Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 426: Đồ nhi hãy làm chủ cho sư phụ! (1)

Chương 426: Đồ nhi hãy làm chủ cho sư phụ! (1)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­
Ngươi cảm thấy mình được à?
Đã qua mấy trăm năm mà vẫn là câu này, vẫn là người này!
Tử Phủ thánh chủ nổ tung: "Trương Long Uyên, ngươi đừng có ngạo mạn quá, thời thế thay đổi rồi!"
"Bổn tọa đã luyện thành "Tử Phủ Đế kinh" cấm, thậm chí luyện thành "Niết Bàn Bất Diệt Đế kinh"!"
"Ngươi có giỏi thì đánh một trận với bổn tọa, bổn tọa sẽ cho ngươi biết cái gì là "Kẻ sĩ ba ngày không gặp, lau mắt mà nhìn"!"
Các tu sĩ cùng thế hệ đều hiểu nguyên do Tử Phủ thánh chủ dần thay đổi từ bình tĩnh thành phát điên, dù sao ai mà không có tuổi trẻ chứ?
Đường đường là một thiên kiêu mà lại bị hai người của Thần Tiêu Thánh Địa đè bẹp mấy trăm năm, nghĩ thôi cũng biết oán khí của ông ta sâu sắc đến bực nào.
Thần Tiêu thánh chủ bình tĩnh nhìn sang Dao Trì thánh chủ, kế đó Dao Trì thánh chủ gật đầu: "Nếu Thần Tiêu Thánh Địa không xoay chuyển tình thế thì khó mà đoán trước hậu quả của cuộc vây quét lần này."
"Thần Tiêu thánh chủ hãy cứ mạnh tay đánh với Tử Phủ thánh chủ đi! Bất luận kết quả ra sao, Dao Trì Thánh Địa ta đều sẽ chấp nhận."
Hai thánh địa đều đã tán thành ván cược này nên những động và phúc địa khác sẽ không phủ nhận.
Thần Tiêu thánh chủ suy tư, một thanh kiếm dài chậm rãi vòng qua tiên quang và hiện ra trong tay ông: "Nói đi, ngươi muốn gì?"
Tử Phủ thánh chủ thấy tiên quang quanh người Thần Tiêu thánh chủ im lìm, không thấy rõ bên trong bèn hừ lạnh: "Ngươi và bổn tọa đều là người đứng đầu một phái."
"Cân nhắc đến việc không làm ngươi mất hết mặt mũi, bổn tọa và ngươi sẽ vào trong hư không hỗn loạn đánh một trận."
Tiên quang bên người Thần Tiêu thánh chủ khẽ nhấp nhô, đồng thời ông lạnh nhạt đáp: "Vậy thì cảm ơn."
Dứt câu, Thần Tiêu thánh chủ chậm rãi tiến lên một bước.
Ngay sau đó, một cánh cửa không gian đen như mực ngưng tụ trong hư không như thể nối liền với một không gian chưa biết tên.
Thần Tiêu thánh chủ bước vào trong cánh cửa không gian ấy và biến mất trước mắt mọi người, thoạt nhìn dáng vẻ giải quyết nhẹ nhàng ấy rất có phong độ của một vị thánh chủ.
"Ta chưa cảm nhận được dao động không gian mà Thần Tiêu thánh chủ đã mở lối đi không gian xong rồi."
Ngoài nghề xem trò vui, trong nghề xem lề lối.
Mọi người đều biết thánh giả Độ Kiếp kỳ có thể xuyên qua không gian, vừa cười nói vừa vượt qua non sông vạn dặm.
Thế nhưng chỉ những tồn tại cấp thánh như Dao Trì thánh chủ mới biết việc không để lộ dao động không gian trong lúc xuyên qua hư không là khó khăn đến nhường nào.
Chỉ riêng năng lực xuyên không của Thần Tiêu thánh chủ cũng đủ để phần lớn cấp thánh theo không kịp.
Thế nghĩa là sao?
Nghĩa là trình độ pháp thuật hệ không gian của Thần Tiêu thánh chủ rất cao, ít nhất cũng phải vượt xa hầu hết thánh giả Độ Kiếp kỳ.
Thánh giả am hiểu pháp thuật hệ không gian sẽ chiếm ưu thế cực lớn trong lúc chiến đấu tại không gian hỗn loạn.
"Chẳng phải Trương Long Uyên tu luyện Thần Tiêu lôi pháp sao? Sao ông lại có khả năng kiểm soát hư không mạnh đến vậy?"
Bắc Đẩu thánh chủ lộ vẻ lo âu: "Tử Phủ thánh chủ, xem ra cuộc so đấu trong hư không hỗn loạn với Trương Long Uyên... e là đừng tính nữa!"
Tử Phủ thánh chủ hừ lạnh: "Một chiêu Hư Không Độn Thuật đơn giản mà thôi, trò vặt!"
Dứt lời, mây tía vạn dặm sau lưng Tử Phủ thánh chủ cuộn trào mãnh liệt rồi quay trở về cơ thể, lúc này ông ta nổi bật như thần vương hạ phàm vậy.
"Trương Long Uyên, hôm nay hãy xem ta phá thần thông của ngươi nhé!"
Bóng người màu tím nhảy vào hư không hỗn loạn sau Thần Tiêu thánh chủ.
Không gian trong đó rất là bất ổn, vì vậy thần niệm khó mà thăm dò cuộc chiến từ khoảng cách xa.
Ít nhất, tu sĩ dưới cấp thánh gần như không thể xem tình hình chiến đấu giữa hai thánh giả thông qua ranh giới không gian.
Còn tu sĩ cấp thánh trở lên thì quyết định tôn trọng cuộc chiến của hai người nên không nhìn trộm.
...
Những tiếng động như ai gào khóc thảm thiết không ngừng truyền đến từ cánh cửa không gian màu đen.
Đó là tiếng động khi hư không hỗn loạn va chạm vào nhau, năng lượng không gian xung đột càng dữ thì tiếng động càng lớn.
Sau khi hai vị thánh chủ bước vào trong cánh cửa không gian, mọi người đều nhìn chằm chằm vào động đen ấy với vẻ mong chờ.
Thời gian dần trôi.
Đột nhiên, cánh cửa không gian nổ tung, hai bóng người bắn ra khỏi đó.
Một người được bao phủ bởi Lôi Đình Tiên Quang, người còn lại thì bao phủ bởi Tử Khí Tiên Quang nên không ai thấy rõ mặt mày cả hai.
Sau đó, Tử Phủ thánh chủ đằng sau Tử Khí Tiên Quang phát ra tiếng cười vui sướng: "Ha ha, Trương Long Uyên, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!"
"Một nghìn năm, một nghìn năm tròn rồi, sợ rằng kẻ kiêu ngạo như ngươi không ngờ mình sẽ có ngày hôm nay nhỉ!"
Bắc Đẩu thánh chủ thấy dáng vẻ hưng phấn của Tử Phủ thánh chủ bèn cười: "Đạo huynh thắng à?"
Tử Phủ thánh chủ cười nói: "Bổn tọa không làm gì được ông ta mà ông ta cũng không làm gì được bổn tọa!"
"Thôi được, hôm nay bổn tọa đánh rất sảng khoái, bổn tọa nhường phân điện tà giáo cỏn con này cho bọn họ vậy!"
Dứt lời, tiên khí màu tím bao phủ toàn thân Tử Phủ thánh chủ, sau đó ông ta hóa thành một luồng sáng bảy màu rồi bắn về phía Tử Phủ Thánh Địa.
Bắc Đẩu thánh chủ và hai trưởng lão cấp thánh ở đằng sau đều ngớ ra.
Cái quỷ gì vậy?
Người cầm đầu Tử Phủ Thánh Địa đi rồi!
Chẳng phải đã bảo là tiêu diệt oai phong của Thần Tiêu Thánh Địa rồi cướp một nửa thu hoạch sao?
Rõ ràng là hai người đánh ngang tay, thế mà Tử Phủ thánh chủ lại bỏ chạy và từ bỏ lợi ích ư?
Trong phút chốc, Bắc Đẩu thánh chủ cùng hai thánh giả và hơn chục vị thiên tôn còn ở lại đều hơi lúng túng.
"Tử Phủ thánh chủ đã đi, Bắc Đẩu thánh chủ cũng định chỉ giáo sao?"
Lôi Đình Tiên Quang ngoài cơ thể Thần Tiêu thánh chủ khẽ gợn sóng, mắt nhìn về phía Bắc Đẩu thánh chủ.
Bắc Đẩu thánh chủ lập tức rùng mình.
Tu vi và sức chiến đấu của ông ta kém hơn Tử Phủ thánh chủ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất