Chương 119: Nếu ta hối hận, ta là cháu của ngươi (1)
Cảm nhận được thành ý của Lý Vân Phong, mọi người quay mặt nhìn nhau.
Tuy cảm thấy nói chuyện của thiên sư ra bên ngoài không phải là tốt đẹp gì.
Nhưng vừa rồi, Lý Vân Phong sư huynh đã nói cho bọn họ nhiều sự việc ở Thần Tiêu thánh địa như vậy, giúp bọn họ nâng cao hiểu biết như vậy. Bây giờ sư huynh tò mò quan hệ giữa thiên sư và thánh nữ, hơn nữa còn hứa tuyệt đối không nói cho người thứ ba biết. Chút chuyện nhỏ này mà cũng không giúp sư huynh thì có phải rất thiếu nghĩa khí không?
"Xin sư huynh an tâm và đừng nóng nảy, bọn ta thương lượng một chút sẽ cho huynh câu trả lời thuyết phục."
Lưu Thái Ất nhìn thoáng qua ngọc giản nắm trong tay, con ngươi đảo một vòng.
Hắn ta kéo mọi người qua một bên, nhỏ giọng nói: "Ta cảm thấy cũng được."
"Thiên sư vừa gia nhập Thần Tiêu thánh địa liền trở thành thánh tử, nhất định có nhiều người không phục."
"Lý sư huynh là thủ tịch chân truyền của Hạo Nhiên phong, địa vị không tầm thường, hơn nữa nhìn sư huynh cũng không có ý đồ xấu."
"Chúng ta nói cho y biết một vài sở thích của thiên sư, có lẽ sẽ giúp ích cho việc kết giao của bọn họ."
Tống chưởng quầy nhíu mày: "Nhưng thiên sư có thể không vui hay không?"
Lưu Thái Ất nở nụ cười đắc ý: "Tống huynh, chắc huynh không biết điểm này rồi!"
"Thiên sư vốn mệnh là Thiên, phóng khoáng không bị trói buộc, sao lại không vui vì chút chuyện vặt này?"
"Theo ta thấy, hiện tại phần lớn đệ tử trong thánh địa còn không biết tiên sư là ai, không chừng còn không phục!"
"Thời điểm này, chúng ta phải càng thêm nỗ lực giúp tiên sư truyền bá sự tích vĩ đại của ngài ấy, giúp thanh thế của ngài ấy thêm phần lớn mạnh."
Chân Chí Giáp như có điều suy nghĩ: "Lưu huynh nói cũng đúng, ta tán thành Lưu huynh."
Hùng Mãnh liếc nhìn Lý Vân Phong: "Ta cảm thấy y không phải người xấu, ta cũng tán thành."
Tống chưởng quầy bất đắc dĩ nói: "Quế huynh và Cao lão đệ cảm thấy thế nào!"
Quế công công nhìn thật sâu vào Lý Vân Phong: "Với kinh nghiệm nhiều năm trong cung của lão hủ, người này không giống kẻ giả dối."
"Tuy không có lòng hại người nhưng không thể không phòng bị, bí mật của điện hạ thì chúng ta tuyệt đối không thể tiết lộ ra."
Lưu Thái Ất hơi sững sờ: "Bí mật của thiên sư? Thiên sư có bí mật lớn nào sao?"
Câu hỏi của hắn ta khiến Quế công công hơi sững sờ.
Hình như từ khi ra cung đến nay, việc gì điện hạ cũng đều làm trước mặt mọi người.
Nghiêm chỉnh mà nói, dường như đúng thật là không có bí mật lớn gì ảnh hưởng đến an toàn của điện hạ.
Nghĩ tới đây, Quế công công cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc cho đám người Lưu Thái Ất cùng Lý Vân Phong nói chuyện phiếm với nhau.
...
"Cái gì! Thánh tử thông thạo thuật tìm linh đoạn khoáng, chỉ cần là khoáng do huynh ấy lựa chọn thì chưa từng xảy ra sai sót?"
"Cái gì! Tiên Hồ Lô mà biểu muội mở ra trước đó cũng do thánh tử chọn sao?"
"Cái gì! Trước đó, trên phi thuyền thánh nữ cùng thánh tử đã song tu?"
"Ta thấy quá giật gân rồi, những việc này tuyệt đối đừng nói lung tung."
"Nhất là chuyện thánh nữ cùng thánh tử song tu, không thể truyền ra ngoài được."
"Phải biết Phương Thường đại sư huynh vẫn luôn đơn phương say mê yêu mến Vân Hi sư tỷ!"
"Nếu huynh ấy và nhị sư huynh song tu hoàn tất, xuất quan mà nghe được tin này thì chắc chắn sẽ tức giận đến phát điên!"
"Yên tâm, chỉ cần các người không nói ra thì sư huynh ta cũng giữ kín miệng."
"Được được được, hôm nay ta và các sư đệ trò chuyện rất vui vẻ, cáo từ."
"Sau này hoan nghênh các vị huynh đệ đến Hạo Nhiên phong làm khách, nếu có gì muốn biết cứ tới tìm sư huynh."
"Sư huynh được mệnh danh là Bách Hiểu Sinh Thần Tiêu, chỉ cần các vị sư đệ mở miệng thì nhất định ta sẽ nói hết những gì ta biết."
Nhìn Lý Vân Phong thỏa mãn rời đi, sắc mặt Quế công công hơi nghiêm lại.
Ông cảm thấy có chỗ nào đó rất không thích hợp!
...
Cùng lúc đó, bên trong điện thánh chủ.
Đại môn từ từ mở ra, Thẩm Thiên bước từng bước vào trong điện.
Hắn nhìn hai lôi trụ thần thú ở hai phía trái phải của đại điện, chỉ cảm thấy toàn thân sung sướng.
Cứ giống như Đại ngũ hành m Dương Hỗn Nguyên Thần Lôi trong cơ thể gặp được đứa con trai ruột thịt vậy.
Hỗn Nguyên Thần Lôi vốn là kết quả do m Dương Ngũ Hành Thần Lôi hoàn toàn dung hợp, khả năng tái đấu cao.
Hít một hơi sâu, trong lòng yên tĩnh trở lại, Thẩm Thiên đưa mắt nhìn hình dáng to lớn ngồi ngay giữa đại điện.
Một người đàn ông đang ngồi nghiêm chỉnh trên thánh tọa giữa đại điện, lôi đình tiên quang vây xung quanh người, không giận tự uy.
Thẩm Thiên biết vị này chính là thánh chủ Thần Tiêu Trương Long Uyên, cường giả Độ Kiếp kỳ có thể xưng thánh trong truyền thuyết.
Quan trọng hơn, quầng sáng trên đỉnh đầu thánh chủ trước mắt cũng là màu vàng tinh khiết.
Lão đạo sĩ bên cạnh có điểm trắng đen lẫn lộn quả thực không thể nào so sánh.
Cho dù so sánh về địa vị, hình dáng, gia tài, số mệnh hay con gái...
Thánh chủ đều có thể giết lão đạo sĩ trong nháy mắt.
Đứng trước mặt thánh chủ, lão đạo sĩ bĩu môi: "Nhị sư đệ, sư huynh ta mang người về rồi đây."
...
Bóng người trong lôi đình tiên quang chậm rãi gật đầu, ánh mắt tựa như gió xuân ấm áp nhìn về phía Thẩm Thiên.
Một chiêu này làm lão đạo sĩ không khỏi sững sốt, thuật Ly Hỏa Thần Đồng có thể dùng như vầy?
Thánh chủ gật đầu bình tĩnh nói: "Người trẻ tuổi, đúng là hậu sinh khả úy nha!"
Thẩm Thiên hơi sững sờ, giọng điệu này hình như hắn đã nghe qua trong TV.
"Bổn tọa muốn thay Thần Tiêu thánh địa cám ơn ngươi đã có cống hiến lớn lao vì bản môn."
"Ngươi có nguyện vọng gì? Chỉ cần trong khả năng thì bổn tọa nhất định đáp ứng."
Trước mắt Thẩm Thiên sáng ngời: "Nguyện vọng gì cũng đều có thể sao?"
Thánh chủ lạnh nhạt nói: "Dù ngươi muốn bái bổn tọa làm thầy cũng không phải không thể."
Thẩm Thiên vội vã nói: "Có thể không làm thánh tử sao? Trách nhiệm này có chút nặng nề."
Lôi đình tiên quang chấn động mạnh một cái, thánh chủ bình tĩnh nói: "Ừ, bổn tọa đã nghe rõ."
"Thánh tử cảm thấy không dễ tu hành lôi pháp, hy vọng có thể bái bổn tọa làm sư điều kiện này bổn tọa chấp nhận."
Thẩm Thiên: "???"
Thẩm Thiên đang muốn giải thích bỗng cảm giác một luồng khí tức vô cùng khổng lồ đè trên người, làm hắn không động đậy được.
Tiếp theo, giọng nói thánh chủ vang lên trong điện: "Ngũ hành của Thánh tử thuộc Thuỷ, vi sư liền ban thưởng cho ngươi Linh Khí Huyền Vũ thuẫn hệ Thuỷ."
Nói dứt lời, Lôi Đình Tiên Quang đột nhiên bay ra một luồng ánh sáng đen có hình dạng giống với Huyền Vũ.
Khi ánh sáng đen chậm rãi rơi xuống trước mặt Thẩm Thiên, một lá chắn vòng tròn từ từ hiện lên.
Chỉ thấy tấm khiên này có đường kính khoảng chừng 2 mét, toàn thân hiện dầy những trận văn màu đen huyền diệu.
Thậm chí tập trung suy nghĩ quan sát cẩn thận có thể thấy một luồng hư ảnh Huyền Vũ di chuyển trên tấm khiên, lúc ẩn lúc hiện.