Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 1064: Bất Tử Sơn đại biến, chư vị thiên kiêu xuất chinh! (4)

Chương 1064: Bất Tử Sơn đại biến, chư vị thiên kiêu xuất chinh! (4)
Tiếng nói vừa dứt, thân hình của Thái Hư Thánh Chủ đã biến mất.
Lúc này, chúng thiên kiêu mới bộc phát sự căm phẫn tràn ngập trong lòng: “Đám con non Tà Linh kia quá cuồng vọng!”
“Đi. Chúng ta giết tới đó, cho bọn chúng được mở mang kiến thức về sự lợi hại của chúng ta!”
“Thêm ta nữa!”
“Ta cũng đi!”
Chúng thiên kiêu nhao nhao hô ứng. Trường hạo kiếp này đã kích thích nhiệt huyết trong lòng bọn họ, không ai chịu lùi bước.
Thịnh Dương Hư đề nghị: “Đương nhiên phải trợ giúp Nam Cương, nhưng chúng ta cứ thế mà đi cũng không ổn lắm.”
“Chuyến này nhất định phải chọn ra một người lãnh đạo chỉ huy.”
“Tiền bối Chuẩn Đế còn phải đối kháng với Chuẩn Tiên Tà Linh, khẳng định sẽ không có thời gian quản chúng ta.”
Đây không phải tràng diện nhỏ, mà là một trận đại chiến liên quan đến mấy trăm vạn Tà Linh.
Cho dù chiến lực của các thiên kiêu ở đây không tầm thường, vượt xa Tà Linh, nhưng cũng rất khó sống sót trong trận chiến này.
Trên chiến trường, sức mạnh cá nhân rất nhỏ bé.
Dù sao thì song quyền cũng khó định bốn tay, nếu không có người lãnh đạo chỉ huy, rất dễ xảy ra thương vong.
Cả đám người khẽ gật đầu, nó: “Thịnh huynh nói không sai. Chúng ta nhất định phải chọn ra một người có thể khiến cho tất cả đều tin phục để khống chế toàn cục!”
“Nên chọn ai đây?”
Bọn họ suy tư ngàn vạn, cũng có người muốn xung phong nhân việc.
Nhưng nghĩ lại thực lực của mình không đủ mạnh mẽ, làm sao có thể khiến những thiên kiêu này khâm phục khẩu phục được!
Người này nhất định phải có chiến lực vô song, mới có thể khống chế toàn cục.
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều nhìn vào Thẩm Thiên.
Ánh mắt bọn họ sáng rực như nhìn thấy hy vọng.
Dù sao, xét về chiến lực hay khí độ, Thẩm Thiên đều đã khiến cho tất cả mọi người đều tín phục.
Thịnh Dương Hư mỉm cười, tiến lên nói: “Xin mời Thẩm Nguyên huynh làm người lãnh đạo, dẫn chúng ta chống lại Tà Linh.”
“Nếu Thẩm huynh có thể lãnh đạo chúng ta, chắc chắn chúng ta có thể thắng trận này.”
Thẩm Thiên gượng cười.
Căn bản bọn họ không cho hắn cơ hội từ chối!
Hắn hít sâu một hơi, nói: “Nếu vậy, Thẩm mỗ nghĩa bất dung từ!”
Dù sao chuyện này cũng có can hệ tới tồn vong của ngũ vực, Thẩm Thiên cũng không muốn nhìn thấy Nam Cương táng diệt.
Việc nghĩa, việc nhân đức không nhường ai!
Ngay sau đó, Thẩm Thiên nghiêm nghị nói: “Nhưng nếu đã để Thẩm mỗ dẫn đội thì nhất định phải nghe theo mệnh lệnh.”
Trên chiến trường, quân lệnh như núi.
Nếu ý kiến không thống nhất, rất có thể sẽ dẫn đến toàn quân bị diệt.
Điều này, nhất định Thẩm Thiên phải nói trước.
Chúng thiên kiêu không hề chất vấn gì, liên tục hô lớn: “Tất cả xin nghe theo Thẩm huynh chỉ huy!”
Một đội quân thiên kiêu do Thẩm Thiên dẫn dầu chính thức được thành lập!

Mà lúc này, thần quang vạn đạo.
Khí tức khủng bố quét ra, lan tràn khắp thiên địa.
Một lão giả mặc áo tím, râu tóc bạc trắng bước tới, hòa cùng thiên địa làm một thể.
Ánh mắt Thịnh Dương Hư kinh hỉ hô lên: “Lão tổ tông!”
Người này chính là Hư Không Chuẩn Đế, lão tổ tông Thánh địa Thái Hư.
Ông chính là Chuẩn Đế hai mươi tư kiếp, thực lực rất mạnh.
Chuyến này, có Hư Không Chuẩn Đế tọa trấn, phần thắng sẽ lớn hơn một chút.
Hư Không Chuẩn Đế nhìn một vòng, rồi nhìn sang phương nam, nghiêm nghị nói: “Chư vị tiểu hữu, chúng ta phải gấp rút tiếp viện Nam Cương!”
Quanh thân ông, hư không phun trào, bắn ra sức mạnh hư không mênh mông vô cùng.
Trong chốc lát, thiên địa đại biến.
Pháp tắc hư không không ngừng quanh quẩn, ngưng tụ ra quang động mờ mịt.
Không lâu sau, một hành lang hư không rất lớn xuất hiện trước mặt mọi người.
Đây chính là Hư Không Pháp vô thượng của Hư Không Chuẩn Đế, tạo ra hành lang khóa vực, nối thẳng tới Nam Cương.
Mượn nhờ hành lang hư không, bọn họ có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, nhanh chóng tới được chiến trường.
Thấy cảnh tượng này, cả đám người hai mắt sáng rực, chiến ý bừng bừng!

Các huynh đệ Nam Cương, cố gắng chèo chống.
Viện quân sẽ lập tức tới ngay!
Nam Cương chính là đại bản doanh yêu tộc.
Nơi này, bách tộc hoành lập, đều là các đại tộc đỉnh cao từ thời hoang cổ lưu lại, nắm giữ pháp thuật vô địch.
Cũng chính vì vậy, ở nơi đây yêu tộc cự phách xuất hiện lớp lớp.
Trong đó, nội tình mạnh nhất thuộc về Bất Tử Hoàng tộc và Côn Bằng tộc.
Cả hai tộc đều có cường giả cấp Chuẩn Đế tọa trấn, cường đại vô song.
Có thể nói, chiến lực của yêu tộc Nam Cương hoàn toàn không kém những nơi khác.

Ngoài ra, nơi này có được địa thế hiểm trở như tấm chắn thiên nhiên.
Bất Tử sơn mạch ngàn câu vạn thác, thế núi dốc đứng.
Dãy núi cao vút trong mây, khổng lồ vô biên, phát ra khí thế to lớn.
Thập Vạn Đại sơn vây quanh, Bất Tử sơn ở giữa như mười vạn vệ binh bảo vệ Đế Hoàng, to lớn bao la hùng vĩ.
Mà Bất Tử Sơn lại càng đặc biệt hơn. Ngọn núi trải khắp đạo văn khủng bổ, huyền diệu khó lường.
Tục truyền rằng ở tiên giới, Bất Tử Sơn cũng có tiếng tăm lừng lẫy.
Nơi này đã từng tắm trong đạo chân huyết vô thượng, chính là đạo trường đại năng.
Chỉ có điều, từ khi rơi xuống thế gian, tuế nguyệt vạn năm, nó đã ma diệt một số đạo văn.
Dù vậy, Bất Tử Hoàng tộc và Côn Bằng tộc vẫn có thể mượn nhờ số đạo văn còn sót lại kia mà khiến Bất Tử Sơn thành một nơi hiểm yếu.
Cứ như vậy, cho đến tận bây giờ, không ai có thể dễ dàng đánh hạ thế trận phòng ngự của Bất Tử Sơn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất