Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 118: Miệng tại hạ kín như bưng

Chương 118: Miệng tại hạ kín như bưng
Không thể không nói, tiểu tử Tần Vân Địch này đã khiến Thẩm Thiên phải chú ý.
Nhất là quầng sáng đỏ chót viền vàng trên đầu hắn ta, trong đó hiện lên hình ảnh cơ duyên, chắc chắn không tầm thường.
Trên đỉnh đầu Thẩm Thiên bây giờ chỉ có ánh sáng xanh mỏng manh, nếu muốn đảm nhiệm vị trí thánh tử Thần Tiêu thánh địa, cảm giác an toàn vô cùng thấp.
Cho nên đối với Thẩm Thiên bây giờ mà nói, điều quan trọng là mau chóng ké đến khi cơ duyên trở thành màu xanh biếc.
Mà tiểu tử Tần Vân Địch này cho hắn cảm giác an toàn vô cùng lớn.
...
Trong lòng Thẩm Thiên không ngừng suy nghĩ, mà lúc này phi thuyền đã chính thức lái vào trong tiểu thế giới thánh địa.
Tiếp đó, một luồng linh lực dâng trào đập vào mặt, loại cảm giác này khiến người ta vô cùng say mê.
Chỉ thấy tiểu thế giới này vô cùng rộng lớn, từng toà linh phong cao chót vót chạm mây.
Giữa những toà linh phong này còn có từng con sông nhỏ chảy xuôi dòng, đài sen trôi nổi trên sông, đôi khi còn có cá nhảy lên.
Đó là linh cá do Thần Tiêu thánh địa nuôi thả, có huyết thống long ngư, có thể xem như một loại cá kiểng Đông Hoang cao cấp.
Con cá kia vốn đang vui sướng nhảy lên trong sông, bỗng nhiên thoáng nhìn thấy một bóng người trên phi thuyền.
Linh cá thông minh run lên trong nháy mắt, nhảy thẳng xuống nước không ló đầu.
Phi thuyền chạy qua hàng loạt toà linh phong, chỉ thấy có linh phong hiển hiện kim quang, có linh phong tiên hạc bay lên, còn có đỉnh linh phong kiếm khí ngang dọc.
Nhưng tất cả đều giống nhau ở chỗ mỗi một toà linh phong đều ẩn chứa linh khí vô cùng dồi dào, hoa lá cỏ cây đẹp mắt lạ thường.
Có điều, khi phi thuyền lướt qua thì khoảng không trên tất cả linh phong đều hiện lên trận pháp phòng hộ.
Những tia sấm sét đủ mọi màu sắc phát ra tiếng xoẹt xoẹt trên bề mặt những trận pháp, trông rất đồ sộ.
Tiên hạc đang bay trên đỉnh linh phong cũng hạ xuống trong nháy mắt.
Chúng đồng loạt lặn xuống nước, trốn vào trong trận pháp phòng hộ.
...
Trương Vân Hi đứng ở đầu thuyền giới thiệu cho mọi người tên những toà linh phong kia.
"Trong tiểu thế giới Thần Tiêu của bản môn có tổng cộng 36 toà linh phong, tất cả đều có khoáng mạch."
"Trong 36 toà linh phong này có một toà thánh chủ, một toà thánh tử và một toà thánh nữ."
"Ngoài ra còn có 8 toà chưởng mạch, trên mỗi toà chưởng mạch đều có một vị cường giả Hóa Thần kỳ trấn giữ, thu và truyền dạy đồ đệ."
"11 toà linh phong này, là nơi đệ tử nội môn có thể viếng thăm du ngoạn, ngoài ra còn có 24 toà linh phong khác nữa."
Hùng Mãnh hơi sững sờ: "Không, không đúng lắm! Để ta tính một chút, 36 giảm 11 không phải còn 25 sao!"
Trương Vân Hi bất đắc dĩ nói: "Còn một toà linh phong bởi vì tiêu hao lượng lớn khoáng mạch nên đã bị đóng cửa tu dưỡng rồi."
"Về phần 24 toà linh phong khác là nơi một số Thái thượng trưởng lão bản môn ở ẩn."
"Cho dù là đệ tử nội môn cũng tuyệt đối không thể tùy tiện đến cửa quấy rầy."
"Nếu không sẽ nghiêm khắc trừng trị dựa theo quy tắc bản môn, biết không?"
Mọi người gật đầu thành thật, mà lúc này phi thuyền Thần Tiêu cũng chậm rãi dừng chân trên một khoảng đất trống.
Một số sư đệ Thần Tiêu thánh địa mặc trang phục kiên trì đứng bên cạnh chào đón phi thuyền.
Lão đạo sĩ lạnh nhạt nói: "Lần này bổn tọa lái phi thuyền trở về, nghiệm thu đi!”
Dứt lời, lão đạo sĩ nhảy xuống khỏi phi thuyền: "Thẩm Thiên, sư bá dẫn ngươi đi gặp thánh chủ."
Thẩm Thiên thấy Trương Vân Hi đứng phía sau cũng gật đầu bèn lặng lẽ đi sau lão đạo sĩ.
...
Sau khi lão đạo sĩ và Thẩm Thiên đi không bao lâu thì đã nghe thấy đệ tử dẫn phi thuyền hét lên kinh hãi.
Trương Vân Hi thở dài, nhìn về phía khoang thuyền chứa linh thạch, thầm nghĩ quả đúng như vậy.
Chỉ thấy khoang thuyền vốn được trang bị đầy linh thạch nay đã trở nên trống rỗng.
"Thánh nữ, trước khi phi thuyền cất cánh chúng ta quả thực đã kiểm tra rồi."
Nhìn đệ tử tiếp đón khóc không ra nước mắt, Trương Vân Hi thở dài: "Ta biết."
"Làm phiền các sư đệ, tiếp tục lấp đầy linh thạch ở khoang thuyền, ta sẽ nói rõ tình huống với thánh chủ."
Nói xong Trương Vân Hi hóa thành một luồng ánh sáng bạc bay về hướng ngọn núi thánh chủ.
Nhìn lão đạo sĩ và Trương Vân Hi nối gót nhau đi, đám người Tống chưởng quầy mặt nhìn nhau tự hỏi kế tiếp chúng ta đi đâu đây!
Đúng lúc này, một chàng trai đeo kiếm dài trên lưng bước ra từ trong đám đông: "Các vị đều là mầm tiên đúng không!"
"Ta là Lý Vân Phong, đệ tử thủ tịch của Hạo Nhiên phong, cha ta là Lý Thanh Hà, đạo hiệu Xuân Thu kiếm tôn."
"Vừa rồi Vân Hi sư tỷ có bảo ta tới sắp xếp chỗ ở cho các vị."
Nam tử đồ đen tươi cười ấm áp: "Các vị đi theo ta!"
...
Lý Vân Phong dẫn đám người Quế công công đi về hướng kí túc xá của đệ tử nội môn.
Vừa đi vừa giới thiệu quan hệ giữa các nhánh núi trong Thần Tiêu thánh địa vô cùng nhiệt tình.
"Các vị xem, toà linh phong phía nam có đủ loại cây cối, đỏ rực như lửa kia là Xích Liên phong của Xích Liên thiên tôn."
"Còn bên này, toà linh phong toàn thân đều phát ra ánh sáng màu vàng giống như Kim Sơn ở phía tây kia, là Kim Liên phong của Kim Liên thiên tôn."
"Còn là ngọn núi bị băng tuyết bao trùm quanh năm, giống một tòa núi tuyết ở phương Bắc là Bạch Liên phong của Bạch Liên thiên tôn."
"Trong chín thiên tôn của bản môn, Bạch Liên sư thúc tính tình tốt nhất, cũng thường giảng đạo cho các đệ tử."
"Xích Liên sư thúc tính tình nóng nảy, tuyệt đối không được mạo phạm, bằng không bị trách phạt chắc chắn không nhẹ."
"Phải chú ý nhất chính là Kim Liên sư thúc, bà là cao thủ mê hoặc, tuyệt đối không thể nhìn thẳng."
"Nếu không, lỡ như các ngươi bị mê hoặc tâm trí thì sẽ mất mặt trước công chúng đấy."
"Đừng trách tại sao sư huynh ta không nhắc nhở mọi người nha!"
Không thể không nói, Lý Vân Phong tuy là đệ tử thủ tịch của Thần Tiêu thánh địa nhưng thái độ làm người lại tương đối gần gũi bình dị.
Tất cả mọi người đều có cảm giác rất ấm áp, trong thời gian ngắn lại nghĩ tới lời thề son sắt của lão đạo sĩ.
Thần Tiêu thánh địa quả nhiên là một đại gia đình vui vẻ hòa thuận, sư huynh rất ấm áp.
Đang lúc nói chuyện mọi người cũng đã đến ký túc xá đệ tử nội môn.
Trên mặt Lý Vân Phong hiện lên nụ cười ấm áp: "Nói chung mọi người sau này có gì không rõ có thể tùy lúc tới Hạo Nhiên phong tìm ta, cái khác không dám nói chứ ở Thần Tiêu thánh địa sư huynh không có chỗ nào không biết."
...
Nhận thấy thành ý của Lý Vân Phong, Hùng Mãnh cảm động đến rơi nước mắt: "Sư huynh thật là tốt quá."
"Sau này sư huynh cần ta làm gì thì cứ mở miệng."
Lý Vân Phong nở nụ cười: "Ha? Vị sư đệ này nghiêm túc không?"
Hùng Mãnh vỗ ngực: "Ta không nói láo."
Lý Vân Phong ho khan nhẹ một cái: "Đã như vậy thì sư huynh cũng có chút chuyện hy vọng sư đệ có thể giúp."
Trong mắt Lý Vân Phong lóe ra ánh sáng không rõ ràng, nhìn mọi người chăm chú: "Lý mỗ nghe nói hình như thánh địa tìm thánh tử từ bên ngoài?"
"Nghe cha ta nói, có vị huynh đệ tên là Thẩm Ngạo tìm Long Hổ bội thay thánh địa, có đại ân đối với bản môn."
"Cho nên dựa theo tổ huấn hắn ta có thể đảm nhận vị trí thánh tử của bản môn, có quyền cưới Vân Hi sư tỷ làm đạo lữ nữa."
Sắc mặt Quế công công cứng lại, trong lòng không khỏi dâng lên cảnh giác: "Sư huynh hỏi thăm những thứ này vì chuyện gì?"
Lý Vân Phong vội vã cười nói: "Các vị không cần lo lắng, Lý mỗ tuyệt đối không có ý xấu, chỉ là có chút tò mò mà thôi."
"Sao Ngạo Thiên sư huynh tìm được Thần Tiêu Long Hổ bội, huynh ấy bao nhiêu tuổi, cùng sư tỷ tiến triển đến bước nào rồi?"
"Lý mỗ có tiếng là hiểu chuyện ở Thần Tiêu, chuyện của bản môn không có gì không biết nhưng luôn giữ miệng kín như bưng."
"Xin mọi người không phải lo lắng ta tuyệt đối không cho người thứ 3 biết."
Lý Vân Phong vẻ mặt tha thiết: "Cho nên nói cho sư huynh nhé!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất