Chương 128: Cây súng nhắm thẳng vào Thánh Chủ
Trong lúc nói, Tần Vân Địch đã nén được đủ khí thể vào trong một tấm tụ khí phù.
Thánh Chủ gật đầu, vươn tay thu lấy Thần Lôi vừa mới chế tạo.
Lôi Đình trong giữa lòng bàn tay ông ta bắn ra tung tóe. Trong chớp mắt, đã khiến Thần Lôi trên tay phát nổ.
Bùm~
Tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, nhưng sức ảnh hưởng của vụ nổ không lan rộng ra ngoài.
Lòng bàn tay của Thánh chủ như được kết nối với một khoảng hư không, hấp thụ hết mọi thứ vào trong.
Một viên Linh Kim Cương Châu rơi xuống lòng bàn tay của Thánh Chủ, ông ta bình đạm nói: “Uy lực không tồi.”
“Chỉ có điều viên Linh Châu này hơi nguy hiểm vì nó tấn công không phân biệt đối thủ, rất dễ khiến cho đệ tử phe ta bị thương.”
Tần Vân Địch liền lấy cây trường côn trên lưng xuống, rồi dâng lên trước mặt Thánh Chủ như dâng một món bảo vật: “Sư bá, vẫn còn vật này.”
Thánh Chủ hơi đơ người ra, ông ta nhìn cây trường côn của Tần Vân Địch với ánh mắt khó hiểu, nói: “Đây là vật gì?”
Tần Vân Địch nhét lôi bộc phù vào trong cây trường côn, mở cò, nhắm nòng súng về phía Thánh Chủ.
Pằng~
Từ nòng súng, một ngọn lửa màu lam bắn ra, một đống Linh Thiết Cương Châu phóng thẳng tới như thiên nữ rải hoa.
Pằng pằng pằng~
Từng viên đạn đụng phải màn sương sấm sét trên người Thánh Chủ tạo nên chút gợn sóng rồi lại vô lực rơi xuống.
Thánh Chủ ngộ ra: “Thì ra là thế, kiểm soát hướng bắn của linh châu bằng pháp khí để tránh gây thương tích cho phe ta à?”
“Đúng là ý hay, nhưng dùng cách này thì uy lực cũng giảm xuống một chút, đây cũng là cách mà các con nghĩ ra à?”
Tần Vân Địch híp mắt cười, sự sùng bái hiện rõ trên mặt: “Không ạ, cách này là sư huynh nghĩ ra.”
“Vân Địch chỉ chế tạo những thứ này dựa theo chỉ thị của sư huynh thôi.”
“Sư huynh còn nói, đây là cách chế tạo thô sơ nhất của súng m Dương Phá Yêu nữa.”
… …
Nhìn thấy sư đệ không ngừng thổi phồng cho mình, Thẩm Thiên chỉ còn biết dùng tay đỡ trán một cách bất lực.
Trước khi đến đã dặn là phải nói toàn bộ công lao thuộc về đệ, còn ta chỉ là phụ trợ thôi mà?
Thế mà khí chất bá khí lôi đình của Thánh Chủ sư tôn vừa mới lộ ra một chút thôi, đệ đã không khống chế được mình, tâng bốc bản Thánh tử một cách điên cuồng như vậy rồi?
Trời ơi, ta thật sự không muốn nhận công lao về mình đâu!
Nhận thấy ánh mắt hiếu kì của Thánh Chủ dời qua, Thẩm Thiên bất lực nói: “Đúng ạ, đích thực là có cách cải tiến ạ.”
“Bởi vì lần luyện khí này, Vân Địch sư đệ sử dụng loại Linh Kim rẻ tiền nhất nên không thể chịu được cường độ nổ quá lớn.”
“Cho nên cây súng m Dương Phá Yêu thô sơ này chỉ được coi là thành công một nửa thôi, uy lực của nó chỉ đủ để đối phó với Trúc Cơ trung kỳ.”
Thánh Chủ khẽ gật đầu, ông ta rất tán đồng cách nói của Thẩm Thiên, hơn nữa cách nói của Thẩm Thiên cũng có phần khiêm tốn rồi.
Tuy uy lực của cây súng còn yếu, nhưng nếu đối phương phòng thủ sơ sài, ta chỉ cần vài cây súng như thế này đồng thời bắn thì cũng có thể khiến cho những tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ ôm hận mà chết.
Một món pháp khí như vậy vẫn chỉ là bán thành phẩm, nói thẳng ra thì Thánh Chủ đã sinh lòng hiếu kì hiếm thấy với nó rồi.
Thẩm Thiên tiếp tục giải thích: “Trên thực tế, cây súng m Dương Phá Yêu cực phẩm này nên dùng Linh Kim cường độ cao phối hợp với Pháp trận phòng ngự cao cấp.”
“Như vậy thì vũ khí này mới có thể chịu được toàn bộ lực nổ của mấy viên m Dương lôi bạo phù, rồi chuyển hóa hoàn toàn thành đạn xung kích.”
“Mà đạn của nó cũng không thể chỉ làm từ tiểu Cương Châu thông thường, tốt nhất là nên thay bằng những viên linh kim đầu nhọn (1) có sức bền cao.”
(1)Thẩm Thiên đang miêu tả theo hình dáng của viên đạn ngày nay.
(2)
“Nếu như có thể thì khắc lên pháp trận phá giáp cỡ nhỏ trên đầu nhọn của linh kim.”
Sau khi nghe Thẩm Thiên giải thích xong, Màn sương sấm sét trên người Thần Tiêu Thánh chủ kích động kịch liệt.
Là một người đã mất đi thất tình lục dục, lí trí tuyệt đối nên Thánh Chủ có thể nhanh chóng nhẩm tính được mức độ khả thi trong lời nói của Thẩm Thiên.
Thần Tiêu Thánh chủ dùng Thần Niệm để mô phỏng lại binh khí theo lời Thẩm Thiên trong đầu, ước chừng sức công phá của binh khí đó.
Qua một lúc sau mới chầm chậm mở lời, âm thanh của Thánh Chủ mang theo sự kích động không dễ phát hiện ra.
“Nếu dùng Huyền Thiết tinh túy thì có thể đáp ứng được yêu cầu của món binh khí này.”
“Nếu như vậy cây súng này có thể công phá được cả Kim Đan Pháp Vực!”
… …
Cái gọi là công phá Kim Đan Pháp Vực, cũng chính là phá tan phạm vi hộ thân của cường giả Kim Đan kỳ.
Không giống với tu sĩ Trúc Cơ kỳ chỉ là ngưng tụ cơ bản tiên đạo, những cường giả thuộc Kim Đan kỳ đã chạm đến pháp tắc.
Những tu sĩ ở cảnh giới này dựa theo công pháp tu luyện khác nhau, có thể ngưng tụ pháp vực trên cơ thể.
Những tu sĩ dưới Kim Đan kỳ rất khó công phá được lớp pháp vực này hay tạo ra thương tổn chân chính cho Kim Đan kỳ.
Nếu nói những tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể bị quân đội thế tục đông đảo trấn áp săn giết, thì tu sĩ Kim Đan kỳ lại không sợ hãi thế tục.
Bởi vậy mới có câu nói: ngưng tụ Kim Đan rồi thì “Số mệnh do ta quyết chứ không do trời”. Đây mới thực sự là chính thức bước vào tiên đạo rồi.
Thông thường, tu sĩ Trúc Cơ kỳ khó mà thông qua bố trận và họa phù để khiêu chiến với cấp Kim Đan.
Chỉ có những tu sĩ cùng cấp hoặc thậm chí là cao cấp hơn mới có thể vẽ thần phù đắt đỏ để tiêu diệt Kim Đan.
Thế mà Thần Tiêu Thánh chủ lại cảm thấy nếu Thẩm Thiên luyện ra một cây súng hoàn chỉnh.
Thì sau này có thể cho những đệ tử Thần Tiêu mỗi người một cây súng, những ai thuộc cấp Kim Đan trở xuống đều hiên ngang mà đi, ai không phục thì bắn một phát hạ gục.
Đến lúc đó, chẳng phảo là đệ tử của Thần Tiêu thánh địa sẽ trở thành sự tồn tại vô địch trong những bí cảnh giới hạn chỉ cho phép tu tiên giả có tu vi dưới cấp Kim Đan kỳ bước vào kia sao?
Nghĩ đến đây, một người đã tu luyện tâm cảnh đến mức Thiên Nhân Hợp Nhất Mộc như Thần Tiêu Thánh chủ cũng không kiềm chế được cơn kích động.
Ông ta nhìn về phía Thẩm Thiên: “Nếu các con đã có cách thì tại sao không luyện ra luôn?”
Thẩm Thiên chìa hai tay ra: “Huyền Thiết tinh túy mắc quá, Vân Địch sư đệ không có tiền!”
Vì Huyền Thiết tinh tuý đắt quá, Vân Địch sư đệ mua không nổi.
Thẩm Thiên nói một cách rất trực tiếp, không để lại một chút thể diện nào cho Tần Vân Địch.
Coi như là báo thù việc tiểu tử Tần Vân Địch bán đứng hắn trước mặt Thánh Chủ.
Thần Tiêu Thánh chủ khẽ gật đầu, như đang suy nghĩ gì đó.