Chương 1102: Thủ đoạn của Nữ Đế! (1)
Ầm!
Sau khi kích cuối cùng đánh xuống, hai người bỗng nhiên tách nhau ra.
Ánh mắt Ách Tai Tiên Vương âm u nói: “Không hổ là Tử Vi Tiên Vương, cho dù luân hồi chuyển thế trở về chiến lực vẫn cường đại như vậy.”
“Có điều đạo cơ của ngươi chưa vững, không cản được bổn vương đâu!”
Hắn ta thét dài, kiếm mang quanh thân ngút trời.
Sau lưng Ách Tai Tiên Vương hiện ra trăm triệu thần kiếm.
Tinh hải cửu thiên vỡ vụn cực kỳ kinh người.
Hắn ta thôi động kiếm khí đánh tới chặt đứt tinh hải mênh mông, xuyên thủng trời đất vũ trụ.
Tim mọi người đều vọt thẳng lên cổ họng.
Không biết Tử Vi Tiên Vương có thể thắng được Ách Tai Tiên Vương không?
Thắng thì sinh, bại thì vong!
Hết thảy hi vọng, đều ký thác vào Tử Vi Tiên Vương!
Ừm...
Giờ khắc này Thẩm Thiên sững sờ rồi.
Hắn phấn đấu gian khổ mấy trăm năm, vất vả lắm mới dựa vào bản thân trở thành kẻ mạnh nhất Ngũ vực.
Cuối cùng ngươi lại nói với ta chúa cứu thế không phải ta.
Mà phải dựa vào cha sao?
Chậc, cái hố này đúng là sâu quá!!!
Ách Tai Tiên Vương mang theo hàng triệu kiếm khí đánh tới, điên đảo nhật nguyệt càn khôn, tinh hải vô tận vụn vỡ.
Cơn giận của Tiên Vương hủy thiên diệt địa!
Đây là đại pháp thành danh của Ách Tai Tiên Vương, uy thế vô cùng vô tận.
Kiếm khí mênh mông, quét sạch ngàn vạn dặm cương vực, thế như chẻ tre!
Vẻ mặt Tử Vi Tiên Vương vô cùng tự nhiên, vững như Thái Sơn.
Ông ta tạo ấn bắn pháp quyết, bộc phát ra tử mang vô tận vút thẳng lên tầng mây.
Quang mang rực rỡ, chói lọi cực điểm.
Tử khí hóa sơn hà trấn áp mây xanh.
Ầm!
Hàng trăm triệu kiếm khí và tử sơn vô tận ầm ầm va chạm, tạo ra tiếng nổ kinh trời.
Tinh không có trăm ngàn lỗ thủng.
Pháp tắc đại đạo không dừng, đảo loạn một vùng trời đất.
Vạn linh run rẩy, hoảng sợ muốn nứt ra.
Cả hai giao chiến quá kinh khủng, như muốn diệt thế.
Chỉ riêng khí tức tràn ra cũng đủ để hủy diệt Cổ Thần.
Bầu trời bị thần mang vô tận bao trùm, lộ rõ cảnh tang thương.
“Giết!”
Ách Tai Tiên Vương gầm thét, mưa máu tung bay.
Dưới sự trấn áp của tử sơn vô tận, nhục thân của hắn ta rạn nứt khắp người.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Cuối cùng tử sơn nghiền nát kiếm khí, chấn động sơn hà ngàn vạn.
Cơ thể Ách Tai chấn động mạnh, lui nhanh ra sau trăm vạn dặm, đạp phá hư không.
Ánh mắt của hắn ta đầy kinh hãi, khó có thể tin được.
Đạo cơ của Tử Vi Tiên Vương chưa ổn định mà chiến lực đã cường đại như vậy, suýt chút nữa đánh hắn ta trọng thương, may là chưa thương tổn đến bản nguyên.
Ngoài cơ thể Ách Tai Tiên Vương lượn lờ tà khí, thương thế cũng sắp hồi phục như cũ.
Ánh mắt hắn ta lạnh lẽo, quát lên: “Tử Vi, ngươi đúng là rất mạnh!”
“Nhưng hôm nay, cuối cùng ngươi cũng sẽ chết thôi!”
Keng!
Thần kiếm cùng nhau phát ra tiếng ngân.
Trong tay Ách Tai hiện ra một thanh trường kiếm màu đỏ.
Huyết khí ngút trời, vần vũ thập phương.
Khí tà ác tràn ra bốn phía, khiến người ta sợ hãi.
Đây là một tà binh tuyệt thế, trải đầy tà văn quỷ dị.
Một thanh kiếm màu đỏ dựng đứng như muốn thôn phệ thần hồn.
Kiếm này vừa xuất hiện, trời đất liền nứt ra.
Bầu trời bị huyết khí bao trùm, cực kỳ kinh người, giống như luyện ngục huyết hải.
Đây chính là Tiên Vương khí vô thượng ẩn chứa vĩ lực đại đạo.
Ánh mắt Tử Vi Tiên Vương khựng lại, hết sức chăm chú.
Nếu ông ta ở trạng thái toàn thịnh thì ông ta sẽ không hề sợ bất kỳ ai.
Dù sao Tử Vi cũng là tuyệt đại Tiên Vương, khinh thường quần hùng.
Nhưng bây giờ ông ta chỉ vừa mới khôi phục, chiến lực chỉ còn lại chưa tới một phần mười.
Đối mặt với Tiên Vương đỉnh cao, trong tay Ách Tai còn cầm cả Tiên Vương khí, Tử Vi Tiên Vương, áp lực như núi!
Lúc này, Thẩm Thiên đi tới.
Hắn rút ra Hồn Thiên Kỳ Bàn: “Phụ vương, đây là đại khí của Hồn Thiên Tiên Vương, hẳn có thể chống đỡ được tà binh!”
Tử Vi Tiên Vương là phụ tôn của Thẩm Thiên, cũng vì hắn nên mới chống lại Ách Tai Tiên Vương, bởi vậy dĩ nhiên Thẩm Thiên phải dốc sức tương trợ.
Ánh mắt Tử Vi Tiên Vương khẽ dao động: “Lúc trước, ta và Hồn Thiên Tiên Vương đối cờ cả vạn năm!”
“Không ngờ hôm nay ta lại trở thành chấp kỳ giả!”
Tay ông ta cầm Hồn Thiên Kỳ Bàn, khí thế lại quay về trnajg thái đỉnh phong.
Giờ phút này tâm vô địch của Tử Vi Tiên Vương đã một lần nữa hồi phục.
Cả đời ông ta không sợ bất kỳ ai, phải trấn áp tất thảy kẻ địch.
Dù đạo cơ chưa vững cũng chẳng thể ảnh hưởng đến điều này.
“Thiên nhi nhìn kỹ, vi phụ dạy con Tiên Vương đánh cờ như thế nào!”
Tử Vi Tiên Vương thét dài tiết lên, thôi động Hồn Thiên Kỳ Bàn trấn áp Ách Tai Tiên Vương.
Đại khí này nở rộ hào quang cực điểm trong tay Tử Vi Tiên Vương.
Hồn Thiên Kỳ Bàn đột nhiên biến lớn, mênh mông vô biến!
Mười vạn trượng!
Trăm vạn trượng!
Ngàn vạn trượng!
Cuối cùng, cả Trung Châu đều bị Hồn Thiên Kỳ Bàn bao phủ.
Chúng đan xen khắp nơi, che khắp bầu trời!
Trên bầu trời hiện ra hàng trăm triệu vì sao che khuất bầu trời, nở rộ thần quang vô lượng.
Bầu trời hóa thành vũ trụ vô biên, hào quang rực rỡ.
Sao trời xen lẫn lượn lờ, diễn hóa chu thiên, hùng vĩ đến cực hạn!
Dưới sự hỗ trợ của Hồn Thiên Kỳ Bàn, Tử Vi Tiên Vương như nâng cả một vùng vũ trụ đè xuống.
Ách Tai hơi biến sắc, cỗ khí thế này quá kinh khủng.
Tử Vi Tiên Vương cầm Tiên Vương khí trong tay như đã trở về trạng thái đỉnh phong, trở về thời đại thuộc riêng ông ta, là tuyệt đại Tiên Vương khiến vô số kẻ đứng đầu phải kiêng kỵ.
Ách Tai biết Tử Vi Tiên Vương đạo cơ chưa vững, chiến lực cũng chưa đạt tới đỉnh phong. Nếu không chắc chắn hắn ta đã xoay người rời đi rồi.
Lúc trước Tử Vi Tiên Vương thực sự quá cường đại.
Nhưng bây giờ chiến ý của Ách Tai Tiên Vương tăng vọt.
Dù là Nhân Hoàng thể hay là Tử Vi Tiên Vương đều là những người Tà Linh tộc buộc phải giết.
Hắn ta không thể nào lùi bước!