Chương 117: Nghệ thuật là bùng nổ!
Lão đạo sĩ gật đầu: "Hóa ra là tiểu tử ngươi đang nghiên cứu nổ tung à?"
Thiếu niên tóc vàng mỉm cười nói: "Đúng vậy, Vân Địch đang thử nghiệm phương thức tổ hợp linh khí mới, thử nghiệm Lôi Bạo Phù với năng lượng cao hơn."
"Bởi vì núi xung quanh thánh địa cơ bản đều đã bị nổ tung, bất đắc dĩ chỉ có thể tới hồ Kính Nguyệt để thử nghiệm."
"Không ngờ trận Lôi Bạo Phù này vậy mà quấy rầy đến sư bá, Vân Địch thực có lỗi."
Lão đạo sĩ bĩu môi: "Một câu xin lỗi là được hay sao? Nổ cả phi thuyền của ta có biết không? Bồi thường tiền đi!"
Thiếu niên tóc vàng bất đắc dĩ nói: "Bích Liên sư bá này, theo lý thì không được phép đóng trận pháp lúc phi thuyền Thần Tiêu đang chạy mà?"
Sắc mặt lão đạo sĩ tối sầm, muốn tiếp tục tranh cãi, vẻ mặt Trương Vân Hi cũng không tốt: "Sư bá, chuyện này cũng không thể trách sư đệ được!"
Thiếu niên tóc vàng híp mắt, ném cho Trương Vân Hi một ánh mắt cảm kích, dù rằng chưa chắc Trương Vân Hi đã thấy được.
Tên tuổi của Bích Liên sư bá trong thánh địa quá “hiển hách”, lần này chọc trúng đầu lão rồi, quả thực không dễ xử lý mà.
May mắn có thánh nữ sư tỷ bên cạnh chủ trì công đạo, nếu không thì rắc rối rồi.
Haiz, thánh nữ sư tỷ quả nhiên vẫn khiến cho người khác kính trọng tôn sùng!
...
Phi thuyền một lần nữa cất cánh, lúc này còn cách Thần Tiêu thánh địa không xa.
Bởi vì hồ Kính Nguyệt là hồ nước lớn nhất bên cạnh thành Thần Tiêu, cách đỉnh Thần Tiêu rất gần.
Nếu không, đệ tử Thần Tiêu thánh địa cũng sẽ không cố ý chạy đến nơi này thử nghiệm lôi pháp.
Trên boong tàu, Thẩm Thiên nghĩ ngợi một lát sau dò hỏi: "Sư tỷ, vị mới vừa rồi là sư huynh trong thánh địa sao?"
Trương Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy, bản môn thế hệ này có chín vị trưởng lão Hóa Thần kỳ, chia nhau trấn giữ chín toà linh phong trong thánh địa."
"Thiếu niên mới vừa rồi kia chính là đệ tử thủ tịch của Kim Liên linh phong - Tần Vân Địch, cũng là con một của Kim Liên sư cô."
"Có điều sư đệ là thánh tử bản môn cho nên dựa theo môn quy thì đệ ấy phải gọi là đệ là sư huynh mới đúng."
Thẩm Thiên ngẫm nghĩ: "Thì ra là vậy, ta thấy tướng mạo của vị sư đệ kia khí vũ hiên ngang, ắt hẳn cũng là người không tầm thường nha!"
Đúng vậy, người mang trên đầu quầng sáng thuần đỏ viền vàng chắc chắn không phải là người qua đường bình thường rồi!
Quan trọng hơn là, mới vừa rồi Thẩm Thiên có nhìn thoáng qua đỉnh đầu tên kia thấy được hình ảnh.
Nếu không phải có quá nhiều người ở đây, bất tiện cho việc giả thần giả quỷ thì hắn đã nhảy xuống dụ tên kia vào tròng rồi.
Haiz, mới vừa rồi không thấy rõ, đợi khi nào rảnh rỗi phải quay lại tìm vị sư đệ này, hy vọng hắn ta chưa phát hiện cơ duyên của mình.
Thẩm Thiên âm thầm chú ý đến tên đệ tử chân truyền Tần Vân Địch này nhưng Trương Vân Hi lại không nghĩ vậy.
Nàng bình tĩnh nói: "Phi phàm quả thực phi phàm, chỉ tiếc là Vân Địch sư đệ lại lãng phí thiên phú."
"Với nguồn gốc tố chất của đệ ấy, nếu chuyên tâm tu luyện thì hôm nay đã đạt đến ít nhất là Kim Đan kỳ."
"Chỉ tiếc Vân Địch sư đệ không có hứng thú với việc tu luyện mà lại trầm mê nghiên cứu lôi phù."
"Tuy luy lực lôi phù đệ ấy luyện chế đúng là không tầm thường, cao hơn người khác mấy phần, cũng từng dùng 6000 tấm lôi bạo phù Trúc Cơ tạo thành trận pháp nổ chết một yêu thú Kim Đan trung kỳ, nhưng trong mắt ta, một kẻ chỉ dựa vào ngoại lực để chiến đấu thì cũng chỉ là bàng môn tả đạo.”
"Nếu sau này, sư đệ cần đến lôi phù có thể tìm Vân Địch sư đệ mua một ít."
"Nói tên sư tỷ chắc hẳn có thể được giảm giá một chút."
"Nhưng không nên học theo Vân Địch sư đệ, chỉ có tu vi mới là căn bản."
...
Hình như sợ Thẩm Thiên bị Tần Vân Địch dẫn lên con đường lạc lối nên Trương Vân Hi giải thích rất kỹ cho hắn nghe.
Thẩm Thiên gật đầu, có thể nói là hắn đã biết sơ lược về vị sư đệ tên Tần Vân Địch kia rồi.
Vị sư đệ này cũng thuộc dòng dõi của cường giả Hóa Thần kỳ, xem như là quyền nhị đại của thánh địa.
Chẳng qua tên này dùng hết tất cả tiền tiêu vặt mà mẫu thân Kim Liên Thiên Tôn cho vào việc nghiên cứu khoa học rồi.
Thế nên bây giờ, đám sư huynh đệ cùng thế hệ như Phương Thường, Trương Vân Đình, Trương Vân Hi đều ngưng tụ Kim Đan, tổ ba người này cũng đều được liệt vào nhóm mười người dẫn đầu trên bảng Kim Đan của Đông Hoang mà Tần Vân Địch hiện tại chỉ là một Trúc Cơ kỳ nhỏ yếu.
Kim Liên thiên tôn tức giận đến mức thiếu chút nữa đã đoạn tuyệt quan hệ với hắn ta.
Ai cũng biết nghiên cứu khoa học là đang đốt tiền.
Nhìn thấy con trai mình tiêu tiền vào mấy thứ bàng môn tà đạo, Kim Liên thiên tôn dưới cơn nóng giận đã trực tiếp chặt đứt nguồn nuôi dưỡng đệ tử chân truyền của Tần Vân Địch.
Vốn tưởng làm như vậy thì con trai của bà sẽ không còn cách nào ngoài việc quay về, ngoan ngoãn chịu thua
Không nghĩ tới khi rơi vào đường cùng, Tần Vân Địch vậy mà bắt đầu bán lôi phù ở thánh địa.
Không thể không nói, tu vi Tần Vân Địch không cao nhưng lôi phù cấp hai được hắn ta cải tiến lại không tệ.
Lôi phù cấp 2 bình thường chỉ có một nửa uy lực của một đòn toàn lực do tu sĩ Trúc Cơ kỳ đánh ra. Nhưng lôi phù cấp 2 mà Tần Vân Địch đã cải tiến có thể đạt được bảy phần uy lực của Trúc Cơ kỳ.
Nói cách khác, lôi phù của Tần Vân Địch mạnh hơn 40% so với uy lực của lôi phù bình thường!
Bởi vậy, lôi phù của hắn ta vừa ra thị trường thì đã làm hàng loạt đệ tử cấp thấp tranh nhau mua.
Thậm chí ngay cả tu sĩ thuộc tính Lôi bên ngoài thánh địa cũng nghe tiếng mà tìm đến với hy vọng có thể mua được lôi phù của Tần Vân Địch.
Dù sao, có đôi lúc tu tiên giả đi ra ngoài thám hiểm rèn luyện, khi gặp nguy hiểm thì không có khả năng vận động linh lực vô hạn để tiến hành tấn công.
Trong tình huống đã bị tiêu hao lượng lớn linh lực thì mấy tấm lôi phù uy lực mạnh mẽ này có thể tạo cơ hội cho bọn họ thoát thân.
Thậm chí, nếu vận khí tốt, sử dụng thêm vài tấm lôi phù cho nổ cùng lúc còn có thể chuyển bại thành thắng.
Dưới tình huống như vậy, lôi phù Tần Vân Địch bán hiển nhiên được chào đón.
...
Chẳng qua Tần Vân Địch chế tạo lôi phù cũng không nhiều, hứng thú chủ yếu của hắn ta không phải kiếm tiền mà là nghiên cứu.
Vì vậy phần lớn lôi phù đưa ra ngoài đều được chính bản thân hắn ta quan sát uy lực cho nổ và ghi lại số liệu nhằm đối chiếu.
Lôi phù thật sự được đưa ra thị trường mua bán chỉ chiếm một phần nhỏ trong đó.
Điều này cũng khiến Tần Vân Địch khó có thể làm giàu dựa vào mua bán, sinh hoạt khá là túng thiếu.
Nghe Trương Vân Hi giới thiệu về Tần Vân Địch xong, Thẩm Thiên không khỏi câm nín.
Không nghĩ tới ở nơi thế giới tu tiên không khoa học này lại có người say mê với việc nghiên cứu.
Điều quan trọng là người ta chủ yếu tu hành lôi pháp, ngươi lại một lòng đi nghiên cứu bom?
Bùng nổ chính là nghệ thuật, tiểu Địch là ngươi sao tiểu Địch?