Chương 308: Khổng Tước này quả nhiên chẳng phải con chim tốt lành! (2)
Chỉ cần Khổng Mộng có thể hoàn toàn luyện hóa hấp thu hoàn toàn bản nguyên Thần Quang, những bình cảnh trước Thánh giai sẽ không phải là vấn đề nữa!
Hơn nữa, nàng ta còn đạt được Thánh khí Ngũ Sắc Thần Quang Phiến.
Đó là Thánh khí, là đại khí mà chỉ những Thánh nhân đã từng độ từ ba thiên kiếp trở lên mới có thể luyện chế ra được.
Mặc dù Thánh nhân thì phải chế luyện một món Thánh khí nhưng chắc chắn không phải là có thể dễ dàng hoàn thành mà phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng, chăm chút nhiều năm thì mới có thể xuất thế.
Dù là những Thiên tôn Hóa Thần kỳ thì số người có thể có được Thánh khí chắc chắn cũng là tồn tại hiếm như sừng rồng lông phương, gần như có thể đánh bại tất cả những người cùng giai.
Khổng Mộng vốn là người đứng đầu bảng Kim Đan kỳ của Nam Cương, giờ lại có thêm Ngũ Sắc Thần Quang Phiến thì đúng là như hổ mọc thêm cánh.
Dù là trong Kim Đan kỳ của cả ngũ vực thì cũng chỉ mình Khổng Mộng có thể tung hoành ngang dọc được thôi.
Còn thu hoạch của Thẩm Thiên ở một mức độ nào đó mà nói không hề thua gì Khổng Mộng.
Dù sao thì đó cũng là tồn tại đứng thứ tám trên bản Tiên Kim, có thể nói lúc này Thẩm Thiên đã có được kỳ vật thiên địa quý giá nhất trên người.
Vốn trong phổi Thẩm Thiên đã có Thiên Tru Kiếm chiếm đóng nhưng sự cường đại của Thiên Tru Kiếm chủ yếu là giúp người ta có được có thể chứng cáp.
Chất liệu của bản thân thanh kiếm này chỉ là Chuẩn Tiên Kim thôi, so với Vũ hóa Tiên Kim thì vẫn chẳng thể nào so sánh được.
Lúc này Thẩm Thiên đã nhỏ máu nhận chủ Vũ hóa Tiên Kim, Tiên Kim đã lập tức bị hút vào trong cơ thể Thẩm Thiên, tiến vào trong một lá phổi khác.
Vũ hóa Tiên Kim bên trái, Thiên Tru Kiếm bên phải, đồng thời tản ra khí tức Canh Kim rèn luyện phổi của Thẩm Thiên.
Lúc này Thẩm Thiên còn không dám thở mạnh vì sợ một hơi kiếm khí là có thể tiêu diệt lấy đầu đồng bọn bên cạnh.
...
Đúng lúc này, Thánh Tử lệnh trong ngực Thẩm Thiên đang khẽ run lên.
Thẩm Thiên lấy Thánh Tử lệnh ra, không khỏi ngẩn người: “Là Vân Địch sư đệ đang gọi ta, hình như rất khẩn cấp.”
Trong Thánh Tử lệnh xuất hiện tám hồng quang, điều này chứng tỏ Tần Vân Địch muốn dùng lệnh bài trong tay mình để truyền tin cho Thẩm Thiên tám lần.
Rốt cuộc là có việc gì gấp đáng để họ sốt ruột như vậy?
Thẩm Thiên đánh một đạo pháp quyết vào trong Thánh Tử lệnh, trên lệnh bài lập tức hiện lên bóng dáng Tần Vân Địch.
Thấy cuối cùng cũng truyền âm được, Tần Vân Địch rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm: “Sư huynh, sao không truyền tin được cho huynh, bọn đệ đều rất lo lắng.”
Bên cạnh Tần Vân Địch có Tiểu Linh Tiên và Hắc Long Đản, họ vừa nhìn thấy Khổng Mộng gương mặt tỏa sáng bên cạnh Thẩm Thiên thì sắc mặt cả hai đều hơi kỳ lạ, giống như hơi đen đi một chút vậy.
Rốt cuộc Khổng Mộng đi cùng Thẩm Thiên làm gì?
Hai người lén lén lút lút, truyền tin cũng không nhận, giờ trông lại vui vẻ như vậy nữa!
Quả thực đáng giận!!!
Con Khổng Tước nhiều màu này quả nhiên chẳng phải con chim tốt lành gì!
Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Ban nãy ta và Khổng Mộng tiên tử gặp phải một bí cảnh đặc biệt, tự tạo ra một không gian độc lập, có lẽ ngăn cách được cả tín hiệu thần thức.”
Gặp một bí cảnh đặc biệt? Còn tự tạo ra một không gian độc lập?
Tất cả mọi người vừa nghe thấy lời Thẩm Thiên nói liền không khỏi cảm thán.
Người và Khổng Mộng mới rời đi được bao lâu chứ!
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, người lại gặp được cơ duyên lớn?
Quả nhiên mấy lời đồn đại trong thánh địa không phải mấy lời bậy bạ, Thánh tử quả nhiên là con của thiên mệnh!
Rất hên!
Không biết, lần này Thánh tử và Khổng Mộng tiên tử có được cơ duyên gì, mình cũng không dám hỏi.
Thẩm Thiên nhìn thấy vẻ mặt cổ quái của mọi người liền bất đắc dĩ nói: “Vân Địch sư đệ, rốt cuộc có chuyện gì mà đệ lại lo lắng như vậy?”
Lúc này Tần Vân Địch mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng nói: “Sư huynh, đệ tử bổn môn gặp nguy hiểm ở Huyết Ma cốc đang cầu cứu bọn đệ.”
Ở Thần Tiêu thánh địa, mỗi đệ tử đều có một lệnh bài đệ tử tượng trưng thân phận và có mã số đệ tử tương ứng.
Đưa pháp lực vào là có thể liên hệ với đệ tử khác, tiến hành truyền âm thần thức với đệ tử khác trong cự ly ngắn.
Đương nhiên, đệ tử cấp bậc càng cao thì cấp bậc lệnh bài cũng sẽ cao cấp hơn, khoảng cách truyền âm cũng xa hơn.
Đám Trương Tam không có số hiệu của Thẩm Thiên nên trước đó khi gặp nguy hiểm chỉ có thể liên hệ với Tần Vân Địch tương đối quen thuộc.
Sau khi Tần Vân Địch nhận được tin liền liên hệ với Thẩm Thiên có điều lại bị không gian Ngũ Sắc ngăn cách, mãi sau khi Thẩm Thiên rời khỏi tiểu thế giới mới liên lạc được.
Tần Vân Địch ngay lập tức kể lại ngắn gọn chuyện ở Huyết Ma cốc báo cáo cho Thẩm Thiên.
“Thánh tử sư huynh, theo Vân Địch biết, bình thường Huyết Ma ăn uống rất có tính quy luật.”
“Bọn chúng sẽ tích trữ huyết thực, sẽ không một lần giết sạch, cho nên nếu như chúng ta nghĩ cách cứu viện kịp thời, có lẽ còn có thể cứu được các sư huynh đệ.”
Tần Vân Địch vừa báo cáo tình hình cho Thẩm Thiên vừa chuẩn bị đạn dược cho m Dương Phá Yêu thương của mình.
Mái tóc vàng của hắn ta chiếu sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời, trên gương mặt với đôi mắt hí tràn ngập sự kiên định.
Dù sao những đệ tử kia đều là những sư đệ hết sức quen thân với Tần Vân Địch!
Đúng lúc này, Khổng Mộng chậm rãi mở miệng nói: “Huyết Ma cốc? Lại vừa xuất hiện Huyết Ma mới?”
Lời nàng ta khiến Thẩm Thiên khẽ nhíu mày: “Tại sao tiên tử lại nói “lại”? Điều này hẳn có ẩn tình gì chăng?”
Khổng Mộng gật đầu: “Ta và Bạch Linh, Hạc Vô Sương lúc đi ngang qua Huyết Ma cốc có gặp một con Huyết Ma Nguyên Anh kỳ.”
“Chẳng qua là dưới sự công kích của năm người chúng ta, con Huyết Ma kia đã chết, sao lại xuất hiện them con nữa?”
Đầu bên kia của lệnh bài, Bạch Linh, Hạc Vô Sương và kền kền cũng gật đầu, ra hiệu Khổng Mộng đang nói thật.
Thẩm Thiên lập tức nhíu chặt mày: “Nếu như tiền lệ trước đây, Huyết Ma cốc sẽ không xuất hiện quái vật vong linh từ Nguyên Anh kỳ trở lên mới đúng.”
“Lần này chẳng những xuất hiện, mà còn không chỉ một con? Quan trọng hơn nữa là vừa giết chết một con thì một con khác cũng xuất hiện?”
“Đây gọi là nơi nào có chuyện bất thường nơi đó tất có yêu quái, có lẽ Huyết Ma cốc này có gì đó kỳ lạ!”