Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 157: Đinh, lão gia gia của ngài đã tế thiên (2)

Chương 157: Đinh, lão gia gia của ngài đã tế thiên (2)
...
Nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Triệu Hạo, Thẩm Thiên bĩu môi tỏ vẻ chẳng có gì là khó.
Loại vở kịch có nội dung như vậy còn cần đoán hay sao? Chẳng phải loại nhân vật chính tiêu chuẩn như ngươi sẽ có vị sư tôn vô địch từ trên trời rơi xuống sao?
Quann trọng hơn là trong khoảnh khắc mọi người bước vào trấn nhỏ Mê Vụ kia Thẩm Thiên phát hiện một màn thần kỳ.
Chính là trên đỉnh đầu mọi người trong tiểu đội đều xuất hiện hình ảnh cơ duyên, đặc biệt nhất là trên đỉnh đầu Triệu Hạo.
Thông qua hình ảnh cơ duyên trên đỉnh đầu Triệu Hạo, Thẩm Thiên thấy hình ảnh Triệu Hạo gặp lại vị cao nhân nào đó.
Không nghĩ tới tên này thật sự có hack lão gia gia, quả nhiên là đãi ngộ của nhân vật chính!
Chỉ đáng tiếc là vị tiền bối lợi hại và mạnh mẽ kia rõ ràng là một cường giả siêu cấp.
Nhưng xem hình ảnh cơ duyên trên đỉnh đầu Triệu Hạo, sợ rằng ông ta sắp phải đi nhận cơm hộp rồi.
Sư tôn tế thiên, pháp lực vô biên!
Đương nhiên Thẩm Thiên không định ngăn cản và cũng không có cách nào ngăn cản.
Bởi vì ngay cả việc lão gia gia kia ở nơi nào hay sống chết ra sao hắn cũng không biết.
Những gì hắn có thể thấy là tàn hồn vị lão gia gia kia mang theo một ngọn lửa Lưu Tinh đặc biệt lấp lánh trên đỉnh đầu Triệu Hạo.
Sau đó hai ông cháu đã nhiều năm không gặp bắt đầu ôn chuyện, Triệu Hạo cũng bị cưỡng chế thăng cấp.
Thẩm Thiên ghen tị, đúng là người ngốc có ngốc phúc mà.
...
Không được, loại cơ duyên này làm sao có thể không ké.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Thẩm Thiên đau thương nói: "Triệu huynh, thời cơ đã đến."
"Bần đạo chịu nhịn nguy hiểm thiên đạo phản phệ, cuối cùng thay ngươi xem lén được một đường sống."
Mạo hiểm bị thiên đạo phản phệ, để thay ta tìm một chút hy vọng sống?
Nhìn nét mặt Thẩm Thiên "chăm chú", Triệu Hạo rung động trong lòng, vô cùng cảm động.
Từ sau khi hắn ta tẩu hỏa nhập ma, bị mất hoàn toàn công lực thì chưa bao giờ có người chân thành vô tư đối xử với hắn ta như vậy.
Mặc dù Triệu Hạo không tu luyện qua tiên thuật bói toán, nhưng cũng từng nghe qua, phàm là những tiên thuật nhìn trộm thiên cơ đều là thuật nghịch thiên.
Cho dù thuật bói toán thiên cơ nông cạn nhất "Tìm linh đoạn mạch" cũng sẽ bị thiên đạo ghen ghét, thậm chí đến khi tuổi già còn có khả năng bị biến thành đá.
Thăm dò linh khoáng thạch, linh mạch núi non địa thế còn bị phản phệ, đừng nói là thăm dò đến mệnh vận người đang sống.
Nói cách khác, nếu không phải là thân bằng quyến hữu có tình cảm chân thành, huynh đệ tay chân thì ai chấp nhận trả giá, chịu đựng thiên đạo phản phệ thay ngươi cải mệnh?
Nghĩ tới đây, Triệu Hạo rơi nước mắt: "Thẩm huynh, Triệu mỗ tàn tạ như vậy sao đáng giá để huynh vì ta mà bói toán nghịch thiên?"
Thẩm Thiên cười nói: "Không sao, ta và Triệu huynh vừa gặp đã thân, liếc mắt đã biết Triệu huynh không phải người... Không phải người thường."
"Triệu huynh có vầng trán đầy đặn, khí vũ hiên ngang, quanh người mơ hồ có thiên long oai phong nâng đỡ che chở, sau này ắt sẽ là thiên kiêu vô song, cao quý vô cùng."
"Hiện giờ mất hết tu vi chỉ như rồng bị mắc cạn mà thôi, chỉ cần một lần nữa hòa vào biển rộng thì chắc chắn sẽ sóng gió điên cuồng, kiêu ngạo tận trời!"
Dứt lời, Thẩm Thiên bắt lấy Triệu Hạo: "Triệu huynh, ta đã tính ra phương hướng nghịch thiên đổi mệnh cho Triệu huynh, đi theo ta!"
Thấy Thẩm Thiên lôi kéo Triệu Hạo bắn vọt về phía trấn nhỏ đầy sương, nụ cười trên môi Trương Vân Hi từ từ cứng lại.
Tần Vân Địch lộ vẻ sùng bái, không ngờ sư huynh không chỉ giỏi đại đạo âm dương thủy nghịch mà còn tu thêm đạo tính toán thiên cơ huyền ảo nữa.
Không hổ là sư huynh, hèn gì đến Thánh chủ cũng cho rằng sư huynh có thể dẫn dắt Thánh địa bản môn phát triển với thiên phú ấy!
Tần Cao thở phào nhẹ nhõm, tuy điện hạ vẫn chưa có đạo lữ nhưng có vẻ khá thân với Triệu Hạo.
Như vậy... cũng rất tốt.
Quế công công như nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt chợt hiểu ra.
Khó trách gần đây hành vi và cách ăn nói của điện hạ kỳ quái như vậy, không chỉ phát hiện Hướng Nhật Ma Điển ngay trong ngự thư phòng mà còn có thể nhìn thấu linh khoáng thạch.
Hóa ra điện hạ đã tu luyện đạo tính toán thiên cơ vô cùng uyên thâm, không biết điện hạ học được từ vị cao nhân nào nữa.
Hít, chẳng lẽ Lan Tâm cung còn ẩn nấp một vị cao nhân tuyệt thế khó dò?
Hóa ra trước giờ điện hạ luôn được cao nhân bảo vệ, khó trách dù tẩu hỏa nhập ma 88 lần nhưng vẫn có thể gặp dữ hóa lành.
Dưới sự bảo vệ của "sư tôn" thần bí này, sau này điện hạ sẽ được an toàn, Lan phi nương nương ở trên trời linh thiêng thì cũng có thể mỉm cười nơi cửu tuyền.
Không nhắc đến dòng suy nghĩ phức tạp trong lòng đồng bọn xung quanh, suy nghĩ trong lòng Thẩm Thiên lại rất đơn giản, đó chính là ké cơ duyên của Triệu Hạo theo hình ảnh hiển thị.
Trong hình ảnh cơ duyên, Thẩm Thiên thấy Triệu Hạo cúng tế mẫu thân mình trong một khe núi nằm ở phía đông ngoài thành Mê Vụ, kết quả bị sao băng lửa giáng xuống ngay đầu.
Sau khi Trúc Cơ thành công, Thẩm Thiên sinh ra thần niệm nên trí nhớ vượt xa người chưa tu luyện mấy lần, có thể nhớ rõ từng chi tiết.
Hắn dẫn Triệu Hạo đến phía đông thành Mê Vụ, đi theo cảnh núi non trong hình chốc lát là tìm thấy khe núi xinh đẹp kia.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất