Chương 1055: Hay là các ngươi cùng lên hết đi! (3)
Mặt khác một bên, Ngọc Hư Tử đang chiến đấu với Ngao Liệt cũng ngừng lại.
Thực lực của bọn họ không kém nhau bao nhiêu nên không thể nào dễ dàng phân thắng bại.
Lúc này, Ngọc Hư Tử nhìn về phía chiến trường của Khương Thái Ất.
Hai con ngươi của gã giống như có sao trời vô tận lưu chuyển, có thể nhìn thấu hư ảo.
Ngọc Hư Tử đang thôi động Tiên Thiên Đạo Đồng nhìn trộm thực hư bên trong.
Nhưng sau khi nhìn một hồi lâu, gã nhíu chặt mày.
Bởi vì Ngọc Hư Tử phát hiện gã không cách nào nhìn thấu được Thẩm Thiên, trong lòng lập tức dâng lên kinh ngạc.
Mình là Tiên Thiên Đạo Đồng mà vẫn không thể nào thăm dò được!
Ngao Liệt khoanh tay, trên mặt cười lạnh không dừng: “Lần này tiểu tử Khương Thái Ất kia thảm rồi!”
“Trêu ai không trêu, cứ nhất định phải trêu vào Thẩm Nguyên huynh của ta!”
Ngao Liệt đã tận mắt nhìn thấy Thẩm Thiên ra tay, nhiền thấy chiến lực cường đại vô địch thiên hạ của hắn, trong nháy mắt có thể tiêu diệt Tà Linh cấp Chuẩn Tiên, hoàn toàn không phải tồn tại cùng một cấp bậc với bọn hắn.
Khương Thái Ất dám tìm vị thánh này luận bàn chẳng phải muốn ăn đòn sao?
...
Nhưng ngoài Ngao Liệt những người khác đều nhận định Khương Thái Ất thắng chắc.
Dù sao, hắn ta cũng đang thi triển cấm kỵ pháp trong Lôi Đế pháp.
Dù là thiên kiêu đứng đầu Ngũ vực cũng có rất ít người có thể cản được.
Nhưng vẻ mặt Thẩm Thiên vẫn vô cùng lạnh nhạt hờ hững.
Thẩm Thiên nhìn kiếp lôi màu đen không ngừng xâm nhập đến, khí tức trong cơ thể ầm ầm bộc phát.
Hai con ngươi của hắn lấp lóe lôi quang giống như phệ nhân.
Cơ thể hắn cũng trở nên mờ đi, vô số pháp tắc phun trào, hào quang bắn ra bốn phía hòa thành một thể với kiếp lôi trong trời đất.
Hắn đang thi triển cấm thuật vô thượng điều khiển trời đất, bộc phát ra uy năng cực hạn hơn!
Pháp này chính là Dùng Thân Hóa Kiếp.
Có điều sau khi được cải tạo bằng Thần Tiêu pháp, Thẩm Thiên đã nắm giữ Lôi Đế pháp đến cảnh giới tạo cực đỉnh phong.
Hắn hóa thành kiếp lôi bản nguyên của trời đất, chấp chưởng hết thảy pháp tắc Lôi đạo.
Tay áo Thẩm Thiên khẽ phất, trời đất biến sắc.
Kiếp lôi màu đen vốn đang xâm nhập hắn lại ngưng bặt giữa không trung.
Khương Thái Ất lập tức sững sờ ngay tại chỗ, kinh hãi mở miệng: “Làm sao có thể?”
Hắn ta phát hiện những kiếp lôi đó đã thoát khỏi tầm khống chế.
Giống như có người mạnh mẽ cướp đi quyền khống chế lôi đình từ trong tay hắn ta.
Mà lúc này, Thẩm Thiên nhẹ nhàng phất tay áo, nói: “Đi!”
Lập tức, những kiếp lôi màu đen kia thay đổi phương hướng, bổ xuống đầu Khương Thái Ất.
“Không phải chứ!”
“Có cần chơi kiểu đó không?”
“Mẹ ơi, đừng đánh ta!”
Trong nháy mắt Khương Thái Ất bị kiếp lôi vô tận bao bọc, phát ra tiếng hét thê thảm kinh động trời đất.
Lôi dẫn trên Phong Thần đài bắn thẳng lên chín tầng mây, bắn ra sức mạnh vô cùng dọa người.
Trong lôi quang vô tận, bóng dáng Khương Thái Ất như ẩn như hiện đang chạy trối chết, cực kì chật vật.
Tình cảnh này khiến mọi người ngây ra như phỗng.
Bọn hắn hai mắt trừng lớn, tràn ngập kinh ngạc.
Thậm chí có người còn không tin vào màn này.
Y ra sức dụ mắt, lẩm bẩm nói: “Ta đang được thấy gì đây?”
“Thần Tiêu Thánh tử đang bị sét đánh?”
“Má ơi! Thế giới quan sụp đổ rồi!”
Ai chẳng biết Khương Thái Ất là con của lôi đình, khiến vạn lôi thần phục.
Trước đây toàn là hắn ta dùng lôi đình đánh người khác, làm gì có ai có thể sử dụng lôi đình đánh hắn?
Tình cảnh trước mắt thực sự đã phá vỡ thế giới quan của mọi người.
...
Kiếp lôi đánh trọn vẹn nửa khắc mới dừng lại, kiếp vân mới chậm rãi tán đi.
Lúc này, Khương Thái Ất đã nằm trên mặt đất, giống như than đen, cực kì chật vật.
Toàn thân áo trắng của hắn ta rách tung tóe, tóc bị nổ, cả mặt đen nhánh, miệng còn đang phun khói trắng, căn bản không hề giống như thiên kiêu tuyệt đại.
Khóe miệng Khương Thái Ất giật giật, lộ ra tuyệt vọng: “Ôi ôi, không chơi nữa đâu!”
“Thiên đạo, ta phải báo cáo, ở đây có kẻ bật chế độ hack!”
Khương Thái Ất hoàn toàn không ngờ về mặt lôi pháp Thẩm Thiên lại tinh thông đến thế, vượt xa hắn ta.
Rốt cuộc ai mới là đệ tử Thần Tiêu đây?
...
Trong mắt đấm Thịnh Dương Hư, Hạng Trọng Lâu lộ ra tia kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Khương Thái Ất thê thảm đến thế.
Thịnh Dương Hư nhếch miệng cười một tiếng, nói: “Từ lúc nào Ngũ vực xuất hiện một cao thủ Lôi đạo cường đại như vậy? Sao chưa nghe thấy tên bao giờ?”
Hạng Trọng Lâu liếc mắt nhìn hắn ta, nói: “Sao, muốn thử một chút không?”
Thịnh Dương Hư ngẩng đầu cười nói: “Dĩ nhiên.”
“Vậy thì đi thôi!”
Hạng Trọng Lâu trực tiếp nhún người nhảy lên, lao về phía chiến trường kia.
Phía bên khác Ngọc Hư Tử cũng đã khởi hành lao thẳng về phía vị trí Khương Thái Ất.
Ngao Liệt thấy thế, lông mày nhíu chặt, nói: “Còn chưa đánh xong, ngươi định đi đâu?”
Ngọc Hư Tử lạnh lùng nói: “Ngươi quá yếu, không đủ để ra ra tay hết sức.”
Nói xong, hắn ta lập tức quay người rời đi.
Ngao Liệt tức giận xù đầu, vốn định cản Ngọc Hư Tử lại cùng phân cao thấp với hắn ta nhưng khi y nhìn thấy hướng Ngọc Hư Tử đi cơ thể liền dừng lại.
Ngao Liệt cười lạnh nói: “Khá lắm, dám đi gây rắc rối cho Thẩm Nguyên huynh!”
“Để ta chờ xem ngươi thê thảm chừng nào!”
Ngao Liệt khoanh tay cười mỉm.
Không chỉ có bọn họ mà các thiên kiêu trên Phong Thần đài khác cũng lần lượt dừng tay lao về phía đám Thẩm Thiên.
Thẩm Thiên có thể đánh bại Khương Thái Ất đủ để chứng minh hắn thực sự cường đại.
Nếu có thể đánh thắng hắn vậy thì đã đủ để chứng minh bản thân rồi.
Trong lúc nhất thời, phong vân biến sắc, quần hùng hội tụ.
...