Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 122: Cánh cửa mở ra thế giới mới

Chương 122: Cánh cửa mở ra thế giới mới

Cuối cùng, cột nước lớn kia đã hoàn toàn biến mất.
Thay vào đó là Không khí áp súc thành vô số khối không khí lớn bằng nắm đấm lơ lửng giữa không trung..
Vì lo Tần Vân Địch không nhìn rõ, Thẩm Thiên còn cố ý để cho Cửu Nhi bọc thêm linh khí màu lục bên ngoài các khối không khí.
Nhìn Tần Vân Địch ngơ ngác không hiểu gì, Thẩm Thiên nhoẻn cười thần bí nói: “Tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích.”
Dứt lời, trên tràng hạt tán ra lực đàn hồi đột nhiên bắn các khối không khí màu lục kia tới hồ Kính Nguyệt.
Ngay sau đó, mọt đạo lôi quang màu trắng nhảy nhót trên đầu ngón tay Thẩm Thiên, lấp lóe không yên.
Tần Vân Địch thấy rõ đây chẳng qua chỉ là lôi pháp nông cạn nhất của Thần Tiêu Thánh Địa, không mang bất kỳ thuộc tính gì.
Theo như y thấy, đạo lôi điện mà Thẩm Thiên ngưng tụ ra đây hẳn là chỉ dùng linh lực của Luyện Khí kỳ nhất trọng thiên.
Cho nên, Thánh Tử sư huynh đang muốn làm gì đây!
Khi trong lòng Tần Vân Địch đang dâng lên nghi vấn, thì điện quang trên đầu ngón tay Thẩm Thiên đã bất ngờ vọt tới chỗ quang đoàn màu lục.
Đạo điện quang kia nhìn thì vô cùng yếu ớt, tựa như lúc nào cũng có thể tiêu tán.
Nhưng cuối cùng nó vẫn xuyên qua không khí, đâm vào quang đoàn màu lục kia.
Trong chốc lát, một đoàn ánh sáng màu lam óng ánh ầm ầm nổ vang.
Dường như trên hồ Kính Nguyệt nở rộ một đóa hoa sen màu lam.
Ánh sáng mạnh đến mức khiến cho hai mắt Tần Vân Địch cũng phải nhức nhối.
Ngay sau đó là một tiếng vang cực lớn, hồ Kính Nguyệt nhấc lên sóng lớn.
Hơi nước một lần nữa tràn ngập khắp nơi, cầu vồng lại xuất hiện giữa phiến thiên địa này.

Nhìn Thẩm Thiên lạnh nhạt đứng trong cầu vồng, Tần Vân Địch sửng sốt.
“Làm sao có thể?”
Y có thể nhìn được rõ ràng điện quang quanh quẩn trên đầu ngón tay Thẩm Thiên chỉ có cường độ Luyện Khí nhất trọng thiên.
Vì sao khi hắn bắn đạo điện quang này ra lại có thể bộc phát ra lực bạo tạc đáng sợ như vậy?
Thực không hợp với lẽ thường!
Tần Vân Địch cảm giác dường như mình đã bắt được cái gì đó.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy dường như còn một lớp màng ngăn mình tiến tới.
Hai con mắt vẫn nheo lại lúc này đang trợn trừng mở lớn như chuông đồng, nhìn chằm chằm đoàn hỏa diễm màu lam nhạt kia.
Y si ngốc nói: “Làm sao có thể? Uy lực này đủ sức để uy hiếp được tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Quá cường đại!”
Uy hiếp được tu sĩ Trúc Cơ kỳ không tính là gì, vấn đề là lôi phù này có thể sản xuất hàng loạt.
Chỉ cần tốn một chút linh khí thôi, tu sĩ Luyện Khí kỳ có thể khiến tu sĩ Trúc Cơ kỳ bị thương!
Tần Vân Địch không ngốc. Y biết Thẩm Thiên đang biểu diễn một diệu pháp tuyệt thế.
Mà căn bản của loại diệu pháp này đang được che giấu trong đoàn khí màu lục kia.
Nếu có thể sản xuất hàng loạt loại khí thể kia rồi bảo tồn lại, khi chiến đấu mới lấy ra một lúc.
Đừng nói đến Trúc Cơ kỳ, dù là cao thủ Kim Đan kỳ yếu một chút cũng phải đau đầu.
Nếu chi phí loại lôi phù này đủ thấp để có thể trang bị cho tất cả đệ tử Thần Tieu Thánh Địa.
Đến lúc đó, thực lực của toàn Thánh địa sẽ tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn!
Tần Vân Địch kích động nói: “Sư huynh, chiêu vừa rồi tên là gì vậy?”
Khóe miệng Thẩm Thiên khẽ nhếch lên, hỏi: “Muốn học không? Ta dạy cho ngươi!”

Đúng vậy, Thẩm Thiên đã nhìn thấy cơ duyên trong quang hoàn trên đầu Tần Vân Địch.
Chính là trong một cơ hội ngẫu nhiên mà Tần Vân Địch phát hiện ra hiện tượng điện phân nước.
Khi lôi điện tiếp xúc với nước trong khoảng thời gian dài sẽ phân giải nước thành khí Hidro và Oxy.
Khi khí Hidro và Oxy tiếp xúc với mồi lửa trong không gian thu hẹp sẽ sinh ra nổ lớn.
Có một lần lôi phù đại trận của Tần Vân Địch bố trí trên hồ Kính Nguyệt đã điện phân nước ra khí Hidro và Oxy.
Đại trận lôi bạo phù sau đó mà y tiện tay bố trí ra đã được dẫn nổ trong hỗn hợp khí Hidro và Oxy.
Bởi vậy uy lực nổ của trận pháp kia vượt xa xa ngoài dự đoán của y.
Mấy tháng nay Tần Vân Địch đã cẩn thận từng tí một, hy vọng có thể tái tạo ra kỳ tích đó.
Chỉ tiếc là y càng cẩn thận hơn, thời gian cách lần bố trí trận pháp trước lại càng lâu hơn.
Tới khi trên hồ Kính Nguyệt không còn hơi nước nữa, khí Hidro và Oxy đều tan hết làm sao tái hiện được kỳ tích nữa.
Đương nhiên, trong đầu Tần Vân Địch đã hình thành nên chấp niệm muốn truy đuổi đạo ánh sáng kia.
Nếu y cứ tiếp tục thí nghiệm giữa hồ Kính Nguyệt mãi, sớm muốn gì cũng sẽ phát hiện ra ảo diệu trong đó.
Mà việc Thẩm Thiên phải làm chỉ cần lấy thân phận một sinh viên ngành khoa học tự nhiên đào tạo cho vị tiên phong khoa học này một bài học vỡ lòng.
Nói thật, trong lòng Thẩm Thiên cũng rất chờ mong.
Sau khi mở ra được cánh cửa thế giới mới, vị thiếu niên trầm mê nghiên cứu khoa học này có thể đi được bao xa.
Nên nhớ, ở kiếp trước của Thẩm Thiên, thuốc nổ, vũ khí nóng đã được nghiên cứu phát minh đến mức rất cao.
Ở thế giới này, liệu tiên pháp và khoa học có thể kết hợp được từ trong tay Tần Vân Địch hay không?
Từ đó tỏa ra vầng hào quang hoàn toàn mới?
Thẩm Thiên rất tò mò.
Nghe Thẩm Thiên nói đồng ý dạy mình, Tần Vân Địch hơi sửng sốt.
Ngay sau đó, đôi mắt đang mở lớn như chuông đồng hơi đỏ lên, ẩm ướt.
Nên nhớ, từ khi mẫu thân Kim Liên Thiên tôn của Tần Vân Địch cắt đứt tiếp tế tài chính cho tới giờ y vẫn chưa chịu thua.
Nhưng lúc này, được Thánh Tử sư huynh hào phóng cổ vũ và chia sẻ, Tần Vân Địch lại khóc.
Nhiều năm như vậy, cuối cùng đã có một tri kỷ có thể hiểu được ta, lại nguyện ý chia sẻ diệu thuật với ta!
Không thể không nói, Thẩm Thiên đã hoàn toàn chinh phục được Tần Vân Địch.
Vốn ban đầu khi nghe nói Thánh địa đã tìm được một người có duyên làm Thánh Tử, trong lòng Tần Vân Địch vẫn ôm thái độ hoài nghi.
Dù sao thì, cả Thánh địa lớn như vậy, nhân tài đông đúc biết bao nhiêu, có ai không phải hạng người tâm cao khí ngạo chứ?
Tìm về được thiên chương cấm kỵ của Đế kinh quả thực là một công lớn, có tư cách làm Thánh Tử.
Nhưng ngươi ngồi lên vị trí này có thể phục chúng hay không lại là một chuyện khác.
Thần Tiêu Thánh Địa tuyển Thánh tử trăm năm một lần, Thánh Chủ ngàn năm đổi một.
Nếu không có đủ thủ hạ có thực lực phục tùng và mị lực cá nhân siêu tuyệt chinh phục được tất cả mọi người.
Thì dù hắn có được lên làm Thánh Tử cũng chỉ uy phong được một trăm năm thôi, kết quả vẫn là vô duyên với ngôi vị THánh Chủ.
Thật ra những đệ tử chân truyền như Tần Vân Địch, lưng dựa được vào Thiên Tôn trưởng lão Hóa Thần kỳ sẽ không quá e ngại Thánh Tử.
Vừa vặn tương phản, mười vị Thánh Tử cạnh tranh ngôi vị Thánh Chủ lại muốn lôi kéo các đệ tử chân truyền hạch tâm này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất