Chương 1065: Tà Linh mai phục, sáu đại Chân Tiên! (1)
Bây giờ nơi này lại lâm vào nguy cơ, gần như sắp bị hủy.
Trên bầu trời Bất Tử Sơn hiện ra một lỗ sâu hư không vô cùng to lớn.
Trong đó tà khí hạo đãng, pháp tắc hỗn loạn, khí tức kinh khủng vô cùng.
Đây là lỗ hổng hư không mà cường giả vô thượng Tà Linh tộc đục thông, vô cùng kiên cố.
Lỗ hổng tỏa ra tà khí bốn phía, vô cùng thê lương.
Bộc phát ra chấn động mãnh liệt.
Vô số Tà Linh trùng sát mà ra, đến mãi không hết, khí tức cực kỳ kinh người, phô thiên cái địa.
Thấy cảnh tượng này, yêu tộc Nam Cương đều hoảng hốt.
Bọn họ vừa vội vàng xây dựng phòng ngự, vừa khó khăn ngăn cản.
Lần này, số lượng Tà Linh tộc thực sự quá nhiều, đâu đâu cũng chi chít.
Bọn chúng giống như một cơn thủy triều đen phun trào, thế không thể đỡ.
Tà khí hạo đãng, che khuất bầu trời, như muốn hoàn toàn thôn phệ một vực này.
…
Chiến tranh bộc phát, sóng năng lượng kinh khủng quét sạch Thập Vạn Đại sơn.
Nơi nào cũng thấy có Tà Linh tộc đang đánh với yêu tộc, sức mạnh cuồng bạo vô cùng, tràng diện đáng sợ, nhìn mà giật mình.
Có Tà Linh bị hung thú khổng lồ cắn một cái, nuốt sạch, không còn cả hài cốt.
Cũng có yêu tộc bị Tà Linh chém một đao bay đầu, máu phun ra thành cột cao tới tận trời.
Trận chiến này quá khốc liệt, chân cụt tay đứt rơi bay khắp nơi, máu tươi chảy thành sông.
Cho dù yêu tộc có ương ngạnh chống cự vẫn không phải đối thủ của Tà Linh tộc, buộc phải liên tục bại lui.
Dù sao Tà Linh tộc cũng đã mưu đồ bí mật từ lâu, giờ chúng xuất quân một cái là trăm vạn đại quân, muốn quét ngang Nam Cương.
Bọn chúng giống như cá diếc sang sông, đi tới đâu hoang tàn tới đó.
Núi đã vỡ nát, đại địa rạn nứt.
Như luyện ngục vô gian, khiến cho người ta run rẩy vạn phần.
Chỉ vẻn vẹn nửa ngày, Thập Vạn Đại sơn ở Nam Cương đã luân hãm hơn phân nửa, mấy chục yêu tộc hoàn toàn bị hủy diệt.
Trận chiến này đã giết cho yêu tộc Nam Cương muốn nứt tâm thần, vô cùng hoảng sợ.
…
Trên Bất Tử Sơn.
Có hai bóng người đang đứng trên đỉnh núi, khí tức mênh mông.
Bọn họ lập thân nơi này như trụ chống trời.
Hai người này chính là lão tổ tông của Côn Bằng tộc và Bất Tử Hoàng tộc.
Bọn họ đều là Chuẩn Đế hai mươi bốn kiếp, thực lực vô cùng cường đại.
Nhưng dù mạnh như hai vị Chuẩn Đế đây khi nhìn thấy tràng cảnh máu tanh mưa mày này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì phía trước bọn họ còn có ba tôn Tà Linh đứng đó, ngạo nghễ thiên địa, bễ nghễ bát hoang lục hợp.
Bọn họ đều có khí tức kinh khủng vô cùng, toàn thân phát ra tà uy.
Những kẻ này đều là Tà Linh cấp Chân Tiên.
Ánh mắt bọn chúng đều âm lãnh, điềm nhiên nói: “Một bầy kiến hôi, chỉ biết dựa vào nơi hiểm yếu mà chống lại!”
“Chết!”
Ba vị Tà Linh Chân Tiên đều ra tay, tấn công Bất Tử Sơn.
Chỉ cần đánh tan được cấm chế ở nơi này, đại quân Tà Linh tộc liền có thể tiến quân thần tốc, trực tiếp đồ diệt vực này.
“Liên thủ bày trận!”
Hai vị lão tổ yêu tộc gầm lên, vội vàng thôi động pháp lực.
Trong chốc lát, hào quang bốn phía, đạo văn dâng lên.
Đạo văn thông thiên bất ngờ hiện ra giữa Bất Tử Sơn, giăng mắc khắp nơi, bắn ra vĩ lực vô thượng.
Thần năng kinh khủng quét ra, hóa thành một tấm màn ánh sáng chói lòa, hoàn toàn bao phủ nơi này.
Cho dù vậy, bị ba Tà Linh Chân Tiên, màn sáng cũng nhộn nhạo gợn sóng, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ vụn.
Dù sao đây cũng là ba vị Chân Tiên, thực lực vô cùng kinh khủng.
Mà bên yêu tộc Nam Cương chỉ có hai vị Chuẩn Đế.
Chênh lệch thực lực giữa song phương vô cùng to lớn.
…
Sắc mặt hai vị lão tổ tông vô cùng ngưng trọng, nếu không nhờ có sức mạnh của đạo văn trên Bất Tử Sơn hỗ trợ, nơi này đã bị công hãm từ lâu.
Nhưng tình hình của bọn họ vẫn vô cùng không ổn.
Lúc này, lại có tin bất lợi truyền đến.
Nơi xa, một tộc nhân Phượng Hoàng tộc kéo lấy thân tàn lảo đảo đi tới.
Toàn thân y đẫm máu, lông vũ cũng rụng mất hơn phân nửa, khí tức đã yếu ớt lắm rồi.
Người này bi thương nói: “Lão tổ tông, không ngăn được!”
“Số lượng Tà Linh quá đông, các tộc đều tổn thất nặng nề.”
“Nếu không phá được lỗ hổng hư không, căn bản sẽ không chống đỡ được bao lâu.”
Người kia hai mắt đỏ kè như máu, vô cùng phẫn hận.
Yêu tộc Nam Cương vung hết nhiệt huyết, dốc hết sinh mệnh cũng không thể ngăn được đại quân Tà Linh tứ ngược.
Y đã tận mắt nhìn thấy thân bằng hảo hữu chết thảm dưới đao Tà Linh, đến hài cốt cũng không còn.
Làm sao có thể không phẫn hận? Sao có thể không bi thương?
Thấy đại quân Tà Linh đã giết tới trước mặt rồi, mà bọn họ thì chẳng còn đường lui.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều tuyệt vọng.
Hai vị lão tổ tông biến sắc, trong lòng cũng vô cùng bất lực.
Hai người họ bọ Tà Linh Chân Tiên kiềm chế, căn bản không thể giúp được.
Mà với sức mạnh của yêu tộc Nam Cương thì không cách nào chống lại đại quân Tà Linh tộc.
Rõ ràng đây là tử cục, không thấy nổi một tia hy vọng.
Lão tổ Bất Tử Hoàng tộc, Hoàng Vũ nói: “Viện quân của ngũ vực còn chưa tới sao?”
Bọn họ đã đưa tin thỉnh cầu tám phương trợ giúp từ lâu.
Nếu không, với sức mạnh của Nam Cương, căn bản không thể cản nổi đại quân Tà Linh.
Lão Côn Bằng lắc đầu, ngưng trọng nói: “Hiện giờ ngũ vực trùng trùng nguy cơ, sợ là Trung Châu cũng bất lực.”
“Chúng ta nhất định phải nhanh chóng quyết định, nếu cứ tiếp tục kéo dài, tộc nhân sẽ bị diệt hết mất!”
Tràng nguy cơ này quá kinh khủng. Một khi Thập Vạn Đại Sơn luân hãm thì không có nổi sức để chống trời.
Hoàng Vũ cắn răng nói: “Chờ một chút. Nếu không được thật thì liều mạng với bọn chúng!”
“Cùng lắm thì ngọc đá cùng tan. Lão phu có chết cũng phải lột da đám nghiệt súc này!”
Ánh mắt hai vị lão Chuẩn Đế rất quyết tuyệt.
Nếu quả thực đến thời khắc đó, bọn họ thề sống chết cũng phải bảo vệ vực này.
…