Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 158: Ngươi cứ quỳ ở đây, đừng cử động

Chương 158: Ngươi cứ quỳ ở đây, đừng cử động
Ngay khi bước vào khe núi, Triệu Hạo hít sâu một hơi: "Thẩm huynh, sao huynh biết mẫu thân ta được chôn ở đây?"
Thẩm Thiên bình tĩnh nói: "Trong ngũ hành, Triệu huynh thuộc hỏa, có mệnh cách xích long nên cần sức sống của mộc để phát triển."
"Tại hạ tính qua, nơi này có nhân quả huyết mạch không tài nào dứt bỏ với Triệu huynh, cũng là đất lành giúp Triệu huynh hóa giải nghi hoặc và thăng thiên."
Thẩm Thiên bình tĩnh bước vào trong khe núi rồi dừng chân trước một phần mộ đầy hoa cỏ, đó chính là nơi an nghỉ của mẫu thân Triệu Hạo.
Triệu Hạo chậm rãi quỳ xuống trước phần mộ: "Mẫu thân ta tu pháp thuật hệ mộc, luôn yêu thích cảnh thiên nhiên hoa cỏ, vì vậy khi còn sống đã yêu cầu được mai táng tại nơi này."
"Mẫu thân, con bất hiếu, phụ kỳ vọng của người. Nếu mẫu thân dưới suối vàng có biết thì mong người phù hộ cho con sớm ngày khôi phục tu vi!"
Thẩm Thiên vỗ vỗ vai Triệu Hạo: "Triệu huynh, thiên đạo đếm năm mươi thì đã định bốn mươi chín, chỉ còn lại một con đường sống."
"Con đường sống của huynh nằm ngay trong khe núi này, chỉ cần huynh thủ mộ mẫu thân ba ngày ba đêm."
"Cơ duyên ắt sẽ giáng xuống trong ba ngày này, có thể giúp huynh rồng cạn vào biển, thần hoàng tái sinh, phượng vũ cửu thiên."
Triệu Hạo lộ vẻ kích động: "Cho dù không có cơ duyên, thủ mộ báo hiếu cho mẫu thân quá cố cũng là nghĩa vụ của Triệu mỗ."
"Nhưng lời Thẩm huynh nói có hơi quá mức tưởng tượng, chỉ cần Triệu mỗ quỳ gối tại đây ba ngày ba đêm là sẽ có cơ duyên trời giáng giúp khôi phục tu vi à?"
Thẩm Thiên lắc đầu: "Đương nhiên là không, nếu như Triệu huynh cảm thấy quỳ ba ngày ba đêm khó quá thì đứng cũng được."
Triệu Hạo kiên định lắc đầu: "Như vậy sao được? Mẫu thân quá cố ở trên trời có linh, phù hộ cho ta, sao ta có thể bất kính?"
"Quỳ! Triệu mỗ chắc chắn sẽ quỳ ba ngày ba đêm, xin Thẩm huynh đừng khuyên ta nữa, để ta báo hiếu đi!"
Thẩm Thiên bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt kiên định của Triệu Hạo. Hắn có thể làm sao chứ?
...
Trong hình ảnh cơ duyên, Thẩm Thiên thấy đêm trăng tròn nên chắc hẳn là khoảng ngày mười lăm.
Hiện giờ đã là ngày 14. Dựa theo suy tính của Thẩm Thiên, Triệu Hạo sẽ gặp phải cơ duyên trời giáng trong vòng ba ngày.
Dù sao cơ duyên xuất hiện trong hình ảnh mà Thẩm Thiên thấy đều là gần nhất, đâu thể nào có chuyện thấy hình ảnh của ngày mười lăm tháng sau!
Thấy Triệu Hạo kiên định quỳ gối trước phần mộ, Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: "Nếu Triệu huynh hiếu thảo như vậy thì Thẩm mỗ cũng không khuyên nữa."
Thẩm Thiên lấy một cái đệm và một túi lương khô từ trong nhẫn Thương Minh rồi nói: "Triệu huynh quỳ ở đây đừng nhúc nhích."
"Lương khô và đệm này cho huynh, kiên trì chính là thắng lợi, cố lên, cố lên!"
Dứt lời, Thẩm Thiên xoay người đi ra, để lại Triệu Hạo vô cùng cảm kích.
Thẩm huynh không chỉ mạo hiểm bị thiên đạo phản phệ để hóa giải nguy khốn cho ta mà còn suy tính cho ta chu đáo như vậy.
Người vừa anh tuấn vừa có khí chất, không chịu đầu hàng trước số phận mà còn biết suy nghĩ thay người khác, quá là hoàn mỹ rồi.
Giờ phút này, Triệu Hạo rốt cuộc hiểu lý do công chúa Tuyết Vô Hạ từ hôn và yêu người khác không phải chỉ là vì Thẩm Thiên đẹp trai.
Thẩm huynh, Triệu Hạo ta thua huynh tâm phục khẩu phục!
...
Thẩm Thiên không biết Triệu Hạo đang tự suy nghĩ điên cuồng, thực tế nội tâm hắn đang rất là đau trứng.
Hắn đã bảo đứng canh trước phần mộ là được mà tên này vẫn cứ đòi quỳ, còn không cho bản thánh tử khuyên.
Tuy tấm lòng hiếu thảo làm người ta cảm động thật, nhưng bản Thánh tử cứ có cảm giác như lại lừa người nữa.
Bỏ đi, dù sao Triệu Hạo mất hết tu vi nhưng vẫn còn gốc.
Chỉ quỳ ba ngày ba đêm thôi, không thể tổn thương Triệu Hạo đâu.
Cùng lắm bản Thánh tử kéo hắn ta vào thánh địa Thần Tiêu để bồi thường từ từ sau khi hắn ta khôi phục tu vi.
Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên tạm đặt chuyện của Triệu Hạo qua một bên, bắt đầu nghiên cứu cơ duyên của Phương Thường.
Thẩm Thiên đã nhìn thấy đại cơ duyên trên đỉnh đầu Phương Thường, nó nằm ở sâu bên trong sơn cốc Mê Vụ.
Hiện giờ mặt trời lên cao, là thời điểm sương mù tan nhiều nhất.
Thẩm Thiên hít sâu một hơi: Đến lúc thu gặt siêu cấp cơ duyên kia rồi!
Trên bình nguyên rộng lớn, đám Thẩm Thiên chạy nhanh, một bước giẫm xuống mặt đất có thể nhảy vọt đi mấy trượng.
Mặc dù vì có trường vực năng lượng đặc biệt ảnh hưởng nên không thể nào ngự kiếm phi tiên, nhưng tố chất cơ thể của tu tiên giả mãi mãi vượt xa người thường.
Ngựa của Thẩm Thiên đi đầu đám người, lần theo cảnh tượng trong hình ảnh cơ duyên trên đỉnh đầu Phương Thường trước đó bôn tẩu nhanh về phía trước, mục tiêu vô cùng rõ ràng.
Còn nhóm Trương Vân Hi thì đi theo phía sau Thẩm Thiên, cả nhóm người ngầm lấy Thẩm Thiên làm đầu.
Trương Vân Hi nói: “Tên Triệu Hạo ban nãy sư đệ bắt quỳ trước mộ thật sự có cơ duyên sao?”
Thẩm Thiên khẽ gật đầu: “Căn cứ kết quả bói toán hẳn là không sai đâu.”
Ngẫm nghĩ, Thẩm Thiên lại nói: “Trên thực tế nếu như ta không tính nhầm thì nếu sư tỷ đi thẳng hướng đông nam hẳn cũng có cơ duyên.”
Dựa theo cơ duyên Thẩm Thiên nhìn thấy trên đầu Trương Vân Hi, nếu nàng ta đi thẳng hướng đông nam sẽ gặp được một bụi Phược Tiên đằng cấp bốn.
Với thực lực Trương Vân Hi bây giờ đủ để chém giết được bụi Phược Tiên đằng kia, tế luyện ra pháp bảo của riêng mình.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất