Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 127: Bây giờ gọi “ông nội” còn kịp không?

Chương 127: Bây giờ gọi “ông nội” còn kịp không?
“Ngươi cảm thấy hắn đến tìm ngươi vì chuyện gì, là vì cảm thấy đã bị ngươi lừa rồi, không cam tâm làm đồ đệ của ngươi? Hay là các tiểu tử khác trong Thánh địa không phục hắn nên gây khó dễ cho hắn, cho nên hắn mới ấm ức đến đây đòi lại công bằng?”
Đã nhận đồ đệ thì bắt buộc phải tu luyện, mà đã tu luyện thì nhất định sẽ có phiền phức.
Cho nên cách tốt nhất để tránh phiền phức là không thu nhận đồ đệ, Bích Liên thiên tôn rất đồng tình với cách làm này.
Nhìn đi kìa, tiểu tử Thẩm Thiên vừa bước vào Thần Tiêu Thánh địa liền bị ép đến không thể không tìm đến sư phụ rồi.
May là lúc đầu lão đạo không bị mắc bẫy của Nhị sư đệ, thu nhận tiểu tử này.
Nếu không, người bị tên tiểu tử này gây phiền phức sẽ là lão đạo ta rồi!
……
Cánh cổng của Thánh Chủ điện từ từ mở ra, Thẩm Thiên mặc bạch y tiến vào.
Dưới ánh sáng của mười trụ cột khổng lồ khắc hình Thần Thú, sự khôi ngô của Thẩm Thiên càng được nổi bật hơn.
Sau lưng Thẩm Thiên có một thiếu niên tóc vàng kim đi theo, đó chính là con trai của Kim Liên thiên tôn – Tần Vân Địch.
Điều đáng nói là Tần Vân Địch đang vác theo một cây côn sắt sau lưng, cười một nụ cười rạng rỡ.
Điều này khiến Thần Tiêu Thánh chủ và lão đạo sĩ sinh vài phần nghi hoặc trong lòng.
Phải biết rằng, tính cách của Tần Vân Địch trở nên cô độc sau lần cãi cọ kịch liệt với Kim Liên thiên tôn.
Bình thường cũng chẳng đến Tiểu thế giới Thần Tiêu trò chuyện với cách sư huynh đệ khác, chỉ lo chế tác lôi phù.
Sao đột nhiên hôm nay y lại đi chung với Thẩm Thiên đến Thần Tiêu Thánh Chủ điện này chứ?
Không lẽ trước đó Thẩm Thiên và tên tiểu tử này nảy sinh mâu thuẫn gì sao?
Lão đạo sĩ thích thú đứng ở một bên quan sát, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Thần Tiêu Thánh chủ nhìn về phía Thẩm Thiên rồi cất giọng điềm tĩnh: “Thiên Nhi đến đây có việc gì?”
Thẩm Thiên vừa cười vừa lôi Tần Vân Địch ra giữa Thánh Chủ điện: “Con đến vì Vân Địch sư đệ.”
Nói đoạn, Thẩm Thiên lấy Ngân Sắc Thần Lôi từ eo của Tần Vân Địch và Trường Côn màu đen trên lưng của y xuống.
“Khởi bẩm sư tôn, Vân Địch sư đệ đã phát minh ra một loại lôi phù mới, có thể giúp ích rất nhiều cho tất cả đệ tử môn phái chúng ta.”
Tần Vân Địch liền giải thích: “Không phải con phát minh ra đâu, mọi thủ thuật đều do Thánh tử sư huynh dạy đấy ạ.”
“Thật hổ thẹn, đệ tử chỉ tốn chút công sức luyện chế ra được pháp khí theo hướng dẫn của sư huynh mà thôi.”
Ổ?
Những lời của rồi đã khiến cho Thần Tiêu Thánh chủ và lão đạo sĩ không khỏi nhìn Thẩm Thiên bằng con mắt khác.
Tên tiểu tử Tần Vân Địch này còn nói Thẩm Thiên dạy y cách cải tiến lôi phù?
Tên tiểu tử này mới luyện Ngũ Lôi Chỉính Thiên có mấy ngày mà có thể cải tiến lôi phù sao?
Thần Tiêu Thánh chủ nhìn Thẩm Thiên nói: “Thiên Nhi, dùng lôi phù vừa được cải tiến của con tấn công ta đi.”
Thẩm Thiên hơi do dự, Thánh chủ lại nói: “Yên tâm, con không làm hại ta được đâu.”
Lúc này Thẩm Thiên mới gật đầu, ném một viên Ngân Sắc Thần Lôi về phía Thánh chủ.
Uỳnh!
Ngân Sắc Thần Lôi nổ tung ra, bắn những viên Linh Thiết đi bốn phương tám hướng.
Và người đứng mũi chịu sào của Ngân Sắc Thần Lôi đương nhiên là Thánh chủ.
Từng viên Linh Thiết xông về phía màn sương sấm sét xung quanh cơ thể của Thánh chủ. Sau đó, những viên Linh Thiết ấy dường như bị hút lại.
Dường như những viên Linh Thiết ấy bị mất hết năng lượng ở giữa lớp sấm sét mờ mịt kia, từng viên cứ thể rơi xuống đất.
“Uy lực mạnh đấy, những lôi phù tới được lớp thứ hai đã được tính là cực phẩm rồi, trị giá 200 viên Linh Thạch.”
Thần Tiêu Thánh chủ khẽ gật đầu, biểu thị sự công nhận với loại lôi phù mới này.
“Để chế tạo ra một viên lôi phù đạn nổ này cần bao nhiêu Linh Thạch làm vốn?”
Trong mắt Thánh chủ, chỉ cần lợi nhuận của loại lôi phù cực phẩm trong cùng cấp này đạt từ 100% trở lên đã được coi như là không tệ rồi.
Dù sao thì thị trường phù chú đang cạnh tranh cao, những Tông môn có Ly Hỏa phù đang giành giật thị trường.
Có thể bán lôi phù có vốn là một trăm viên Linh Thạch với giá 200 viên Linh Thạch đã là hay lắm rồi.
Đằng này còn phải tính thêm phí nguyên vật liệu khi điều chế thất bại nữa.
Còn tính cả linh lực và tinh lực bỏ ra khi linh phù cấp cực phẩm nữa.
Nói thẳng ra thì tiền lời từ việc luyện Linh Phù rồi đem bán thật sự không nhiều.
… …
Thẩm Thiên khẽ cười dưới cái nhìn của Thánh chủ: “Tiền vốn chế tạo nằm trong khoảng năm viên Linh Thạch.”
“Ngoài ra, phương pháp chế tạo phù chú này vô cùng đơn giản, tỉ lệ thành công lại cao.”
“Chỉ cần một đệ tử có kiến thức cơ bản về sửa chữa là có thể luyện được mấy chục viên mỗi ngày!”
Thẩm Thiên vừa nói xong, liền nhìn thấy màn sương sấm sét xung quanh cơ thể của Thần Tiêu Thánh chủ chớp động kịch liệt.
Còn lão đạo sĩ, lão vẫn đứng nguyên một chỗ, gương mặt vốn tràn đầy ý cười.
Thì giờ đây nụ cười đó liền bị cứng đờ ngay tức khắc!
Phút chốc, Thánh Chủ điện ngập tràn sự yên tĩnh.
Lão đạo sĩ đờ đẫn nhìn Thẩm Thiên, biểu cảm trên mặt lão vô cùng phong phú.
Màn sương sấm sét quanh người Thánh Chủ cũng phải mất một lúc sau mới dần bình lặng xuống.
Thánh chủ hỏi: “Thiên Nhi, con nói thật sao? Chuyện lớn như thế này, không đùa được đâu.”
Thẩm Thiên gật đầu: “Vân Địch sư đệ, phiền đệ chế tạo một viên m Dương Thần Lôi cho sư tôn xem đi.”
Tần Vân Địch vâng một tiếng, rồi lấy một cái hồ nước lơ lửng giữa không trung đã chuẩn bị từ trước trong chiếc nhẫn Không Gian ra.
Tiếp đó, cả người y lập tức tỏa ra những tia sét lôi đình, bay về phía hồ nước.
Khi sấm sét giáng xuống, từng bột khí trào ra khỏi hồ nước.
Khối nước chỉ cao bằng một người trưởng thành đó lập tức thu nhỏ lại trong tay Tần Vân Địch.
Rất nhanh sau đó, một khối khí to bằng một cây gậy đánh bóng phát ra vầng sáng xanh lam xuất hiện, nó không ngừng xoay tròn trên tay Tần Vân Địch.
Tần Vân Địch híp mắt, vừa chế tạo lôi phù vừa nói: “Từ lâu, Thánh Tử sư huynh quả là một kỳ tài trước giờ chưa từng có.”
“Khi huynh ấy đang tu hành Nhâm Thủy Thần Lôi đã vô tình lĩnh ngộ được đại đạo Thủy Nghịch m Dương.”
“Huynh ấy phát hiện ra rằng, nước có thể phân tách thành nguyên tử m và nguyên tử Dương nhờ tia sét.”
“Hai nguyên tử này thông qua sự nhóm lửa của sấm sét, có thể kết hợp lại với nhau sẽ tạo ra một lực nổ có sức công phá cực lớn.”
“Đệ tử đã dùng Tụ Khí phù để trộn nguyên tử m, nguyên tử Dương và Linh khí lại với nhau theo tỉ lệ nhất định.”
“Sau đó nén hỗn hợp vào một quả cầu vàng đặc biệt rồi ném về phía quân địch.”
“Như vậy thì lôi phù sẽ phát nổ, tỏa ra một lượng năng lượng lớn đập vỡ vỏ ngoài của quả cầu vàng, những viên Linh Kim Cương Châu cũng sẽ bắn ra theo.”
“Đệ tử đã làm một cuộc thống kê, tỉ lệ thành công khi tạo ra một viên m Dương Phá Giáp Lôi này đạt 90% trở lên.”
“Mà chi phí để phân giải nước hồ và Linh Kim Cương Châu chỉ khoảng ba đến bốn viên Linh Thạch.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất