người nhà, vẫn phải giữa lại cho hắn ta chút thể diện.
Khương Thái Ất nghe vậy, lập tức nhảy dựng từ dưới đất lên.
Hắn ta sửa sang lại đầu tóc một lát, cười khổ nói: “Không đánh, không đánh nữa!”
“Không ngờ thực lực đạo hữu lại cường đại như thế, Khương mỗ bội phục bội phục!”
Trong lòng Khương Thái Ất vô cùng cảm thán, lần này hắn ta đã hoàn toàn bị khuất phục rồi.
Dù sao Thẩm Thiên cũng đã dùng chính sức mạnh Khương Thái Ất am hiểu nhất để đánh bại hắn ta, không phục cũng không được.
Khương mỗ không muốn lại bị sét đánh nữa đâu!
Cảm giá này thật sự chẳng có gì sung sướng cả!
...
Thẩm Thiên cười lắc đầu, nói: “Quên đi đi!”
Con ngươi của Khương Thái Ất đảo một vòng nói: “Không biết truyền thừa của đạo hữu từ đâu mà có thể anwms giữ được Lôi pháp mạnh đến thế?”
Trong lòng hắn ta vô cùng kinh hãi, khó có thể tin được.
Bởi vì Lôi pháp Thẩm Thiên sử dụng rất giống với Lôi Đế pháp của hắn ta.
Nếu như không phải Khương Thái Ất chắc chắn tông môn của mình không nhân vật nào thế này thì có lẽ hắn ta còn tưởng là vị lão tổ tông nào đó đã chạy đến đây ngược hắn ta.
Lão ca này thật sự quá biến thái.
Khóe miệng Thẩm Thiên khẽ nhếch lên, nói: “Sao, ngươi muốn học à?”
““Muốn học, ta dạy cho ngươi!”
Cơ thể Khương Thái Ất khẽ giật mình, ánh mắt sững sờ.
Hắn ta không ngờ Thẩm Thiên lại nói như vậy.
Nhưng sau đó có thể Khương Thái Ất run lên, vô cùng kích động.
Hắn ta đã đích thân cảm thụ tạo nghệ lôi pháp của Thẩm Thiên cao thâm thế nào, nếu có thể có được chân truyền này Khương Thái Ất chắc chắn thực lực của mình sẽ một lần nữa tăng lên mấy cấp bậc.
Đến lúc đó, hắn ta sẽ chẳng cần coi đám Thịnh Dương Hư, Hạng Trọng Lâu ra gì.
Nghĩ tới đây, Khương Thái Ất phấn chấn vô cùng, nói: “Thật sao? Ta thật sự có thể học à?”
Thẩm Thiên gật đầu.
Dù sao cũng là người trong nhà, dĩ nhiên phải chăm sóc đặc biệt một chút rồi.
Khương Thái Ất thấy Thẩm Thiên đồng ý thì vô cùng mừng rỡ, suýt nữa thì bay lên trời: “Yahoo!”
“Khương mỗ ta sắp cất cánh bay cao rồi!”
...
Mà đúng lúc này, đột nhiên có hai bóng dáng từ bên cạnh chiến trường bay tới.
Bọn họ vừa đặt chân giữa trời đất đã thể hiện ra uy thế vô cùng kinh khủng.
Hai người này chính là Thịnh Dương Hư và Hạng Trọng Lâu.
Thiên kiêu tuyệt thế vốn rất khao khát được chiến đấu, nhìn thấy có cao thủ xuất hiện dĩ nhiên đều bị thu hút, muốn đấu một trận.
Thịnh Dương Hư tiến lên, chắp tay nói: “Không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?”
Bọn họ muốn xem xem thiên kiêu có thể đánh bại Khương Thái Ất rốt cuộc xuất thân từ đâu.
Trên mặt Thẩm Thiên nở nụ cười mỉm, nói: “Thẩm Nguyên!”
Nhưng, ánh mắt hắn đang nhìn chằm chằm trước trán những người này.
Sau đó, nụ cười trên mặt Thẩm Thiên càng thêm xán lạn.
Bởi vì hắn phát hiện, những người này không chỉ là thiên kiêu tuyệt thế mà thực sự xứng đáng là đứa con khí vận.
Trên đầu ai nấy đều có vòng sáng khí vận màu tím đậm.
Trong lòng Thẩm Thiên âm thầm kích động, phấn chấn vô cùng.
Nhiều hẹ thế này, lần này bổn Thánh chủ hời to rồi!
...
Nghe thấy lời Thẩm Thiên Thịnh Dương Hư và Hạng Trọng Lâu đều nhìn nhau, nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt đối phương.
Bọn họ chưa từng nghe thấy cái tên Thẩm Nguyên, không biết hắn là ai.
Đương nhiên... điều này không ảnh hưởng đến việc đọng thủ.
Hạng Trọng Lâu dậm chân tiến lên, trong cơ thể bộc phát uy thế vô cùng kinh khủng, hét lớn lên tiếng: “Đánh với ta một trận!”
Ánh mắt gã nóng bỏng, tràn đầy ý chí chiến đấu và cũng rất tự tin.
Rõ ràng, chiến lực của Thẩm Thiên đã được gã công nhận, có thể khiến gã dốc hết sức ra tay!
Nhưng mà, không đợi Thẩm Thiên mở miệng, Thịnh Dương Hư đã bước ra cản trước người Hạng Trọng Lâu.
“Ta thấy, vẫn nên để ta và Thẩm Nguyên huynh luận bàn trước.”
Ý chí chiến đấu của Thịnh Dương Hư cũng rất mãnh liệt, không muốn tặng đối thủ cường đại này cho người khác.
Nhưng mà lúc này, lại có một bóng dáng đi tới.
“Để bổn tọa đấu trước đi!”
Ngọc Hư Tử dạo bước đi tới, toàn thân bộc phát ra khí thế to lớn, cuốn mạnh tới.
Vẻ mặt hắn ta lạnh lùng, bình tĩnh nhìn Thẩm Thiên, không để Thịnh Dương Hư và Hạng Trọng Lâu vào mắt.
Ngọc Hư Tử đi đến trước mặt Thẩm Thiên, lạnh lùng nói: “Ngươi rất thần bí, đáng để ta ra tay hết sức.”
Thẩm Thiên nhíu chặt mày, tên Ngọc Hư Tử này cũng giả ngầu quá đi mất!
Tiểu tử này lẽ nào là Vương Thần Hư chuyển thế?
...
Nhưng chưa đợi Thẩm Thiên mở miệng xung quanh lại có vài bóng dáng đi tới.
Cuồng phong gào thét, chỉ thấy hư không bị xé rách, bên trong trào ra sức mạnh hư không và sức mạnh âm dương cường đại.
Sau đó, một nam tử thanh niên bước ra.
Trước trán y có một phù văn Côn Bằng, sau lưng là đôi cánh âm dương đang vỗ không ngừng, bắn ra thần mang vô tận cực kì kinh người.
Người này đặt chân giữa trời đất như có thể dễ dàng thôn phệ hư không vô tận.
Y chính là Tiểu Côn Bằng.
Y là hậu duệ của Hoang Cổ Cự Hung, trong cơ thể có huyết mạch của Hoang Cổ Cự Côn và Hoang Cổ Thiên Bằng.
Y còn mang thêm đôi cánh âm dương, sức mạnh vô cùng kinh khủng, có thể dễ dàng diệt sát Thập Tứ kiếp Chuẩn Tiên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất