Chương 111: Cuối tiên lộ ai bước lên đỉnh, tín ngưỡng Tiên sư tất thành công!
Lý Liên Nhi lầm bầm: “Vất vả lắm muội mới trốn được ra ngoài, muội chẳng thèm về đâu!”
Nói xong nàng ta chạy đến bên cạnh Thẩm Thiên: “Thẩm ca ca thề chưa đột phá Nguyên Anh kỳ thì sẽ không kết đạo lữ, như vậy sẽ hơi khó đấy!”
“Nhưng giờ Thẩm ca ca đã bái nhập Thần Tiêu Thánh địa, chuyện tấn thăng Nguyên Anh kỳ thật ra sẽ rất nhanh thôi!”
“Liên Nhi có thể cùng Thẩm ca ca đến Thần Tiêu Thánh địa, cả hai chúng ta cùng cố gắng tu luyện nhé!”
Trương Vân Hi: “Nhà của muội đâu phải ở Thần Tiêu Thánh địa, mau về nhà đi!”
Lý Liên Nhi bĩu môi: “Đừng, đừng, Liên Nhi có thể ở chỗ Nhị thúc!”
Nhị thúc của Lý Liên Nhi Lý Thanh Hà là một trong chín đại trưởng lão Hóa Thần kỳ đương đại của Thần Tiêu Thánh địa.
Nếu Lý Liên Nhi nhất định đòi đến Thần Tiêu Thánh địa thăm người thân, Trương Vân Hi thật sự không nghĩ ra được lý do gì để ngăn cản.
Đúng lúc này, một hào quang màu tiếp từ đằng xa đột nhiên bắn tới.
Nó xâm nhập vào Vị Ương cung, cuốn lấy Lý Liên Nhi và Thẩm Ngạo rồi quay người bỏ chạy.
Trong lúc mơ hồ, dường như Thẩm Thiên nhìn thấy trong ánh sáng màu tím ấy có một bóng người màu trắng.
...
Đúng vậy, ánh sáng màu tím này chính là Tử Dương Tôn giả đi rồi quay lại.
Trên người ông ta mang theo lệnh của Lý Thương Lan đến đưa Thẩm Thiên về Thái Bạch Động thiên.
Kết quả chẳng những không hoàn thành được nhiệm vụ, ngược lại còn làm mất cả Kiếm Tôn Lệnh của sư huynh.
Tử Dương Tôn giả gần như dự liệu được rằng lần này trở về Thái Bạch Động thiên mình sẽ thê thảm chừng nào.
Vì thế kế hoạch hôm nay là, chỉ có lập công chuộc tội mới có thể khiến lửa giận của sư huynh tiêu tan đi một chút.
Lý Liên Nhi lén trốn khỏi Thái Bạch Động thiên, vậy thì đệ tử thủ vệ xui xẻo rồi.
Tử Dương Tôn giả đưa nàng ta quay về, đây là công lao thứ nhất.
Thẩm Thiên là căn nguyên tức giận của sư huynh, nhưng muốn bắt được Thẩm Thiên thì buộc phải đánh bại được Bích Liên Thiên tôn và Trương Vân Hi Thánh nữ.
Thế nên Tử Dương Tôn giả chỉ đành lùi một bước đi đường vòng, bắt anh ruột Thẩm Ngạo của Thẩm Thiên góp cho đủ số.
Dù sao người khiến sư huynh bực bội cũng tên Thẩm Ngạo Thiên, Thẩm Ngạo cũng có thể miễn cưỡng dùng được.
Tử Dương Tôn giả bắt hắn ta về, đây là công lao thứ hai.
Đồ nhi, lần này cùng vi sư trở về chỉ e sẽ khiến ngươi phải ấm ức vài tháng.
Có điều sau khi rèn luyện từ Bảo Kiếm Phong bước ra, sẽ là đóa hoa mai tỏa hương sau cơn giá rét.
Chỉ cần ngươi có thể gắng gượng qua đợt thao luyện cường độ cao của Trường Hà sư bá, ngày sau ngươi sẽ là kiếm tu đứng hàng đầu trong thế hệ trẻ Đông Hoang.
Tuyệt đối vị trí ấy sẽ có một chỗ cho ngươi, tuyệt đối!
...
“Thẩm ca ca, chẳng mấy chốc Liên Nhi sẽ đi Thần Tiêu Thánh địa tìm huynh, nhớ chờ Liên Nhi!”
Trong ánh sáng màu tím ấy, cô nàng ngốc nghếch kia vẫn cố gắng vùng vẫy, giọng nữ ấy bắt đầu xa dần.
Cuối cùng Trương Vân Hi đã có thể thở phào, lôi đình bên ngoài cơ thể chậm rãi lắng lại.
Lần này về nhất định nàng ta phải tìm Trường Hà Tôn giả đề nghị ông ấy trông coi khuê nữ cho cẩn thận.
Không thể để nàng ấy vừa thấy nam tử người ta là đã đòi trốn nhà theo người ta được.
Là nữ nhi mà một chút thận trọng cũng chẳng có!
Nghĩ tới đây, trên mặt Trương Vân Hi nở nụ cười chiến thắng!
...
Đêm đó, Trương Vân Hi và Bích Liên Thiên tôn ngủ tại hoàng cung nước Đại Viêm một đêm.
Tin tức Thẩm Thiên được Thánh địa dẫn đi cũng nhanh chóng truyền ra ngoài.
Đêm nay đã định sẵn là một đêm không yên bình.
Vô số người đều cảm thấy chấn động vì tin tức này.
Nhưng Thẩm Thiên người trong cuộc thì lại ngủ ngon hơn bất kỳ ai.
Mặc dù bị ép bất đắc dĩ, nhưng dù gì thì cũng bị ép làm Thánh tử gì đó của Thần Tiêu Thánh địa.
Nhưng trong cái rủi có cái may, cuối cùng hắn đã tìm được một lý do hoàn mỹ để né tránh vận đào hoa.
Về sau phàm là Thánh nữ, Tiên tử nào khi dễ bổn Điện hạ đẹp trai, muốn dây dưa với bổn Điện hạ, bổn Điện hạ sẽ lại dùng câu “Bần đạo đã từng thề dốc lòng tu luyện, chưa đột phá Nguyên Anh kỳ tuyệt đối không kết đạo lữ” ra đáp lại.
Trong giới Tu Tiên coi trọng lời thề này, câu trả lời này rất có sức thuyết phục!
Điều đáng tiếc nhất là lúc ấy mình quá bảo thủ, phải nói đột phá Hóa Thần kỳ mới đúng!
Nói tóm lại, Thẩm Thiên cảm thấy mình đã miễn cưỡng vượt qua một kiếp này.
Không có tiên tử nào ở bên lôi kéo thù hận, hệ số nguy hiểm chắc chắn sẽ giảm rất nhiều.
Về phần sau khi làm Thánh tử có bị ai đố kỵ thù ghét không?
Cùng lắm bổn Điện hạ ở lì trong Thánh địa, dốc lòng tu luyện, không tùy tiện ra ngoài trải nghiệm là được.
Sau đó mình sẽ lén lặng lẽ phát triển, tìm thêm vài người hữu duyên khiến vòng sáng trên đầu mình trở thành màu xanh đậm, màu đỏ.
Đợi đến khi bổn Điện hạ đột phá Hóa Thần kỳ, vòng sáng biến thành màu vàng thì ổn định ngay.
Đến lúc đó, giới Tu Tiên rộng lớn này, nơi nào hắn không thể thoải mái tiêu sái chứ?
...
Thẩm Thiên mang theo mong đợi về cuộc sống tốt đẹp trong tương lai tiến vào giấc mộng đẹp.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, Thẩm Thiên cáo biệt người cha ham lợi ích Thẩm Khiếu của mình, dẫn mọi người lên phi thuyền.
Đúng vậy, mọi người.
Đáng nhắc tới chính là, lần này Trương Vân Hi và lão đạo sĩ chạy tới nước Đại Viêm không chỉ để mời mình Thẩm Thiên trở về.
Họ tới còn để tìm kiếm những mầm Tiên cũng nhận được bản nguyên Hỗn Nguyên Thần Lôi ở Thiên Linh Hiên ngày hôm đó.
Cụ thể chính là nhóm Quế công công, Tần Cao, Tống chưởng quầy, Giáp, Ất, Hùng.
Trong cơ thể những người này hoặc ít hoặc nhiều đều có hấp thu bản nguyên Hỗn Nguyên Thần Lôi.
Mặc dù vì số lượng không đủ nhiều, không thể điều động được công kích Hỗn Nguyên Thần Lôi như Thẩm Thiên và Trương Vân Hi, nhưng nhờ những bản nguyên đó, dù họ tu luyện Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết hay Lôi Đế luyện thể quyết, đều có thể làm ít công to.
Những người này đều là những mầm Tiên hiếm hoi đáng được chào mời đối với Thần Tiêu Thánh địa đang suy thoái.
Đương nhiên, trong đó có hai mầm Tiên đã hơi già một chút.
Nhưng điều này không quan trọng, đối với Thánh địa mà nói vài trăm tuổi căn bản chẳng tính là gì.
Chỉ cần tu chất tu hành của ngươi đủ tốt, Thần Tiêu Thánh địa có thể bồi dưỡng ngươi thành Kim Đan kỳ, thậm chí là Nguyên Anh kỳ.
Thời khắc đạp lên phi thuyền Thẩm Thiên, Tống chưởng quầy, Chân Chí Giáp, Lưu Thái Ất đều cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Vài ngày trước bọn họ vẫn chỉ là những tu sĩ bình thường trong Vạn Linh viên. So với Đông Hoang, Tống gia chỉ là một chi truyền nhân cực nhỏ bé thôi.
Nhưng mà hôm nay, bọn họ được phá lệ, trở thành đệ tử nội môn của Thần Tiêu Thánh địa, trở thành cá chép vượt long môn.
Trong đó Tống chưởng quầy vì phần thưởng mở thạch 10% và trong cơ thể chứa khá nhiều bản nguyên Thần Lôi nên nhận được đãi ngộ làm đệ tử chân truyền.
...
Theo bọn họ thấy, tất cả những điều này đều là nhờ bọn họ ôm đùi Tiên sư.
Tất thảy những điều này, đều vì bọn họ đã vun đắp thêm duyên phận với Tiên sư.
Tất thảy những điều này đều nhờ Tiên sư đại nhân niệm tình cũ dìu dắt bọn họ!
Cuối tiên lộ ai bước lên đỉnh, tín ngưỡng Tiên sư tất thành công!