Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 156: Đinh, lão gia gia của ngài đã tế thiên (1)

Chương 156: Đinh, lão gia gia của ngài đã tế thiên (1)
Sáng sớm, ánh nắng mặt trời vừa mới soi sáng sương mù ở thị trấn nhỏ, rất nhiều tu sĩ buôn bán dạo bắt đầu rao hàng.
"Đến đây đến đây, đi ngang không nên bỏ qua! Thuốc chữa thương tốt nhất, dưỡng xương thịt người chết có thể bổ âm tráng dương!"
"Cây cỏ được hái từ Bình nguyên Mê Vụ, linh thảo cấp hai tốt nhất hiện tại đang giảm giá mua hai tặng một đến khi hết hàng!"
"Đặc sản hoa cúc hợp toan của Bình nguyên Mê Vụ, mua về nghiền nát thành nước thúc đẩy sinh hoạt đạo lữ hài hòa, ngươi tốt nàng cũng tốt!"
"Huynh đài ngươi muốn Phược Tiên Đằng không? Ta có một quả hạt giống Phược Tiên Đằng, nhìn ta và người có duyên giảm cho ngươi 8 phần được không!"
...
Đám người Thẩm Thiên vừa bước vào thị trấn Mê Vụ đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Dù sao lấy giá trị nhan sắc của Trương Vân Hi và Thẩm Thiên thì ở đâu cũng có thể là tâm điểm mục tiêu của dân chúng.
Chẳng qua sau khi Trương Vân Hi bộc phát sát khí Bạch Hổ mênh mông, những người đó liền rút lui trong nháy mắt.
Triệu Hạo khuyên nhủ: "Thẩm huynh thật sự muốn vào Bình nguyên Mê Vụ? Ta nghe nói nơi này đặc biệt quỷ quái."
Thẩm Thiên cười nói: "Ha, Triệu huynh hiểu biết về Bình nguyên Mê Vụ rất rõ phải không?"
Triệu Hạo gật đầu: "Trước đây bạn bè của ta không cẩn thận xông vào Bình nguyên Mê Vụ, kết quả nhìn thấy một cô gái xinh đẹp ở đó."
"Cô gái xinh đẹp kia thi triển ảo thuật dụ dỗ bằng hữu ta, suýt nữa bằng hữu ta đã không cầm cự được, vội vàng xoay người muốn rời đi."
"Nhưng ngay lúc hắn ta muốn rời đi, cô gái xinh đẹp kia lập tức biến thành một cây bụi mây khổng lồ."
"Cây bụi mây khổng lồ kia cuốn lấy bằng hữu ta, còn điên cuồng muốn đâm vào miệng bằng hữu ta nữa."
"Nếu không phải có vị cao nhân râu quai nón tuyệt thế xuất thủ tương trợ thì có lẽ hắn ta đã chết."
Thẩm Thiên nghi ngờ nhìn Triệu Hạo, hắn hoài nghi bằng hữu tên này không ra gì!
Hơn nữa ngươi xác định kịch bản lần này là phó bản Bình nguyên Mê Vụ? Không phải ngươi muốn đến Lan Nhược tự đó chứ! (1)
(1)Một địa danh trong phim Thiện Nữ U Hồn.
Thẩm Thiên hỏi: "Nếu bằng hữu ngươi đã gặp phải nguy hiểm ở Bình nguyên Mê Vụ thì sao không báo cho người khác biết?"
Triệu Hạo bất đắc dĩ nói: "Báo thì có lợi ích gì? Người tu tiên đi ra ngoài tu luyện tại sao lại không phải chịu mạo hiểm?"
"Ít nhất, nhìn thời kỳ sương mù triều đã diễn ra mấy nghìn năm này mà xét thì những người tiến vào Bình nguyên Mê Vụ đều thu được lợi ích to lớn."
"Người bình thường nhìn thấy thu hoạch được linh thảo, thậm chí có người còn lấy được Phược Tiên Đằng chứ không ai nhìn thấy trong Mê Vụ này đã có bao nhiêu người phải phơi xác."
Trong lòng Triệu Hạo còn sợ hãi: "Nói chung, ta nghe vị cao nhân tuyệt thế râu quai nón kia nói tuyệt đối đừng để bị mê vụ này bao phủ."
"Bụi mây khổng lồ kia hình như không thể rời khỏi khu vực mê vụ bao phủ, chỉ cần không tiến vào khu Mê Vụ thì sẽ không gặp phiền phức lớn gì."
"Một khi xâm nhập khu Mê Vụ, cho dù là tôn giả Nguyên Anh kỳ cũng rất dễ bị lạc đường và mắc kẹt bên trong."
"Đến lúc đó chỉ sợ lành ít dữ nhiều."
Thẩm Thiên ngẩn người: "Ngay cả tôn giả Nguyên Anh kỳ cũng không chịu được?"
Triệu Hạo gật đầu: "Ít nhất theo hiểu biết của ta, mấy trăm năm qua tất cả các tu sĩ vì lòng tham mà bị bao phủ trong mê vụ này không ai có thể sóng sót trở về."
Thẩm Thiên bĩu môi: "Nói cứ như ngươi không phải người vậy."
Triệu Hạo vội vàng cãi lại: "Ta là người có đạo tâm vững chắc, được cao nhân thưởng thức cứu giúp, không thì đã chết sớm rồi."
Thẩm Thiên có điều suy nghĩ: "Cao nhân kia có phải truyền cho ngươi công pháp gì hay không? Sau đó dặn dò ngươi không cho phép nói với người khác chuyện đã gặp qua hắn."
Triệu Hạo sửng sốt: "Ừa, sao ngươi biết? Không đúng, không phải ta mà là bằng hữu của ta. Ta cũng chưa gặp qua vị cao nhân kia."
Thẩm Thiên gật đầu bất đắc dĩ: "Được được được, ngươi không nói mình đã từng thấy vị cao nhân kia, là bằng hữu của ngươi gặp."
"Triệu huynh đột nhiên tẩu hỏa nhập ma, công lực hoàn toàn biến mất, có phải do môn công pháp kia làm không?"
Thẩm Thiên nói xong, Triệu Hạo há hốc: "Thẩm huynh, huynh quá thần kỳ rồi!"
Thực tế, sở dĩ Triệu Hạo tẩu hỏa nhập ma là do hắn đã tu luyện "Phần Thiên Kiếm Hỏa Quyết" do vị "Càn Dương kiếm tôn" truyền thụ.
Theo như lời Càn Dương kiếm tôn nói thì ông ta là một vị tán tu, trong lúc vô tình đã lấy được Thái Dương Đế Kinh không hoàn chỉnh.
Kết hợp kiếm đạo mà bản thân tự học được, mất thời gian hàng nghìn năm cuối cùng mới tạo ra một môn tiên kinh tuyệt thế: Phần Thiên Kiếm Hỏa Quyết.
Để tu luyện kiếm quyết này, mỗi một lần, trước khi đột phá cảnh giới thì phải lấy Liệt Hoả kiếm khí rèn luyện đan điền và thân thể, cực kỳ nguy hiểm.
Tuy nhiên, sau mỗi lần tu luyện thành công thì thân thể và đan điền đều trở nên vô cùng mạnh mẽ, có thể nói là song tu khí và thể, hơn xa tu sĩ cùng cấp.
Càn Dương kiếm tôn gọi loại phương thức tu luyện này là "Kiếm Hỏa Cửu Chuyển", Triệu Hạo đã gặp sự cố trong lần thứ hai.
Bởi vì hắn ta biết cha mình mất tích trong khi tu luyện, không khống chế được tinh thần nên kiếm hoả chạy loạn trong cơ thể làm tổn thương đan điền.
Kết quả là mất hết linh khí, đạo cơ cũng bị kiếm hoả làm nứt ra, bị phế tu vi.
Chuyện này Triệu Hạo chưa nói cho bất kỳ ai, rốt cuộc tại sao Thẩm Thiên biết được?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất