Chương 429: Cái thứ này cũng gọi là Kim Đan à? (1)
Thẩm Thiên lau mồ hôi khi nghe đám người tu tiên bên cạnh tháp Chiến Thần đòi "lời giải thích".
Diệp lão mang tháp Chiến Thần đến gia nhập tổ đội mà không nhớ đưa người trong tháp ra ngoài trước, đúng là không đáng tin cậy mà.
Lần này nhất định phải xem trọng chuyện tháp Chiến Thần mang người mất tích, dù sao an toàn là trên hết, tháp Chiến Thần có lỗ hổng an ninh thì sẽ bị hao hụt khách hàng.
Chẳng qua Thẩm Thiên không cần phải quan tâm đến loại chuyện này.
Thần Tiêu thánh chủ đã bố trí trưởng lão chấp sự trong thánh địa giải thích công khai theo lời dặn của mình.
Đơn giản là bảo đảm sau này tháp Chiến Thần sẽ không dẫn khách biến mất nữa, sau đó trả cho những vị khách mất tích một khoản "phí tổn thất tinh thần" khả quan.
Đối với Thần Tiêu Thánh Địa thì đây không phải là chuyện khó giải quyết gì.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Thẩm Thiên tiếp tục quay về Thánh Tử phong rộng một mẫu ba phân của mình để tiếp tục rèn luyện.
Cuộc vây quét trải nghiệm lần này đã cho hắn chứng kiến cuộc chiến giữa cường giả cấp thánh chân chính, đồng thời giúp hắn nhận ra sự nhỏ yếu của mình.
Thiên phú thì thiên phú, tiềm lực thì tiềm lực, thế giới tu tiên chung quy vẫn là nơi mạnh được yếu thua.
Đến khi gặp phải giáo đồ tà giáo thật sự hoặc là thế lực đối địch ám sát, không ai rảnh mà quan tâm tu vi của ngươi là gì.
Dù cho ngươi chỉ là một Kim Thân kỳ gà mờ nhưng thánh giả người ta vẫn sẽ đè chết ngươi bằng một đầu ngón tay.
Cho nên vấn đề trở nên mạnh hơn là vô cùng gấp rút!
May mắn là lần vây quét Tà Linh giáo này giúp Thẩm Thiên lấy được một cơ duyên lớn.
Hắn không tiện giải quyết Vua Bỉ Ngạn mà mình đã nẫng tay trên của Vô Sinh Pháp Vương trong lúc vây quét tà giáo.
Hiện giờ, Thẩm Thiên đã quay về Thánh Tử phong nên mới bắt tay vào luyện hóa Vua Bỉ Ngạn dưới sự trợ giúp của Diệp Kình Thương, hắn phải tranh thủ dung hợp nó với bản thân một cách triệt để.
Đại trận hộ sơn trên Thánh Tử phong được điều chỉnh lên mức cao nhất, hoàn toàn ngăn cách Thánh Tử phong với thế giới bên ngoài.
Thẩm Thiên ngồi xếp bằng trên đá ngộ đạo của Thánh Tử phong, ngũ tâm hướng thiên (*) và thầm đọc pháp quyết.
(*) Ngũ tâm hướng thiên: phương pháp ngồi thiền khi đỉnh đầu, hai lòng bàn tay và lòng bàn chân cùng hướng lên trời.
Sức mạnh Tân Hỏa kinh trong cơ thể hắn không ngừng sục sôi để truyền đạt nỗi khát vọng của bản thân đến hắn.
Đúng vậy, Tân Hỏa kinh khát vọng cắn nuốt Vua Bỉ Ngạn vì đóa hoa kỳ lạ sinh trưởng tại vùng đất luân hồi này có tác dụng rất lớn với Tân Hỏa kinh.
Thẩm Thiên hài lòng về việc này, bởi xét đến cùng thì tu vi của hắn đều xuất phát từ Tân Hỏa kinh. Thuật luyện thể này thật sự quá thần kỳ.
Nếu không có thuật luyện thể này thì Thẩm Thiên tuyệt đối không thể dễ dàng luyện hóa nhiều thiên địa kỳ vật để tăng cường bản thân như vậy.
Thêm vào đó, theo lời Diệp Kình Thường thì thiên kiêu tu luyện Tân Hỏa kinh khác không biến thái như Thẩm Thiên.
Công pháp truyền thừa này như được dành riêng cho Thẩm Thiên vậy.
Vì vậy, dù cho việc tu luyện công pháp này sẽ giảm khí vận nhưng Thẩm Thiên vẫn chưa từng nghĩ từ bỏ nó.
Sức mạnh Tân Hỏa kinh trong cơ thể Thẩm Thiên ngày càng lớn, hắn chậm rãi vươn tay phải về phía hoa Bỉ Ngạn và khẽ vuốt ve nó.
Ngay sau đó, đóa hoa Bỉ Ngạn không ngừng chuyển đổi luân phiên giữa hai màu trắng và đỏ chợt hóa thành những điểm sáng và vọt vào trong cơ thể Thẩm Thiên, cuối cùng bị Thẩm Thiên luyện hóa và hấp thu.
Thẩm Thiên có thể cảm nhận được một loại sức mạnh kỳ diệu chưa từng có tràn vào lá gan của mình và dung hợp với phệ tiên đằng.
Hắn nhắm mắt tiến vào một loại trạng thái vô cùng kỳ diệu, đồng thời quên hết mọi thứ xung quanh.
Những sợi dây màu xanh ngọc mọc ra từ cơ thể hắn, sau đó chúng nhanh chóng đan vào nhau thành nhiều tầng và bao bọc hắn bên trong.
Điều kỳ dị là trên thân dây leo từ từ mọc ra những đóa hoa Bỉ Ngạn, có đóa đỏ sẫm như máu, có đóa lại trắng tinh như tuyết.
Hai loại thiên địa kỳ vật mơ hồ dung hợp trong cơ thể Thẩm Thiên rồi chuyển hóa thành một loại linh thực kỳ diệu hoàn toàn mới và mạnh mẽ.
Phệ tiên đằng nở hoa Bỉ Ngạn đỏ thì nóng như lửa, hơn nữa tỏa ra khí thế xâm lược mạnh mẽ.
Phệ tiên đằng nở hoa Bỉ Ngạn trắng thì lạnh như băng, đồng thời trông tựa thực mà cũng tựa ảo như đang ở trong một không gian khác vậy.
Đặc tính của Vua Bỉ Ngạn là kiểm soát sự sống và cái chết, đảo ngược âm dương và thay đổi hư thực. Hiện tại, những đặc tính này đang nằm trong tay loại thực vật vừa được sinh ra một cách hoàn mỹ.
Sau khi phệ tiên đằng dung hợp với Vua Bỉ Ngạn, lực hấp dẫn phát ra từ thân thể Thẩm Thiên chẳng những không yếu đi mà còn mạnh hơn.
Linh khí trên Thánh Tử phong đều điên cuồng chui vào trong cơ thể Thẩm Thiên, tiếc là nó chỉ như muối bỏ biển.
Dường như hắn có hút hết linh khí trên Thánh Tử phong này cũng không no được vậy.
"Thể chất này đúng là không nói lý lẽ."
Diệp Kình Thương chậm rãi xuất hiện trước mặt Thẩm Thiên và quan sát hắn từ trên xuống dưới, sau đó chậc chậc lưỡi: "Nếu hắn sinh ra trên Tiên giới thì có lẽ đến thế lực cấp tiên vương cũng phải tranh đoạt."
Diệp Kình Thương từ từ vươn tay phải ra, một viên xá lợi lấp lánh ánh vàng đang nằm trong lòng bàn tay của ông.
Khi viên xá lợi ấy xuất hiện, toàn bộ ngọn Thánh Tử phong đều vang vọng tiếng Phật Đà tụng kinh rõ ràng.
Thậm chí bóng dáng Phật Đà còn mơ hồ hiện ra, nhưng do bề mặt viên xá lợi đầy vết rạn nên bóng Phật cũng nứt nẻ theo.
Vô Sinh Pháp Vương dùng viên xá lợi này để luyện chế pháp thân quá khứ. Nó được cổ Phật trước kia của Lôi m Thánh Địa để lại, hơn nữa ẩn chứa sức mạnh mênh mông.