Chương 1072: Bổn tọa chính là Nhân Hoàng thế hệ thứ hai sao? (1)
Những ngọn núi bất tử khổng lồ đều im lặng.
Tất cả mọi người đều đang chìm đắm trong phong thái của một kiếm đó, không thể thoát ra được.
Ánh mắt của bọn họ nóng rực, nhìn vào bóng dáng duy nhất ở phía xa trong hư không, tràn đầy nể phục!
Một kiếm này vô song chưa từng có!
Chém chân tiên, phá vỡ bầu trời, không ai bì kịp!
Thẩm Thiên huynh, mãi mãi là vị thần trong lòng chúng ta!
Tam đại Chân Tiên chiến tử, sĩ khí của tu sĩ ngũ vực tăng lên nhiều.
Hai mắt Khương Thái Ất sáng rực, nhiệt huyết sôi trào.
Y không ngờ tình thế khiến cho tất cả đều tuyệt vọng lại được một mình Thẩm Thiên hóa giải.
Y lớn tiếng hô hào: “Các huynh đệ, Tà Linh Chân Tiên đã bị Thẩm Nguyên huynh chém giết, cơ hội phản kích của chúng ta đã đến!”
“Giết sạch đám ranh con Tà Linh này đi! Đuổi bọn chúng ra khỏi giới này!”
“Ngũ vực tất thắng!”
Tu sĩ ngũ vực liên tục hô ứng: “Ngũ vực tất thắng!”
Bọn họ ra sức xuất thủ, không ngừng vây quét dư nghiệt Tà Linh tộc.
Được đại trận Chu Thiên Tinh Đấu gia trì, thiên kiêu ngũ vực càng đánh càng hăng.
Cho dù phải đối kháng hơn hai trăm vị Tà Linh Chuẩn Tiên vẫn chiếm được thế thượng phong.
Nhất là từ khi Tà Linh Chân Tiên bị diệt, tâm thần Tà Linh tộc dao động, sĩ khí giảm sút.
Bởi vậy, thiên kiêu ngũ vực vọt thẳng lên phá trận thế phòng ngự của Tà Linh tộc, bắt đầu vây giết Tà Linh.
…
Ngao Liệt cầm Cửu Xích Long Thần Kích, oai hùng anh phát, chiến giáp Long Thần quanh thân tỏa sáng rực rỡ.
Chiến kích vung ngang, vỡ vụn hư không ngàn dặm, thế như chẻ tre.
Y cầm kích xông thẳng vào trong đám Tà Linh, quét sạch tứ phương, khiến cho vô số Chuẩn Tiên phải đẫm máu.
Toàn thân Khương Thái Ất lượn lờ lôi dẫn, vô cùng chói lòa.
Y chấp chưởng Chư Thiên Hỗn Nguyên Thần Lôi giáng xuống khiến nơi này hóa thành luyện ngục lôi đình.
Thịnh Dương Hư và Hạng Trọng Lâu không cam lòng yếu thế, xông lên đầu đội ngũ, thi triển hết một thân chiến lực phát huy vô cùng tinh tế.
Hạng Trọng Lâu nở rộ trùng đồng, huyền diệu khó lường.
Hai tay đại khai đại hợp, bắn ra hạo kiếp chi lực.
Dị tượng trùng đồng sau lưng cao tới vạn trượng, mang theo vĩ lực diệt thế, không ngừng phát tiết.
Y đang thúc giục thần quyền diệt thế.
Uy thế vô tận, dễ dàng chấn vỡ sơn hà.
Mỗi một quyền giáng xuống đều có thể đánh xuyên lồng ngực Tà Linh Chuẩn Tiên, ho phụt máu cả ngàn dặm.
Thinh Dương Hư vẫy Hư Không Cổ Kính trong tay, như thần linh ngao du khắp đại quân Tà Linh.
Trong chiến tranh, đại khí vô thượng này đã lộ ra uy năng khủng khiếp.
Cổ Kính bắn ra thần mang vạn trượng, mang theo sức mạnh hư không mênh mông khó lường, chọc thủng pháp tắc hư không ở đây.
Chỉ trong chốc lát, vạn dặm hư không hoàn toàn táng diệt.
Vô số pháp tắc ngưng tụ thành lưỡi dao hư không, nhắm thẳng Tà Linh Chuẩn Tiên mà chém.
Máu tươi bay lả tả khắp ngàn dặm, chân cụt tay đứt rơi lả tả dưới đất.
Trong mạch Bất Tử Sơn, vô số Tà Linh đang rú thảm, gào thét thê lương.
Dưới sức mạnh này, bọn chúng không thể phản kháng, chỉ có thể bị tiêu diệt.
…
Yêu tộc Nam Cương cũng từ trong Bất Tử Sơn trùng sát xông ra.
Tiếng thú gào kinh khủng rung động thiên địa khiến cho vô số Tà Linh run rẩy.
Mới lúc trước Tà Linh tộc còn rong ruổi nơi đây, nhưng chỉ chớp mắt đã biến thành bên bị tàn sát.
Nhưng không một ai thương hại khi thấy cảnh tượng này.
Trận chiến này hoàn toàn là dựa vào vô số mạng người chồng chất ra.
Nếu không có Thẩm Thiên ra tay, e rằng bên bị tàn sát chính là bọn họ.
Bởi vậy, tất cả mọi người đều không nương tay, ra sức chém giết Tà Linh.
…
Lúc này, Thẩm Thiên nhìn sang thiên khung.
Ba vị lão tổ tông Chuẩn Đế đang chống lại Tà Linh Chân Tiên.
Thực lực song phương không thua kém nhau bao nhiêu, muốn giải quyết cũng không dễ dàng.
Dù sao ba vị Chuẩn Đế cũng là tu sĩ ngũ vực, đương nhiên Thẩm Thiên muốn giúp họ một tay.
Mà nếu để cho ba vị Tà Linh Chân Tiên chạy thoát thì cũng là phiền toái lớn.
Bởi vậy, Thẩm Thiên dự định mượn nhờ cơ hội này giải quyết bọn họ triệt để.
Hắn nhún mình nhảy lên, hóa thánh kim mang chói lọi xông vào chân trời.
Một màn này, ba đại Chân Tiên nhìn mà muốn nứt cả tim.
Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy bọn Quỷ Lệ bị Thẩm Thiên giết như giết một con gián, không có cơ hội phản kháng.
Thấy hắn bắt đầu dũng mãnh xông về phía mình, lông tơ toàn thân ba Chân Tiên đều dựng đứng, ai nấy run rẩy vạn phần.
“Đi, mau rời khỏi đây!”
Tà Linh Chân Tiên gầm thét. Bọn họ không còn tâm trí nào mà tái chiến nữa, chỉ muốn sớm thoát khỏi giới này.
Áp lực mà Thẩm Thiên đem tới quá nặng nề.
Người này, thực sự có thể đồ Tiên!
Nhưng làm gì có chuyện ba vị Chuẩn Đế cho bọn họ cơ hội?
“Cản bọn chúng lại!”
Lão Côn Bằng thét dài, sức mạnh Côn Bằng quanh thân dao động kịch liệt.
Thân thể dài mười vạn trượng đụng nát hư không vô tận, đánh thẳng vào một Chân Tiên.
Ầm!
Tên Chân Tiên kia bị đụng rơi thẳng xuống cửu thiên, bay về phía không có người.
Oanh!
Lại một tiếng vang thật lớn nữa!
Vạn dặm cương vực bị chôn vùi trong chớp mắt, hóa thành một cái hố sâu to tướng, nhìn ma giật mình.
Lão Côn Bằng thả người nhảy xuống, tiếp tục nhắm thẳng Tà Linh Chân Tiên tấn công đến, căn bản không cho bọn họ cơ hội thoát đi.
Một bên khác, Hoàng Vũ và Hư Không Chuẩn Đế cũng bộc phát thần uy.
Hoàng Vũ hóa thân thành Bất Tử Thần Hoàng, mang theo thần viêm hừng hực đốt cháy chân trời.
Khắp vòm trời, ánh lửa trùng điệp, che kín bầu trời, tỏa ra khí tức khiến cho trái tim hàng vạn sinh linh phải đập thật nhanh.
Nếu Chân Tiên muốn đột phá từ thiên khung chắc chắn sẽ bị Phượng Hoàng Thần Viêm thiêu đốt mà bị thương nặng.
Mà Hư Không Chuẩn Đế thì trực tiếp phong tỏa luôn vùng hư không này.
Mười ngón tây của ông bay múa giữa hư không, dẫn ra sức mạnh bản nguyên của hư không pháp tắc.